Chương 47 : Ý Trí Kiêm Định
Khi vào giữa trưa đã có hơn 100 người bị chết và hơn ngàn người bị thương.
Chiến đấu khốc liệt diễn ra ở năm lôi đài còn lại. 3 vị tu luyện giả trên lôi đài số 3,4 và 5 cũng không phải kẻ ăn chay.
Vì để tránh phát sinh sự tình những người ở dưới sử dụng xa luân chiến thay phiên nhau tiêu hao lực lượng của người thủ lôi đài.
Các thủ vệ lôi đài đã nhất quyết dùng thủ đoạn cứng rắn trong thời gian ngắn nhất hạ sát đối thủ bằng cách tàn nhẫn nhất có thể.
Nhiều người muốn đi lên khiêu chiến cũng vì thế phải nghĩ đi nghĩ lại nhiều lần. Tình hình đẫm máu nhất vẫn diễn ra ở các lôi đài từ số 6 đến số 10.
Thấy tình hình như thế này thư sinh sử dụng phi đao Cảnh Phong cũng muốn gia nhập biểu lộ tài năng của mình nhưng Vương Minh đã vỗ vai hắn ngồi xuống, sau đó ra dấu lắc đầu.
Cảnh Phong cũng giật mình vì lực tay của minh chủ. Cảnh Phong cũng dần hiểu ra, hắn đã được thu nhập từ lâu nhưng minh chủ cần hắn giữ lại thực lực, không muốn biểu hiện ra nhiều.
Những tu luyện giả, thể tu đi lên khiêu chiến nhiều người cũng chỉ cố thủ 10 trận sau đó rút lui an toàn. 10 trận đối với nhiều người cũng là điều cố quá sức.
Những võ giả cường đại cuối cùng cũng lên đài. Tại lôi đài số 7 một thanh niên tuổi chưa đến 18 tay cầm trường thương tung hoành lôi đài.
Đây là người đầu tiên thủ hộ lôi đài trên 20 trận vẫn chưa bại. Vị thanh niên này cũng không dùng thủ đoạn cứng rắn để hạ sát đối thủ mình mà cứ từ từ tiết kiệm sức lực kéo dài thời gian thi đấu cùng một đối thủ.
Đối thủ của hắn đôi khi chịu không nổi kiểu mèo vờn chuột đành chịu thua bỏ cuộc xuống lôi đài đi kiếm đối thủ khác.
Vương Minh thỉnh thoảng vẫn để ý thấy vị trung niên vào ngày đầu đã xuất hiện với phong cách đánh được thì đánh, đánh không lại thì chịu thua.
Hắn vẫn miệt mài theo dõi kỳ biến trên mỗi lôi đài. Vào ngày hôm qua vị trung niên này đã có mặt trong tiệc chào mừng các thành viên mới.Vương Minh tặng hắn 2 viên hồi lực đan rồi mỉm cười thân thiện.
Hắn tên Nguyễn Bá, người này âm trầm nhẫn nhịn. Chắc chắn xuất thân không tệ nhưng vì không phải người có thiên phú cường đại hoặc gia cảnh có biến nên không có tên ghép.
Hình như Nguyễn Bá vẫn chưa bỏ cuộc. Thỉnh thoảng hắn cũng đi lên lôi đài kiếm đối thủ luyện tay. Mọi người chỉ nhíu mày không biết hắn muốn làm gì.
Rõ ràng hắn đã có được danh ngạch làm thành viên Vương Minh dong binh đoàn.Minh theo dõi mỗi khi Bá lên lôi đài đều cố thủ một vài trận cho đến khi bị thương nhẹ sẽ lập tức xuống lôi đài ngay.
Vương Minh đã căn dặn thủ hạ, chỉ cần là người còn sống, cứ xuống lôi đài là tặng cho một viên hồi lực đan. Bá nhận hồi lực đan nhưng lại không dùng. Giữ lại.Vương Minh thấy lạ, tên này đi kiếm hồi lực đan bằng cách này?
Nếu đem bán quả thật một viên hồi lực đan cũng có cái giá 400 – 500 kim tiền. Khi thấy Bá đi xuống lôi đài rồi lại kiếm đối thủ nhẹ ký hơn khiêu chiến, rất nhiều võ giả đã bỏ tôn nghiêm của cường giả để theo cách này.
Muốn trở thành cường giả thì phải gia nhập được vào thế lực cường đại, nhờ vào tài nguyên của thế lực bồi dưỡng, tăng thực lực cho chính mình. Cơ hội ở trước mắt rất nhiều người không muốn buông bỏ.
Giờ đây chiến đấu phát sinh điên cuồng, đã không ai để ý đến vị trung niên có phong cách khiêu chiến kỳ cục này nữa. Một số người còn noi theo gương của Nguyễn Bá.
Tại lôi đài số 6 cũng xuất hiện một vị cô nương trẻ tuổi. Tay cầm song kiếm thân pháp quỷ dị. Tu vị Tụ linh cảnh hậu kỳ.
So với Hỏa Long còn thua một tiểu giai nhưng nhờ vào thân pháp quỷ dị đến Hỏa Long cũng phải cảm khái không thôi. 50 linh thạch hạ phẩm, đó không phải là con số nhiều nhưng cũng không ít đối với một võ giả.
Kể cả Hỏa Long cũng có thể vì chào mời một cao thủ như vị cô nương trên lôi đài số 6 mà xuất thủ thậm chí còn nhiều hơn thế nữa, nhưng lý do gì Hỏa Long dong binh đoàn từ trước đến nay không mời được cường giả như vậy tham gia?
Tại Thôn Kiếm Thành ngày hôm nay có khá nhiều thủ lĩnh của các dong binh đoàn nhỏ và trung đã lên đài, cũng có không ít võ giả cường đại muốn gia nhập trận doanh của Vương Minh dong binh đoàn.
Nhiều vị đoàn trưởng dong binh đoàn cỡ trung và nhỏ cũng chỉ dám ngạnh kháng đến trận thứ 10 sau đó rút lui an toàn.
Đến đoàn trưởng của một dong binh đoàn còn không chống lại được cám dỗ mà cũng chỉ chấp nhận làm một tên lính quèn với số lương 10 hạ phẩm linh thạch thôi sao?
Tại sao lại thế được? Nhiều thế lực cường đại, kể cả người của Vương gia cũng suy nghĩ vì điều này mà vẫn không hiểu nổi.
Khi còn khoảng một canh giờ là trời tối trên lôi đài số 8 và số 9 cũng xuất hiện thêm hai cường giả. Một thể tu và một tụ linh cảnh hậu kỳ.
Họ đã trụ được trên 20 trận mà vẫn ở thế thong dong bất bại. Chỉ còn lại lôi đài số 10. Với sự ngạc nhiên của rất nhiều người Nguyễn Bá lại bước lên lôi đài khiêu chiến.
Đối thủ cố chống nhưng không đánh lại Nguyễn Bá đành lắc đầu tiếc nuối chịu thua. Nguyễn Bá chống cự đao xuống đất ung dung chờ đợi đối thủ tiếp theo.
Rất nhiều người thấy Nguyễn Bá lên đài mà đỏ mắt liền nhao nhao đòi lên đài khiêu chiến. Sắp hết giờ, mọi người cũng rõ chỉ cần trụ được đến giờ phút cuối sẽ có danh ngạch trở thành đường chủ Vương Minh dong binh đoàn.
Thậm chí vì tranh chấp ai lên trước có rất nhiều người đánh nhau luôn dưới đài.Vương Minh cũng chỉ mỉm cười không nói gì. Trong lòng hắn đã quyết định, mặc kệ ra sao thì sau này cũng sẽ trọng dụng Nguyễn Bá.
Nguyễn Bá thong dong thủ vững lôi đài, mỗi khi bị thương liền lấy ra một viên hồi lực đan cắn nuốt. Dược lực từ từ hồi phục thể lực và khí lực cho lão.
Nhờ vào dan dược Nguyễn Bá trụ được 5 trận đến cuối ngày. Cũng cắn nuốt hơn 10 viên hồi lực đan. Bị thương khắp nơi. Khi trống vang lên Vương Minh đã ra lệnh cho ba vị đường chủ đem thủ hạ cứng rắn từ chối mọi sự khiêu chiến.
Tuy đã hết giờ nhưng rất nhiều người đều không phục muốn tiếp tục khiêu chiến Nguyễn Bá. Người khiêu chiến cuối cùng nhìn Nguyễn Bá mà vẫn đỏ mắt.
Khi tiếng trống vang lên Nguyễn Bá mỉm cười thỏa mãn. Lấy ra một viên hồi lực đan nuốt xuống mặc kệ những âm thanh trung quanh ngồi xuống từ từ điều tức. Vương Minh cũng phải ra mặt trấn an mọi người:
-
Các vị, kỳ tuyển chọn thi đấu lôi đài lần này của Vương Minh dong binh đoàn đến đây đã chấm dứt.
-
Bản minh chủ sắp sếp lại dong binh đoàn mới thành lập, lần sau sẽ tổ chức tuyển chọn thêm.
-
Xin chư vị anh hùng lần sau vẫn nể mặt ta lại đến tham dự.
Khi nghe được lời này xong mọi người rất nuối tiếc chậm chạp rời khỏi. Để lại máu tươi lênh láng trên các lôi đài, Vương Minh sai thủ hạ dọn dẹp lôi đài.
Hôm nay Minh cũng thu được thêm rất nhiều thợ thủ công, thợ xây. Kết quả của ngày tốt đẹp hơn mong tưởng,Minh lại sai người làm thịt đãi tiệc.
Rựu hơn mười chung Minh cảm thấy hơi say. Huynh đệ mới gia nhập ai cũng muốn cùng Minh đánh tốt quan hệ, kính nể hắn, mời rựu hắn. Minh khó lòng từ chối nên khi giữa đêm thì hắn đã quay cuồng.
Lại phải vận dụng trạng thái thiên nhân hợp nhất từ từ ép rựu ra ngoài. Sau đó hắn uống không biết say. Thỉnh thoảng ra ngoài đi giải xong về lại uống tiếp.
Ép rựu ra ngoài cũng không khó, khó là mọi người không thể vừa uống vừa ép rựu ra ngoài mà quỷ không hay thần không biết. Còn Vương Minh thì khác, hắn ép rựu ra qua các lỗ chân lông khiến mọi người chỉ thấy hắn đổ mồ hôi như tắm.
Nhưng thường trong lúc rựu vào người cũng nóng lên nên không ai phát hiện điều gì lạ. Ba đại đoàn trưởng Hỏa Long, Xà Ảnh và Hắc Nguyệt cũng ở lại chúc mừng.
Khi không khí tưng bừng nhất Vương Minh g kéo ba đại đoàn trưởng lại vào một góc vắng:
-
Đa tạ ba vị mấy ngày nay đã đến trợ uy cho ta, tại hạ cảm kích bất tận.
Hắc Nguyệt uyển chuyển:
-
Minh minh chủ khách sáo. Hôm nay mấy người chúng tôi được mở rộng nhãn giới.
-
Được Minh minh chủ mời đến dự là vinh hạnh của chúng tôi rồi.
-
Lần sau nếu có chuyện cần dùng Hắc Nguyệt dong binh đoàn nếu giúp được sẽ không từ chối.
-
Đúng vậy Minh minh chủ. Xả Ảnh sau này cần minh chủ chiếu cố nhiều rồi.
-
Hỏa Long của ta cũng tùy thời chờ đợi Minh minh chủ giá lâm tệ quán.
-
Ha ha ha, được các vị nể mặt là vinh hạnh của ta mới đúng. Sắp tới ta có một vụ sính ý muốn bàn với các vị.
-
Đợi ta sắp sếp xong công việc sẽ cho người đưa thiệp bái phỏng. Mong các vị lúc đó không quên lời hứa ngày hôm nay.
- Hắc Nguyệt tùy thời phụng bồi. Chờ đợi thư bái phỏng của Minh minh chủ.
Các đại đoàn trưởng cũng theo đuôi Hắc Nguyệt cáo từ. Họ tuy vẫn chưa phục Vương Minh hết mình, nhưng biểu hiện hôm nay của Vương Minh không khỏi khiến họ phải suy nghĩ về địa vị của mình trong mắt Vương Minh.
Minh minh chủ này rất không đơn giản. Họ thật mong đợi Minh sẽ làm gì với thế lực mới lập này. Sau ba ngày thi đấu cuối cùng cũng có thêm hơn 400 võ giả cường đại gia nhập.
Thêm vào trước đó đã có 150 người. Vương Minh dong binh đoàn hiện giờ đã có tất cả 13 vị đường chủ và một vị đường chủ trận pháp sư.
Trong lòng Minh đã muốn giao các thợ thủ công này cho Vương Thạch Thổ quản lý. Vương Thạch Thổ cũng là người đầu tiên cản đảm tự tin đem bản lĩnh của mình ra trước công chúng.
Mặc kệ người khác chê cười hắn vẫn ung dung tự tin. Hiện giờ Vương Minh dong binh đoàn đã thu nạp hơn 150 thợ thủ công,11 trận pháp sư và những 550 võ giả.
Các chức vụ hầu như đã rõ ràng. Riêng phần vị thư sinh Cảnh Phong và cô gái áo trắng Ngọc Phương vẫn chưa được bố trí gì.
Vương Minh căn dặn ba vị đường chủ Ngày mai tập họp các vị đường chủ khác lại vào buổi sáng. Các huynh đệ khác trong vòng 3 ngày đến báo danh, sẽ sắp sếp công việc cho từng người.
Sau mỗi lần trụ được 10 trận các thành viên đã được các chấp sự ghi lại hình ảnh và tên tuổi. Minh cũng không lo sẽ có người chán sống dám lừa gạt trà trộn vào dong binh đoàn của hắn. Trong buổi tiệc mừng còn thiếu Thạch Thổ.
Ở một góc vắng Nguyễn Bá âm trầm ngồi xuống một mình uống rựu. Không mấy người phục hắn vì Nguyễn Bá không có sức chiến đấu cường hãn.
Chỉ nhờ vào đan dược mới may mắn thành công áp trụ đến phút cuối.Vương Minh thong dong đi đến vỗ vai Nguyễn Bá, ngồi xuống uống với Nguyễn Bá một bình:
-
Huynh tên Nguyễn Bá? Làm khá lắm. Ta mời huynh một ly. Cạn...!!
Sau đó đưa cho Bá 5 viên hồi lực đan rồi mỉm cười rời khỏi. Nguyễn Bá cũng bỡ ngỡ không biết nói gì. Hắn chỉ có thể cúi đầu đa tạ.
Không ngờ hắn may mắn trụ được 10 trận vào ngày thứ hai cũng chỉ vì những cường giả mạnh mẽ khinh thường khiêu chiến hắn.
Họ biết khiêu chiến hắn cũng chả được gì vì tiên quyết là phải trụ được 10 trận. Vậy thì kiếm cơ hội tốt để mà lên đài còn hơn.
Nhiều người muốn để ý xem chung quanh một lôi đài liệu có bao nhiêu cao thủ và mình có thể trụ nổi không. Đối với Nguyễn Bá, Chỉ cần có người mạnh hơn lên thì Nguyễn Bá sẽ đầu hàng.
Cuối cùng người nào mạnh mẽ lên cũng phải đối mặt với sự khiêu chiến của 9 người khác. Những cao thủ thật sự lại muốn để dành sức lực đến ngày thứ 3.
Cũng vì vậy mà Nguyễn Bá mới có thể thắng cả 10 trận vào ngày thứ 2. Sức chiến đấu của Bá cũng ở hạng trung mà thôi. Nếu đánh thật hắn cùng lắm là trụ được 5 trận như hôm nay là cùng. Mà 5 trận đúng ra cũng nhờ vào đan dược.
Bá thật ra gặp may rất nhiều, nhưng cũng vì hắn không bỏ cuộc, cứ thế tiếp tục khiêu chiến đến khi trụ được 10 trận mới xin đầu hàng.
Dữ lại sức lực đến ngày hôm sau, nắm bắt thời cơ để có thể lấy được danh ngạch cuối cùng trong các đường chủ. Cẩn thận tỉ mỉ, tính toán tốt, biết nắm bắt thời cơ.
Ở phút cuối Bá cũng liều mạng ngạnh kháng đến phút cuối và hắn vẫn để lại cho mình một viên hồi lực đan cuối cùng để dùng sau khi lôi đài kết thúc.
Người như vậy nhất định phải trọng dụng. Thắng không kiêu, thua không nản. Đàn ông co được giãn được.
Đêm đó Minh ngủ rất chập chờn. Mặc dù đã hai ngày không ngủ vì lo luyện chế đan dược.
Giờ hắn có thể thả lỏng trong Hắc Giới nhưng những oan hồn tuy không bị hắn giết, nhưng Minh lại có ý nghĩ là do hắn gây nên cái chết của bọn họ.
Giấc ngủ không yên lành khiến hắn lại nhớ về địa cầu về quê hương cha, mẹ hắn. Cún con Tiểu Lôi rúc đầu vào ngực hắn mép nhếch lên như đứa bé đang mỉm cười lúc ngủ say.
......
.........
............còn nữa