Chương 71 : Ba đại gia tộc : tiến vào Hỏa Linh Hải(1)
..........................................
Mọi người ở đây nghĩ đến thì tái mặt. Một viên đan dược thần cấp có thể cải tạo lại đan điền cho một cường giả sắp vẫn lạc.
Sau khi cường thể đan điền liền có thể dùng cảnh giới tu vị của cường giả để tự chữa thương cho mình. Chỉ cần mang theo một viên đan dược như vậy, cường giả đã có thủ đoạn hộ mệnh.
Giá trị tùy vào có người nào tranh giành hay không, nếu là chí tôn giả tranh giành số lượng linh thạch sợ rằng sẽ phải dùng đến con số bách vạn để tính.
So với giá cả của một tụ linh trận cấp 9 đỉnh vừa rồi mới báo, ít nhất cũng phải đổi được hàng chục quyển như vậy. Chưa đợi mọi người kịp phản ứng gì trên phòng của Vương gia Vương Minh đã thông qua trận pháp nói chuyện:
-
Vĩ Nhân dược sư gia gia, chỉ cần gia gia chịu tặng cho điệt nhi viên Hồi Sinh Đan kia, Nạp Lan gia muốn bao nhiêu tụ linh trận điệt nhi cũng xin đáp ứng. Chỉ là số lượng có thể từ từ đưa tới Nạp Lan gia hay không?
-
Ha ha ha, được lời này của chất nhi ta đã yên tâm. Bất quá số lượng sẽ không thể quá ít, bằng không anh hùng Thiên Linh Tiên giới lại nói Nạp Lan gia ta thiên vị Vương gia.
-
Ha ha ha, Vĩ Nhân gia gia nói chí phải. Minh nhi bị thương đan điền từ nhỏ, giờ nếu có thể kéo dài được tuổi thọ, cái ân cứu mạng này đâu chỉ có thể tính bằng tụ linh trận.
-
Chỉ cần gia gia muốn ngay cả tụ khí tháp chất nhi cũng vui lòng dựng lên cho Nạp Lan gia.
Các đại thế lực nghe vậy thì giật mình. Nạp Lan gia chuyến này quá lời. Người ta báo đáp ân tình, ngươi lấy cớ gì đi chèn ép Vương gia?
Chả nhẽ cấm không cho Vương gia trả ơn.Vương gia không những có thể quật khởi, Nạp Lan gia cũng sẽ theo đà mà tiến mạnh. Độc Cô gia chắc chắn cũng sẽ không thiếu chỗ tốt.
Nếu để hai thế lực này chiếm hết phần tốt, vậy các thế lực nhất lưu chỉ có nước húp cháo loãng. Nhưng hiện giờ đại cuộc đã định. Ai bảo ngươi không xuất ra Hồi Sinh Đan để mua chuộc người ta.
Các đại thế lực giờ mới thật sự bị hẫng. Kể cả Trương Sang Sang. Một viên đan dược thần cấp để đổi lấy nhân tình của một trận pháp sư cường đại thật sự không thể ngờ là một việc buôn bán rất đáng làm.
Nạp Lan gia đối với Vương gia quả là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, giờ các thế lực hối hận cũng không kịp. Không thể nghi ngờ phe Vương gia lần này thắng lợi quá lớn.
Các thế lực tuy bất mãn nhưng cũng chả thể nói gì. Thuận mua vừa bán. Tụ linh trận thế lực nào mà chả cần. Nhưng tiếc rằng trận pháp sư quá hiếm hoi. Giờ có được một trận pháp sư nghịch thiên như vậy lại bị Nạp Lan gia phổng tay trên.
Cảnh giới luyện dược của Nạp Lan gia chỉ có Hồng tộc tại Lôi Linh đại lục mới có thể sánh bằng. Nếu có thêm trận pháp của Vương Minh trợ giúp, hai gia tộc này sẽ ngày càng khắng khít, Liên Minh Bách Tộc sẽ khó chèn ép hai đại gia tộc này hơn.
Nhưng sự việc đã đành. Vương Minh quá trọng yếu với Liên Minh, vị cường giả thần bí kia không biết có quan hệ gì với Vương gia. Sự việc tại Đấu Linh đại lục càng ngày càng khó khống chế.
Các nhất lưu thế lực bắt đầu đỏ mắt với Đấu Linh. Nhân tài nơi này xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Cho dù các đại thế lực cố tình chèn ép và linh khí nơi này rất loãng đi nữa thì các tiểu thế lực luôn luôn xuất hiện một số cường giả trẻ tuổi với tiềm lực khủng bố.
Không nói đâu xa chỉ riêng Vương gia đã từng xuất hiện một cường giả trẻ tuổi như Vương Thanh Nguyệt Hà. Hiện giờ mọi người có mặt đều chứng thật Nguyệt Hà đã nửa bước vào chí tôn cảnh giới, chỉ cần ngộ được đạo của mình đã có thể bước vào cảnh giới chí tôn giả.
Với thiên phú của người này chỉ là vấn đề thời gian khi nào Vương gia sẽ quật khởi. Thời gian vài ngàn năm đối với cường giả chí tôn cảnh cũng chỉ như một chớp mắt mà thôi.
Độc Cô gia luôn luôn xuất hiện nhân tài kiệt xuất. Một mình một kiếm đi vào các tuyệt địa tìm kiếm cơ duyên. Tuy Độc Cô gia chỉ là nhị lưu thế lực, các cường giả trên linh hải cảnh đã rời Đấu Linh đi tìm kiếm cơ duyên của mình nhưng Đấu Linh vẫn là cái nôi của họ.
Như Độc Cô Kiếm có mặt nơi này đã thể hiện ra khí khái bất phàm. Mới xấp xỉ 50 tuổi mà đã bước vào linh hải cảnh đỉnh phong. Đã tiếp cận rất gần với sinh tử cảnh rồi.
Nhân tài trẻ vậy nếu sếp vào các đại thế lực đều là hạng nhân tài ngàn năm khó gặp. Sau lần đấu giá hội này các thế lực sẽ phải để ý đến Đấu Linh đại lục nhiều hơn.
Nhất là Vương gia, các đại thế lực không muốn có thêm một thế lực chen chân vào kiếm ăn với họ. Số lượng thần vật của tinh vực ngày càng khó kiếm.
Tại các đại lục thì linh khí quá loãng, không phù hợp cho cấp bậc võ thánh võ thần cảnh tu luyện được nữa. Còn riêng Đấu Linh là nơi chỉ có thể đủ linh khí cung cấp cho linh hải cảnh tu luyện thì lại càng thảm hại.
Trương Sang Sang lại bắt đầu suy nghĩ bước kế tiếp, nàng thật không ngờ tại sao nơi linh khí loãng thế này vẫn xuất hiện nhưng nhân tài trẻ kiệt xuất như Vương Minh và Độc Cô Kiếm cơ chứ.
Nếu có thể biết thêm chi tiết về Vương Minh và Vương gia như vậy sẽ dễ tính toán hơn. Trương Sang Sang không thể không nghĩ đến con bài chưa lật tại Đấu Linh.
Rất nhiều các thế lực đều để ý đến Vương gia, giờ đã là thời điểm đến lúc phải tận dụng mọi thế lực ẩn núp tại Thôn Kiếm Thành.
Đấu giá hội vẫn tiếp tục nhưng đã không còn đồ vật gì có thể hấp dẫn được Vương Minh nữa. Minh âm trầm tính toán bước kế tiếp.
Truyền lệnh cho các đường chủ thu mua thật nhiều tu luyện giả có thổ hệ, cho họ tu luyện các loại công pháp phòng thủ, đắp cao tường thành.Minh muốn sau khi hắn trở lại từ Hỏa Linh Hải Thôn Kiếm Thành phải thay đổi hoàn toàn.
Với kiến thức về xây dựng hạ tầng của các thành thị của hàng chục triệu người Vương Minh muốn trong thời gian ngắn nhất có thể sẽ biến Thôn Kiếm Thành một thành thị giàu có và đông đúc nhất của Thiên Linh Tiên giới.
Đối tượng hấp dẫn dễ nhất đó không thể nghi ngờ là các thể tu. Kiếp trước đã có biết bao nhiêu doanh nhân thành đạt vì họ đáp ứng được số lượng khách hàng lớn, thí dụ như Ikea, HM, Apple, Nokia các hãng điện tử sản xuất đồ dân dụng.
Chỉ cần có số lượng tiêu thụ lớn, họ sẽ kiếm lời. Thể tu là nhóm người thuộc tầng lớp thấp nhất của Thiên Linh Tiên giới. Họ cũng là nhóm người đông nhất. Ngoài họ ra còn có số lượng rất đông tu luyện giả cấp thấp.
Họ vì thiếu hụt tài nguyên tu luyện nên cảnh giới vẫn mãi cứ thấp lè tè. Cho dù những người nói trên không phải cường giả nhưng con cái của họ rất có thể là cường giả trong tương lai. Chỉ là họ không đủ tài nguyên để có cơ hội thăng tiến lên thôi.
Chỉ cần Minh trọng dụng họ, bảo vệ họ, họ sẽ bán mạng cho Minh. Với tài lực của Vương gia hiện giờ Minh đã có vốn để làm việc đó.
Minh truyền các loại địa hình, thiết kế hạ tầng rất rõ ràng. Từ giao thông, đường ống nước thải, khu đổ rác, y tế, trường học rồi các siêu thị, trạm kiểm soát, trạm chữa cháy.
Những ai đã từng chơi SIM mà chả phải làm quen với những điều này. Giờ đem ra sử dụng, không thể nghi ngờ lại rất thích hợp. Phong nói ít nhưng dùng cảm ngộ đánh thẳng vào linh thạch trung phẩm.
Những gì Minh nhớ được về kiếp trước Minh đều lôi ra hết. Thời gian thấm thoát trôi qua. Các đường chủ đóng vai lính gác thay phiên nhau vào chầu trực nhận mệnh lệnh của Minh cho đến khí trời tối.
Đấu giá hội cũng chấm dứt. Quyển trục cuối cùng được Trương Sang Sang và hoàng gia họ Lý tại Chu Tước đại lục thu mua với giá 20 vạn linh thạch cực phẩm.
Thanh thiên cấp binh khí của Vương gia cũng được Thiên Địa Các thu mua. Nhưng khiến mọi người bỡ ngỡ đó là giá của thanh thiên cấp binh khí này là ba gia tộc Vương gia, Nạp Lan gia và Độc Cô gia không cần xuất thế hệ trẻ lên tinh vực trong kỳ tới.
Đối với Liên Minh Bách Tộc đây quả là đề nghị rất dễ đáp ứng. Vương gia không ngờ chỉ vì muốn mua mạng cho hậu bối của mình lại chịu xuất ra cái giá như vậy.
Các thế lực đỉnh tiêm khi biết được điều này lại không khỏi khinh thường. Cường giả là phải không biết sợ, nếu không dám dấn thân vào nguy hiểm thì làm sao tìm kiếm được cơ duyên để trở thành cường giả đỉnh tiêm?
Tại tinh vực tuy rằng rất nguy hiểm nhưng nơi đó mới có linh khí nồng đậm nhất. Không lên đó làm sao có thể tu luyện?
Không trách gì bao năm nay người của ba gia tộc vẫn chưa có chí tôn giả tọa trấn. Bất quá điều này các thế lực cũng chỉ vui mừng. Hy vọng Vương gia trong vòng 10 năm tới sẽ luyện chế ra được một thanh thiên cấp binh khí như vậy nữa.
Thiên cấp khí giới đã tiếp cận rất gần với thánh cấp, có thể dùng máu và hồn lực bảo dưỡng trở thành thánh khí rồi thành thần khí, và cuối cùng là chí tôn khí.
Hai đại gia tộc đồng minh lại vì điều này mà cảm kích Vương gia không thôi. Bao năm nay họ không có chí tôn giả tọa trấn nên cường giả trẻ tuổi vẫn lạc rất nhiều.
Giận tím mặt nhưng không sao phản bác được Liên Minh. Cường giả trẻ tuổi của thế lực nào cũng thỉnh thoảng bị vẫn lạc, nhưng các nhất lưu thế lực vì được chí tôn giả của họ tọa trấn nên trong lúc nguy cấp chí tôn giả có thể ra tay hóa giải mọi hiểm nguy.
Giờ người của cả ba thế lực đều không cần nhìn thấy cường giả của mình vẫn lạc trong vòng 10 năm, đối với bọn họ đã rất là vui mừng rồi. 10 năm tuy ngắn ngủi nhưng trong thời gian này ba thế lực có thể củng cố được thế lực của mình.
Thế lực vui mừng nhất chính là Độc Cô gia, vì Độc Cô gia thân là một thế lực chuyên tu võ nên họ phải xuất lực nhiều hơn so với Nạp Lan gia và Vương gia. Cường giả của họ ngã xuống cũng nhiều nhất.
Độc Cô Kiếm không thể nghi ngờ đang nghiêng về phía Vương gia. Đầu vào một thế lực đáng tin cậy không thể nghi ngờ là điều thế lực nhỏ nào cũng muốn. Nhất là Vương gia bao năm qua chưa từng bạc đãi đồng minh của mình.
Ba đại gia tộc sau bao năm qua lại đã rất nhiều lần muốn hợp lực lại làm một. Điều khó khăn nhất đó vẫn là ai sứng đáng làm lão đại. Hôm nay Vương gia đã quyết tâm xuất hiện trước mặt thế nhân đối với 2 gia tộc khác là một điều đáng mừng.
Thứ nhất là Vương gia đã mở ra bảo địa của mình cho thế hệ trẻ vào lịch lãm. Thứ hai là đã đem ra trụ linh trận đủ hấp dẫn được 2 gia tộc khác. Thứ ba đó là Vương gia đã xuất ra đủ thực lực của cường giả đỉnh tiêm.
Điều này đã trấn áp được một số cường giả của các đại thế lực. Bán tôn cảnh nếu sử dụng thần khí đã đủ sức đấu cùng chí tôn giả một trận rồi. Sự cường đại của thần khí của Vương gia được thừa kế từ thưở Hồng Hoang đến nay danh khí vẫn còn.
Mặc dù bao năm nay Vương gia không xuất ra thần vật đó nhưng không thể nghi ngờ Vương gia vẫn còn bảo quản. Tuy các thế lực đỏ mắt với thần vật nhưng thần vật đã nhận chủ, đã có linh trí riêng nên cho dù là chí tôn giả cũng không thể thu phục.
Trong Hắc Giới Khí Tổ hí hửng với
tình yêu mới
. Lão mang hai thần vật ra ngắm nghía rồi tinh luyện lại. Dùng dị hỏa tinh luyện lại tài liệu, đóng cửa không cho ai vào.
Động tĩnh của lão làm ra xuyên qua kết giới của lầu các khiến Đan Tổ bực mình không thôi nhưng biết Khí Tổ một khi
xuất thần
thì cho dù trời có sập cũng không thể lay động được lão.
Vương Minh bày thêm kết giới giúp Đan Tổ khiến bà dễ chịu không thôi. Động tĩnh mà có thể xuyên qua kết giới ngày thường của Khí Tổ. Lúc Vương Minh ném hai thần vật vào trong Hắc Giới Khí Tổ đã hưng phấn đến nỗi quên luôn bày thêm kết giới.
Vương Minh giờ cũng rất là hồi hộp đợi chờ xem Khí Tổ sẽ đem cho Minh kinh hỷ gì.
Trời tối dần Minh theo các trưởng lão và các vị kim bào về gia tộc. Vòng ngoài bảo hộ do các đường chủ dong binh đoàn một mạch hộ tống Minh về gia tộc. Các thế lực muốn chặn đường làm quen với Minh cũng được Vương Phong từ chối khéo.
Vương Minh như người không hồn chìm đắm vào cảm ngộ của trận pháp chân theo quán tính bước theo Vương Phong. Minh đang suy nghĩ ngũ hành trận phải nên bày ra thế nào.
Sau khi lãnh ngộ được ngũ hành thuộc tính phiến thiên địa trong đan điền của Minh đã rộng bằng Đấu Linh. Vòm trời cũng cao lên hơn một chút. Minh lững thững bước theo các trưởng lão của gia tộc.
Trong đại sảnh mọi người bắt đầu thả lỏng đem rựu thịt ra đánh chén chúc mừng.
Trong đại sảnh ba vị kim bào ngồi dưới trướng sau ba vị thái thượng trưởng lão.Vương Phong cũng chen vào ngồi sau lưng của Vương Minh. Họ thuộc hàng tiểu bối nên ngồi gần cửa.
Vương Hải lo bưng trà rót nước. Độc Cô Kiếm và Nạp Lan Vĩ Nhân và các vị khác của Nạp Lan và Độc Cô gia cũng được mời. Họ thấy Vương Minh nét mặt âm trầm như đang cảm ngộ thì khẽ nhíu mày.
Tên quái vật này hôm nay đánh một trận đẹp mắt như vậy hiện giờ còn dư sức đi tìm cảm ngộ. Lại có cảm ngộ ngay lúc tiệc rựu như thế này. Ở đây không có người ngoài, hai người Vĩ Nhân và Độc Cô Kiếm thấy vậy thì biết Vương gia có ý cho mời vì đại sự.
Hôm nay sau khi đấu giá hai người họ đã được Vương Phong theo lệnh của Vương Minh đem đi tham quan các tụ khí tháp và một số biệt viện. Thấy quy mô của Vương Minh dong binh đoàn thì họ phải giật mình.
Trong thời gian ngắn vậy đã có thể khuếch trương mức độ đó. Khi rựu được ba chung gia chủ Vương gia đứng lên cung kính chắp tay hướng các trưởng bối:
-
Chúng ta bắt đầu cuộc họp tổng kết của ngày đi.
Toàn trường im lặng. Vương Minh tay cầm một tờ giấy ghi chép việc buôn bán của ngày. Đứng trước toàn trường Vương Phong rõng rạc nói:
-
Kính thưa các vị trưởng bối, kính thưa các vị khách quý. Hôm nay chúng ta đưa ra tất cả 54 vật phẩm đấu giá.
-
Doanh thu của ngày được tất cả 180 vạn linh thạch cực phẩm. Trong đó tụ linh trận quyển trục của Trấn Phong đoàn chiếm 40 vạn.
Các trưởng lão nghe đến đây thì hài lòng quay sang nhìn Minh. Số vật phẩm của Minh đem ra tuy số lượng không nhiều nhưng vô cùng quý giá. Đem lại lợi nhuận kếch xù cho gia tộc.
Tinh Thần Đan, quyển trục tụ linh trận, đây đều là những vật phẩm dùng tài liệu thấp nhất để kiếm lợi nhiều nhất. Vương Minh nét mặt đằng sau Hắc Dung không thay đổi.
Các trưởng bối thấy tiểu bối của mình đang chìm trong cảm ngộ thì không khỏi lắc đầu. Cái tên tu luyện cuồng nhân này đi đâu cũng tu luyện được.
Đợi một lúc Vương Phong tiếp:
-
Lần này các vật phẩm xuất ra đều là địa giai khí giới. Đan dược cao giai. Bất quá số lượng vẫn chưa nhiều nên không thu hút được các tiểu thế lực. Các đại thế lực thu gom hết.
-
Nhưng là lần đầu tổ chức, đây cũng đã là một sự thành công không nhỏ. Theo phàn nàn của các tiểu thế lực thì họ chỉ đến góp vui. Các đại thế lực chia nhau các vật phẩm đến 9 phần. Hơn 300 thế lực tam lưu và nhị lưu khác không thể chen chân vào nổi.
-
Tuy vậy nhưng đấu giá hội của Thôn Kiếm Thành cũng đã tạo được tiếng tăm không nhỏ. Dự định lần tổ chức kế tiếp sẽ vào thời điểm 2 tháng sau. Gia chủ, xin ngài nói tiếp.
Gia chủ Vương gia Vương Chí Hào đứng dậy nhìn Vương Minh nét mặt hơi âm trầm lo lắng. Tiểu tử này từ lúc đánh xong một trận kia không đưa ra phản ứng gì là mệt mỏi. Vẫn âm trầm ít nói như thường ngày. Tụ linh trận quyển trục không dễ làm.
Một trận pháp sư bình thường mỗi năm làm ra 2 – 3 quyển trục đã là không tồi rồi. Vương Minh đưa ra cho lão mấy cuốn rồi bảo đem đi bán lấy tiền cho gia tộc. Nhưng lão vẫn chưa biết tốc độ luyện chế quyển trục của Minh.
Lão cũng muốn Minh có thể tu luyện, không thể vì sự việc của gia tộc mà khiến Minh trì trệ cảnh giới tu luyện được.Vương Phong đằng sau khẽ lay người của Minh, vẫn không có phản ứng. Vương Chí Hào thấy vậy thì khẽ nhíu mày hơi lớn tiếng:
- Phong nhi!!
Vương Minh bị Vương Phong lay người thì phát cáu lại bị phụ thân đánh thức khỏi cảm ngộ thì đứng phắt người dậy:
- Chuyện gì!!
Sau đó quay lại nhìn mọi người thì hơi xấu hổ. Các trưởng bối nhìn thấy Vương Minh như vậy cũng không trách. Người nào muốn kiếm cảm ngộ thì thường kiếm nơi nào yên tĩnh.
Ai lại như cái tên này đứng ngay tiệc rựu mà chìm vào cảm ngộ nữa chứ. Nếu không phải hắn đang ở Vương gia, bị người đem vào bao bế đi bây giờ còn chưa biết.
Vương Minh khẽ gãi đầu cười trừ:
-
Minh nhi đang suy nghĩ trận pháp, không để ý đến cuộc họp, phụ thân cần Minh nhi có chuyện?
-
Tiểu tử ngươi không mệt sao? Không cần đi nghỉ ngơi sao? Con nhớ đã hứa với Độc Cô gia và Nạp Lan gia làm quyển trục. Nói không thể không giữ lời với trưởng bối.
Vương Minh ngốc nghếch nhìn Nạp Lan Vĩ Nhân và Độc Cô Kiếm. Dần dần mới hồi tỉnh hoàn toàn khỏi cảm ngộ rồi lấy ra 2 quyển trục đưa cho hai người.
Mọi người trong đại sảnh ngước mắt ngạc nhiên nhìn tên tiểu bối này như nhìn thấy một quái vật. Lúc trước Minh đã đưa cho Vương Chí Hào mấy quyển. Giờ lại thêm 2 quyển, tên này mất bao nhiêu thời gian để làm một quyển trục?
Nhưng nhớ ra cảnh giới trận pháp của Minh lúc so tài với Trấn Thánh An là thần cấp thì mới bắt đầu gật gù. Người có tinh thần cường đại như Minh sao lại cần nghỉ ngơi chứ.
.......................................