Chương 49 : Con đường phát triển
- Ha ha ha, Linh huynh đừng mừng vội. Chỉ vì chức vụ của ngươi quá quan trọng nên phải cần dùng đến không gian giới chỉ và cũng để thể hiện đãi ngộ của dong binh đoàn với các nhân tài.
-
Ta cho huynh mượn tạm. Sau này các cống hiến của huynh sẽ được tính điểm để đổi lấy không gian giới chỉ của riêng huynh. Thậm chí công pháp, võ kỹ, tài liệu tu luyện cũng có thể dùng điểm cống hiến để đổi.
-
Gia nhập Vương Minh dong binh đoàn ta, các huynh đệ sẽ không thiếu chỗ tốt. Chỉ cần mọi người cúc cung tận tụy, Vương Minh ta sẽ không bạc đãi các vị.
-
Đa tạ minh chủ...!!!
Mọi người đều cùng lượt hô lên đầy mong đợi.
- Lý Dương !!
Lý Dương nghe tên mình thì cũng hớn hở đứng lên chắp tay cung kính nói.
-
Lý Dương có mặt !
-
Lệnh Lý Dương làm ngoại viện đường chủ. Lương bổng 50 linh thạch hạ phẩm và đãi ngộ của đường chủ nên có.
-
Phiền huynh từ nay lo việc ăn ở của các dong binh. Khách sạn Vương Minh mới được sang tên cũng nhờ huynh cai quản.
-
Long huynh, Dương huynh 2 huynh mỗi người chọn ra 20 người trong số thủ hạ cũ của mình để theo 2 huynh cai quản công việc đi.
-
40 người này đều làm chấp sự cấp thấp không có đãi ngộ đặc biệt. Lương bổng 15 viên linh thạch hạ phẩm mỗi tháng.
Hai người nghe vậy thì gật gù rồi lui xuống.
-
Tề Kim nghe lệnh !!
Đến phiên mình rồi. Tề Kim là một trong ba người đã ủng hộ Vương Minh từ lúc đầu tiên. Hắn cũng là người lanh lợi nhất trong ba người.
Chỉ tiếc hai chức vụ quan trọng nhất của binh đoàn đã dành cho hai người khác,Tề Kim cũng thấy tiếc nuối. Nhưng hắn chắc Vương Minh sẽ không bạc đãi hắn. Đứng lên cung kính chắp hai tay:
-
Tề Kim có mặt !
-
Kim huynh, phiền huynh sau này nhận nhiệm vụ loan tin cho binh đoàn.
- «Loan tin?»
- Phải...là loan tin,hôm trước ta đã nhờ huynh liên lạc với những người bán hàng rong. Ta muốn huynh thu nhận họ, sau này có việc ta cần dùng đến họ.
Mỗi khi có tin tức cần loan báo, binh đoàn sẽ trả cho họ 200 kim tiền,nhờ họ loan tin. Ta muốn tin tức của ta sau này sẽ được truyền bá nhanh nhạy nhất.
Còn nữa, ta muốn họ sau này có thể thu thập tin tức cho ta,dùng họ để làm tai mắt. Công việc tình báo này nhất định phải giao cho huynh với thành.
Mọi người trong đại sảnh rất kinh ngạc tại sao lại cần quá nhiều người làm công việc thu thập tin tức?
Vương gia tại Thôn Kiếm Thành là đệ nhất thế lực. Ai dám trêu trọc họ? Long Linh nhíu mày chắp tay cung kính:
-
Minh chủ, Vương gia không phải chống lưng cho minh chủ sao? Nếu đã vậy cần gì sợ những thế lực khác? Dùng nhiều người để theo dõi ai chứ?
Vương Minh đảo mắt quanh phòng:
-
Lôi gia ta đúng là đệ nhất thế lực tại Thôn Kiếm Thành,hay phải nói đệ nhất của cả khắp bắc vực. Thôn Kiếm Thành lại bị Thôn Kiếm Lâm cản trở đường qua lại, kinh doanh khó khăn.
-
Chúng ta có thể an ổn phát triển vì thiên nhiên tạo ra rào cản. Những thế lực nhất lưu kia không để ý đến nơi này vì ở đây không có gì cho họ cả.
-
Ở đây linh khí quá loãng nên cường giả không thèm lui tới. Đấu Linh đại lục so với bất kỳ đại lục nào khác đều yếu kém hơn rất nhiều.
-
Tuy Vương gia mạnh mẽ tại Đấu Linh nhưng so với các nhất lưu thế lực kia còn thua xa. Nhưng sau này thì sao?
-
Các hướng khác của Thôn Kiếm Thành đều bị núi cao và mây mù làm rào cản. Muốn vào Thôn Kiếm Lâm thì chỉ có thể đi qua Thôn Kiếm Thành.
-
Thôn Kiếm Lâm lại là mồ chôn của rất nhiều cường giả. Tài phú của họ, truyền thừa của họ đang đợi người đến lấy.
-
Vương gia từ trước đến nay cũng có cường giả đi vào, thậm chí các cường giả của các nơi khác đều muốn vào nhưng không ai có thể mở ra cửa vào nội vi của Thôn Kiếm Lâm.
-
Các linh thú cao cấp lại bao vây cửa vào,nếu muốn mạnh mẽ xông qua thì phải liệp sát tất cả các linh thú cao cấp. Đến võ thần cảnh, thậm chí chí tôn vào đó cũng không có đường ra.
-
Nhưng chỉ cần có người bắt đầu khuếch trương thế lực mở rộng vào sâu trong Thôn Kiếm Lâm, các nhất lưu thế lực kia sẽ có hành động.
-
Cuối cùng thì họ đều muốn có được truyền thừa trong Thôn Kiếm Lâm. Sớm hay muộn bọn họ cũng sẽ đến cướp bóc địa bàn chúng ta đã gầy dựng lên mà thôi. Cướp bóc địa bàn còn đỡ, nếu họ đến thôn phệ các thế lực ở đây thì sao?
-
Đó là điều thứ nhất ta lo. Điều thứ hai ta lo là Thôn Kiếm Thành đất rộng, linh thảo nhiều nhưng thời tiết quá khắc nghiệt, thiếu thốn nước tưới, không có mưa.
-
Đôi khi còn bị hạn hán. Nhưng sâu trong Thôn Kiếm Lâm lại có nguồn nước, không ngừng cung cấp cho Thôn Kiếm Thành.
-
Nếu tìm được nguồn nước, vậy thử hỏi chúng ta có thể khiến cho dân cư Thôn Kiếm Thành an cư lạc nghiệp ở đây hay không?
-
Núi lửa đã lâu không hoạt động nhưng dinh dưỡng của chúng tao ra lại rất dào dạt. Nếu có cách làm lớn rộng diện tích trồng trọt và phát triển nông nghiệp, vậy đây không phải là nguồn vốn bất tận cho chúng ta phát triển hay sao?
-
Hơn nữa nơi nào trồng trọt nhiều linh thảo sẽ khiến linh khí tích tụ nhiều hơn. Nếu có thể đặt vài tụ linh trận giữa các đồn điền như Vương gia ta làm, vậy đây không phải là món tài phú liên miên bất tận hay sao?
Vương Phong gật gù đứng lên nói:
-
Minh đệ, nếu có thể trồng trọt linh thảo, đấy không thể nghi ngờ là nguồn lợi nhuận bất tận, nhưng các nguồn nước gần nhất đều do Vương gia chưởng quản.
-
Minh đệ đi đâu kiếm nguồn nước mới chứ? Gia tộc cũng đã tìm thử các giếng khoan trong Thôn Kiếm Lâm, nhưng rất tiếc số lượng không đủ để tưới bón cho đồn điền.
-
Mọi người có từng nghĩ tại sao trong Thôn Kiếm Lâm lại có nhiều linh thảo, mặc dù Đấu Linh đại lục đã rất lâu rồi không mưa không? Thời tiết vì Hỏa Linh Hải mà bốc nóng.
-
Rất khô cằn, nhưng riêng Thôn Kiếm Lâm thì rừng rậm um tùm, cây cối nhiều vô kể, còn có linh thảo cao giai, linh khí lại nồng đậm.
-
Nếu chúng ta có thể kiếm một nơi cắm dùi trong Thôn Kiếm Lâm, mọi người nghĩ chúng ta sẽ phát triển ra sao đây?
Nghe xong mọi người đều giật mình. Ý của minh chủ rất rõ ràng, đất đai của Đấu Linh rất nhiều nơi có núi lửa. Đất đai tốt nhưng lại không có nguồn nước.
Còn Thôn Kiếm Lâm rừng rậm to lớn. Chắc chắn phải có nguồn nước chỉ là không biết ở đâu mà thôi. Nhưng linh thảo có thể mọc được chứng tỏ sâu trong lòng đất có nước tuôn ra.
Nhưng nguồn nước ở đâu? Vương gia đã tìm nhưng không thấy, đây là điều cổ quái. Chỉ cần tìm ra nguyên do, chắc chắn sẽ có thu hoạch. Thấy Vương Minh tủm tỉm cười với ánh mắt sáng rực.
Chả lẽ minh chủ đã tìm ra nguồn nước? Tề Kim là người nhanh nhạy thông minh. Nếu đã cảm thấy Vương Minh có bản lĩnh vậy chỉ cần đi theo. 3 ngày qua Kim đã được chứng kiến quá nhiều rung động.
Chỉ riêng việc Vương Minh có thể xuất ra hàng trăm viên hồi lực đan huyền giai đỉnh đã chứng tỏ minh chủ có nhiều bí mật không tiện tiết lộ.
Đừng nói là riêng Vương gia, đến các thế lực nhất lưu tự nhiên khi không xuất ra nhiều đan dược như vậy cũng thấy sót. Không ngờ vị thiếu niên này chả tiếc của, Nói xuất là xuất.
Vung tay như vậy bộ đan dược không cần tiền để mua sao? Tại sao một vị thiếu niên lại phải cứu vớt nhiều người không liên quan đến mình như vậy?
Đan dược Kim đã cầm qua, đúng là loại đan dược vừa mới được bào chế qua. Không phải do gia tộc tích lũy lâu ngày, đằng sau Vương Minh nhất định có cao thủ luyện đan.
Hơn nữa một người dám cứu vớt nhiều sinh linh như vậy, tầm nhìn không thể thấp được. Tề Kim quyết định đặt hết vận mệnh của mình vào tay Vương Minh . Chắp tay cung kính nói:
-
Mọi việc theo sắp sếp của minh chủ!
Mọi đường chủ có mặt thấy Vương Minh trấn định như vậy cũng liền chắp tay cung kính:
-
Mọi việc theo sắp sếp của minh chủ!
-
Tốt...Tạm thời Kim đại ca lo nắm giữ những người bán hàng rong đi, còn nữa. Ta muốn huynh để ý cho ta đội người của Hắc Huyết dong binh đoàn. Nhất là Huyết Minh.«
-
Minh chủ nghi ngờ Huyết Minh?
-
Trực giác của ta nghi ngờ nếu chuyện của Vương Minh ta bị tiết lộ, phấn chính là do Hắc Huyết dong binh đoàn phao tin. Ta cũng không có thể giải thích,chỉ là trực giác của ta mà thôi.
-
Nếu có người khác từ Thiên Minh Trung lục hoặc đại lục khác đến, ta muốn huynh cho ta biết. Ta muốn tất cả những người ở tầng thấp nhất đều là tai mắt của ta.
-
Dạ rõ minh chủ.
- Tốt...
Nói xong Vương quay sang Vương Phong và Trấn Cương.
-
Nhị vị ca ca. Ta muốn mở phách mại hội. Dùng phách mại hội của gia tộc cũng tốt, nhưng sau này phát triển ta muốn mở phách mại hội riêng.
-
Chuyện này xin Phong ca lo giùm, ta còn thiếu thủ quỹ. Nếu Phong ca không chê vậy xin đảm nhiệm chức trưởng quản đại trưởng lão giúp đệ một tay đi.
Vương Phong nghe vậy thì thoáng run run, lão năm nay cũng đến gần 150 tuổi. Bước vào ích địa cảnh sơ kỳ và cũng là một lục tinh luyện khí sư của Vương gia.
Tuy so với đồng lứa của Vương gia không nổi bật nhưng tại Thôn Kiếm Thành này đều là người có lực lượng đỉnh cấp.
Ở lại Vương gia Minh không được trọng dụng cho lắm. Nhưng Minh biết chỉ cần theo Vương Minh sẽ có ngày nổi bật như Trấn Cương.
-
Minh đệ yên tâm. Ta sẽ lo việc này thật tốt.
Vương Minh cũng mỉm cười,Vương Phongđã từng làm chưởng quầy của phòng giao dịch Lôi gia.
Đưa chuyện buôn bán làm ăn của binh đoàn cho Vương Phong hắn rất tin tưởng. Dù sao đi nữa cũng là người nhà, đưa túi tiền cho người nhà cất là chắc nhất.
-
Hiện giờ ta còn cần cường giả tọa trấn binh đoàn. Với sức chiến đấu của Cương ca, ta hy vọng ca có thể giúp ta lãnh chức chấp pháp đại trưởng lão.
-
Giám sát các trưởng lão và đường chủ, Có quyền sinh sát. Ta không muốn trong dong binh đoàn có kẻ phản bội.
Nghe đến đây các đường chủ thấy gáy lạnh cường giả chuẩn ích địa cảnh giám sát? Đến Phong linh cảnh sơ kỳ bọn họ đã khó đối phó, nay bị một cường giả chuẩn ích địa cảnh giám sát, bọn họ nào còn dám có hai lòng.
Hơn nữa minh chủ thoáng tay như vậy,bỏ mất cơ hội lần này còn có lần sau sao? Những đường chủ ở đây không khỏi mừng thầm đã chọn được một minh chủ tốt.Một vị minh chủ thưởng phạt công minh.
-
Minh đệ, không thành vấn đề, nhưng về lương bổng ta muốn thương lượng đó.
Vương Minh nghe vậy thì mỉm cười. Vị ca ca này của hắn có sức chiến đấu cường hãn, là một tu luyện giả hệ mộc tinh khiết. Cần có nhiều linh thạch để hấp thu tu luyện.
Mỗi tháng cần dùng không dưới 100 linh thạch hạ phẩm. Tâm sự của Trấn Cương làm sao Minh không hiểu nổi. Nhìn cảnh giới của Trấn Cương, một năm qua đã bước vào cảnh giới ích địa cảnh. Số lượng tài nguyên cần dùng sau này phải tốn nhiều hơn trước.
-
Đãi ngộ của đại trưởng lão: Một biệt thự riêng biệt có 10 người hầu. Một tụ linh trận có sức hấp thu linh khí gấp 10 lần bình thường,lương bổng 100 linh thạch hạ phẩm. Ca nói sao?
Đôi mắt của mọi người trong đại sảnh sáng lên,Đại trưởng lão có đãi ngộ như vậy thật làm cho người khác hâm mộ và đỏ mắt à.
Vương Minh mỉm cười nhìn đường chủ trận pháp sư Nguyễn Phương Dung nháy mắt.
Nguyễn Phương Dung cũng hơi suy nghĩ, trận pháp có tốc độ hấp thu linh khí gấp 10 lần nàng không đủ bản lãnh để bày ra được.
Nhớ đến tinh thần lực hùng hậu của minh chủ nàng thoáng hiểu ra điều gì rồi gật đầu. Coi bộ không uổng công nàng gia nhập lần này rồi. Không những có tiền lương hậu hĩnh lại có thể học được nghề của minh chủ.
Phương Dung rất mong đợi, Trấn Cương nghe đến trận pháp tụ linh trận cường đại như vậy thì không khỏi quay sang nhìn Phương Dung với ánh mắt khó tin.
Cương chưa từng nghe nói qua Minh là một trận pháp sư, cũng chưa từng nghe nói Minh học qua trận pháp nên đôi mắt nóng bỏng đặt vào người Phương Dung.
Dung thấy vậy cũng hơi đỏ mặt chỉ biết cười khổ. Trong lòng thầm mắng
nhìn ta làm gì? Ta đâu có bản lãnh như vậy à. Gấp 5 lần đã là cực hạn của ta rồi. Có nhìn thì nhìn tên minh chủ kia đi à. Bổn cô nương mặt sắp nở hoa rồi các ngươi còn nhìn.
Đoàn tiểu đội năm người cũng vì vậy mà không dám thở mạnh, Minh chủ nói ra như vậy chắc có điều nắm chắc. Bọn họ cũng không dám lộ tẩy của minh chủ.
Riêng cô bé Ngọc Phương đôi mắt đăm đăm nhìn Vương Minh . Vì Vương Minh đeo Hắc Dung, mặc dù đã dùng khuôn mặt thật nhưng lại được che dấu sau mặt nạ nên Minh lúc nào cũng lạnh lùng.
Chỉ là hành động và lời nói là rất khác.Minh cũng mặc áo bào đen khiến nàng không khỏi nhớ đến vị kiếm khách bí ẩn đã cứu nàng một mạng, Ánh mắt kia rất giống người đó.
Cuộc họp kéo dài đến tối mịt,Minh giao nhiệm vụ cho từng người. Dong binh đoàn có tất cả hơn 550 thành viên. Chia ra cho Tề Kim 10 người, Lý Dương 20 người, Long Linh 20 người.
Còn lại 500 người đều chia đều cho các đường chủ mỗi người 50 người. Minh chia các đường ra theo ngũ hành đường: Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Ngũ hành đường do các đường chủ thủ lôi đài có thuộc tính ngũ hành đảm nhiệm.
Theo thứ tự và tên của họ là:
1)Kim Long Đường do Hoàng Kiên sử dụng thương thống lĩnh võ giả kim thuộc tính
2)Mộc Long Đường do Chu Phàm sử dụng cự đao thống lĩnh võ giả mộc thuộc tính
3)Thanh Long Đường do Phạm Cường sử dụng kiếm thống lĩnh các võ giả thủy thuộc tính
4)Hỏa Long Đường do cô nương cầm song kiếm Tề Kiếm Bình thống lĩnh các võ giả hỏa thuộc tính
5)Cự Long Đường do Chu An sử dụng thuẫn thống lĩnh võ giả thổ thuộc tính
Vì số lượng các võ giả không đồng đều. Tại Đấu Linh đại lục nhiều nhất là võ giả hỏa thuộc tính. Lần này gia nhập Vương Minh dong binh đoàn có những 210 người.
Võ giả kim thuộc tính có tất cả 40 người. Võ giả mộc thuộc tính có 52 người. Võ giả thủy thuộc tính có tất cả 68 người. Võ giả thổ thuộc tính có 77 người.
Các thuộc tính hiếm khác hầu như không có người nào. Chỉ có một ít 22 người là phong thuộc tính. Tổng cộng lại có số lượng tu luyện giả 469 người. Còn lại là 83 thể tu.
Các thể tu so với tu luyện giả yếu kém hơn nhiều nên lần này để có thể trụ được 10 trận đa số đều là tu luyện giả chuẩn tụ linh cảnh hoặc ít nhất cũng là tụ khí cảnh hậu kỳ. Những người cấp thấp hơn đều không đủ sức chịu được.
Các thể tu gia nhập lần này cũng có cảnh giới luyện cốt cảnh hoặc là nửa bước luyện huyết cảnh. Chỉ là họ thiếu hụt đan dược tài nguyên tu luyện nên nửa bước khó tiến.
Vương Minh ra lệnh cho mọi người phải trong thời gian ngắn nâng quân số hoặc chọn ra 50 người để gia nhập vào ngũ long đường.
Khó khăn nhất là Kim Long Đường vì nơi này có hỏa thuộc tính nồng đậm hơn nên rất khó kiếm được tu luyện giả hệ kim cường đại. Bất qua Vương Minh cũng không lo, có đãi ngộ tốt ắt có người chịu ra sức.
Vương Minh muốn có số lượng 250 tu luyện giả với thuộc tính ngũ hành làm trung quân. Họ là những võ giả cường đại nhất của dong binh đoàn.
Đãi ngộ 15 linh thạch hạ phẩm lúc ban đầu là những võ giả nhị tinh,đây là điều rất bất ngờ cho nhiều người. Không ngờ họ lại được đãi ngộ tốt hơn dự kiến. Đại thủ bút. Đây tuyệt đối là đại thủ bút.
Trong dong binh đoàn cũng có thể khiêu chiến các thành viên cao cấp hơn. Thành viên chia ra làm từ nhất tinh đến cửu tinh, lúc ban đầu chỉ có nhất tinh và nhị tinh mà thôi.
Lương bổng của nhất tinh là 10 linh thạch hạ phẩm. Nhị tinh là 15 linh thạch hạ phẩm. Tam tinh là 20 tinh thạch hạ phẩm. Chỉ cần khiêu chiến thắng được người nhị tinh, võ giả sẽ có tư cách trở thành nhị tinh võ giả.
Mỗi võ giả nhị tinh trong vòng 3 tháng phải chấp nhận khiêu chiến hai lần,tam tinh là 3 lần. Càng lên cao thì phải chấp nhận khiêu chiến càng nhiều,doanh binh có 10 vị trí dự bị cho mỗi ngũ hành đoàn.
Tổng cộng tất cả có biên chế cho 300 nhị tinh võ giả. Chỉ có người thuộc võ giả dự bị mới có tư cách khiêu chiến võ giả trong binh doanh ngũ hành. Người bị thua sẽ rớt một bậc và mất luôn đãi ngộ.
Riêng hỏa binh vì số lượng nhiều Minh cho thành lập riêng một bộ phận. Giao 100 người cho người thủ lôi đài số 10 Nguyễn Bá.
Mọi người rất ngạc nhiên vì sao lại giao cho Nguyễn Bá vì trong các đường chủ, Nguyễn Bá là người yếu kém nhất, lại nhận được quân số cao nhất.
Vương Minh cũng chỉ cười và hỏi lại
trong các đường chủ ai là người thắng nhiều trận nhất?
Không thể nghi ngờ đó là Nguyễn Bá.
Với số lượng khiêu chiến trên 10 lần hắn thắng được 33 trận. Giao 100 hỏa quân cho Nguyễn Bá cai quản và Vương Minh cho thành lập Hỏa Đầu Quân tức người phụ trách nấu cơm.
Khi biết được nhiệm vụ này của Nguyễn Bá thì các đường chủ khác hết ghen tỵ. Một số lính quèn còn tự tin có thể đánh bại Nguyễn Bá, Nguyễn Bá cũng chỉ có thể thở dài không thôi.
May mà đường chủ không cần chấp nhận khiêu chiến. Bất quá Hỏa Đầu Quân là nơi mà các võ giả không muốn gia nhập nhất. Cách thoát ly duy nhất đó là phải đánh bại 1 trong những nhị tinh võ giả.
Hỏa Đầu Quân là quân có tư cách khiêu chiến bất kỳ thành viên ngũ hành nào. Những võ giả sau khi khiêu chiến bị thua cuộc phải gia nhập vào Hỏa Đầu Quân.
Số lượng sau khi phần chia nhiều người còn bị thiếu hụt.Minh cho phép họ lập lôi đài để tuyển người họ cần. Hình thức họ tự định.Minh muốn làm phủi chưởng quầy.
Còn lại 83 thể tu khác do đường chủ Nguyễn Thế Hùng, Cao Thế Cảnh và người thủ lôi đài số 8 Trương Đại cùng nhau thu nạp.
Hiên giờ quân số của thể tu là thấp nhất nhưng Vương Minh muốn trong vòng một năm số lượng phải lên đến 3000 người.
Nhưng thể tu hôm nay sẽ được đào tạo để trở thành tiểu đội trưởng. Còn lại 22 tu luyện giả phong thuộc tính Trấn Phong giao bọn họ cho đường chủ đội trinh sát.
Là thiếu niên trẻ tuổi có lôi thuộc tính cường đại tên Đoàn Chính, là người thủ hộ lôi đài số 7. Và cũng là người đầu tiên trụ được trên 20 trận liên tiếp vẫn ở thế bất bại
. Nếu so chiến lực Đoàn Chính có thể sếp vào hàng nhất nhì trong các đường chủ. Chỉ là hắn không dùng thủ đoạn tàn nhẫn, lại mượn những người khiêu chiến để luyện tay nên đã có nhiều người muốn lên khiêu chiến hắn. Lôi đài số 7 cũng là lôi đài an toàn nhất.
Những người không thuộc đội ngũ nào đều được giao cho ngoại viện cai quản. Làm lính gác hay theo nội viện trưởng lão sai vặt.
Các khoản chi tiêu Minh toàn quyền giao lại cho Vương Phong quản lý. Đưa cho Vương Phong một không gian giới chỉ cùng tất cả linh thạch hạ phẩm Minh đã kiếm được 2 năm nay.
Bàn bạc đến tối mịt mới được thảnh thơi. Vương Minh bước ra khỏi cửa đại sảnh thì Vương Thạc Thổ cúi đầu vui cười:
-
May mắn không làm nhục mệnh minh chủ giao phó.
...............
...............
...............còn tiếp.................................
Lời của tác giả :Đây cũng là bộ truyện mình ấp ủ và muốn viết từ lâu,mà bây giờ mới bắt đầy đăng lên. Cám ơn các bạn đồng hành và đã ủng hộ tôi....cảm ơn mọi người :)