Chương 34 : Ma luyện tại Thôn Kiếm Thành
Màn đêm của Thôn Kiếm Lâm âm u ảm đạm. Trong không khí có mùi máu tanh.
Đây là lần đầu tiên Vương Minh một mình tiến vào sâu như vậy. Nhớ lần trước gặp con hắc phong lang cấp 3 đã đuổi hắn chạy chối chết.
Nhưng giờ thì khác. Một kiếm đoạt mạng. Tay cầm Hoàng Kiếm được quán chú kim thuộc tính sắc bén không gì tả nổi.
Long Biên vừa xuất kiếm đã đâm vào yết hầu của linh thú. Những linh thú cấp 4 trở xuống đã không uy hiếp được Trấn Phong.
Hắn cũng không sợ linh thú. Chỉ cần không phải linh thú địa cấp. Đối với hắn sẽ không tạo ra uy hiếp lớn. Đánh không lại còn có khinh công bảo mạng.
Trong đêm đen nhưng chỉ cần một chút ánh sáng của ánh trăng, của các vì sao cũng đủ cho Vương Minh nhìn cảnh vật rõ ràng.
Tinh thần lực của Minh giờ có thể lan rộng ra cả ngàn thước. Nhưng hắn cố không làm vậy.
Chỉ để đủ cảm ứng nguy hiểm trong phạm vi nhỏ mà thôi. Một người một kiếm tinh thần phấn kích.
Vào ngày đầu tiên ma luyện trong Thôn Kiếm Lâm hắn đã có thể chém rụng năm đầu linh thú cấp ba.
Kiếm được hai viên thú hạch. Cứ như thế Minh tiên sâu dần vào trong Thôn Kiếm Lâm.
Thoáng một cái đã qua một tháng. Minh vẫn mải mê tìm kiếm linh thảo và thu thập thú hạch. Gặp linh thú dưới cấp 5 thì chiến.
Gặp cấp 5 không đủ trâu thì chiến vài hiệp luyện tay sau đó dùng tinh thần lực công kích thức hải rồi lại dùng Long Biên kiếm pháp kết liễu.
Đầu linh thú nào khó nhằn quá thì chạy. Có hai lão quái vật với tinh thần lực biến thái sẽ không để hắn gặp nguy hiểm quá lớn.
Thú hạch chứa đựng linh khí cuồng bạo của thiên địa nhưng cũng là tài liệu quý báu để luyện địa giai khí giới hoặc để dùng trong luyện đan.
Đang căng thẳng đầu óc thì tiếng của Khí Tổ vang lên:
-
Tiểu tử, thả lỏng một chút, đã rời khỏi phạm vi của nhân loại. Giờ ngươi có thể buông lỏng tâm tình để cảm ngộ thiên địa.
-
Ngươi vừa mới cảm ngộ được trạng thái thiên nhân hợp nhất xong.
-
Có lẽ sắp có thể bắt đầu học luyện khí thuật của sư phụ rồi. Thân là đệ tử của Khí Tổ ta mà cũng không biết rèn. Ta thật mất mặt à.
-
Tiểu tử có học thì phải học luyện đan của ta trước. Khi nào mới đến lão mặt đen ông dạy bảo?
-
Đồ nhi của ta há lại để dâm bà ngươi dạy hư.
-
Tên mặt đen, ngươi cá độ thua ta rồi còn dám nói ta này nọ.
-
Cái gì mà ngươi thắng. Hắn luyện xong Biên Long Kiếm Pháp, giờ thực dụng cũng nhiều hơn võ công của ngươi. Ta mới là người thắng cuộc.
-
Ha ha ha, hắn học xong vào buổi sáng, hắn học xong trước. Ta thắng.
-
Bà ăn gian. Bà được dạy hắn trước. Cái đó không tính.
-
Sao lại không tính? Đâu có giao trước. Chỉ là ai dạy hắn học xong trước thì người đó thắng thôi à. Không liên quan đến vấn đề. Là ông thua.
...
Mặc kệ hai người cãi lộn. Sau khi hai vị sư phụ chuyển vào hắc giới sống Trấn Phong đã có thể tùy thời bỏ ngoài tai tiếng của hai người.
Như nghe radio nhưng có thể vặn nhỏ âm thanh. Linh thú giết được hắn cứ một mạch ném vào trong hắc giới để hai vị sư phụ sử lý.
Đan điền của hắn sau khi tu luyện trong hắc giới đã trở lên rộng lớn hơn. Giờ lại ma luyện mỗi ngày bằng cách liệp sát linh thú.
Mặc dù không tu luyện đan điền nhưng quán chú linh lực mỗi ngày trong các chiêu thức khiến tốc độ linh lực chuyển hóa qua đan điền hắn ngày càng nhiều.
Hắn quyết định dùng chiến nuôi chiến.Vương Minh kiếp trước là một game thủ, vì cuộc sống tại Sunny Valley nên quán xá Việt Nam rất nhiều.
Phong cũng rất ít khi vào bếp vì có thể mua đồ take away hoặc ra quán ăn. Chưa từng cắt cổ gà.
Giờ phải cầm kiếm đâm chém hắn cũng hơi run tay. Lần đầu giết được con dực phong kê hắn cũng phải nôn ọe một hồi.
Nhưng rất nhanh đã thích ứng được. Hắn biết đã bước lên con đường cường giả thì phải dẵm lên xác của nhân loại khác.
Bất quá Minh không phải là người hiếu sát. Nếu có thể không giết thì hắn cũng không giết.
Thả lỏng tâm tình chìm vào cảm ngộ của thiên địa. Đã có Hắc Dung che dấu hơi thở và làm mờ đi dấu vết ba động của linh khí được hấp thu nên hắn cứ từ từ dung hợp vào với thiên địa.
Ta là hỗn độn. Linh khí bắt đầu lưu chuyển. Ba động linh khí nồng đậm làm rối loạn không khí chung quanh Phong nhưng rất nhanh.
Hắc Dung đã chia những tia linh khí này ra thành nhiều đường mỏng từ từ chảy vào đan điền của Vương Minh .
Linh khí cuồng bạo sau khi được tinh luyện lại bao bọc Vương Minh . Cũng như một hồ nước được tháo nước thì nước sẽ bị rút.
Nhưng nếu có thể khống chế được nút thắt thì sự cuồng bạo sẽ nhỏ đi rất nhiều.
Tuy nồng độ linh khí được hấp thu sẽ nhỏ hơn nhưng ba động cũng nhỏ hơn rất nhiều. Cường giả không dễ phát hiện.
Xa xa có tiếng gào thét của linh thú, Trấn Phong do dự một thoáng rồi tung cước bộ chạy đến. Leo lên một ngọn cây quan sát.
-
Là Hắc Mai Hoa !!
Tiếng của Đan Tổ lóe lên.
-
Hắc Mai Hoa, địa giai linh thảo hắc ám thuộc tính. Cảm nhận ba động của hoa này chắc cũng phải trên 1000 tuổi, đã bước vào địa giai đỉnh tiếp cận với thiên cấp.
-
Tiểu tử là đồ tốt. Hắc Mai Hoa là tài liệu chính có thể dùng để chế ra đan dược hắc thuộc tính che dấu tung tích của tu luyện giả trong vòng một canh giờ (= 2 tiếng đồng hồ). Nếu có thể thì cướp tới tay.
-
Sư phụ đó là hai con linh thú cấp 7. Đồ nhi đâu đủ bản lĩnh chứ !!
-
Haizz tiểu tử ngươi làm ngư ông đắc lợi đi. Tụi nó đánh nhau túi bụi cũng sắp đến hồi kết rồi. Cùng lắm là lão sư giúp ngươi.
-
Phải đó sư phụ, hiện giờ hai người vẫn đang trong linh hồn thể, làm sao động thủ?
-
Ha ha ha...Tiểu tử. Tuy chúng ta tuy không còn ở trạng thái đỉnh phong, nhưng dưới võ thần cấp chúng ta cũng có thể dùng dị hỏa đủ để đánh một trận.
-
Nếu là hai người liên thủ vậy thì thần cấp cũng chỉ có thể tránh mũi nhọn. Bất quá đối với chúng ta cũng có chút miễn cưỡng, có thể phải lâm vào ngủ say.
-«Thần cấp???»
Giọng Vương Minh hơi run. Cả Đấu Linh Đại lục cường giả đỉnh cũng chỉ là cấp Linh Hải Cảnh.
Trên đó còn Sinh tử cảnh, võ thánh cảnh rồi mới đến võ thần cảnh. Đã có hai người như vậy bảo kê thì lão tử còn sợ cái chym. Mới hý hửng thì Đan Tổ đã lên tiếng:
-
Cái tên mặt đen, ông đừng có mà dung túng đệ tử cưng của lão nương. Ông định để hắn ỷ lại vào hai người chúng ta cả đời hay sao?
-
Haizz bà già ngươi biết cái gì. Hắc Mai Hoa nhụy có thể đem đi luyện đan còn cánh hoa có thể kết hợp với linh thạch cao cấp tạo ra kết linh trận.
-
Dùng ảo cảnh để che dấu ba động của linh khí. Như vậy Minh tiểu tử có thể nhập vào trạng thái thiên nhân hợp nhất mà không sợ bị phát hiện. Hắn không cướp được, lão tử giúp hắn cướp.
-
Không được, lão mặt đen ngươi dám giúp hắn ta dám cản. Tiểu đồ nhi, đừng trách sư phụ.
-
Ta chỉ bảo mạng cho ngươi nhưng cụt tay gãy chân là việc của người.
-
Hôm nay ta giúp ngươi đoạt bảo, nhưng thiên địa tài bảo rất nhiều.
-
Ta sẽ vì tương lại của ngươi mà bắt ngươi tự kiếm cách đi. Lão mặt đen ông nói có phải không?
-
Haizz... tốt nhất là cướp được bảo. Hắn phải làm lớn rộng đan điền sau đó còn phải học luyện khí thuật của ta à. Bà già ngươi đợi được nhưng lão tử ta đợi không được!
-
Hai vị sư phụ an tâm. Đồ nhi sẽ kiếm cách.
Vương Minh dùng Hắc Dung che dấu hơi thở, cắt đứt với trạng thái thiên nhân hợp nhất.
Nín thở chờ đợi,Khi Vương Minh ngừng hấp thu linh khí, hắn như người tàng hình.
Càng đọc càng cảm nhận được một siêu phẩm đang ra đời, nhập hố ngay Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn