• 484

Chương 18: Điện tiết


Nhưng cô lại.

Thì ra là hiểu lầm.
Tô Tử Hằng đúng lúc ngắt lời Lương Thi Vũ, giọng điệu ôn hòa nhưng cũng khiến người ta không thể phản bác,
Cô Lương, cô cũng có chỗ không đúng, Tiểu Thu nhát gan, cô ấy sợ quá nên mới thế chứ cũng chẳng có ý đâu.

Tôi thấy chuyện này nên cho qua được rồi.

Nhưng mà...
Lương Thị Vũ phẫn nộ vò nát gấu váy, cái gì mà cô ta cũng có chỗ không đúng cơ chứ, gã Tô Tử Hằng này rõ ràng bênh Mạc Tiểu Thu chằm chặp.


Cô Lương, tình hình hiện tại của cô dường như cũng không được tốt cho lắm.

Nếu còn có tin xấu tuồn ra, e chẳng khác nào đổ dầu vào lửa.

Lúc này nên kín tiếng một chút thì hơn.
Rõ ràng giọng Tô Tử Hằng đã trở nên lạnh lùng.

Lương Thị Vũ cứng họng.

Cô ta cụp mắt, che giấu về phẫn nộ trong đó.

Một ả xấu xí béo ú như lợn, dựa vào đầu mà ai cũng bênh? Cô ta lặng lẽ nhìn Tần Ngạn.

Lúc này Tần Ngạn đang nhìn chằm chằm Mạc Tiểu Thu, không ra mặt nhắc đến chuyện xin lỗi cô ta nữa.

Tô Tử Hằng thì xoa đầu Mạc Tiểu Thu ra chiều an ủi.

Lương Thi Vũ cắn môi,
Em cũng không đòi cô Mạc phải xin lỗi.

Dù cố Mạc đạp em một cú, nhưng mà...

A...
Lương Thi Vũ làm như hít hà vì đau,
Cũng không phải là không chịu đựng được.
Mạc Tiểu Thu ngồi không nổi nữa,
Cô đã bảo mình không sao, vậy tôi cũng không so đo chuyện cô dọa ma tôi nữa, chuyện hôm nay xem như huề nhau.
Nói rồi, cô quay sang Tần Ngạn,
Hôm nay tôi không được khỏe, muốn về sớm.

Không khỏe cái gì? Cô thấy trợ lý nào tan làm sớm hơn cả nghệ sĩ chưa?
Tần Ngạn cáu kỉnh.

Chẳng qua anh chỉ bảo Mạc Tiểu Thu xin lỗi Lương Thi Vũ thôi mà? Anh làm vậy vì ai cơ chứ? Còn không phải vì sợ cô nàng Mạc Tiểu Thu này phải mang tiếng xấu? Cô đã không biết ơn thì chớ, lại còn mặt nặng mày nhẹ với anh! Mạc Tiểu Thu nhếch môi, hoàn toàn không để ý đến anh,
Vậy hôm nay anh được thấy rồi đấy.
Dứt lời, cô chẳng buồn bận tâm đến Tần Ngạn đang phồng mang trợn mắt, cứ thế đi thẳng.


Vậy tôi cũng không làm phiền hai người nữa.

Hai người muốn ăn gì cứ gọi, bảo nhân viên ghi sổ là được.
Tô Tử Hằng nói rồi cũng đứng dậy đi luôn.

Tần Ngạn chửi thề một câu, nếu không phải đang ở trước đám đông, có khi anh đã đạp văng bàn luôn rồi.

Tưởng anh không có tiền ăn chắc, còn cần có người mời nữa cơ? Tô Tử Hằng đuổi kịp Mạc Tiểu Thu đi đằng trước, thấy cô phụng phịu giận dỗi thì không nhịn được cười,
Sao vậy? Vẫn còn giận à?
Nói rồi, anh chợt thấy ngứa tay, không kiềm được chọc chọc lúm đồng tiền mờ mời

của Mạc Tiểu Thu.

Mạc Tiểu Thu che mặt lùi về sau một bước, bực bội nói,
Anh Tử Hằng, chuyện này có gì buồn cười đâu? Em suýt tức chết đấy! Em chỉ đạp cô ta một cú, xem bộ dạng cô ta lúc quay lại kìa, làm như em mới đập cô ta một trận không bằng! Dù quả thực em rất muốn làm thế...


Tô Tử Hằng cười, anh ta biết Mạc Tiểu Thu tuy hơi độc miệng nhưng sẽ không tùy tiện ra tay,
Chỉ có chút trò vặt đó mà em đã bị chọc tức rồi à? Xã hội này phức tạp lắm.

Giới giải trí càng phức tạp hơn! Nếu em cứ thẳng ruột ngựa thế này sẽ phải chịu thua thiệt đấy!
Mạc Tiểu Thu hơi uể oải,
Đời sao mà khổ quá vậy!
Dáng vẻ của cô làm Tô Tử Hằng bật cười ha hả,
Thôi đi! Đừng ra vẻ bà cụ non nữa! Ở Tinh Vũ gặp phải chuyện gì có thể đến tìm anh, anh sẽ chống lưng cho em!
Mạc Tiểu Thu hơi cảm động,
Anh Tử Hằng, anh tốt bụng quá! Đến bạn bè của em gái mà anh cũng săn sóc thế.

Em thật may mắn được làm bạn với Tùy Ảnh, nhờ đó mới quen được một người anh tốt.

Dù anh biết em thông qua Tùy Ảnh, nhưng quan tâm đến em không phải là vì con bé.

Nếu em muốn cảm ơn thì trực tiếp cảm ơn anh này.
Tô Tử Hằng cười, đôi mắt cong lên như vầng trăng non.

Mạc Tiểu Thu cười gượng,
Đương nhiên, đương nhiên rồi!
Thấy Mạc Tiểu Thu làm như nói giỡn, Tô Tử Hằng cũng không nói thêm gì nhiều mà đổi đề tài,
Thật ra hôm nay anh tìm em là muốn hỏi em, hôm qua tâm trạng Tùy Ảnh thế nào?
Mạc Tiểu Thu chớp mắt,
Hôm qua Tùy Ảnh không về nhà!

Gì cơ? Nó không về nhà?
Tô Tử Hằng hỏi,
Cả đêm không về luôn à?
Mạc Tiểu Thu hơi luống cuống, hỏi lại Tô Tử Hằng với vẻ không chắc chắn,
Cậu ấy, cậu ấy đi cả đêm không về...

Trước kia cũng hay như thế...

Không sao chứ ạ? Cậu ấy có chuyện gì sao?

Hôm qua Tùy Ảnh về nhà một chuyến, hình như cãi nhau với chú Ba nên không được vui.

Lúc đi thấy sắc mặt không tốt lắm, anh gọi điện cho nó cả ngày mà không ai bắt máy, nên muốn hỏi em xem nó thế nào...
.

Thấy mặt Mạc Tiểu Thu trắng bệch, Tô Tử Hằng thôi không nói nữa.

Mạc Tiểu Thu bỗng dưng thấy mình đúng là một người bạn cùng phòng không nên thân.

Trước kia, thỉnh thoảng Tô Tùy Ảnh cũng có lúc cả đêm không về nhà ngủ.

Cô là khách thuê trọ, không tiện hỏi han chuyện của chủ nhà, nên đến giờ vẫn không hỏi nhiều.

Xưa nay Tô Tùy Ảnh cũng chưa gặp phải chuyện gì.

Nhưng hôm nay Tô Tử Hằng nói thế này, cô chợt nghĩ lại, mỗi lần Tô Tùy Ảnh không về nhà ngủ, hôm sau tâm trạng của cô ấy thường không tốt cho lãm...


Em về nhà xem một chút, có lẽ hôm qua cậu ấy đi ăn đêm, giờ này chắc cũng về rồi...
Dứt lời, Mạc Tiểu Thu vẫy tay đón xe.

Tô Tử Hằng lấy chìa khóa ra,
Để anh về cùng em xem thế nào.

Không cần đâu, anh Tử Hằng.
Mạc Tiểu Thu từ chối,
Em sợ Tùy Ảnh...
Tô Tử Hằng hiểu ý, gật đầu.

Gia đình anh ta mới về nước định cư được hai năm.

Thế nên, anh ta cũng không hiểu rõ cô em họ này cho lắm, chỉ gặp mặt vài lần trong mấy buổi tụ tập gia đình, trong ấn tượng của anh, cô ấy là một cô gái nhỏ được gia đình nuông chiều.

Nếu anh cũng có mặt, e là Mạc Tiểu Thu càng không tiện hỏi han.


Vậy em đi đường cẩn thận nhé, có tin tức gì thì nhất định phải cho anh biết.
Tô Tử Hằng dặn dò.

Mạc Tiểu Thu gật đầu đồng ý.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Làm Màu Ký.