• 484

Chương 210: Ác mộng


Chu Vũ thấy Tần Ngạn thì lo lắng ra mặt, còn hỏi thăm vết thương của anh thế nào.

Tần Ngạn vạch cổ áo sơ mi ra, để lộ vết hằn đỏ bầm,
Đạo diễn Chu, tôi phải cảm ơn ông đã cứu mạng đấy.

Nếu hôm ấy ông không hố cắt thì có khi tôi đã chết ngắc tại phim trường rồi.
Lời anh nói làm sắc mặt Chu Vũ thoắt xanh thoắt trắng, trông càng khó coi hơn.

Ông ta mệt mỏi xua tay,
Không sao là mừng rồi, không sao là mừng rồi.
Mạc Tiểu Thu biết tỏng Tần Ngạn đang vờ vịt để được người khác đồng cảm.

Nhưng cô không ngăn anh, vì được đạo diễn đồng cảm chẳng có gì xấu.

Chu Vũ nói với Tần Ngạn rằng đoàn phim sẽ tranh thủ ba ngày này để tìm một diễn viên mới thay thế cho Mạnh Khê, bảo anh chuẩn bị tinh thần để quay lại cảnh đã quay trước đó.

Tần Ngạn bình thản mỉm cười,
Dù sao cũng quay chưa bao nhiêu, quay lại thì quay lại chứ sao.
Chu Vũ nghe mà đau lòng, cảnh quay hôm ấy khá dài, quay lại lần nữa không phải việc đơn giản.

Nhưng Mạnh Khê có khuynh hướng giết người, dĩ nhiên không thể để cậu ta đóng nữa, Chu Vũ có tiếc đến mấy cũng đành thôi.

Hôm ấy, việc ghi hình gameshow
Cùng nhau vui vẻ cất cánh bay xa
cũng không được thuận lợi cho lắm.

Tuy đây là gameshow tìm kiếm tài năng, nhưng thật ra đều có tập dượt cả.

Trong giai đoạn sơ tuyển, đạo diễn đã xem qua các tiết mục sẽ được trình diễn sau này, đồng thời đưa ra kết luận đỗ hoặc rớt.

Đương nhiên, đây là công tác sau cánh gà, kết quả chính thức sẽ do ban giám khảo quyết định tại trường quay.

Trong buổi ghi hình hôm nay, Chu Vũ thì đang sầu lo, Tần Ngạn vì phải giả vờ bị thương nên không tiện hoạt bát quá mức, hai vị giám khảo còn lại là nữ nên cũng không quá sôi động, thể là suốt buổi chỉ có nhóm khán giả được thuê là thỉnh thoảng bật cười, còn bốn vị giám khảo đều im lìm cả.

Đạo diễn sốt ruột gọi điện thoại cho Mạc Tiểu Thu, bảo nếu cứ thế này thì thà không quay còn hơn.

Mạc Tiểu Thu hối hả chạy đến trường quay, bảo bốn vị giám khảo nghỉ ngơi một lát.

Chu Vũ lại xin lỗi Mạc Tiểu Thu lần nữa, Mạc Tiểu Thu không để bụng,
Đạo diễn Chu, phim của ông thì ông cứ tự giải quyết.

Nhưng ông phải đảm bảo hiệu quả của gameshow mới được.

Nếu ông thấy có lỗi với Tần Ngạn thì lát nữa hãy quay gameshow cho tốt.


Chu Vũ áy náy, hứa lát nữa nhất định sẽ thể hiện
thật tốt.

Thầy Chu Vũ đã đảm bảo, Mạc Tiểu Thu hài lòng, sau đó lôi Tần Ngạn vào một góc,
Anh được rồi đấy.

Coi chừng Chu Vũ bực mình thay anh luôn bây giờ!


Tần Ngạn nhún vai,
Sao lại thế được, em xem ánh mắt ông ấy nhìn anh kìa, sắp khắc hai chữ áy náy lên đó luôn rồi.

Lúc này mà tống anh đi ấy hả, lẽ nào ông ấy không sợ điều ong tiếng ve?
Mạc Tiểu Thu cạn lời,
Anh đi đóng phim chứ có phải đi làm biên kịch đâu.

Anh cứ diễn theo chỉ đạo của đạo diễn là được, đừng rảnh rỗi sinh nông nổi.
Tần Ngạn cười, xáp lại gần,
Nếu anh đóng phim đàng hoàng thì có thưởng gì không?
Mạc Tiểu Thu gạt anh qua một bên,
Chẳng phải anh thích đóng phim lắm sao? Làm tốt là chuyện đương nhiên, còn đòi thưởng gì nữa?

Nhưng nếu có phần thưởng, anh sẽ nhiệt tình hơn nữa!
Tần Ngạn nói, lại thò mặt qua tiếp.

Mạc Tiểu Thu nhìn quanh, thấy không có ai bèn nhanh chóng hôn lên môi anh một cái.

Trên hành lang chợt có tiếng bước chân vẳng đến, tiếng trợ lý đạo diễn vang lên,
Tổ các cậu nhanh lên xem nào, lề mà lề mề, không ai biết các cậu là ai đâu, cần gì hóa trang lâu lắc thế.
Mạc Tiểu Thu vội đẩy Tần Ngạn ra, sửa sang lại cổ áo,
Được rồi, anh mau đi ghi hình đi, Xong sớm về nhà sớm.
Hai chữ
về nhà
làm Tần Ngạn nghe mà sướng rơn cả người,
Được, đợi anh nhé.
Tần Ngạn hăng hái đi vào phòng thu, Mạc Tiểu Thu thì quay lại hậu trường.

Phó đạo diễn dẫn theo một nhóm người đi ngang qua Mạc Tiểu Thu, thấy cô, ông ta bèn lịch sự chào hỏi,
Chào cô Mạc.
Mạc Tiểu Thu gật đầu đáp lại.

Ở công ty, chỉ có nhân viên từ tầng 21 trở lên mới biết Mạc Tiểu Thu là tổng giám đốc của Tinh Vũ.

Người ở trường quay chỉ biết cô là người đại diện của Tần Ngạn mà thôi.

Mạc Tiểu Thu lách người đi qua, đột nhiên có một người trong nhóm khựng lại, đi đến trước mặt Mạc Tiểu Thu rồi kêu lên thảng thốt,
Chị? Sao chị lại ở đây?
Tiếng
chị
này chẳng khác nào sét đánh ngang tai.

Cô nhìn con bé, hẳn nó đang học trung học mới phải, không biết sao nó lại ở đây.


Em...


Mạc Tiểu Đông nhìn Mạc Tiểu Thu với vẻ dò xét, sau đó mỉm cười trào phúng,
Bao nhiêu năm không về nhà, trông chị ra dáng phết nhỉ, chỉ khổ cả nhà phải rau cháo qua ngày!
Mạc Tiểu Thu cau mày, rõ ràng nhà bọn họ không cho cô về.

Mạc Tiểu Đông thấy Mạc Tiểu Thu đeo thẻ nhân viên thì không chịu thôi,
Không ngờ chị có thể vào làm cho Tinh Vũ.

Đây là công ty lớn đấy chứ.

Sao chị không giới thiệu tôi vào đây hả? Hay là chị nghĩ một mình chị phất là đủ, còn người nhà thì mặc kệ?
Ác mộng nhanh chóng bao trùm lấy cô, tựa như màn đêm đặc quánh.

Còn nhớ năm ấy, cô thấy em gái có váy đẹp, có búp bê xinh xắn, có kẹo bánh ngon lành, cô chỉ sờ vào đó vì hâm mộ, thế mà phải chịu một trận đòn.

Trận đòn ấy khiến cô suýt nữa lìa bỏ cõi đời trên chiếc giường bệnh mẹ mình từng năm.

Sau này, cô mới biết mình không được đụng vào đồ của em gái.

Nhưng em gái lại được quyền lấy đồ của cô.

Dù đã bị gia đình ấy đuổi ra ngoài, phải tự lực cánh sinh để đi học, bọn họ vẫn nói với cô rằng cô phải nỗ lực vì bọn họ, bởi lẽ cô được sinh ra trong cái nhà ấy.


Sao chị không nói gì thế?
Mạc Tiểu Đông tức tối, toan lay cánh tay cô.

Lúc này, trợ lý đạo diễn phát hiện có người lạc mất, anh ta bực bội quay lại tìm người thì thấy người đó đang nói chuyện với Mạc Tiểu Thu, người đại diện của Tần Ngạn.

Trợ lý đạo diễn đi đến chỗ Mạc Tiểu Thu, dè dặt hỏi,
Quản lý Mạc, nếu cô thấy người này có tiềm năng thì lát nữa tôi sẽ đưa phương thức liên lạc của cô ấy cho cô, nhưng giờ phải đi quay cho kịp đã...
Mạc Tiểu Thu bừng tỉnh khỏi hồi ức đau khổ, thấy trợ lý đạo diễn đang kính cẩn nói chuyện với mình, còn Mạc Tiểu Đông thì nhìn cô bằng ánh mắt không thể tin nổi.

Cô ta không thể tin nổi, người như Mạc Tiểu Thu mà lại được người khác vị nể như thế.

Dù cô đã gầy đi nhiều, cũng đẹp hơn trông thấy, nhưng vậy thì đã sao? Mạc Tiểu Thu làm sao đẹp bằng cô ta? Cô ta mới là người được bố mẹ nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, còn Mạc Tiểu Thu thì chỉ đáng xách dép cho cô ta mà thôi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Làm Màu Ký.