Chương 17: Công chúa
-
Kế hoạch dưỡng thành Sesshomaru
- Dạ Tử Vũ
- 1544 chữ
- 2020-05-09 01:02:34
Số từ: 1535
Edit+Beta: Tojikachan
Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
Beta ngày: 19/7/2014
Nếu đã hắn đã tùy, vậy tôi vô cùng vui sướng cùng ba võ sĩ đi tiếp.
Nhưng đi đường vất vả, cực kỳ vất vả.
Tôi cảm giác chân đã có chút tê rần, rất hối hận quyết định muốn về chơi xã hội loài người
Xin hỏi, bao lâu nữa mới đến nơi?
Đi vẻn vẹn được hơn hai giờ rồi.
Takeda vì đã có được nước thần, cho nên rất cung kính với tôi. Hắn cúi đầu nói:
Thực xin lỗi, đi qua đỉnh núi này, ngựa của chúng tôi để ở đó, đi ngựa, chúng tôi rất nhanh sẽ đến nơi
À!
Có ngựa là tốt rồi, so với đi đường thì tốt hơn nhiều Nhưng, rất nhanh tôi lại hối hận, bởi dù có ngựa không cần đi đường, nhưng lại ở trên ngựa vẻn vẹn điên hơn một giờ, mới đến một tòa thành nhỏ. Nhẫn nại đi, thời đại này mà mình còn muốn đi máy bay, ô tô sao? Từ trước đến nay tôi tự nhận mình rất nhanh thích ứng mọi tình cảnh, cắn răng nhịn nhảy xuống ngựa, sau đó vì mặt mũi, tiếp tục chạy bộ.
Bởi vì hiện tại là thời kỳ chiến loạn, cho nên từng thành được phòng bị rất nghiêm túc, nhưng Takeda một hàng đi thẳng, lính canh không hề cản. Thì ra thành chủ này có quan hệ đồng minh với thành Akiba, cho nên chẳng những được đưa vào trong thành, còn sắp xếp chỗ ở.
Sinh hoạt tại thế giới yêu quái, tôi ngay cả tắm rửa cũng là ở sông suối, còn kém chút là thành người rừng. Nhưng hiện tại có đồ ăn con người, có nước ấm tắm, tôi cảm thấy thật thỏa mãn. Tiểu Sess lại nói:
Chỉ là tắm rửa mà thôi, có cần vui sướng như vậy sao?
Ngươi không ngẫm lại xem sao, cả ngày phải tắm nước sông, không thoải mái chút nào. Tuy rằng có thể xem như gần gũi thiên nhiên, nhưng như thế cũng quá gần rồi. Hơn nữa nước sông đôi khi rất lạnh, không bằng tắm nước ấm thoải mái, không tin ngươi tắm thử…
Tiểu Sess đương nhiên không chịu, hắn có thể ăn đồ ăn con người, nhưng hắn lại nói, ngoài mùi vị, căn bản không có dinh dưỡng gì. Nhưng trải qua một thời gian dài tiếp xúc, tôi mới phát hiện, hắn thích ăn đồ ngọt! Tôi lúc ấy bị đơ ra một chút, không phải người ta thường nói nam tử hán đại trượng phu không thích ăn đồ ngọt sao? Nhưng khi tiểu Sess ăn đồ ngọt lại đặc biệt cẩn thận, vừa ăn vừa ngoe nguẩy cái đuôi, đó là thói quen của hắn mỗi khi hắn thích thú cái gì đó, cho nên tôi có thể khẳng định hắn thích.
Vì thế, hôm nay tôi hỏi bọn họ vài món điểm tâm ngọt. Nhật Bản chẳng phải quốc gia thích thú với đồ ngọt, cho nên rất ít đồ ngọt. Nhưng, tiểu Sess cũng không nhìn tôi đồng ý hay không, liền cầm lấy một khối điểm tâm ăn vào.
Điểm tâm đó nghe nói là có vị phu nhân người Trung Quốc gặp rủi ro đã dạy cho chủ nhân nơi này cách làm, cho nên tôi ăn cũng rất vừa miệng, mà tiểu Sess trong nháy mắt đã ăn rất nhiều. Tôi cũng không nói ra miệng rằng hắn thích đồ ngọt, nếu không khẳng định hắn sẽ ném đồ ăn xuống không ăn.
Ăn cơm xong, chúng tôi cùng ở một phòng nghỉ ngơi. Nhóm Takeda thay ca bảo vệ bên ngoài. Kỳ thực bọn họ không cần làm thế, bởi vì bên cạnh có cả một đại yêu quái đang ngủ, tuy còn chưa lớn lên, nhưng chắc chắn cả trăm người bình thường cùng xông lên cũng không thể làm gì hắn.
Nhưng, võ sĩ Nhật Bản ai cũng có lòng tự trọng lớn kinh khủng. Bọn họ tự nhận thấy trách nhiệm bảo vệ phụ nữ, điểm ấy tôi cũng thấy rất bất đắc dĩ.
Bởi vì được hưởng thụ ngày đầu, nên ngày hôm sau chuẩn bị sẵn sàng. Cho nên khi đi đến được thành Akiba, tôi rất nhàn nhã ngắm nhìn thành Akiba đồ sộ.
Thành chủ Akiba đi ra đón tôi, tôi sợ run, vì tôi đâu có biết lễ nghi Nhật Bản cổ xưa. Nhật Bản tạ lễ kiểu gì? Hoàn toàn không biết. Cho nên tôi chỉ đứng ở đó nở nụ cười, mấy người muốn thế nào thì thế đó đi! Takeda vội vàng quỳ xuống nói:
Thành chủ, cô Yaku đến từ núi, xin ngài hãy tha thứ cô ấy vô lễ.
Thành chủ cũng là người tốt, nói:
Chỉ cần ngươi chữa khỏi mặt con gái ta, thì những thứ này là của ngươi.
Nói xong vẩy tay một cái, một người đàn ông nâng hai khối lá kim diệp vàng đến. Kim diệp Nhật Bản so với Trung Quốc cổ đại thì to hơn chút, hơn nữa phân lượng nặng hơn.
Vừa vặn, ở thế giới này tôi xem như một nghèo hai trắng, có thứ này là có thể mua nhiều thứ này nọ.
Vậy cám ơn thành chủ.
Vốn định trực tiếp đem nước thần cho ông ta, sau đó cầm kim diệp đi mua đồ. Nhưng đột nhiên có một cô gái mặc trang phục hoa lệ đi vào, nói:
Thành chủ, công chúa muốn gặp vị tiểu thư này.
Như vậy, cô Yaku, có thể chứ?
Có thể!
Chưa gặp qua công chúa, nên tôi cũng rất có hứng thú gặp một lần. Người Nhật Bản có loại tình tiết công chúa, phụ nữ muốn trở thành công chúa, mà đàn ông luôn muốn cưới công chúa.
Tôi không phải là muốn trở thành công chúa, bởi vì luôn cảm thấy mình đã là công chúa rồi, chỉ là công chúa tôi đây hơi khác người khác, vất vả hơn chút. Theo cô gái kia đi vào hậu viện, quả nhiên là trạch viện Nhật Bản cổ đại cực kỳ phồn hoa. Đi trong hành lang rất lâu, mắt nhìn chằm chằm áo của cô gái, nếu tôi mặc chúng vào thì ngay cả đường đi cũng không biết đi kiểu gì. Mà cô gái đằng trước này lại còn đi nhanh như chạy bộ bước nhỏ, giống như đang lướt đi vậy.
Thật là lợi hại…
Cái gì?
Cô gái kia mặc như vậy mà còn có thể đi được nhanh như vậy, cô ấy biết khinh công à?
Cả đời ngươi cũng không tao nhã được như thế.
Ngươi thích như vậy?
Tôi thở dài, không biết tại sao lại quên mất quần áo mà tiểu Sess mặc khi trưởng thành chứ, hoa lệ tao nhã, đương nhiên hắn thích phụ nữ mặc như thế kia.
Ngươi thì…
Tiểu Sess nhỏ giọng nói một câu, sau đó không lên tiếng.
Tôi buồn bực nhìn cô gái kéo cửa ra, sau đó nói:
Mời…
Dù sao cũng không tao nhã, giả bộ cũng vô dụng. Tôi ung dung đi vào, nhìn thấy một cô gái cực kỳ duyên dáng ngồi ở giữa phòng. Trên mặt mang khăn che mặt, xem thần thái hẳn là tuổi cũng không lớn.
Xin chào
Tôi trực tiếp ngồi đối diện nàng, sau đó nói:
Tên ta là Yaku Hitomiko, công chúa gọi ta đến có chuyện gì?
Công chúa ngẩng đầu sau đó lại thấp xuống, nói:
Các ngươi đi ra ngoài đi…
Vâng!
Ba cô gái đều lui đi ra ngoài.
Công chúa nói:
Thiếp thân tên Sako, tuy là lần đầu gặp mặt nhưng không biết cô Yaku có thể đáp ứng một thỉnh cầu?
Ngươi nói đi
Một công chúa thì có chuyện gì cầu xin tôi chứ, tôi nhìn nhìn tiểu Sess, hắn ngay cả nhìn cũng không nhìn vị công chúa kia.
Xin cô Yaku hãy đổi nước thần kia thành nước thường rồi đưa cho ta là được
Sao? Ngươi không muốn trị vết thương trên mặt sao?
Vị công chúa này rất kỳ quái!
Công chúa lấy khăn che mặt xuống, vài vết sẹo kéo dài trên mặt của nàng, trông rất dữ tợn khủng bố! Nhưng có thể nhìn ra được, đây vốn là một dung nhan tuyệt thế. Nếu không chữa trị tốt thì thật đáng tiếc!
Như ngươi chứng kiến, dung mạo như vậy, có ai nhìn vừa mắt ta đâu, càng không cần nói tên yêu quái kia.
Chẳng phải yêu quái kia nói không tới tìm ngươi nữa sao?
Không, hắn vẫn đến, chỉ là vì sợ làm mọi người phiền toái cho nên mới không nói ra. Hắn nói chuyện nước thần cho cha tôi bằng thư, hắn muốn bọn họ tìm nước thần chữa khỏi mặt tôi, sau đó lại đến cướp tôi.
Nói xong, mắt công chúa đã nhỏ lệ.
Vì sao không thích hắn, chẳng lẽ trông hắn rất xấu?
Có lẽ rất đáng sợ, nếu anh vĩ giống Inu no Taishou, có lẽ thiếu nữ nào cũng sẽ thích đi!