• 484

Chương 172: Bị fan bao v y



Tử Hằng, xin lỗi nhé, em quên mất, đã gần trưa, chắc Mạc Tiểu Thu cũng đi rồi, anh...

Ấy, sao anh đột ngột đứng lại thế?
Nói đến đây, Phương Tình im bặt.

Tô Tử Hằng trông có vẻ gây chứ thân hình vẫn rất rắn chắc.

Người Phương Tình đang nói chuyện lại chẳng có phản ứng gì, anh ta nhìn về một góc trong tiệm cà phê, ở đó có một cặp nam nữ đang ngồi.

Nam có thể xem như điển trai, nữ tuy hơi mập nhưng khi cười trông cũng đáng yêu.

Lúc này, chàng trai đang ôm lấy cô gái, thỉnh thoảng lại hôn lên môi cô.

Cô gái đỏ mặt, dù có tránh né nhưng không quyết liệt, trông giống như đang liếc mắt đưa tình đùa giỡn.

Tô Tử Hằng siết chặt nắm đấm, anh ta chưa từng thấy Mạc Tiểu Thu vui vẻ như vậy.

Trước mặt anh ta, Mạc Tiểu Thu luôn câu nệ, thỉnh thoảng cũng có lúc nghịch ngợm nhưng chủ yếu vẫn là lịch sự như đối đãi người ngoài.

Không giống như bây giờ, cô véo mặt Tần Ngạn, mắng anh phải chú ý kẻo ảnh hưởng đến người khác khi đang ở nơi công cộng.

Phương Tình đi sau lưng Tô Tử Hằng, đương nhiên cũng nhìn thấy.

Thoạt đầu, thấy Mạc Tiểu Thu còn chưa đi, cô ta hơi bực bội, nhưng rồi cô ta thấy được cảnh tượng Tô Tử Hằng đã thấy, thật là ngọt ngào đến phát ghen lên được.

Phương Tình mừng thầm.

Xem ra Mạc Tiểu Thu không đi còn đem lại hiệu quả tốt hơn.


Tử Hằng...

Anh xem bọn họ kìa.
Phương Tình tỏ vẻ khó xử,
Hay là chúng ta đi trước? Giờ đi qua thì hơi ngại.
Tô Tử Hằng không nhúc nhích, đứng im như tượng.

Tô Tử Hằng vốn tính ôn hòa, không gay gắt, nhưng điều đó không có nghĩa người khác có thể xem nhẹ sự tồn tại của anh ta.

Một người đàn ông tuấn tú đứng yên ngay cửa tiệm cà phê, chăm chú nhìn về một phía, dĩ nhiên sẽ khiến người trong tiệm chú ý.

Bọn họ nhìn theo ánh mắt Tô Tử Hằng, thình lình có một cô gái hét lên,
Tần Ngạn kìa!
Tiếng hát của cô ta làm cho càng nhiều người nhìn về phía Mạc Tiểu Thu, dẫn đến nhiều tiếng thét chói tai hơn nữa.

Lúc đầu, Tần Ngạn có đeo kính mát, mặc áo khoác.

Nhưng sau khi ngồi vào chỗ, anh đã tháo kính ra, thứ nhất là vì chỗ Mạc Tiểu Thu chọn khá khuất, thứ hai là anh không thích có thứ vướng víu giữa mình và Mạc Tiểu Thu.

Thế nên, anh chính là Tần Ngạn không nhầm vào đâu được.

Tiệm cà phê nhỏ lập tức nhốn nháo.


Trời ơi, là Tần Ngạn thật kia, sao anh ấy lại ở đây? Chẳng phải anh ấy đang ở nước A tham gia show diễn thời trang ư?

Ừ ha! Cậu nói đến show diễn kia chứ gì? Tôi có xem tường thuật trên tivi, đẹp trai khủng khiếp.

Ồ? Người đứng cạnh anh ấy là ai vậy nhỉ?

Hình như là trợ lý của anh ấy...

Sao tôi nhớ lúc nãy ngồi ở đó là một cặp đôi cơ mà?

Cậu có nhìn nhầm không? Nam thần của tôi nãy giờ vẫn ngồi ở đó...

Cậu muốn nói nam thần của tôi cùng với cô béo kia...

Khoan hãy nói, các cậu có nhớ bài báo trước kia không? Lúc ấy có tin đồn nam thần Tần và trợ lý là một cặp.

Sau này, trợ lý của anh ấy còn nhờ đó mà thăng tiến, trở thành người đại diện chuyên trách của nam thần nữa.

Nếu không phải sau này có tin anh ấy đính hôn với thiên kim của Tổng Giám đốc đài KBN nước R, tôi còn tưởng đó là thật ấy chứ.

Tôi nghĩ là thật đó.

Cậu nhìn tay nam thần Tẩn kìa, cứ nắm lấy tay cô nàng trợ lý kia mãi thôi.

Ôi..! Không muốn đâu! Tôi không muốn nam thần của mình thích người khác.

Nam thần là của một mình tôi thôi!
Thoạt đầu, mọi người còn đứng đằng xa rầm rì, nhưng khi người đầu tiên dũng cảm đi tới xin chữ ký Tần Ngạn, những người còn lại chợt phát cuồng, nhao nhao xông tới bên người Tần Ngạn.

Phương Tình kéo Tô Tử Hằng đi ra ngoài.

Tô Tử Hằng vừa nhìn Tần Ngạn ôm Mạc Tiểu Thu mà lịch sự nói lời xin lỗi với đám đông, vừa bị lôi đi.


Cô nói bọn họ đã kết hôn ư?
Tô Tử Hằng thình lình hỏi.

Phương Tình sửng sốt, nhận ra anh ta đang nói chuyện với mình bèn cười nói,
Đúng thế.

Mạc Tiểu Thu đeo một chiếc nhẫn kim cương thật to trên ngón áp út kia kìa.

Cô ta cũng ghê gớm thật đấy.

Lịch sử tình trường của Tần Ngạn đủ viết thành một bộ tiểu thuyết tình cảm, thể mà cô ta còn dám gả.

Đúng là vì tiền mà bất chấp tất cả.

Có điều, không ngờ cô ta lại gả cho một kẻ vô tích sự, giờ đây Tinh Vũ đã đổi chủ, Tần Ngạn đâu còn là cầu Hại nhà họ Tần nữa, có gả cũng chưa biết được ai nuôi ai đâu.

Anh nói có phải không...


Phương Tình đang nói sướng miệng, chợt ngẩng đầu nhìn Tô Tử Hằng, thấy anh ta đang nhìn mình bằng ánh mắt lạnh bằng, tựa như muốn ăn tươi nuốt sống cô ta vậy.


Anh...
Phương Tình nuốt nước bọt,
Sao anh lại nhìn em như vậy?

Phương Tình, giờ tôi mới biết cô thích buôn dưa lê đấy.
Tô Tử Hằng lạnh lùng nói.

Phương Tình giật mình, run rẩy,
Tô Tử Hằng, em không có...

Em chỉ muốn nói...

Không, không phải thế, em không có ý gì cả...
Tô Tử Hằng nheo mắt lại, khóe miệng hơi cong,
Không, cô cứ nói đi.

Sao cơ?
Phương Tình không hiểu ý Tô Tử Hằng là gì.


Tôi bảo, cô muốn nói thì cứ nói thỏa thích.

Nhất là những chuyện của Tần Ngạn.

Hiểu chưa?
Phương Tình:
...
Tô Tử Hằng, bọn họ đã kết hôn rồi.

Anh còn muốn làm thế ư?
Trả lời đi chứ?
Tô Tử Hằng gằn giọng.

Phương Tình cắn môi,
Em biết rồi...
Tần Ngạn che chở cho Mạc Tiểu Thura ngoài, trên đường đi còn bị fan xé rách áo.

Hai người vất vả lắm mới phá được vòng vây để đến bãi đỗ xe, quần áo của Tần Ngạn gần như biến thành phong cách rách rưới.


Em không sao chứ?
Tần Ngạn hốt hoảng xem xét tình hình của Mạc Tiểu Thu.

Thật ra thì Mạc Tiểu Thu không có gì đáng ngại, nhưng người quá đông nên khó tránh khỏi bị thương đôi chút, chẳng hạn như khi cô vừa ra đến cửa thì có người huých vào lưng, làm cô đau ứa nước mắt.


Không sao cả.
Mạc Tiểu Thu ấm ức.

Nhưng biết sao được, ai bảo cô gả cho một ngôi sao chứ.

Lúc còn ở nước A, cảm giác ấy không quá rõ ràng.

Khi họ rời Trung Quốc, Tần Ngạn lại chưa nổi tiếng đến mức này, nên cô không nghĩ gì nhiều mà hẹn Tần Ngạn đến một nơi không được kín đáo cho lắm.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Làm Màu Ký.