• 10,025

Chương 303: Thần Thông Bạo Phong Tuyết Lâm


Người ta thường nói ong chết vì mật, người chết vì tiền, nữ tử Tuyết soái hiện nay chính là càng chết vì tình, hơn nữa còn chết tâm một cách đau đớn đến cùng cực.

Lý trí của nàng bây giờ cũng không còn bình tĩnh nữa, cảm xúc của nàng đã chi phối hết thảy rồi.

Trong mắt nàng hiện nay chỉ có một mục đích duy nhất, chính là trả thù, kịch liệt trả thù. Nàng không biết nhân loại đã giết thống lĩnh Tuyết tướng đang ở đâu nhưng thời gian không còn cho phép, nàng không thể kịp tìm nữa.

Cho nên nàng liền trút giận hết lên đầu Khắc Hoàng, loại thù hận này của nàng cực kỳ cao, so ra đã không kém thù mất con của Tuyết Vương rồi.

Nếu Khắc Hoàng không còn hậu thủ chống đỡ mấy canh giờ còn lại nữa thì hắn chắc chắn sẽ chết, chết rất thảm.

Trên thực tế, thống lĩnh Tuyết tướng hay Tuyết Lam cũng không thực sự chết đi, hắn chỉ ‘chết’ đối với phiến thiên địa này thôi.

Thời điểm xiềng xích bảy màu kia đứt gãy ra từng khúc thì cũng cùng lúc đó, Bắc Nguyên Vạn Dặm liền xác nhận Tuyết Lam ‘đã chết’.

Nói theo cách của người tu đạo thì Tuyết Lam đã triệt để chặt đứt nhân quả với Bắc Nguyên Vạn Dặm nhưng đại đa số tu sĩ ở đây sẽ không suy nghĩ nhiều đến thế đâu.

Bọn hắn chỉ cần biết Tuyết Lam ‘đã chết’ là được rồi.

. . .

. . .

Tuyết Vương lăng không giữa trời cao, ánh mắt hắn nồng đậm sát khí nhìn đám người Thạch Thương mà nói ra:


Nhân loại các ngươi vẫn luôn sợ hãi những chủng tộc cường đại như vậy
.

Ba người Thạch Thương có chút không hiểu ngụ ý của Tuyết Vương nhưng quan sát biểu hiện cùng một vài đoạn nói chuyện của đám Tuyết tướng cùng Tuyết soái thì bọn hắn sơ bộ đã nắm được tình hình rồi.

Vị Lâm đạo hữu kia đã thành công đánh bại được thống lĩnh Tuyết tướng.

Thông tin này không nghi ngờ gì hết mà một tin đại hỷ đối với tình huống hiện nay, Liêm Đào cũng đã lấy thông tin này tuyên bố đến toàn quân để nâng cao sĩ khí, chiến lực của phe nhân loại cũng được tăng lên trên diện rộng.

Nhưng không được bao lâu thì vị nữ tử Tuyết soái kia đột nhiên bạo phát đem Khắc Hoàng đánh đến không thể thảm hơn.

Lại nói, cả ba người Thạch Thương bây giờ cũng thảm không kém Khắc Hoàng đâu, chỉ là chưa trọng thương đến căn bản thôi.

Trên thân bọn hắn khắp nơi đều là máu, khí tức cũng có đôi chút phù phiếm cùng hô hấp không thông rồi.

Tuyết Vương ở phía đối diện bọn hắn cũng bị thương nhưng so với bọn hắn thì vẫn còn nhẹ lắm, nhất thời chưa thể rơi vào thế hạ phong được.

Bạch Tương Duyệt nhìn Tuyết Vương nói ra:


Tuyết Vương tiền bối, thống lĩnh Tuyết tướng của tộc ngươi đã tử trận, Lâm đạo hữu sẽ sớm quay lại chiến trường thôi, bây giờ Lam Thiên Tuyết Tộc rút lui vẫn không muộn đâu
.

Nghe vậy, Tuyết Vương liền bật cười lên một tiếng, những lời hắn vừa nghe được không khác gì một trò đùa rẻ tiền không chút sức hút gì cả, hắn nói:


Các ngươi đánh giá thấp thần tử của trẫm, đáng tiếc hắn đã tử trận nhưng nhân loại kia cũng không kém đâu
.

Bạch Tương Duyệt liền im lặng lại, Tuyết Vương nói cũng có lý, đối thủ của Lâm đạo hữu dù gì cũng là thống lĩnh Tuyết tướng, tu vi bị áp chế xuống Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Cửu Kiều, sức chiến đấu cường hãn không kém cấp bậc Tuyết soái là bao.

Nàng từng đánh giết một Tuyết tướng nhưng lúc đó tên kia khinh địch nên không xuất sử thượng phẩm pháp khí. Cuối cùng nàng liền dùng thế lôi đình mà triệt để chém giết đối phương.

Lam Thiên Tuyết Tộc sau sự kiện đó chắc chắn đã nâng cao đề phòng lên rất nhiều rồi. Mặt khác, chiến lực của Tuyết tướng khi có thượng pháp khí tuyệt đối đáng sợ.

Hai vị Trúc Cơ cảnh đỉnh phong của nhân loại đã tử trận kia chính là minh chứng xác thực nhất.

Vậy nên bây giờ nàng đã có suy nghĩ người kia hẳn đã lưỡng bại câu thương với Tuyết tướng rồi.

Thái Huỳnh Liên Phương ở cạnh đột nhiên híp mắt lại mà nói:


Hai vị đạo hữu, đừng nhiều lời với đối phương nữa, động thủ thôi
.

Nghe vậy, Thạch Thương liền gật đầu, Triêu Dương Quyết thôi động đến cực cùng, sau lưng hắn liền hiện lên một hư ảnh mặt trời cực kỳ lớn, nhiệt lực tỏa ra từ nó cũng đáng sợ không kém chút nào.

Bạch Tương Duyệt cũng đồng dạng, linh lực của nàng tỏa ra cực kỳ nhiều nhưng đặc tính của nó lại cực kỳ ôn hòa, xung quanh nàng liền xuất hiện ra hàng loạt hư ảnh của liên hoa cùng thủy cầu.

Thái Huỳnh Liên Phương nắm chặt trường kiếm ở trong tay, kiếm khí bùng nổ ra như sóng triều, bạch quang kiếm khí cùng âm u kiếm khí đồng thời xuất hiện mà đan xen vào nhau.

Thấy vậy, Tuyết Vương liền cười khẩy, khí tức của hắn bùng phát ra một cách đáng sợ, tựa như một con quái vật sắp xổng chuồng mà ra vậy.

Từng lời từng chữ mang theo sát khí nồng đậm liền vang lên:


Đã vậy, trẫm liền ban cho các ngươi cái chết
.

Dứt lời, không gian xung quanh chiến trường của Tuyết Vương liền đột ngột lạnh đến cực điểm, một cỗ phong bạo liền ùa ra như sóng triều.


Thần thông - Bạo Phong Tuyết Lâm
.

Trong chớp mắt, không kể trên không hay dưới đất thì phiến không gian hành lang này đã tràn ngập bão tuyết rít gào.

Phe nhân loại trong chốc lát lại rơi vào cái trường hợp có đôi chút quen thuộc, bởi từ lúc bước vào Bắc Nguyên Vạn Dặm, bọn hắn đã gặp một lần rồi.

Phong tuyết cực kỳ mạnh, đến mức linh thức của tất cả gần như vô dụng ở mười mét bên ngoài thân thể.

Như vậy cũng đồng nghĩa với Lam Thiên Tuyết Tộc đột nhiên được gia trì thêm địa lợi.

Nhân lúc này, nam tử Tuyết soái liền triệt để phát động phản kích, hàn khí của binh lính Lam Thiên Tuyết Tộc còn sống liền bùng nổ ra mà ẩn thân vào phiến không gian này.

Không bao lâu sau đó, từng tiếng la hét thảm thiết của nhân loại liền vang lên khắp nơi.

Sắc mặt của đám người Thạch Thương liền khó coi vạn phần. Không gian phong tuyết này là do thần thông của Tuyết Vương tạo thành, trừ khi Tuyết Vương hao kiệt hoặc tử trận, còn không thì phong tuyết này sẽ không thể nào biến mất được.

Liêm Đào vội vàng nhìn qua Hồng nữ tử, nội tâm có chút nóng lòng, đồng thời vẫn luôn giữ linh thức cảnh giác ở mức độ mười mét bên ngoài.

Phong tuyết lớn như thế này thì đám Lam Thiên Tuyết Tộc kia chắc chắn sẽ lợi dụng mà ám sát Hồng nữ tử ngay, Liêm Đào không thể nào để cho chuyện này xảy ra được.

Đã gắng gượng được một đoạn thời gian dài rồi thì gắng gượng đến phút cuối cùng vậy.

Hồng nữ tử ở một bên cũng cực kỳ gấp rút không thôi, trận phong tuyết này cũng không phải là Bát Trận Đồ dạo trước nên nàng liền vô pháp hóa giải.

Mặt khác trong cái trận bàn này không có trận nào được dựng lên từ Hỏa linh khí để chống chọi lại phong tuyết cả nên nội tâm nàng cũng đang rất phiền muộn đây.

Giữa lúc này, một tiếng vút gió bỗng dưng vang lên, một đạo tiễn uy mãnh len lỏi giữa phong tuyết liền bắn thẳng về phía Hồng nữ tử, uy thế cực kỳ khủng khiếp.

Đạo tiễn kia không tạo hư ảnh, cũng không phân thành mưa tiễn, chỉ đơn thuần một tiễn toàn lực bắn đến.

Bất quá Liêm Đào có thể nhìn ra một tiễn này chính là xé nát thiên địa linh khí mà lao đến đây, một đường bay của nó gần như không có cái gì có thể ngăn cản được cả.

Hắn liền biết một tiễn này chính là tác phẩm do cây trường cung của nữ tử cung thủ.

Linh lực của hắn ngay lập tức liền bùng nổ ra, hư ảnh tinh hải liền hóa thành thực chất, trên tay hắn liền xuất hiện một kiện pháp khí trường kiếm, phong mang tỏa ra cũng cực kỳ cường đại, bất quá so với thượng phẩm pháp khí thì vẫn kém một điểm.

Nhưng dù sao, cây trường kiếm này cũng là đỉnh giai trung phẩm pháp khí, dùng để đối phó với một tiễn thì cũng vừa đủ.

Liêm Đào liền huy kiếm chém về phía đạo tiễn đó, hư ảnh tinh hải liền xé ra nhiều mảnh nhỏ rồi từ động hóa thành kiếm khí mà chém nát đạo tiễn đó.

Uy thế cực kỳ hung hăng, cương phong bắn ra tán loạn.

Nhưng cũng tại lúc này, sơ hở của Liêm Đào cũng lộ ra, một tiễn khác vô thanh vô tức mà xuất hiện ở sau lưng của Hồng nữ tử, khoảng cách chỉ còn hai, ba mét.

Điệu Hổ Ly Sơn?

Thần sắc của Liêm Đào liền tái nhợt không ngừng, nữ tử cung thủ kia định chơi lưỡng bại câu thương, một tiễn cuối cùng này bắn ra, nàng liền phế tại một chỗ, đồng thời cũng hủy được luôn Hồng nữ tử.

Đối với Tuyết tướng, loại trao đổi này hoàn toàn đáng giá.

Liêm Đào quát lên:


Hồng sư muội, cẩn thận!
.

Hồng nữ tử cũng kinh hãi nhưng nàng quá sợ, hai chân nàng liền run bần bật lên không di chuyển được.

Ở phía xa xa, nữ tử cung thủ đã gục ngã mà dựa người vào nữ tử Phù sư, hai mắt hoàng kim của nàng liền tỏa ra ý mừng.

Cuối cùng cũng tìm đến cơ hội.

Liêm Đào không kịp trở tay, Hồng nữ tử lại quá sợ sệt, linh thức không kịp điều chuyển mà vận dụng Trọng Khinh Cử Nhược Đại Phù Trận.

Đột nhiên, một tiếng thở dài đột ngột vang lên, sau lưng Hồng nữ tử bất ngờ xuất hiện một đạo phù văn cực kỳ lớn.

Đạo phù văn này có một chữ ‘thủ’ được phát ra bạch quang cực thịnh.

Đạo tiễn khủng khiếp kia của nữ tử cung thủ liền va chạm vào đó mà bùng nổ, xung lực liền bùng phát mà đẩy Hồng nữ tử cùng Liêm Đào rơi khỏi pháp khí mà ngã xuống đất.

Một tiễn kia gãy mất, còn đạo phù văn chữ ‘thủ’ kia cũng triệt để hóa thành quang vụ mà trôi đi.

. . .

Ở phía xa, nữ tử cung thủ liền có chút nghệt mặt ra mà nhào về phía trước rồi bò, ánh mắt run run mà thốt lên:


Không . . . không thể nào . . .
.

. . .

Hồng nữ tử có chút mờ mịt không biết chuyện gì vừa xảy ra nhưng Liêm Đào thì chứng kiến được, không nói đến đạo phù văn kỳ lạ kia thì một tiếng thở dài đó cũng quá đáng nghi.

Hắn ngưng trọng nhìn về phía trận bàn trong tay của Hồng nữ tử, ngữ khí có chút không xác định nói ra:


Lâm đạo hữu?
.

Nghe vậy, trên trận bàn liền sáng lên hai đạo phù văn. Một cái là Võng Phù, một cái là Thiên m Vọng Phù.

Thanh âm theo đó cũng phát ra:


Liêm đạo hữu khỏe chứ?
.

Lúc này, không chỉ Liêm Đào mà Hồng nữ tử cũng có chút giật mình, đồng thời thần sắc cũng rất vui vẻ. Liêm Đào vội nói ra:


Ngươi còn sống?
.

Thanh âm đáp lại:


Sống thì đương nhiên, bất quá hiện ta không tiện qua đó. Xem chừng tình huống hiện tại của các ngươi cũng không ổn đi?
.

Liêm Đào dựa vào ngữ khí của Khương Hy mà cho rằng hắn đang ở trong tình thế yếu nhược nên cũng không nói gì hơn, chí ít biết được người còn sống là được rồi.

Liêm Đào nói:


Tuyết Vương sử dụng thần thông rồi, hắn tạo ra một trận phong tuyết tựa như ở cửa vào của bí cảnh, quân ta hiện nay đang rơi vào thế hỗn loạn, đạo hữu có cách nào để phá tình thế này không?
.

Thanh âm đáp lại:


Trông cậy vào ba người Thạch đạo hữu thôi, ta ở quá xa nên không làm ra được hành động gì. Bất quá bảo vệ Hồng sư muội thì vẫn còn đủ sức, Liêm đạo hữu có thể yên tâm xuất chiến
.

Nghe vậy, Liêm Đào liền mừng rỡ, trong hàng ngũ tu sĩ Ngưng Dịch cảnh hiện tại hắn đúng là không bị thương gì hết nhưng hắn cũng không thể tùy tiện rời vị trí bởi hắn cần phải bảo vệ Hồng nữ tử.

Bất quá, hắn vẫn còn có chút không xác định mà nói:


Đạo hữu định dùng cách gì để bảo vệ Hồng sư muội?
.

Thanh âm đáp lại:


Liêm đạo hữu an tâm, trận bàn trong tay nàng là phó trận, ta đang cầm chủ trận trên tay nên có thể thay nàng làm chủ phù trận được. Đối phương nếu không liều mình làm một kích lưỡng bại câu thương thì nhất thời ta có thể bảo hộ nàng
.

Liêm Đào nghe xong liền bất chợt nhớ đến đạo phù văn trước đó mà gật đầu, xác thực là có thủ đoạn bảo vệ từ xa.

Bàn giao xong, hắn liền hướng cái trận bàn mà nói:


Vậy trông cậy hết vào Lâm đạo hữu
.


Được rồi, ngươi đi đi
.

Liêm Đào gật đầu, sau đó liền gọi phi kiếm ra mà ngự không tiến vào chiến trường, sát khí đại thịnh. Ba tên Tuyết tướng kia âm tu sĩ nhân loại đã đủ rồi, bây giờ đến lượt hắn đi giải quyết.

Liêm Đào đi xong, Hồng nữ tử còn lại một mình mà hướng cái trận bàn nói ra:


Ban nãy đa tạ Lâm sư huynh đã xuất thủ cứu mạng, ân tình này ta sẽ không quên, về sau có chuyện gì cần giúp đỡ mong sư huynh tìm đến ta, ta nhất định không từ chối
.

Thanh âm trầm mặc một hồi rồi vang lên:


Đã vậy ta sẽ nhận ơn này, còn bây giờ phiền sư muội đem tình hình chiến sự kể lại cho ta nghe một chút
.

Nghe vậy, Hồng nữ tử liền gật đầu, nàng cẩn thận đem từng chi tiết một nói rõ cho Khương Hy nghe, bao gồm cả chuyện bạo phát của nữ tử Tuyết soái.

Tiếng rít gào của phong tuyết xung quanh mỗi lúc một lớn hơn.

Tuyết trắng phủ khắp lên phiến thiên địa này không ngừng.

. . .

. . .

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì cho tác 10 sao nha!

Tác cảm ơn!

Main thông minh, bá đạo, sát phạt, hậu cung, map rộng, truyện sắp kết thúc
Bất Diệt Long Đế
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Huyền Lục.