• 85

Chương 6: Mất Mặt


Trường Đông Ha

Các tiểu đồng đánh chuông đến giờ thức dậy. Bảo Bình và Thiên Bình đã thức dậy, còn Song Tử đang còn ngủ ngon lành trên chiếc giường yêu quý của mình

Bảo Bình và Thiên Bình đã sửa soạn quần áo chỉnh tề xong đứng trước giường của Song Tử

"Nên gọi không?"_Thiên Bình nhìn Song Tử đang dang tay dang chân trên giường

Cả 2 nhìn nhau như có câu trả lời

"Thôi khỏi đi"_cả 2 đồng thanh rồi đi ra ngoài thấy Bạch Dương đang loạng choạng ngáp ngủ bước ra khỏi phòng. Nếu bây giờ Bạch Dương bước chân lên lớp với bộ dạng thế này thì cả lớp sẽ cười bán sống bán chết

Bảo Bình và Thiên Bình bịt chặt miệng mình cười, cố gắng để không phát ra tiếng cười. Bạch Dương nhìn thấy thái độ của hai người họ cứ bịt miệng cười, khó chịu nhăn mặt

"Hai người cười cái gì?"

Cố nén tiếng cười lại Bảo Bình chỉ lên đầu Bạch Dương

"Buộc tóc lệch"

Bạch Dương ngây ngô dùng tay sờ lên đầu đúng là bị lệch. Thiên Bình chỉ tay vào áo

"Áo trái"_Bạch Dương lia mắt xuống chiếc áo của mình

"Chưa-buộc-dây-lưng"_cả hai cùng nói khiến Bạch Dương thay đổi cảm xúc như chong chóng. Đứng hình-ngượng-đỏ mặt. Tỉnh ngủ hẳn cấp tốc vào phòng thay lại quần áo, chỉnh chu lại đầu tóc. Nếu tin này mà lộ ra ngoài thì mặt mũi nhà họ Nhã để đi đâu, thật mất mặt thật a

Giờ lên lớp, tất cả học sinh ngồi ngay ngắn vào vị trí của mình. Cả lớp học được chia làm 2 phía. Hai dãy ngoài cùng là phái võ học, 2 dãy trong cùng là phái văn học. Phía võ học thì học sinh đã đến đủ còn phía văn học thiếu 1 người ngồi bên Bảo Bình đó là Song Tử

Sau khi Bảo Bình điểm danh đến Song Tử thì giả vờ gọi như không biết gì

"Song Tử......Song Tử......."

Bảo Bình dùng bút đánh dấu vào thiếu của Song Tử. Bạch Dương ngồi dưới khẽ thúc Thiên Bình và Bảo Bình, 2 người quay người lại nhìn Bạch Dương như ý muốn hỏi có chuyện gì

"Chẳng phải tên Song Tử ở cùng phòng với hai người sao, hắn đâu?"

Thiên Bình quay lại chăm chú đọc sách_"Kệ hắn đi"

Từ ngoài, Song Tử chạy thục mạng vào lớp học, tay víu vào cánh cửa lớp thở dốc, khó nhọc nói

"Thưa...thưa... vi sư....trò vào lớp"

Cả lớp quay lại nhìn cậu, chớp chớp mắt bắt đầu xì xào bán tán. Hắn phải chui mặt đi đâu đây, đường đường là công tử phong lưu khiến bao nhiêu thiếu nữ mê mẩn trước vẻ tao nhã phóng khoáng. Nay lại chạy thục mang đến lớp như thế này mất hết cả hình tượng a, qúa mất hình tượng...

Hắn liếc qua thấy Bảo đang bịt miệng cười khúc khích, 2 cái tên chết tiệt dậy cũng chẳng thèm kêu ta tiếng. Bảo nhận được ánh mắt tức giận của Song Tử liền im bặt

Không quên thông điệp trên ánh mắt của Song Tử nhìn 2 người họ, Thiên Bình lãnh đạm đón nhận ánh mắt của Song Tử

"Tý-về-phòng-tôi-giết-hai-người"

Sau khi buổi học kết thúc, Thiên Bình và Bảo Bình liền bị Song Tử lùa chạy quanh cả sân trường. Thiên-bảo vừa chạy vừa cười còn Bạch Dương an nhàn tựa lưng vào gốc cây to gần đó khoanh tay nhìn màn rượt đuổi của 3 người họ

Cuối cùng Song Tử cũng tóm cổ được 2 tên kia. Cả ba cúi người thở dốc. Song Tử mệt nhọc nói

"Coi hai người còn chạy được nữa không?"

Thiên-Bảo ngồi lăn xuống thảm cỏ gần nơi Bạch dương đang đứng, Bảo bảo lau mồ hôi nhìn Song Tử thách thức

"Xem xem, hai đánh một không chột cũng què"

Bạch Dương đứng nảy giờ lên tiếng, nếu không ba người này không biết oánh nhau đến lúc nào nữa


Mấy người muốn ra ngoài ăn không?


"Có" Cả ba nhìn Bạch Dương, cậu gật đầu rồi vẩy tay_"Vậy đi thôi"
"Nhưng cậu bao"_Cả 3 đồng thanh tập 2

"Rồi...rồi..."_cậu đúng là khổ khi túm mấy đứa này đi ăn mà

Sau khi cả ba đi ăn uống no nê, trên đường đi dạo về trường học thấy lôi đài. Trên là một nữ nhi thân hình mảnh mai, mặt che khăn voan, ăn mặc gọn gàng kiểu nam nhi, mái tóc đen mượt cùng 2 chiếc châm cài vén gọn. cô hạ gục từng người từng người một xuống võ đài không một chút nương tay. Cô tung cước móc ngược vào cằm kẻ xấu số trên võ đài làm hắn lộn xuống và nằm dưới đất không thương tiếc. Thiên-Song-Bạch-Bảo theo phản xạ lùi người lại 2 bước hơi tránh người, ra vẻ sợ

Bạch Dương nhíu mày khẽ xoa cằm_"Một cô nương mảnh mai như vậy mà ra tay độc quá"

Bạch Dương nhún người vận kinh công đạp qua từng người đang xô lấn xen ngang khi, trước khi đáp xuống võ đài hình như Bạch Dương đá đổ tấm biển gì đó nhưng mà mặc kệ. Ở dưới bao nhiêu ánh mắt kinh ngạc-tức giận đang nhìn hắn nhưng mà hắn cũng chả thèm để ý

"Cô nương mảnh mai gió thổi cái bay mà ra tay mạnh ghê a"_Bạch Dương nói giọng khiêu khích, gương mặt hắn vốn đẹp khi hắn khẽ cười, nụ cười như ánh mặt trời tỏa sáng làm bao nhiêu thiếu nữ mê mẩn

Cô gái trên võ đài tức giận, cái gì mà gió thổi cái bay hắn ta đang nghĩ mình là ai? dám ngông cuồng ở đây chứ. Dám nói ta như vậy hôm nay lão nương không cho ngươi một bài học thì ngươi không biết trời cao đất rộng......hừ

Còn bên dưới cả Thiên-Bảo-Song đang đơ người nhìn trên võ đài và đồng thanh

"Hắn đang làm cái quái gì thế?"
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Làm ơn ! Đừng bỏ ta.