• 3,339

Chương 415: Hợp lực cùng Hầu Tộc.


Số từ: 2583
Nguồn : vipvandan.vn
Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84
Tin tức của Dã Nhân Tộc, nhất thời khiến thế cục thay đổi cực lớn. Dã Nhân Tộc cố nhiên là nhanh chóng rút lui, còn Hồng Phong Nhân Tộc cũng không dám rớt lại phía sau, tốc độ rút lui cũng không hề chậm rãi chút nào so với Dã Nhân Tộc.
Tần Vô Song ở một chỗ bí mật xa xa quan sát, nhìn thấy trận rút lui như vậy, nhất thời mừng rỡ, biết rằng hai đại tộc này đều đang triển khai rút lui. Tất cả mọi việc đều nằm trong kế hoạch đã định.
Tần Vô Song thấp giọng nói:
- Cô Đơn, nhìn thấy trận thế chưa. Dã Nhân Tộc và Hồng Phong Nhân Tộc đã bắt đầu rút lui rồi.
Tử Điện Phần Diệm Thú cười nói:
- Vậy là tốt rồi, Lão Đại, tất cả đều nằm trong tính toán của ngươi.
o0o
Hồng Phong Nhân Tộc đã tập kết đợi lệnh, Diệp Vấn Thông nói:
- Chư vị, sự tình nhất thời có biến. Tổng bộ của Dã Nhân Tộc gặp tập kích, ta lo lắng kẻ địch sẽ phân binh làm hai đường, cũng tới Tổng bộ Hồng Phong Nhân Tộc chúng ta gây chuyện. Kế hoạch tấn công Hầu Vương Sơn lần này, nhất thời hoãn lại, quay về Tổng bộ cứu viện trước đã.
Nói đến đây, Diệp Vấn Thông hơi dừng lại một chút, ánh mắt nhìn quét qua các Lĩnh chủ của Hồng Phong Nhân Tộc khác ở hiện trường, mở miệng hạ lệnh nói:
- Nhị Lĩnh chủ Trương Thanh Đồng, Tam Lĩnh chủ Trình Bột, Tứ Lĩnh chủ Công Tôn Lập. Ba người các vị, mang theo nhân mã của bộ mình, làm trạm canh gác tiên phong. Ven đường nhất định phải cẩn thận, để tránh kẻ địch mai phục đánh lén. Chủ lực còn lại sẽ theo sau tới ngay. Hai đội ngũ, duy trì trong phạm vi một trăm dặm. Đầu đuôi kết hợp. Bất luận là đầu nào gặp tập kích, cũng có thể gấp rút tiếp viện hỗ trợ lẫn nhau.
Diệp Vấn Thông không thẹn là nhân vật số một của Hồng Phong Nhân Tộc, sắp xếp an bài của hắn đều suy nghĩ qua các loại khả năng.
Hắn giả thiết một chút, nếu kẻ địch thật sự tới Tổng bộ của Hồng Phong Nhân Tộc phá rối, bên trong kế sách này, nhất định có một chủ ý hút chủ lực bọn họ quay về, ven đường phục kích.
Nếu gặp phải phục kích, tất cả đội ngũ cùng tập trung tại một chỗ, rất dễ luống cuống tay chân. Ngược lại nếu đội ngũ phân thành hai tốp, duy trì khoảng cách nhất định. Bất luận là tốp nhân mã thứ nhất, hay là tốp nhân mã thứ hai gặp phải tập kích, tốp còn lại đều có thể dễ dàng gấp rút tiếp viện.
Suy nghĩ như vậy, sắp xếp như vậy sẽ khiến hành trình trở về của Hồng Phong Nhân Tộc trở nên an toàn hơn một chút.
Tần Vô Song từ xa nhìn Hồng Phong Nhân Tộc sắp xếp như vậy, cũng có chút bội phục. Hắn biết bên trong Hồng Phong Nhân Tộc nhất định có cao thủ tâm kế, đã hiểu rõ được một số đầu mối. Hơn nữa hiển nhiên đã có đối sách.
Đương nhiên, Hồng Phong Nhân Tộc tạm thời thay đổi chủ ý, lại trở thành trúng kế. Cho dù đối phương phân phối như vậy, Tần Vô Song và Tử Điện Phần Diệm Thú bám theo sau, cuối cùng là một đội quân đánh úp mà kẻ địch nhất thời không cách nào đoán được.
Cho dù khi Hồng Phong Nhân Tộc bị Bao Bao bất ngờ tập kích, có thể trước sau hô ứng, nhưng Tần Vô Song hắn và Tử Điện Phần Diệm Thú lại có thể làm thành một đội quân đánh úp khác.
o0o
Sau khi Hồng Phong Nhân Tộc phân phối như vậy, dưới sự dẫn dắt của ba gã Lĩnh chủ, đội ngũ thứ nhất liền hành quân quay về. Đại khái sau khi đi được nửa tiếng, chủ lực của Hồng Phong Nhân Tộc mới bắt đầu xuất phát.
- Lão Đại, Dã Nhân Tộc đi rồi, Hồng Phong Nhân Tộc cũng đi rồi. Bây giờ chúng ta nên gấp rút lên đường chứ?
Tử Điện Phần Diệm Thú thấp giọng hỏi.
Tần Vô Song lắc đầu:
- Đừng nóng vội, đợi thêm nửa canh giờ nữa. Để bọn chúng đi trước, với tốc độ của ngươi, lẽ nào còn sợ không đuổi kịp sao?
Tử Điện Phần Diệm Thú ngạo nghễ nói:
- Nửa canh giờ? Cho dù để bọn chúng đi trước nửa ngày, ta vẫn có thể đuổi kịp.
- Vậy thì tốt, vậy chúng ta tận lực chờ thêm một chút. Nhất thời đừng bại lộ thân hình, bình tĩnh.
- Tại sao?
Tử Điện Phần Diệm Thú rất là khó hiểu:
- Người đã đi hết rồi, lẽ nào còn sợ chuyện mờ ám gì sao?
Tần Vô Song lại thản nhiên nói:
- Từ xưa đến nay nhà quân sự luôn phải lừa địch, cẩn thận một chút, lúc nào cũng tốt hơn.
o0o
Một người một thú mai phục ở chỗ tối, đợi đủ thêm nửa canh giờ. Tử Điện Phần Diệm Thú tính tình không kiên nhẫn nổi, muốn nhảy ra, nhưng Tần Vô Song lại ngăn cản:
- Chậm đã!
Tử Điện Phần Diệm Thú cũng đột nhiên cảm nhận được chuyển động, nó cũng cảm thấy trong chỗ tối nhảy ra mấy luồng thân ảnh, đu đưa ở xung quanh mấy vòng.
Mấy người này đều là cường giả của Hồng Phong Nhân Tộc. Bọn chúng trước đó mãi không nhảy ra, mà chỉ ẩn núp ở xung quanh, hiển nhiên là nhận chỉ thị đặc biệt của Diệp Vấn Thông, kêu bọn chúng ở chỗ này ẩn núp đợi sau khi bọn họ rút lui, xem nơi này có phản ứng gì không.
- Khải ca, nửa canh giờ trôi qua rồi. Không có bất cứ động tĩnh gì, chúng ta quay về báo cáo kết quả cho Đại Lĩnh chủ đi.
Người được gọi là Khải ca, đôi mắt giống như chim ưng, nhìn quét qua xung quanh mấy vòng, gật gật đầu:
- Đại Lĩnh chủ làm việc cẩn thận, kêu chúng ta ở đây quan sát một chút, cũng là đề phòng kẻ địch có bố trí gì, cố ý đem những trò mánh khóe lừa gạt chúng ta.
- Ân, Đại Lĩnh chủ suy nghĩ thật chu đáo.
- Đúng vậy, ở đây không có chuyện gì là tốt nhất. Huynh đệ chúng ta mau gia tăng tốc độ, đuổi theo đại quân.
Người tên là Khải ca vung tay lên, liền dẫn theo mấy huynh đệ nhanh chóng rời khỏi.
Tử Điện Phần Diệm Thú ở trong chỗ khuất nhìn thấy màn này rất rõ ràng, không khỏi nhẹ giọng mắng:
- Con mẹ nó, Hồng Phong Nhân Tộc này thật đúng là giảo hoạt, đa nghi.
Tần Vô Song lại không cho rằng như vậy, theo hắn thấy, đây chỉ là một số thủ đoạn cơ bản nhất mà thôi. Nếu Hồng Phong Nhân Tộc nói rút lui thì rút lui không để sót lại một ai, vậy cũng khó tránh khỏi ngu ngốc quá mức.
- Lão Đại, chúng ta đi chứ?
Tử Điện Phần Diệm Thú trải qua lần vừa rồi hiển nhiên cũng học được chút ít, không còn kích động và tự đại giống như vừa rồi.
Bây giờ nó cũng thể hội được trí tuệ của nhân loại, xác thực không phải là thứ mà đầu óc của nó có thể so sánh được. Đối với Tần Vô Song lại càng có thêm mấy phần bội phục. Tần Vô Song do dự chưa nói, đột nhiên thân hình của Tử Điện Phần Diệm Thú lại một lần nữa lui về, thấp giọng nói kháy:
- Quái đản, còn có một tốp nữa!
Quả nhiên, từ phía bên Hầu Vương Sơn, lại có một luồng khí lực cường đại vọt xuống. Rơi xuống trước mặt dải đất đóng quân.
Tần Vô Song nhìn từ xa tới, trong lòng thầm mừng rỡ. Người đến lần này, không phải là Hồng Phong Nhân Tộc, mà là những Trưởng lão của Hầu Tộc, dưới sự dẫn dắt của Ngân Hầu Vương, quan sát tỉ mỉ chỗ đất đóng quân. Sắc mặt Ngân Hầu Vương ngưng trọng, cơn tức giận bừng bừng. Những Trưởng lão Hầu Tộc xem xét xung quanh một hồi, sau đó lần lượt tụ lại, bẩm báo:
- Ngân Hầu Vương bệ hạ, quả nhiên đều rút lui rồi!
- Lũ man di mọi rợ, tại sao nói đến thì đến, nói rút thì rút chứ?
- Quái đản, lần này nhất định có âm mưu gì!
Những Trưởng lão của Hầu Tộc mỗi người một ý phát biểu ý kiến của mình, tất cả đều vò đầu bứt tai, hiển nhiên cũng có chút nôn nóng bất an đối với biến hóa của cục diện lúc này. Ngân Hầu Vương nghe nói Dã Nhân Tộc và Hồng Phong Nhân Tộc câu kết với nhau, dự định vây công Hầu Vương Sơn, đã tức giận bừng bừng, chuẩn bị tất cả để chiến đấu ở Hầu Vương Sơn.
Lần này, cường giả Trưởng lão của Hầu Tộc ở trong tộc đã chuẩn bị một trận quyết tử với Dã Nhân Tộc và Hồng Phong Nhân Tộc. Nhưng không ngờ, hai tộc đó khí thế hung hăng, khi chiến cục hết sức căng thẳng lại đột nhiên rút lui.
Ngay cả Ngân Hầu Vương kiến thức rộng rãi, đối với màn biểu thị này cũng khó hiểu. Trầm ngâm một lát, Ngân Hầu Vương mới mở miệng nói:
- Rút lui lần này, lui rất kỳ quái. Chỉ sợ bên trong có âm mưu gì.
- Ngân Hầu Vương bệ hạ, chuyện đến nước này, bọn chúng chỉ còn đợi tiến công Hầu Vương Sơn, thì còn có thể có âm mưu gì nữa chứ? Tiến công Hầu Vương Sơn chính là âm mưu, là chuyện rất rõ ràng. Không cần phải lấy lui làm tiến.
Trong Hầu Tộc cũng có một số trí giả, đối với màn này, hiển nhiên cũng đồng dạng khó hiểu:
- Hầu Vương bệ hạ, có phải bọn chúng có được tin tức Bao Bao đã quay lại sao?
Một gã Trưởng lão của Hầu Tộc lại là người đầu tiên nhớ tới Bao Bao.
Lời này nói ra, lập tức gây nên sự cộng hưởng rộng rãi. Các Trưởng lão khác đều gật đầu nói:
- Đúng vậy, tại sao không nghĩ ra chứ? Lẽ nào thật sự là Bao Bao quay lại rồi?
Ngân Hầu Vương trầm ngâm nói:
- Cho dù Bao Bao quay lại, một mình Bao Bao theo lý mà nói vẫn chưa đến mức khiến bọn chúng sợ hãi đến như vậy. Lần này bọn chúng tới, khẳng định là đã suy nghĩ kỹ đến nhân tố Bao Bao rồi. Cũng là chuyên môn vì Bao Bao mà bố trí thế trận. Hồng Phong Nhân Tộc làm việc từ trước đến nay luôn mưu định trước rồi mới hành động, không thể một chút chuẩn bị cũng không có, mà tới tấn công Hầu Vương Sơn.
- Nếu không phải nguyên nhân Bao Bao, vậy còn có nguyên nhân gì chứ?
- Chẳng lẽ có cường giả gì đó của Hiên Viên Khâu ra lệnh, khiến bọn chúng rút lui?
- Ai? Mộ Dung tiểu thư sao? Mặc dù Mộ Dung tiểu thư đã qua lại với Hầu Tộc chúng ta, và có chút giao tình với Hầu Tộc, nhưng Gia tộc Mộ Dung và Dã Nhân Tộc cùng Hồng Phong Nhân Tộc cũng có chút qua lại. Không có khả năng chuyên môn chú trọng Hầu Tộc chúng ta.
Những cao tầng Hầu Tộc này, ngươi một lời, ta một lời, xôn xao mọi cách nói.
Đúng lúc đang tranh luận, Ngân Hầu Vương đột nhiên cảm thấy trước mặt lục quang chợt lóe, mang trung bất loạn, thân hình lóe lên, thuận tay bắt lấy, nắm trong tay một thứ. Nhìn chăm chú thì ra là một mũi tên xanh biếc.
Ngân Hầu Vương nhìn thấy vật này, sắc mặt âm tình bất định đột nhiên giống như mặt trời tháng ba sáng lạn thoải mái, cười ha ha:
- Cố nhân tới thăm.
Những Trưởng lão của Hầu Tộc ngược lại không nhận ra mũi tên này. Ngân Hầu Vương nhìn mũi tên trên tay:
- Tần công tử, xuất hiện đi.
Tần Vô Song từ trong hư không chui ra, mặt mang nụ cười:
- Ngân Hầu Vương bệ hạ, ngươi tự mình dẫn đội ngũ xuống núi, như vậy cũng không tốt.
Ngân Hầu Vương nhìn thấy Tần Vô Song, lại thấy Tử Điện Phần Diệm Thú bên cạnh hắn, duy chỉ không thấy Bao Bao, nụ cười trên mặt nhất thời ngưng lại, thất kinh nói:
- Tần công tử, Bao Bao đâu?
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Ngân Hầu Vương, mời tìm một chỗ nói chuyện.
Ngân Hầu Vương lĩnh ngộ, dẫn đội ngũ hướng về nơi bí mật dưới chân Hầu Vương Sơn đi tới.
Tới nơi an toàn, Ngân Hầu Vương kêu mấy gã Trưởng lão tự mình canh gác, lúc này mới cùng Tần Vô Song nói chuyện.
- Tần công tử, đừng kéo dài thời gian nữa. Bao Bao đâu?
Đối với Hầu Tộc mà nói, Kim Hầu Vương Bao Bao, hiện tại chính là tài sản quý giá nhất. Cho dù phải vứt bỏ Hầu Vương Sơn, bọn họ cũng quyết phải bảo vệ huyết mạch Thái cổ Thần vượn này. Bao Bao còn, thì Hầu Tộc vẫn còn hy vọng.
- Ngân Hầu Vương bệ hạ, Dã Nhân Tộc tại sao rút lui, Hồng Phong Nhân Tộc tại sao rút lui. Không phải vì nguyên nhân nào khác, mà là vì Tổng bộ của bọn chúng gặp tập kích. Ta thấy các ngươi ở Hầu Vương Sơn bày ra trận thế, xông xáo, mạnh mẽ. Bất kể là ta, hay là Bao Bao, chỉ sợ không phá vỡ được trận pháp của Hồng Phong Nhân Tộc. Vì vậy, ta và Bao Bao phân binh làm hai đường. Ta tới Bộ lạc Dã Nhân Tộc phóng hỏa, nó tới sào huyệt của Hồng Phong Nhân Tộc quấy phá. Tin tức vừa truyền tới, bọn chúng không thể không lui quân!
Ngân Hầu Vương không kìm được cười lớn:
- Tần công tử, kế sách hay!
- Ngân Hầu Vương bệ hạ, kế sách đến bây giờ mới chỉ thành công được một nửa. Lui thì cũng lui rồi, nhưng không ép được kẻ địch đến thương tổn chí mạng. Theo bố trí, Bao Bao sẽ ở trên đường Hồng Phong Nhân Tộc rút lui phục kích bọn họ. Còn chúng ta, mai phục trên đường Dã Nhân Tộc rút về để phục kích.
- Bao Bao một mình phục kích chủ lực của Hồng Phong Nhân Tộc sao? Như vậy không phải quá nguy hiểm sao?
An nguy của Bao Bao, chính là tất cả của Hầu Tộc.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Khí Trùng Tinh Hà.