Chương 162: Thực lực vả mặt
-
Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
- U Phi Nha
- 1546 chữ
- 2022-02-04 05:45:01
Quyền Tứ mặc dù biết bên mình trà trộn hai khối đá thô tốt vào, nhưng là đàn em chuyển, chuyển xong giả vờ là người bán, cũng chưa kịp chỉ cho hắn là hai khối nào, nhưng đã nói với Minh Thông rồi.
Nhưng động tác của Tề Tiểu Tô thật sự là quá nhanh, Minh Thông vốn dĩ còn định làm bộ một chút, xem hai khối đá thô khác, sau đó sẽ giả vờ thu hai khối kia. Nào ngờ gã còn chưa xem được khối đầu tiên, Tề Tiểu Tô cũng đã giống như đi chơi, chọn sáu khối đá thô rồi!
Nhưng nếu nói là cô đang chơi thì hai khối tốt kia cũng đều bị cô chọn mất rồi!
Lúc này, mặt Minh Thông đỏ bừng lên, cơn tức nghẹn lại ở ngực, cũng không biết nên lên hay lùi lại.
Hai khối này tuyệt đối không thể để cho cô mua đi, mặc dù cũng chưa chắc là có ngọc, nhưng mà, đá thô chọn từ trong đá tốt mà bọn họ định dùng để đấu đá, xác suất có ngọc là rất lớn, tuyệt đối không thể mạo hiểm!
Gã vừa đi ra định nói chuyện, Tề Tiểu Tô liền liếc gã một cái, nói:
Minh Thông không phải là muốn nói mấy khối này tôi không thể mua chứ? Anh còn chưa xem, chẳng lẽ các anh chơi ăn gian à?
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, ăn gian cái gì chứ?
Minh Thông nhìn Quyền Tứ, gã không biết Quyền Tứ không hề biết hai khối đá thô lén thêm vào là hai khối nào, thấy hắn chỉ cau mày nhưng không có ý ngăn cản, trong lòng cho rằng hắn hẳn có tính toán khác. Hơn nữa lúc này gã đứng ra đáp lại Tề Tiểu Tô thì thế nào cũng đều không đúng.
Chỉ có thể trông chờ vào người giả làm người bán kia. Gã liếc mắt với người kia, không ngờ đúng lúc này cơ thể Tề Tiểu Tô động một cái, đi sang trái hai bước, vừa vặn chắn trước mặt người kia, ngăn cách ánh mắt này của gã.
Mọi người vừa nói muốn bán, bây giờ có ai đổi ý muốn thu lại đá thô không?
Tề Tiểu Tô cất giọng hỏi một câu, liếc người kia một cái.
Người này càng xui xẻo, vì để hai khối đá kia được bày có vẻ tự nhiên một chút, hắn trực tiếp đưa hai khối đá thô cho nhân viên nghiệp vụ đến lấy, báo giá cũng là nhân viên nghiệp vụ ghi lên, hắn vừa rồi căn bản cũng chưa nhìn rõ Tề Tiểu Tô chọn sáu khối đá thô nào!
Phải nói là Tề Tiểu Tô khiến cho tất cả mọi người đều không kịp trở tay!
Ai ngờ cô sẽ nhanh như vậy chứ?
Cái này quả thực là vượt qua tất cả dự tính của bọn họ, còn tưởng rằng sẽ có một trận đấu đá đặc sắc gì, vừa mới bắt đầu, ai cũng chưa nghiêm túc xem, thậm chí còn có người đang gửi tin nhắn gọi điện thoại, nói chuyện, trong chớp mắt, người ta đã chọn xong rồi!
Tất cả mọi người đều cảm thấy Tề Tiểu Tô như đang chơi, chỉ như một trò đùa vậy
Thậm chí có người không vui nói:
Cô gái này đến phá đám à?
Bán cho cô ta đi, bộ dạng cô ta như vậy, không thua thảm mới là lạ.
Đúng là không biết trời cao đất dày! Nghiêm lão có phải là hồ đồ rồi không? Một cô gái trẻ thế này không thực tế chút nào, làm sao có thể để cho cô ta đến giúp đỡ?
Đúng thế, lão Lý, ông không phải biết một người cược đá rất lợi hại sao? Hay là giới thiệu cho Nghiêm lão đi, tuổi đã cao rồi, không đành lòng nhìn ông ta thua thảm.
Tôi liên lạc xem. Có điều, hắn cũng chưa chắc muốn giúp Nghiêm lão, bên ngoài đồn bây giờ chỗ này của Nghiêm lão không còn minh mẫn nữa.
Người nọ chỉ chỉ đầu, thở dài lắc đầu.
Bộ dạng kia, giống như Nghiêm lão già rồi nên bị lẩm cẩm thật vậy.
Không ai tin Nghiêm lão, ai cũng không tin Tề Tiểu Tô.
Cũng đúng, Tề Tiểu Tô như vậy ai tin được? Bọn họ đều không phải là loại người chỉ nhìn mặt, cô gái nhỏ còn non và xanh lắm.
Nghiêm lão cũng bị Tề Tiểu Tô doạ, nhưng lập tức bình tĩnh lại, nếu ông đã lựa chọn dẫn cô đến, vậy thì phải tin cô, đã tin là tin đến cùng.
Ông tiến lên một bước:
Chỉ cần không có ai đổi ý, người chịu trách nhiệm chính của phòng triển lãm có thể thay mặt thu tiền, rồi sau đó sẽ chia cho mọi người. Bên này có quầy thu ngân.
Trong lòng Tề Tiểu Tô vui mừng, tốt quá, đỡ tốn thời gian.
Những người bán kia đều lắc đầu bày tỏ mình không đổi ý, vì vậy cô lập tức đi về phía quầy thu ngân, thanh toán tiền rất dứt khoát.
Minh Thông và Quyền Tứ dùng mắt ra hiệu.
Quyền Tứ: Mau chọn đi.
Minh Thông: Chọn thế nào?
Gã thầm than khổ trong lòng.
Lúc này, người đàn ông ôm hai khối đá thô kia cũng phát hiện không đúng, hắn thấy sắc mặt Minh Thông rất không tốt, lập tức tiến lên mấy bước tìm hai khối đá thô kia. Lúc này, một nhân viên nghiệp vụ đang chuyển hai khối đá thô kia ra.
Đợi đã, hai khối này tôi không muốn bán nữa...
Hắn hoảng hốt lập tức giơ tay ra ngăn.
Tề Tiểu Tô giơ thẻ ngân hàng lên:
Anh này, vừa rồi không phải tôi đã hỏi có ai muốn đổi ý không rồi sao? Anh không hề nói gì, bây giờ tiền đã thanh toán, hai khối đá thô này là của tôi rồi.
Chúc Tường Viêm mặc dù không biết cô tính toán gì, nhưng không trở ngại anh ta nắm lấy thời cơ đỡ lưng cho cô.
Đúng vậy, bây giờ đổi ý đã quá muộn rồi, không có cái quy định này.
Mấy đàn em bên cạnh anh ta lập tức phụ hoạ, trông rất hung hăng.
Quyền Tứ lúc này đương nhiên cũng phát hiện không ổn, sắc mặt sầm xuống. Hai khối đá thô kia đã được thợ cược đá giám định qua rồi, xác suất có ngọc ít nhất phải trên 70%, lại đều bị Tề Tiểu Tô mua rồi sao?
Lúc này tốt nhất chính là lập tức kết thúc trận đấu này, mặc dù tổn thất hai khối đá thô tốt, nhưng vẫn tốt hơn sau khi mở ra phải trả gấp mười lần! Nếu quả thật ra ngọc tốt, mười lần là một khoản tiền lớn!
Quyền Tứ đương nhiên không cho là bên trong những khối đá thô này còn có hàng tốt gì giá trị hơn hai khối đá thô kia, cho nên Minh Thông có chọn nữa hay không cũng đã không có ý nghĩa gì nữa rồi!
Hắn đang định nói, ánh mắt sáng ngời của Tề Tiểu Tô đã nhìn về phía hắn, trước đó hắn chỉ là cảm thấy mắt cô gái này rất đẹp, ánh mắt đặc biệt trong trẻo, nhưng bây giờ lại cảm thấy trong đôi mắt kia rõ ràng mang một tia lạnh.
Hắn không khỏi rùng mình một cái.
Ông Quyền Tứ, sao thế, chẳng lẽ muốn nói huỷ cuộc đấu này, không tiếp tục nữa sao? Anh Minh Thông còn chưa chọn, nghe nói anh Minh Thông là đệ tử đắc ý của ông Thạch Quỷ. Ông không cho anh ta cơ hội này, chẳng lẽ ông cảm thấy đệ tử của ông Thạch Quỷ sẽ thua tôi sao?
Tề Tiểu Tô cười rất tươi.
Nhưng lời này hệt như sấm, nổ vang trong đầu Quyền Tứ.
Minh Thông là đệ tử của Thạch Quỷ, chuyện này còn chưa có ai biết!
Thạch Quỷ định đào tạo Minh Thông thật tốt, đó là vì Minh Thông là con riêng của ông ta, ông ta muốn sau khi Minh Thông thành tài mới công bố thân phận của gã, tạo thế cho Minh Thông, tương lai Minh Thông sẽ thừa kế sản nghiệp của ông ta.
Nhưng mà, Tề Tiểu Tô làm sao lại biết thân phận của Minh Thông? Nghiêm lão còn không biết!
Thạch Quỷ sở dĩ lần này đồng ý đến giúp Nghê đổng, là bởi vì trước kia ông ta nợ ân huệ của Nghê đổng, nhưng ông ta tuyệt đối không cho phép Minh Thông bị mất mặt ở đây!
Tề Tiểu Tô nhìn Quyền Tứ cố làm ra vẻ bình tĩnh, trong lòng cười lạnh.
Nực cười, Quyền Tứ và Minh Thông này vừa xuất hiện, Hệ thống Tiểu Nhất lập tức quét vào danh sách đen của Vệ Thường Khuynh thiết lập, chỉ cần Hệ thống tra một cái, còn có thể không biết thân phận của ai sao?
Tin tức internet của thế kỷ hai mươi mốt vốn đang là thời kỳ phát triển mà Hệ thống an toàn bảo mật lại chưa hoàn hảo, đối với Hệ thống trí tuệ đến từ thế kỷ hai mươi hai thì không có thân phận của ai là bí mật cả.
Quyền Tứ nhìn Minh Thông.