• 85

Chương 8: Thù này ta không quên


Song Ngư chạy theo bám riết lấy Bạch Dương, Dương chạy tới làng của trường thì mới thở phào nhẹ nhõm vì làng gần trường quan binh không được phép gây náo loạn nhưng đâu có nghĩa nữ nhi bình thường không được phép vào. Bạch Dương cúi người thở dốc khi ngẩng đầu thì thấy Song Ngư đang khoanh tay đứng lù lù trước mặt bật người ra sau hắn khóc không ra tiếng

"Má ơi, sao dai dữ vậy má"_Bạch Dương nhăn mặt mệt nhọc nói
Song Ngư nghếch mặt mỉa mai_"Phá hoại cuộc tỷ thí hôn lễ của ta, còn dám bỏ chạy định khinh thường bổn tiểu thư ta sao"

Bạch Dương đứng thẳng nhăn nhó giọng thuyết phục_"Cô nương ơi cô nương làm ơn đi, nếu tôi biết đó là cuộc tỷ thí kén rể con thà đi tu còn hơn"

Song Ngư hậm hực tiến đến tức giận, cái gì thà đi tu còn hơn cưới bổn cô nương ư.........a tên này không muốn sống yên đây mà

"Ngươi nói cái gì?"_Song Ngư ngày càng tiến dồn Bạch Dương vào thế bí

Thiên-Song-Bảo đứng từ nảy tới giờ cắn móng tay

"Này Thiên Song có cần giúp cậu ta không?"_Bảo Bình e dè nhìn hiền đệ của mình bị áp bức, nhưng nếu bây giờ ra mặt kiểu gì chả bị lộ tẩy

"Coi tình hình xem sao đã"_Song Tử thích thú lấy quạt phe phẩy

Thiên Bình thì im lặng quan sát

"Da.....da......da.....tiểu thư phủ Tướng quân đến đây thật vinh hạnh cho tiểu quan a"_Từ trong cổng trường học giám chấp hai tay lại kính cẩn, miệng kéo tới mang tai tiến đến chỗ của Song Ngư và Bạch Dương

Bạch Dương thầm khóc không ngờ lúc nguy nan có học giám ra cứu, ơn này trò nhất định không quên a

Song Ngư khẽ về phía phát ra tiếng hóa ra là học giám của trường, Song Ngư nheo mắt nhìn ông rồi giãn ra

"A hóa ra là học giám trường Đông Ha a..........vinh dự, vinh dự"_Song Ngư cũng niềm nở đáp lại

"Chẳng hay tiểu thư hôm nay hạ giá tới ngôi trường nhỏ này có việc gì không ạ"_Học giám cẩn thận dùng từ nói

Song Ngư xoay người về phía học giám chắp hai tay ra sau_"Có người trường ông tham gia cuộc thi tỷ võ kén rể đã thắng nhưng lại bỏ chạy không chịu trách nhiệm"

Học giám ra vẻ tức giận, gầm mặt nói

"Trò nào mà hỗn xược vậy?"

"Nam nhi làm mà không giám nhận đúng không?"_Song Ngư nghiêng đầu cười nói

"Đúng, quá mất mặt một nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất"_Ông vừa nói vừa chỉ lên trời xuống đất bộ mặt nhìn rất ư là nghiêm trọng. Mọi người dân xung quanh thầm khóc than, người ông nói là con trai của Thiếu úy đại nhân đấy

"Không đáng mặt nam nhi đúng không?"

"Đúng


"Phải thế nào đây?"

"Phải nghiêm khắc trừng phạt"_Học giám cương quyết

Song Ngư ô lên tiếng rồi vỗ vai ông_"ta giao hắn cho ông"

"Trò ấy tên gì? tiểu thư nói để tôi xử tội"

Song Ngư chề môi gật gật với lòng dũng cảm của ông, đưa tay lên chỉ về phía Bạch Dương "hắn"

Học giám như chết lặng tại chỗ, ông trời ơi sao nỡ đối sử với thân già này như vậy. Một bên là con gái của Tướng quân một bên là con trai của Thiếu úy, ông phải làm sao. Học giám chao đảo vài bước rồi ngất lịm mọi người khiêng ông vào. Mọi người nhôn nhao cả lên, lúc sau thì học giám tỉnh phạt Bạch Dương đội bát nước trừ 15đ vì tội ra ngoài quậy phá trường bị ảnh hưởng không ít

Đương nhiên cậu được kèm thao một bản giáo trình hoàn chỉnh còn Thiên-Bảo-Song đứng cười khúc khích

Bạch Dương ngậm ngùi ngẩng mặt lên trời than_"Lương Song Ngư........Thù này ta không quên"

"Hắt xì"

Song Ngư đang tung tăng về phủ hắt xì cái. Lấy tay xoa mũi_"Đứa nào dám nói xấu bổn cô nương?"
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Làm ơn ! Đừng bỏ ta.