Chương 63 : Đấu giá hội : Tranh đoạt tài bảo(2)
..........................................
Vị cô nương áo vàng nghe vậy xong thì trấn tĩnh lại, Vật sắp đến tay lại bị người đoạt mất. Thiên Địa Các không thể đắc tội một vị thiên cấp luyện dược sư, rất biết tiến thoái, vị cô nương kia đành mỉm cười.
Đưa ra một cái bình ngọc là bình ngọc nàng đã mua được lần trước, có 2 viên Tinh Thần Đan.
-
Nhân đại sư đã lên tiếng, tiểu nữ nào dám không nghe. Hôm nay Trương Sang Sang xin tặng lại đại sư 2 viên còn lại. Nếu có dịp xin đại sư ghé thăm tệ quán tại Thiên Minh Trung lục.
Nói xong rất tiêu sái dùng tinh thần lực khống chế cho bình ngọc lơ lửng trước mặt Nạp Lan Vĩ Nhân. Thì ra cô nương này cũng có tinh thần lực hùng hậu như vậy.
Không biết là luyện dược sư, luyện khí sư hay trận pháp sư nữa nhưng có điều lạ, là cô ta không có ba động linh khí. Tuy là vậy, Thiên Linh giới cũng có 1 số đồ vật dùng để che giấu tu vị Vương Minh trong phòng ốc phía trên khẽ nhíu mày.
Một người phụ nữ thật sự có đảm lượng. Tiền bạc tuy không đáng là bao nhưng giá trị của Tinh Thần Đan này là do cảm ngộ của Minh lúc luyện chế, biết bao người nếu biết giá trị đó, cái giá họ chấp nhận bỏ ra sẽ không rẻ.
Khó tu luyện nhất đó là tinh thần lực. Cảm ngộ của Vương Thánh Ân về trận pháp đã đủ theo tu vị, nhưng hắn thiếu đó chính là tinh thần lực. Nếu có thể luyện chế ra số lượng lớn Tinh Thần Đan, vậy sẽ có rất nhiều luyện dược sư, luyện khí sư, trận pháp sư quỳ ngối trước cửa xin thuốc.
Tinh thần lực đối với đám người này thật sự quá mức trọng yếu. Minh tưởng rằng tinh thần lực của mình khủng bố như vậy không có công hiệu thực chiến, chả dùng làm được gì, nhưng giờ nghĩ đến đây không phải là sức hiệu triệu rất khủng bố sao.
Nếu Vương gia có thể xuất ra số lượng Tinh Thần Đan lớn tạo ra lực hiệu triệu nghịch thiên, vậy còn thế lực nào dám động Vương gia nữa?
Nhíu mày rồi quyết định, đây là cơ hội quay mũi nhọn ra khỏi Vương gia. Được ăn cả ngã về không nhưng đây là vấn đề liên quan đến số phận của Vương gia, một mình Minh không thể làm chủ. Khẽ gọi Vương Hải lại căn dặn một lúc rồi cho Vương Hải ra ngoài.
Trong lúc Minh đang suy nghĩ Nạp Lan Vĩ Nhân đã phất tay, đẩy bình ngọc lại cho cô nương mặc áo vàng.
-
Đa tạ cô nương đã có lòng, Nạp Lan Vĩ Nhân ta đây không thích thiếu nhân tình của người khác. Trên đấu giá hội kẻ có tài lực nhiều hơn làm chủ, ta cũng không cần cô nhường. Muốn ta làm việc cho các ngươi? Ta làm còn chưa đủ sao?
Nạp Lan Vĩ Nhân cũng không nể mặt mũi của vị cô nương áo vàng. Nạp Lan gia cũng như Vương gia, đã phải xuất rất nhiều nhân lực cho Liên Minh Bách Tộc.
Trương Sang Sang làm như vậy cũng muốn vị cao nhân luyện dược sư này thiếu cô ta một nhân tình. Sau này dễ cậy nhờ mà thôi, nào ngờ lại bị người ta dằn mặt, thù hận của các gia tộc nhỏ đối với Liên Minh cũng quá sâu rồi.
Nếu không có Cổ Ma Tộc đe dọa đã có rất nhiều gia tộc rời khỏi Liên Minh, biết được điều này, Trương Sang Sang cũng gật đầu cười trừ. Người buôn bán, kỵ nhất là làm mất lòng đối với kẻ khác.
Thiên Địa Các là một phần của Liên Minh Bách Tộc, cho dù họ đã cố tạo ra thanh thế là một thế lực riêng để khỏi bị các gia tộc ruồng bỏ, nhưng vẫn không có cách nào xóa bỏ hết hận thù. Liên Minh Bách Tộc cũng biết cách của họ sẽ không kéo được lâu, nên chỉ cần đẩy lui Cổ Ma Tộc, họ cũng sẽ mất rất nhiều thế lực.
Đây cũng là lý do tại sao họ bắt buộc phải chèn ép các thế lực nhỏ, không để cho các thế lực nhỏ phát triển quá mạnh. Yếu quá sẽ không giúp được liên minh, mạnh quá thì họ sẽ không cần đến liên minh.
Cho dù tạo ra Thiên Địa Các để thu phục nhân tài bằng phương thức mềm dẻo, nhưng rất nhiều người đã không phục. Quy kết hai thế lực này là một.
-
4 vạn 5... Ha ha ha, ta nể mặt Thiên Địa Các không tranh dành với Sang Sang cô nương, Vĩ Nhân lão đầu. Chúng ta thử tài lực một trận đi.
Mọi người quay sang phía bên thì thấy đó là một lão nhân tóc hoa râm mặc áo bào của luyện dược sư. Trên cổ áo có thêu ký hiệu của Thiên Địa Các và dược đỉnh màu đỏ, dược đỉnh màu đổ đó là ký hiệu của gia tộc Nhiếp gia.
Một gia tộc nhị lưu thế lực hạng bét chuyên về luyện dược, bất quá thuật khống hỏa của họ không phải nhất lưu nên khó xuất ra thiên cấp luyện dược sư. Nhưng nhờ vào thế lực của Thiên Địa Các mấy chục năm qua khuếch trương lên không nhỏ.
Đan dược cấp thấp cho các tu luyện giả tại Thiên Minh Trung lục đều bị họ lũng đoạn thị trường. Nạp Lan gia vì quá cố chấp không chịu nhún nhường nên bao nhiêu chỗ tốt lại không kiếm được.
Nạp Lan gia xuất lực vì Liên Minh bao năm nhưng vì quá cố chấp, như Vương gia, Độc Cô gia thà làm kẻ thủ giới giả cũng không thèm luồn cúi với Liên Minh. Liên Minh cần Nạp Lan gia, hơn Nạp Lan gia cần Liên Minh. Thiên Địa Các biết điều này cũng không cách nào cải biến tình hình.
Không thể cậy nhờ Nạp Lan gia xuất lực nhiều hơn, Nạp Lan gia lại thiếu tài liệu luyện dược, thiếu thốn về trận pháp để đào tạo nhân tài. Cho dù gia tộc cũng chao đổi với Vương gia nhưng cũng vì thế nên không được Trận Môn giúp đỡ.
Các loại trận pháp chỉ đủ dùng. Không dư thừa Vương gia cũng biết điều này nên cũng nói trước với Vương Minh khi nào có dịp phải giúp đỡ cho Nạp Lan gia và Độc Cô gia. Tuy có bàn qua nhưng Vương Minh cũng chưa ra quyết định.
Không phải hắn không muốn giúp mà là vì sức mạnh của cả ba gia tộc đều còn quá mỏng. Liên hiệp lại tuy là sức mạnh nhưng cũng sẽ trở thành uy hiếp đối với Liên Minh sẽ không có ngày yên bình.
Chuyện này là chuyện của cao tầng, Vương Minh hiện tại không muốn nhúng tay vào.
Nạp Lan Vĩ Nhân cũng chỉ cười trừ:
-
Cẩu nô tài cũng chỉ là cầu nô tài !! Các ngươi thì có gì giỏi chứ !! Sao không dùng linh thạch cực phẩm để đấu giá đi. 100 linh thạch cực phẩm.
-
Ha ha ha,Sảng khoái, Nhiếp Vĩ Điềm ta sợ ngươi sao? 120 linh thạch cực phẩm.
-
Cẩu nô tài như vậy cũng đòi kêu giá sao? 200 linh thạch cực phẩm.
-
Ta nể người là luyện dược sư nên mới gọi ngươi một tiếng lão đầu tử. Ngươi mở miệng lại chửi ta là cẩu nô tài. Lão tử so tài lực lại thua ngươi sao! 500 linh thạch cực phẩm! Ngươi giỏi hơn ta xin chịu thua.
500 linh thạch cực phẩm để mua 2 viên đan dược cấp 6, người này cũng đủ cuồng, mặt của Nhiếp Vĩ Điềm vênh váo như nhà giàu mới nổi. Tuy sét tài lực Nhiếp gia mới tích súc được có vài chục năm mà thôi nhưng dựa vào Thiên Địa Các đã nổi lên như cồn.
Cho dù có đút lót chạy chọt các cửa nhưng vẫn còn dư một vài ngàn linh thạch cực phẩm đối với bọn họ cũng chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi. 500 linh thạch cực phẩm không phải là giá trị của 2 viên đan dược này thật sự. Lý do Nhiếp Vĩ Điềm trả giá cao vậy là do Nhiếp gia lúc nào cũng bị Nạp Lan gia đè ép một đầu trên lĩnh vực luyện dược.
Muốn nổi trội hơn để qua mặt Nạp Lan gia chỉ có thể đè ép họ bằng tài lực. Hy vọng có một ngày có thể ép Nạp Lan gia xuất ra bí kíp không truyền cho người ngoài của họ cho Nhiếp gia thu dùng. Hôm nay có dịp bợ đỡ Thiên Địa Các là chi nhánh thế lực của Liên Minh, rất nhiều thế lực nhỏ muốn bợ đỡ theo hùa.
Tuy nói là bị chèn ép một đầu nhưng chỉ là đối với những thế lực đủ sức uy hiếp những thế lực nhất lưu mới bị chèn ép mà thôi. Còn những gia tộc tứ lưu nào cũng muốn trở thành tam lưu.
Tam lưu muốn thành nhị lưu. Nếu sức của chính mình không đủ vẫn có thể bán thân cầu vinh như Nhiếp gia. Chỉ trong mấy chục năm đã từ tam lưu lên nhị lưu.
Thấy cái bản mặt của Nhiếp Vĩ Điểm vênh vênh váo váo lên thì Nạp Lan Vĩ Nhân chỉ mỉm cười. Phất tay một cái cười ha ha:
-
Cẩu nô tài có biết hàng sao? Chúc mừng ngươi mua được đan dược cấp 6 với giá 500 linh thạch cực phẩm. Tương đương với 50 vạn linh thạch trung phẩm.
-
Bất quá nếu là ta cũng sẽ không ngu gì để đổi 500 linh thạch cực phẩm để lấy 50 vạn linh thạch trung phẩm đâu à.
Nhiếp Vĩ Điềm nghe vậy thì giận tím mặt, Lão muốn đè đầu người ta nào ngờ vẽ hổ không thành lại thành chó. Chỉ hừ một tiếng sau đó lui ra phía sau. Vương Minh đứng trên bục đài đấu giá sư cũng mỉm cười.
Nạp Lan gia đã có hứng với Tinh Thần Đan của Minh minh chủ. Của nhà làm ra được, lại keo kiết với bằng hữu sao. Vương Phong chỉ mỉm cười nhìn Vĩ Nhân thân thiện rồi đập búa cái cháp một cái.
-
2 viên Tinh Thần Đan cấp 6 đỉnh bán cho Nhiếp Vĩ Điềm đại sư với giá 500 linh thạch cực phẩm. Chúc mừng Vĩ Điềm đại sư, vật phẩm kế tiếp là Sinh Tử Đan. Là đan dược của đích thân Nạp Lan Vĩ Nhân đại sư luyện chế ra.
-
Giá cả khởi điểm là 1000 linh thạch cực phẩm. Mỗi lần kêu giá không thấp hơn 100 linh thạch cực phẩm, mọi người xin bắt đầu.
Toàn trường bắt đầu náo loạn. Sinh Tử Đan là loại đan dược chứa đựng cảm ngộ của sinh tử. Giúp cho linh hải cảnh có thể dễ dàng cảm ngộ được cảnh giới của sinh tử cảnh là loại đan dược cấp 9 đỉnh. Địa cấp đỉnh cấp.
Vĩ Nhân đại sư cũng mỉm cười gật đầu, Lão biết Vương Phong thân là người của Vương gia hôm nay đã thiên vị lão. Đây là đan dược đúng ra phải để vào những vật cuối còn vài vật nữa mới được đem ra.
Nhưng Vương Phong muốn cho mọi người biết trình độ của Nạp Lan gia mới là đỉnh cấp của luyện dược gia tộc. Còn Nhiếp gia chỉ là cò con, tuy cũng trèo lên được vị trí nhị lưu nhưng cũng chỉ là đứng hạng bét.
So với Nạp Lan gia còn kém xa. Giá khởi điểm tuy chỉ là 1000 linh thạch cực phẩm nhưng giá cả sẽ tăng lên ít nhất gấp 10 lần.
Nạp Lan Vĩ Nhân bỗng nhíu mày. Biết được Vương Phong muốn giúp mình lấy lại mặt mũi, nhưng Tinh Thần Đan rõ ràng là của Vương gia xuất ra. Nếu vậy cao thủ luyện chế đan dược là người của Vương gia?
Trong Vương gia cũng có người của Nạp Lan gia. Mặc dù Nạp Lan gia không gả dòng chính ra ngoài nhưng hơn 2000 năm qua lại với nhau, nồng độ huyết thống của hai gia tộc cũng hòa hợp rất nhiều.
Thậm chí trong Nạp Lan gia cũng có một số luyện khí sư nhờ huyết thống của Vương gia mà có được tạo khí thuật không thấp. Tuy không phải dòng chính, không nhận được sự trân truyền của Vương gia nhưng cũng đủ để Nạp Lan gia dùng.
Kim khắc mộc nên sự kết hợp của hai gia tộc với nhau chỉ có thể một là sinh ra luyện dược sư, hai là luyện khí sư. Người có hệ kim rất ít khi có thể mang hệ mộc, tuy điều đó cũng có, nhưng rất hiếm.
Con đường tu luyện của những người này cũng trắc trở, thành đạt không cao vì thuộc tính tương khắc. Nếu quả thật có cao thủ luyện dược tọa trấn tại Vương gia, bằng vào quan hệ của hai gia tộc Nạp Lan Vĩ Nhân nghĩ mình sẽ có cơ hội gặp mặt vị cao nhân này.
Sinh Tử Đan, tuy chỉ là địa cấp đỉnh cấp nhưng vật liệu của nó quá khó kiếm số lượng mỗi lò thành đan cũng không nhiều. Hôm nay Nạp Lan gia xuất ra cũng chỉ có một viên, trên phòng quan sát của Vương gia Vương Chiến Cuồng ánh mắt bỗng sáng rực.
Lão đã kẹt ở cảnh giới linh hải cảnh lâu năm, năm xưa tại tinh vực bị thọ thương quá nặng, không cách gì khắc phục. Nếu có một viên Sinh Tử Đan lão cũng nắm chắc sẽ có thể vượt rào cản bước thêm một bước.
Không thể che dấu được sự ham muốn nhưng vẫn cố nhịn xem tình hình phát triển. Giá cả của hội trường không mấy chốc đã lên đến 6000 linh thạch cực phẩm.
So với giá khởi điểm vật áp trụ kỳ này đã cách không còn xa. Vương Chiến Cuồng cũng nhịn không được nữa đặt tay lên trận pháp mở tiếng báo giá:
-
7000 linh thạch cực phẩm !!!
Toàn trường xôn xao quay lên ngước nhìn, cả Vương gia cũng động tâm. Nạp Lan gia đưa ra vật phẩm để đấu giá tại Vương gia, nhưng Vương gia cũng có quyền tham gia đấu giá. Cái giá của một viên Sinh Tử Đan bình thường bét cũng phải 1 vạn linh thạch cực phẩm.
Đối với một gia tộc tam lưu một Sinh Tử Cảnh cũng đủ để thủ hộ cho cả gia tộc, những gia tộc chen được vào cũng dốc vốn để mua bằng được viên Sinh Tử Đan này. Nạp Lan gia cũng cần linh thạch để mua dược liệu nên đôi khi họ cũng phải đem đồ tốt ra đấu giá.
Liên Minh chỉ xuất ra cho họ dược liệu ít ỏi chứ không đưa dư, luyện đan cao giai xác suất thành công rất nhỏ nên không có dư dược liệu thì không đủ để cho gia tộc dùng. Bị chèn ép bao năm Nạp Lan gia mỗi lần xuất đan đem bán cũng mong có thể kiếm được lời.
Tuy Nạp Lan gia là một luyện dược gia tộc nhưng cũng như Vương gia, họ cũng thiếu cường giả đỉnh cấp để tọa trấn. Tộc nhân cũng cần dược liệu để luyện tay Nạp Lan gia lại làm thủ hộ giả tại Đấu Linh Đại lục, bao năm nay không thiếu gia tộc như Nhiếp gia luôn luôn được liên minh chiếu cố để đè ép Nạp Lan gia.
Trong ba đại gia tộc tại Đấu Linh võ lực của Nạp Lan gia là yếu nhất. Các cường giả của Nạp Lan gia cũng dùng nhiều đan dược để tăng cấp nên đến khi lên đỉnh lại không đủ cảm ngộ.
Không trách Nạp Lan Vĩ Nhân không thèm nhận nhân tình của Trương Sang Sang. Mèo khóc chuột, qua bao năm bị Liên Minh chèn ép Nạp Lan gia cũng đã ăn quá nhiều đau khổ rồi.
Trương Sang Sang nghe tiếng từ phòng của Vương gia thì bắt đầu mỉm cười, muốn thăng cấp thì phải nể mặt của Liên Minh bọn họ. Các gia tộc nhị lưu này tuy đã xuất rất nhiều lực cho Liên Minh nhưng sự uy hiếp của họ đối với các thế lực nhất lưu đã quá rõ ràng.
Linh Khí của Thiên Linh giới cũng ngày một loãng. Liên Minh không muốn có thêm một nhất lưu thế lực chen vào kiếm ăn cùng bọn họ. Muốn đan dược này sao? Đâu dễ gì!
Lần này đến là để xem Lôi gia phát triển ra sao Liên Minh lúc nào cũng muốn thu phục hai gia tộc tại Đấu Linh nhưng tiếc rằng họ quá cố chấp, không chịu thuần phục. Nhưng nghĩ cũng đúng, là nhị lưu thế lực lại có thực lực của nhất lưu thế lực.
Đâu có ai muốn bị người khác bảo sao làm vậy? Nhưng thương trường là chiến trường, không thể nhường được. Ngoài Vương gia, Nạp Lan gia còn biết bao nhị lưu thế lực muốn mạnh mẽ lên, có đủ thực lực để ngang hàng với Liên Minh.
Nhường một người thì sẽ bị người khác lấn. Đã thế vậy thì chỉ có thể đi theo con đường bá chủ: «Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết» Sang Sang báo giá:
- 1 vạn !!!
...................................................