Chương 42 :Trở về Gia tộc
Vui mừng sau khi gặp đại nạn mọi người trong dong binh đoàn cũng chia nhau ra thu thập tài liệu linh thú rồi rất nhanh rút lui khỏi Thôn Kiếm Lâm.
5 người của tiểu đội nghe vậy thì không thể tin nổi vào mắt mình. Nhìn thấy linh thú cấp 3 chết la liệt ở dưới đất thân toàn là bảo.
Lại có mấy xác của lang thú cấp 6. Đây là món tài phú không nhỏ. Mới vừa thoát nạn lại gặp được bảo.
Mọi người mừng rỡ chảy nước mắt. Vui sướng thu thập tài liệu linh thú.
Vương Minh nhìn bóng dáng của đội ngũ dong binh đoàn mình vừa cứu rời khỏi Thôn Kiếm Lâm thì mới mỉm cười.
Cách sưng hô của bọn họ thật làm cho hắn có cảm giác nhớ nhà. Như gặp đồng hương.Vương Minh cũng hướng phía Vương Gia trang.
Hắn muốn kiếm một thanh kiếm vừa tay. Cảnh giới của Minh chỉ đúc ra huyền binh cấp thấp.
Sư phụ lại chỉ mỉm cười mặc kệ bắt hắn phải tự ra tay không chịu giúp. Minh tiêu sái thay đổi lại hình dạng thật của mình rồi rảo bước tới Vương gia trang.
...
Căn phòng của Minh vẫn im lặng chờ đợi chủ nhân trở về. Cả năm nay Minh ngủ trong lầu các trong Hắc Giới của mình. Không mấy khi về nhà. Vương gia trang nay đã khác xưa.
Tuy trời đã tối mịt, Các luyện khí đồ vẫn hớt hải chạy qua từ phòng này sang phòng khác để nghe giảng,để đi thực hành hay rảnh rỗi thì có thể cùng các học đồ khác đàm luận về luyện khí thuật.
Ai trong số bọn họ cũng muốn có thể trước năm 30 tuổi đột phá lục tinh để có thể vào Vương gia học tập luyện khí thuật càng cao thâm hơn nữa.
Vương Minh giờ không còn là nhân vật phong vân như lúc trước. Một năm thời gian rất nhiều việc đã thay đổi tại Vương gia,Vương Minh cũng rút lại phía sau.
Gia tộc cũng biết cần giấu giếm thân phận của Vương Minh nên nhiều việc liên quan đến Vương Minh đã tận lực thu liễm.
Xong vẫn có rất nhiều trưởng lão, chấp sự, học đồ thấy Vương Minh thì cúi đầu chào. Biết đấy là nhân vật quan trọng của cao tầng Vương gia.
Là người không thể trêu chọc, cần phải lấy lòng.Vương Minh một mạch đi đến luyện khí phòng hỏi chấp sự cao cấp lấy vài thanh kiếm lục tinh đỉnh phong hoặc cao giai.
Chấp sự đưa cho Minh năm thanh để Minh chọn. Minh chỉ mỉm cười rồi thu luôn cả năm. Chấp sự cũng chỉ biết cười khổ cũng không dám hỏi gì. Vui cười tiễn phong đi ra khỏi cửa.
Minh ghé qua cửa của đại gia gia, phóng một tia tinh thần lực dò sét đại gia gia. Không thấy đại gia gia phản ứng Minh liền to mò khuếch tán tinh thần lực rò sét cả Vương gia.
Trong một gian mật thất một lão nhân gia mặc áo kim bào khẽ nhíu mày. Lão gật đầu mỉm cười rồi khuếch tán tinh thần truy sét xem hậu bối nào lại dám chơi đùa tại Vương gia.
Hai tia tinh thần lực lướt qua nhau như hai làn sóng đụng vào nhau. Không gian thoáng ba động nhưng rất nhanh 2 sóng tinh thần lực lại truy tung xem nới nào là trung tâm phát sóng.
Vương Minh rất nhanh đã hiểu được trong Vương gia trang đang có cao thủ luyện khí sư trấn thủ.
Minh bỗng muốn chơi đùa liền dùng Hắc Dung che dấu hơi thở sau đó cắt sóng tinh thần lực. Kéo cao cổ áo rồi biến mất trước cửa của đại gia gia.
Dùng Huyền Biến bộ quán chú thêm hắc ám thuộc tính ẩn mình vào bóng tối. Hơi thở được hoàn toàn che dấu. Sau đó lui nhanh sang một góc khuất chờ đợi cường giả kia xuất hiện.
Không lâu sau cánh cửa bí mật trong phòng của đại trưởng lão mở. Đằng sau cửa một vị lão nhân nét mặt già nua nhưng vẫn còn vẻ cường tráng.
Đôi mắt lão sáng rực đầy vẻ hiếu kỳ. Thái thượng trưởng lão Vương gia Vương Thiên Nhất thấy vị lão giả kim bào thì gật đầu chào hỏi:
-
Phúc thúc. Thúc ra đây có chuyện?
-
Cường giả luyện thần cảnh đỉnh phong, có thể đã nửa bước bước vào xuất thần cảnh. Là hắn?
Nghe vậy thì Thiên Nhất nhíu mày cười tươi.
-
Chỉ có tiểu tử đó. Có lẽ lần này hắn đã về chơi cũng nên.
Lão giả kim bào cũng gật đầu sau đó nhận định:
-
Hẳn là tiểu tử này vẫn chỉ luyện đến tầng đầu của Tinh Thần Thí Luyện Quyết nên không dấu được sóng truy sét. Ta mới có thể phát hiện ra hắn.
-
Chỉ là hắn có điều cổ quái. Cuối cùng mặc dù bị phát hiện nhưng ta vẫn không tìm thấy hắn.
-
Nhưng tinh thần lực của hắn quả thật rất mạnh. Đến ta đã luyện được tầng năm mà vẫn không mạnh bằng hắn. Không hiểu hắn tu luyện bằng cách nào?
-
Ủa, Phúc thúc. Ngài nói tiểu tử đó có thể thoát khỏi truy tung của thúc? Mới một năm, hắn đã mạnh lên như vậy?
-
Tinh Thần Thí Luyện Quyết là thiên cấp công pháp tu luyện tinh thần lực của Vương gia ta.
-
Những luyện khí luyện đan gia tộc kia nhìn chằm chằm vào công pháp này. Chỉ cần bọn hắn xuất ra được một cường giả chí tôn cảnh ta chắc chắn bọn hắn sẽ cứng rắn đòi chúng ta giao ra công pháp này ngay.
-
Bọn họ càng ngày càng càn quấy?
Kim bào lão giả tay nắm chắc nắm đấm:
-
Vương gia ta bao đời theo tổ huấn cống hiến rất nhiều cho Thiên Linh Thế giới. Còn bọn hắn chỉ biết ngồi không hưởng thái bình.
-
Lần trước còn đến đòi người của Vương gia ta. Hậu bối Linh Hải Cảnh của Vương gia lại phải đi ra tinh vực rèn luyện, một số còn vẫn lạc.
-
Biết bao lâu nay chúng ta vẫn chưa có chí tôn giả tọa trấn nên đành phải chiều theo lệnh của liên minh.
-
Hừ. Đợi đến lúc cường giả của ta ra đời, ta thề sẽ đem những mối nhục lúc trước trả lại bọn hắn gấp bội.
Thiên Nhất cũng thở dài. Người làm cha như lão thật vô dụng. Biết bao năm qua lão vẫn luôn tự trách.
Con trai lão vẫn ôm mối hận đối với liên minh. Thân làm những gia tộc phụ thuộc thật sự rất ủy khuất. Chuyện của năm xưa mỗi khi lão nhìn thấy ba đứa cháu của mình thì lại căm phẫn.
Cái luật lệ chó má sao lại bắt gia tộc của lão thủ hộ cho những người vô ơn chứ? Biết bao cống hiến nhưng vẫn không đủ,Lão không cam tâm.
Để đổi lấy phần công pháp nghịch thiên Dung Hỏa Quyết lão tổ tông đã ký kết làm thủ hộ giả cho ở Đấu Linh Đại Lục.
Đây cũng là một trong những lý do tại sao Vương gia tuy có luyện khí thuật mạnh mẽ nhưng vẫn để lại dòng chính ở lại Đấu Linh Đại lục.
Cũng nhờ công pháp này mà Vương gia có thể trở thành đệ nhất luyện khí gia tộc bao lâu nay. Lời tổ huấn của tổ tiên, con cháu không dám làm trái.
Vương gia cũng cam tâm làm thủ giới giả cho Đấu Linh đại lục. Nhưng chiến tranh liên miên khiến Vương gia khó mà xuất ra cường giả đỉnh phong.
Đã bao năm qua Vương gia vì quá đam mê luyện khí nên đã bỏ rất nhiều tinh lực nghiên cứu luyện khí.
Cường giả đỉnh phong của Lôi gia cũng chỉ đến cảnh giới bán tôn cảnh là cùng. Người Vương gia không có thiên phú về võ lực.
Thực lực kém hơn người ta thì sẽ không có đủ khả năng bảo vệ chính mình.
Thỉnh thoảng xuất hiện ra người tuổi trẻ có tiềm năng cao thì sẽ bị liên minh cứng rắn tách ra để đem đi tinh vực
tài bồi
.
Vương gia không phải gia tộc duy nhất cống hiến cho liên minh. Bất quá Vương gia không có cường giả đỉnh phong nên không có ai có thực quyền cao tại tinh vực.
Không có trưởng bối che chở cho tiểu bối của Vương gia.Nhiều người nổi bật của Vương gia không chịu nổi, cuối cùng cũng táng thân tại tinh vực không thể trở về.
Liên Minh Bách tộc, tuy là thế lực chống đối với Cổ Ma tộc nhưng thế lực này cũng xây dựng trên quan hệ song phương cùng có lợi.
Trước Tân Kỷ Nguyên đã từng xuất hiện những gia tộc muốn phản bội Liên Minh đầu nhập vào Cổ Ma tộc, nhưng cuối cùng bị Liên Minh phát hiện rồi diệt tộc.
Sau đó những thế lực lớn của Liên Minh Bách Tộc đã tận lực kiềm cặp những thế lực nhỏ. Không có kẻ thù vĩnh viễn, cũng không có đồng minh vĩnh viễn, chỉ có lợi ích bất tận.
Không có ai chê lợi ích của mình quá nhiều mà muốn chia sẻ lợi ích cả. Chỉ vì tài nguyên có hạn, những thế lực lớn đều không muốn có thêm người chia chén canh.
Chiến tranh với Cổ Ma tộc trước sau gì cũng sẽ phát sinh. Trong chiến tranh cường giả ngã xuống là chuyện khó tránh.
Chỉ có thế lực nào tài bồi ra nhiều cường giả mới có thể đứng vững và tiếp tục tồn tại. Vì để trường tồn, các đại thế lực đã bất chấp thủ đoạn.
Trong căn phòng của Vương Thiên Nhất, hai lão nhân gia chỉ biết lắc đầu than khổ. Thực lực của Vương gia quá mỏng.
Bề ngoài chỉ là nhị lưu thế lực. Tuy đã có thế lực tương đương với nhất lưu thế lực nhưng vẫn thiếu khuyết chí tôn giả tọa trấn.
Vương gia vẫn đang bí mật tài bồi những tiểu bối. Chỉ cần có thể xuất ra một chí tôn giả, với địa vị luyện khí thuật của Vương gia.
Hiện giờ đã có thể đứng ngang hàng với các thế lực đỉnh. Có tư cách lên tiếng trong Liên Minh Bách Tộc.
…