Chương 30 : học chưởng pháp của Sơn Tinh
- Sư phụ, nói vậy người biết Phục Ngưu Thần Chưởng? Người còn là thần kim quy?
Đôi mắt Vương Minh long lanh, được học chưởng pháp của Sơn Tinh.
Đem về địa cầu nói ra chắc bị công an bắt dzô Chí Hòa chứ chẳng chơi. Hắn thật mong đợi,nhưng Khí Tổ phất tay:
-
Ta không thích chưởng chỉ. Hỏi dâm bà bà này đi. Còn việc thần kim quy đó chỉ là nhảm nhí.
-
Cái tên họ Triệu kia hắn muốn xóa đi dấu ấn của Cao Lỗ nên sau này thần thoại hóa chuyện của Cao Lỗ hừ.
-
Phải phải phải, để ta dạy hắn. Cái tên mặt đen, là ngươi nói.
-
Tiểu tử theo ta ra đây, ta dạy ngươi Phục Ngưu Thần Chưởng.
-
Ai!!! Dâm bà bà dám cướp người.
-
Ai cướp của ngươi.Là ngươi nói. Ha ha ha!
-
Được, ngươi dạy hắn Phục Ngưu Thần Chưởng, nửa ngày sau ta dạy hắn Long Biên kiếm pháp.
-
Ha ha ha... Long Biên kiếm pháp, là kiếm pháp của Vạn Tín Hầu Lý Thân. Lão mặt đen.
-
Những võ công của ông toàn dùng cảnh giới vô chiêu vô thức không đầu không đuôi, để ta xem làm sao ngươi có thể dạy hắn.
-
Bà... được. Ta với bà cá. Tên nào thua thì là con rùa đen rụt đầu.
-
Ha ha ha...Mặt ông đen vậy cần gì cá cũng là con rùa đen rồi.
-
Dâm bà bà. Không cần phải trốn. Bà sợ thì cứ nói thẳng. Lão tử bỏ qua cho bà.
-
Ai mà sợ ông. Nhưng phần thưởng là cái gì đây?
-
Muốn sao cũng được.
-
Ha ha ha... vậy được từ giờ trở đi, ban ngày ta dạy hắn Phục Ngưu Thần Chưởng, buổi chiều đến phiên ngươi.
-
Nếu trong vòng một tháng Minh tiểu tử học xong Phục Ngưu Thần Chưởng 2 hệ ông phải gọi ta là Đan Tôn, từ nay trở đi không được gọi ta là Dâm bà bà.
-
Được, nếu trong vòng một tháng Minh nhi học được Long Biên cước và Long Biên kiếm Pháp.
-
bà phải gọi ta là Khí Tôn không được gọi ta là tên mặt đen. Ai dạy được hắn học nhanh hơn kể như thắng cuộc.
-
1 lời đã định !!
-
1 lời đã định !!
Nói xong hai người đánh chưởng lập thệ.Vương Minh còn rất nhiều thắc mắc nhưng Phục Ngưu Thần Chưởng thật sự quá hấp dẫn.
Chưởng pháp của Sơn Tinh. Nằm mơ cũng muốn học. Các thắc mắc tạm thời bỏ qua một bên.
Tối ngày hắn chỉ sử dụng được mỗi Băng Phong Chưởng nhưng lại không thể sử dụng linh khí.
Thật là chán chết. Nhưng hắn thật sự vẫn cảm thấy kỳ. Hai vị sư phụ là nhân vật của thời hồng hoang.
Cách đây đã không biết bao nhiêu năm tháng. Nếu chỉ ở Địa cầu có vỏn vẹn hơn 4 ngàn năm. Thời gian thật sự không khớp:
-
Sư phụ, sư phụ là nhân vât từ hồi hồng hoang. Tại sao chỉ ở địa cầu thời gian hơn 4000 năm. Thời gian có chút kỳ quái.
-
Haiz... cái này chắc ngươi phải hỏi thêm lão mặt đen kia. Nhưng ta cho rằng dòng thời gian chảy của thế giới này nhanh hơn so với địa cầu.
-
Nhanh hơn bao nhiêu thì chúng ta khó biết nhưng bất quá một ngày của địa cầu chắc phải bằng một năm ở đây là ít.
-
Nói vậy ta mới rời địa cầu được mất một năm?
-
Tiểu tử, đường xa vời vợi. Ta cũng không thể biết trong lúc đến đây đã mất bao nhiêu thời gian.
-
Nếu chưa có thể lý giải được ngươi cần gì hỏi nhiều?
-
Ta cũng không có cách biết được. Ta cũng thật sự không hiểu. Tiêu tử ngươi quen biết vợ ngươi, sống ở địa cầu cũng vỏn vẹn chỉ có mấy mươi năm.
-
Ngươi có nghĩ bước lên con đường cường giả, sự tu luyện của ngươi sẽ rất dài hay không?
-
Ngươi cần gì vì vỏn vẹn mấy mươi năm mà bỏ mấy vạn năm tồn tại ở thế giới này chứ?
-
Hơn nữa ngươi cũng không thể làm gì khi không có thể xác. Xuất hiện bằng linh hồn thể sẽ không cầm cự được bao lâu.
-
Ngươi sẽ lâm vào ngủ say mấy trăm năm, thập chí như chúng ta mấy ngàn năm.
-
Đến khi tỉnh lại thì ngươi đã là người dĩ vãng của cả hai thế giới. Ngươi muốn như vậy sao?
Trầm ngâm một lúc. Đạo lý của Đan Tổ thật có lý. Nhưng Vương Minh không dễ gì bỏ cuộc. Còn nước còn tát:
-
Sư phụ. Con ở đây một năm mới bằng địa cầu một ngày.
-
Vậy cho dù con sống cả ngàn năm cũng chỉ bằng mấy năm thời gian ở địa cầu mà thôi. Con sẽ không dễ gì xóa bỏ.
Đan Tổ thở dài nhìn gót chân của Vương Minh :
-
Người trọng tình nghĩa trong thế giới cường giả vi tôn này sẽ gặp thiệt thòi. Vương gia bảo bọc hắn.
-
Nhưng đợi khí hắn ra ngoài thế giới to lớn kia thì sẽ ra sao đây?
-
Thất tình tự tử đu giây điện mà. Mong rằng tiểu tử này không mong chờ nhiều quá. Sau này hắn sẽ thất vọng rất nhiều.
Vương Minh gạt hết các câu hỏi. Hắn biết chỉ có thể trở lên mạnh mẽ hắn mới có thể trở lại địa cầu.
Hắn có rất nhiều điều muốn làm. Nào là tạo xuyên tinh toa có thể xuyên qua các vũ trụ, phải dự trù cách để từ địa cầu trở về.
Những cái đó đều cần tài phú nghịch thiên. Sống trong thể giới này mà không có vũ lực để bảo vệ tài phú vậy chỉ có thể làm con bò sữa cho các cường giả khác.
Hắn phải kiếm cách kiếm thêm linh thạch. Kiếm tài liệu chế tạo xuyên tinh toa.
Có hai vị sư phụ ở đây hắn không lo sẽ không đủ tri thức để làm những việc đó.
Chỉ cần lo tài liệu và trở lên mạnh mẽ. Đó là nhiệm vụ tất yếu hiện giờ.
Cứ như vậy. Vương Minh đóng cửa bế quan. Không tốn thời giờ chịu đau nhai Tinh Thần Thảo nữa.
Cũng đình chỉ tu luyện đan điền. Hắn mê say trong thế giới của hắc giới chỉ. Đem đồ ăn một đống vào trong đó rồi phong bế cửa phòng không cho ai vào.
Hắn muốn trong thời gian ngắn nhất học được bản lĩnh để tự bảo vệ mình. Sau đó lịch lãm tìm kiếm tài phú nghịch thiên.
Dùng thời gian ngắn nhất để trở lại địa cầu. Lòng hắn sôi sục nóng lên. Hắn muốn trở lên mạnh mẽ.
Trên một góc của thế giới hắc chỉ một vị nữ nhân vừa diễn luyện chiêu thức vừa nói sơ bộ về bộ chưởng pháp này.
Phục Ngưu Thần Chưởng có tất cả 36 chiêu. Liên miên bất tuyệt chiêu trước nối liền với chiêu sau.
Xuất nguồn từ Thánh Tản Viên Sơn Tinh. Vào đời Hùng Vương thứ 18 vì Hùng Vương không có người nối nghiệp.
Lại ỷ vào mình là hậu duệ của giống Lạc Hồng có thần lực nên không lo binh bị, quân đội yếu kém.
Nhân lúc đó giặc phương bắc muốn thôn tính đất nước. Trong các thống lĩnh hai bộ tộc Âu-Lạc.
Có một người tài giỏi tự sưng là An Dương Vương muốn thống nhất hai tộc Âu Việt - Lạc Việt, chống lại giặc phương bắc.
Ông đã nhờ đại thần của mình là Lý Thân đi làm thuyết khách. Lý Thân quyết đấu với phò mã Sơn Tinh ba ngày ba đêm.
Cuối cùng thắng được phò mã nửa chiêu. Có người nói, đó là do phò mã đã cố tình nhường vì muốn cho hai tộc thống nhất.
Sau đó phò mã đã tận lực khuyên bảo vua cha nhường ngôi cho An Dương Vương vì Âu Việt cũng cùng chung huyết thống với Lạc Việt.
Vạn Tín Hầu Lý Thân vì vậy rất kính phục phò mã Sơn Tinh, cùng Sơn Tinh nghiên cứu võ học và sáng chế ra cách vận hành âm kình của 36 thế Phục Ngưu Thần Chưởng.
Phục Ngưu Thần Chưởng sau này được Khất Đại Phu và Bắc Bình Vương Đào Kỳ dùng kinh mạch vận hành nên chưởng pháp đã được hoàn thiện rất nhiều.
Phục Ngưu thần chưởng song kình có tất cả 36 chiêu, 72 thế. Uy lực không gì sánh nổi.
Chỉ vì địa cầu không có linh khí nên cách vận dụng qua kinh mạch vẫn chưa được lên đến đỉnh phong.