Chương 160: Kết hôn?
-
Làm Màu Ký
- Ninh Thiên Thu
- 1321 chữ
- 2022-02-04 08:09:07
Không đúng lúc? Gì mà không đúng lúc chứ?
Mạc Tiểu Thu hoàn toàn không hiểu được lý lẽ của Tần Ngạn.
Tần Ngạn ảo não ngồi xuống bồn cầu, bây giờ anh chỉ muốn tắm nước lạnh lần nữa.
Anh nói gì đi chứ!
Mạc Tiểu Thu gạn hỏi.
Đúng là anh muốn cưới em, nhưng bây giờ chưa phải lúc, anh không muốn em vì muốn giúp anh giành lại Tinh Vũ nên mới gả cho anh.
Không biết có phải cuối cùng cũng nghĩ thông suốt không, Tần Ngạn đột ngột nói.
Mạc Tiểu Thu nhìn chằm chằm Tần Ngạn một lúc lâu, cuối cùng nói,
Anh là cung Xử Nữ hả?
...
Tần Ngạn nhìn Mạc Tiểu Thu vẻ khó hiểu,
Anh không phải...
Sao tự dưng lại nhắc đến cung hoàng đạo chứ?
Anh không phải cung Xử Nữ thì xoắn xuýt cái gì? Anh muốn một cuộc hôn nhân hoàn mỹ, không lẫn tí tạp chất nào hả?
Mạc Tiểu Thu chỉ muốn đạp anh hai cước,
Anh muốn cưới, em muốn gả, chúng ta kết hôn là chuyện tự nhiên phải thế.
Dù như anh nói, thời điểm có hơi vừa khéo, nhưng nếu sớm muộn gì cũng phải kết hôn, vậy chọn thời điểm có lợi nhất để kết hôn thì có gì sai? Lẽ nào chúng ta phải từ chối hết thảy lợi ích do kết hôn đem lại?
Tần Ngạn nghe Mạc Tiểu Thu mà ngây người.
Tài ăn nói của anh vốn đã không bằng Mạc Tiểu Thu, vả lại mấy lời ngụy biện của Mạc Tiểu Thu luôn khiến người ta á khẩu không phản bác được, thế là Tần Ngạn chỉ có thể ngây ngốc nhìn Mạc Tiểu Thu hồi lâu rồi hỏi,
Là vậy ư?
Mạc Tiểu Thu nói chắc như đinh đóng cột,
Là vậy đó! Bây giờ chính là thời điểm tốt nhất để chúng ta kết hôn.
Không thể không nói, hai chữ kết hôn đã triệt để cuốn hút Tần Ngạn.
Nếu có thể kết hôn...
Còn chuyện gì tốt đẹp hơn được nữa? Không giành lại được Tinh Vũ thì đã sao?
Không được, không được! Không thể kém cỏi như thế được! Nếu để Mạc Tiểu Thu biết ý nghĩ của anh, chỉ e cô sẽ tát anh mấy cái quát mắng cho anh
tỉnh táo
trở lại.
Vậy...
em đồng ý gả cho anh chứ?
Tần Ngạn ngẩng đầu nhìn Mạc Tiểu Thu, dè dặt hỏi.
Anh sợ cuộc trò chuyện vừa rồi chỉ là tưởng tượng, tựa như bong bóng xà phòng đẹp đẽ mà mong manh, chạm vào là vỡ.
Mạc Tiểu Thu nghĩ trên đời chỉ có mình cô là khổ thế này, bị cầu hôn trong phòng tắm, trước bồn cầu.
Vả lại, nếu nhớ không nhầm thì cô mới là người cầu hôn trước.
Có điều, chuyện này không quan trọng.
Em đồng ý.
Câu trả lời rõ ràng, âm vang của Mạc Tiểu Thu làm Tần Ngạn vốn đang tim đập chân run ngồi trên bồn cầu bỗng tràn đầy sức sống.
Anh đứng phắt dậy ôm Mạc Tiểu Thu vào lòng, cười hớn hở như một đứa trẻ được cho
keo.
Nói rồi đấy nhé, lát phải nói anh Cả tìm giáo đường, chúng ta kết hôn!
Tần Mặc giúp em trai tìm giáo đường một cách chóng vánh.
Ngày kết hôn, Tần Ngạn mải cười hề hề như thằng ngốc, làm anh trai anh chỉ muốn che mặt.
Mạc Tiểu Thu lại căng thẳng, không còn vẻ sắc sảo thường ngày, lúc đi đến trước mặt cha xứ còn vung tay cùng chiều với chân.
Cha xứ nhìn cặp vợ chồng son trước mặt, hiểu ý mỉm cười rồi hỏi những câu mà cả thế giới đều biết hệt như điều khiển rối, sau đó nhìn hai người đeo nhẫn lên tay đối phương.
Đêm hôm ấy, để ăn mừng hôn lễ của Tần Ngạn và Mạc Tiểu Thu, họ tổ chức một buổi tiệc nhỏ tại biệt thự cổ, dù số người tham dự chỉ có bốn người.
Tần Mặc và Tần Ngạn có điểm khác biệt về mặt báo tin vui.
Tần Mặc không muốn báo cho Tần Tư, cô em gái duy nhất biết chuyện mình và Tần Ngạn đều đã kết hôn.
Dĩ nhiên, không phải anh không muốn báo tin vui, mà là không muốn để Tẩn Tư vốn nhỏ hơn mình gần hai mươi tuổi biết được sự thật đằng sau việc hai người anh trai đều âm thầm kết hôn một cách chóng vánh tại nước H.
Tần Mặc và Tần Tự chênh nhau nhiều tuổi, nên quan hệ giữa anh và Tần Tư không thân bằng Tần Ngạn, nhưng điều đó không có nghĩa là anh không thương em gái.
Anh chỉ hi vọng em gái mình có thể sống một cuộc sống vô tư vô lo.
Tần Ngạn lại một mực phản đối ý nghĩ này.
Lúc trước, anh chẳng nghe được tin tức gì từ Tần Mặc chắc cũng cùng một nguyên nhân như bây giờ, mà như vậy lại khiến anh càng thêm lo lắng.
Thế là Tần Ngạn hùng hồn nói,
Trừ khi anh có bản lĩnh giấu Tần Tư cả đời, bằng không có thể anh sẽ khiến con bé tổn thương sâu sắc hơn.
Lời này chẳng khác nào thọc dao vào tim Tần Mặc, mãi đến khi Tần Ngạn chấm dứt cuộc gọi quốc tế dài dằng dặc, Tần Mặc vẫn chưa hoàn hồn.
Đợi đến khi Tần Mặc bình tĩnh lại, Tần Ngạn liền bồi thêm một đòn.
Tiểu Tư nói nó đã kết hôn tại nước A...
Cái gì?
Tần Mặc nổi điên, tin tức này khiến anh hoàn toàn đánh mất sự tỉnh táo thường ngày,
Tiểu Tư kết hôn rồi? Con bé mới bao nhiêu tuổi? Thằng khốn nào đã lừa Tiểu Tư?
Kinh Kha hết chịu nổi, bước tới trấn an anh,
Anh bình tĩnh đi.
Em vừa mua bổn vé máy bay chuyến sớm nhất đến nước A, có chuyện gì thì gặp Tiểu Tự rồi hỏi không được à.
Thật ra, Kinh Kha cũng bất ngờ.
Anh ta cứ ngỡ Tiểu Tư thích Tô Tử Hằng.
Tuy trước kia Tô Tử Hằng được Tần Minh Thừa cất nhắc vì xem đó là con rể tương lai, nhưng sau khi Tiểu Tứ gặp được Tô Tử Hằng thì thẹn thùng ra mặt, còn bảo sau khi lấy được học vị tiến sĩ sẽ quay về, hi vọng Tô Tử Hằng sẽ đợi mình.
Không ngờ còn chưa lấy được bằng tiến sĩ, cô đã gả cho người ta trước.
Kinh Kha không khỏi lo lắng liệu có phải Tiểu Tự nhất thời bồng bột hay không, nhưng từ giọng điệu hạnh phúc trong điện thoại mà xem, hẳn cô thật sự vui vẻ.
Việc Tiểu Tư bất ngờ kết hôn lại giải quyết vấn đề giúp bọn họ.
Như vậy, họ có thể sử dụng toàn bộ mười lăm phần trăm cổ phần bác gái để lại.
Nhờ thế, họ càng thêm vững tin khi đối phó với Tô Tử Hằng.
Hôm sau, bốn người nhanh chóng lên máy bay, bay sang bờ Tây nước A, đi thẳng đến ký túc xá của Tần Tư.
Bạn cùng phòng của Tần Tư thoạt trông đúng kiểu mọt sách thường xuyên ở một trong phòng thí nghiệm, bỗng dưng có ba anh chàng đẹp trai theo ba kiểu khác nhau cùng xuất hiện trước mặt, ánh mắt cô ấy sáng rực lên, loạng choạng chục ngất.
Mạc Tiểu Thu, người duy nhất bị cô ấy xem nhẹ, bước tới đỡ lấy cô ấy, nhoẻn cười lộ chiếc răng khểnh đáng yêu,
Em biết Tần Tư đang ở đâu không?
Cuối cùng cô gái cũng trấn tĩnh phần nào, trả lời không lưu loát bằng tiếng Trung,
Tiểu Tư, cùng chồng, dọn đến, nhà anh ấy...
Tần Mặc hít một hơi sâu,
Nhà thằng đó ở đâu?
Mạc Tiểu Thu che chắn sát khí của Tần Mặc,
Em à, em cứ nói đi.
Nói sớm sẽ được giải thoát sớm.