Một vài năm sau
-
Khi yêu cần nhiều dũng cảm
- Chetan Bhagat
- 401 chữ
- 2020-05-09 02:37:15
Số từ: 384
Nguyễn Thị Hương Thảo dịch
C.ty Nhã Nam phát hành
Nhà xuất bản Hội nhà văn
Anh có phải ở trong này không?
tôi hỏi Ananya lúc đó đang nằm trong phòng hộ sinh. Một tấm rèm kéo ngang giường ngăn phần phía trên và phía dưới cơ thể cô. Các bác sĩ đã gây tê nửa người cô, để cô vẫn tỉnh táo suốt quá trình đẻ mổ. Một đội ngũ chuyên viên y tế đứng đằng sau tấm rèm đang rạch bụng cô.
Ông ấy có một con dao,
tôi nói và trộm nhìn các bác sĩ. Đầu tôi bỗng choáng váng.
Đừng làm em bấn loạn lên thế. Nói chuyện gì khác đi,
cô nói.
Quyển sách thế nào rồi?
Hừm, nhà xuất bản thứ năm đã từ chối nó ngày hôm qua,
tôi nói và lại đứng dậy để ngó.
Ít nhất thì giờ anh cũng có thể đến được với nhà xuất bản thứ sáu… eo, có máu kìa.
Nếu anh không chịu được cảnh đó thì ngồi xuống đi, và đừng có sợ thế nữa. Em bị gây tê nên chẳng cảm thấy gì cả,
cô nói.
Bác sĩ đã khuyến nghị đẻ mổ mà không gây mê toàn thân.
Giá mà em thấy được nhỉ,
tôi nói,
Chà, anh nhìn thấy một cái chân. Như trong phim Người ngoài hành tinh ấy.
Thôi đi,
cô nói.
Trông nó giống em không?
Anh không biết. Anh chưa nhìn thấy mặt. Anh mới chỉ nhìn thấy chỗ ấy thôi.
Bác sĩ nhấc cả đứa trẻ ra ngoài.
Cảm ơn, bác sĩ, cảm ơn rất nhiều,
tôi cảm động nói và tiến lại để bắt tay ông.
Đợi đã,
bác sĩ nói qua khẩu trang.
Gì thế?
Ananya hỏi.
Tôi không biết nữa,
ông nói.
Ồ, xem nào, còn một cái chân nữa. Chà, một bé trai nữa.
Sinh đôi à?
cô nói như không tin vào chính mình, trông tưởng chừng sắp ngất đi.
Đúng vậy,
bác sĩ nói.
Chúc mừng nhé.
Y tá lau sạch hai em bé và trao chúng cho tôi.
Cẩn thận nhé,
cô nói, còn tôi mỗi tay đỡ một đứa.
Hai người từ hai bang khác nhau phải không? Thế chúng sẽ thuộc về bang nào đây?
cô y tá nói và cười khúc khích.
Chúng sẽ từ một đất nước được gọi là Ấn Độ,
tôi nói.
HẾT