• 49

Chương 11 : Thanh Sơn Thành.


Ở lại đây cũng không còn ích gì , Huyết Tinh Nấm thì hết , đan dược cũng gần cạn rồi , múc đích rèn luyện vượt ngoài chỉ tiẻu lại còn thu thêm được một đứa con nuôi ,linh thạch thì đã có đống bộ phận yêu thú giải quyết coi như ở lại đây cũng chả có ích gì , sớm ngày chạy đến Thanh Sơn Thành xem thế nào rồi nhanh chóng về tông môn cầy điểm nhiệm vụ đổi lấy một bộ công pháp luyện thể nếu không thể chất khó mà tăng lên được , nghĩ là làm Lê Sửu thu dọn đồ đạc , tổng hợp lại những bộ phận yêu thú lành lạnh dồn hết về một cái bọc to.

Dù đã bỏ đi một đống bộ phận yêu thú hư hại nhưng vẫn còn rất nhiều ,gom lại được cả một cái bọc to gần gấp đôi người Sửu , đeo sau lưng nhìn khá là buồn cười , đây còn là do mấy lần lười Sửu chả thèm thu thập vật phẩm nếu không còn nhiều nữa.

Trước khi đi Sửu không quên thu thập tất cả Huyết Tinh Nâm đang phát triển lại bảo quản đợi đến khi về tông môn thì trồng , Sữu cũng không có lấy hết mà để lại mấy bộ rễ chưa kịp mọc mầm , để đấy ít lấu nữa có con yêu thú nào phát hiện ra động nấm thì chả mấy lại có một vườn nấm đỏ chót tươi ngon ngay .

Đúng thật là học bổ túc một tháng không hề phí thời gian nếu không Sửu cũng đành phải ngậm đắng bỏ lại cả vườn nấm , cách bảo quan Huyết Tinh Nâm cũng khá là đơn giản , dùng một hộp ngọc đổ đầy máu yêu thú vào , lấy một mẩu thịt yêu phá ra một cái lỗ rồi nhét phần rễ của cây nấm vào bịt kín lại bằng đất rồi để vào hộp ngọc phong bế lại là xong.

Trước khi đi cậu không quên thay ra bộ quần áo ngoại môn đổi lại thành bộ quần áo thường mà Sửu cướp được của thằng sấu số nào đó , như vậy thì giết người mới dễ dàng , lũ tán tu nhát như thỏ vừa nhìn thấy người của Hoàng Liên Tông đã tránh ra xa làm quái gì có chuyện bọn nó nhảy vào cướp của Sửu , mà Sửu lại không muốn giết người không lý do thôi thì cải trang thành tán tu tạo điều kiện cho bọn kia giết người cướp của , a hi hi.

Lê Sửu vác bọc vài to đùng trên lưng nói , quay đầu lại gọi.

- đi thôi nào Huyết Nguyệt.

Huyết Nguyệt đang nằm nghỉ nghe thấy Lê Sửu gọi thì ngay lập tức lườn đến , biến mất vào ông tay ảo của cậu , Lê Sửu tiện tay cài vào hông thêm cây đao tốt của một tên nào đó Sửu không biết tên , tiên thể vớ thêm vài cái phi dao dấu vào ngực , hiện tại thì trong hang rắn vẫn chứa khá nhiều thứ vô dụng mà Sửu cùng Huyết Nguyệt tha về , thậm chí trong đấy còn có vài quyển công pháp cấp thấp , vài bộ võ kĩ cùng một đống đồ tạp nham khác chả có chỗ chứa kên Sửu bỏ hết lại đỡ chật người nhưng biết đâu lại có tên phàm nhân làm cách nào đó vô tình mò được vào đây nhắt được đồng đồ của Sửu vứt đi lại đổi đời thì sao , biết đâu được ý.

Sửu chạy như bay vào trong rừng tiến thẳng đến Thanh Sơn Thành , cậu không chủ động tìm đến rắc rối nữa nhưng rắc rối tự tìm đến cậu thì Sửu không ngại chút nào , không hề mà còn hoan nghênh chúng ,phải mất hơn một tuần thì Sửu mới đến được Thanh Sơn Thành , trên đường Sửu cũng gặp chút việc lên có hơi chậm chễ một chút nhưng không sao , đến là được rồim

Tòa thạnh này quả thật rất to , lời đồn chẳng sai chút nào , ngày trước Sửu chỉ được nhìn thấy tòa thành từ xa lên chẳng có cảm giác gì đặc biệt , đến bây giờ nhìn gần mới cảm thấy choáng ngợp , do tòa thành này chủ yếu là phàm nhân cư trú vậy lên an ninh cực kì chặt , bất kì cửa thành nào đều có người canh giữ kiểm soát tu sĩ , bên trong luôn luôn có người của Hoàng Liên Tông đến kiếm soát an ninh thành thị chỉ cần có tu sĩ nào cả gan dám làm tôn thương , hãm hại phàm nhân gây mất trật tự đô thị đều sẽ bị trừng trị thẳng tay thậm chí là giết.

Điều này là do Thanh Sơn Thành là địa bàn đâu tiên của Hoàng Liên Tông , có rất nhiều vị tu sĩ đời trước xuất thân từ đây , thậm chí có không ít người lập đại công mà bây giờ dây cà ra dây muống hỗn tạp cả , hầu như tên phàm nhân nào trong này cũng là cháu mấy đời , mấy chục đời của mấy vị lão tiền bối , không chăm lo chu toàn được thì thôi chứ an toàn phải đảm bảo tuyệt đối vậy lên ở đây pham nhân chỉ tỏ ra kính ý với tu sĩ chứ không tỏ ra sợ hãi.

Đệ tử của Hoàng Liên Tông có thể tùy ý ra vào tòa thành nhưng do Lê Sửu không muốn lộ thân phận lên cậu đành phải mất thời gian xếp hàng chờ đến lượt kiểm tra , nhưng mà có vẻ Sửu quá nổi bật trong đám người thì phải ? Một cậu bé chắc cũng chỉ tầm mười ba mười bốn tuổi vậy mà thân cao đã qua 1m7 , thế là quá cao so với một tên nhóc mới lớn , thân thể thì to lớn cường tráng lớp ra thì ngăm đen làm nổi bật hẳn lên những khối cơ bắp rắn chắc nhìn thằng nhóc này còn đáng sợ hơn mấy tên lực sĩ , gương mặt thì góc cạnh , lạnh lùng , tuấn tú , đôi mắt sắc lạnh một cách tự nhiên nhưng trong mắt cậu bé lại bình thản bình thản đến một cách lạ người , nếu không phải vẫn còn đọng lại vài nét ngây thơ trên khuôn mặt thì người ta khó mà phán đoán tuổi của cậu.

Cả người Lê Sửu toát ra một luồn sát khí vô hình tự nhiên làm người ta cảm thấy lành lạnh người , chiếc bao to đùng đằng sau người cậu tỏa ra một mùi huyết tinh khó chịu , một áp lực vô tình tỏa ra xung quanh người cậu , Sửu chỉ đứng đó không làm bất cứ hành động gì mà nhưng người bên cạnh vẫn tự động lùi ra xa họ nhìn Sửu như nhìn một vật thể lạ , nhưng cũng có không ít kẻ nhìn Sửu với đôi mắt bất thiện hay nói đúng hơn là tham lam bọc túi của Sửu nhưng thằng ngu nào dám xông , lên nhớ đây là địa bàn của Hoàng Liên Tông đó chưa thằng nào điên đến mức dám đi thách thực họ , Hoàng Liên Tông cũng chẳng phải dạng danh môn chính phái nhu nhược kia.

Lúc này đột nhiên có hai đệ tử Hoàng Liên Tông bước tới chỗ Sửu , mọi người tưởng có trò hay để xem thì đồng loạt tản ra bàn tán , nhưng đột nhiên cả hai thằng đứng lại cúi đầu dùng kính lễ với Sửu.

- anh Sửu.

Nhưng Sửu chỉ đáp lại chúng bằng một cái liếc mắt , ở Hoàng Liên Tông không nặng vễ lễ nghĩa nhưng cực kì nặng nề về phân chia cấp bậc mà nấc thăng ở đây chính là sức mạnh , dù hai tên kia ngang cấp với Lê Sửu nhưng đã từng bị cậu nện cho một trận đến bây giờ vẫn sợ hãi lên chúng không dám gọi ngang hàng với Sửu , dĩ nhiên không chỉ có hai thằng này , đa phần lũ đệ tử cùng lứa với Sửu đều phải gọi cậu bằng anh kể cả khi có không ít thằng tuổi đã 17-18.

Điều này được áp dụng cho tất cả mọi người , dù một đệ tử nhập môn 6 năm bị thằng nhập môn 3 năm đánh bại cũng phải gọi nó bằng anh , luật này cũng được áp dụng với cả chương môn , hay là thái thượng trưởng lão .

Hai tên kia run hết người trước ánh mắt của Sửu , bọn chúng cảm nhận được cái gì đó lành lạnh , đang vuốt dọc sống lưng sờ sờ vào cổ của chúng , cùng lúc có một thứ gì đó lằng nặng đè lên vai , cả hai không nhịn được chạy một giọt mồi hôi dài trên trán , một tên lấy hết cam đảm cắn răng nói.

- anh Sửu , chị Linh cho mời.

Sửu dừng lại một lúc rồi tiếp tục bước đi , nói vọng lại đằng sau bằng một giọng lạnh nhạt , không them quan tâm.

- muốn gặp ta thì tự vác xác mà đến , các ngươi về nói với cô ta như vậy là được.

Hai tên kia nghe thế thì mặt nghệch kiểu như đéo thể tin được những gì Sửu vừa nói, cả hai nhìn nhau một lúc rồi mới căn răn , lấy can đảm chạy lên chặn đường của Sửu.

- nhưng chị Linh đã lên LUYỆN KHÍ TẦNG 5 rồi anh Sửu , mong anh hãy đến gặp chị.

Bốn từ ' luyện khí tầng 5 ' bọn chúng cố gắng nhấn mạnh như kiểu muốn ' đe dọa ' khéo Sửu vậy , cơ thể cậu khựng lại nhìn thẳng vào mắt chúng , môi cậu nở lên một nụ cười ác độc , khoe ra hai chiếc răng nanh sắc nhọn của minh , đôi mắt của Sửu lúc này sắc lạnh còn hơn cả dao cạo , ánh lên sự khát máu điên cuồng của loài thú vật khóa chặt hai tên kia không kiêng nể bộc phát toạn bộ sát khí được tôi rèn bởi hàng chục cái xác người cùng vô số yêu thú.

- bọn mày muốn dọa tao ?

Một dọng nói âm trầm nặng nề vang vảng bên tai hai tên kia , trong mắt của chúng bóng dáng của Sửu chẳng khác nào một con quái vật to lớn và đáng sợ , chúng sợ hãi , mồi hôi ướt đẫm lưng , cơ thể run rẩy , tự động né ra hai bên nhường đường cho Sửu.

Lê Sửu nhếch mép cười một cái rồi thu tất cả lại , trở về với vẻ bình thản thường ngày , cậu bước thẳng đi mà không thèm nhìn lại và nói.

- bảo cô ta tự vác xác đến đến gặp tao.

Sửu bước qua cánh cống trong

- giờ tính sao đây mày ?

-tính cái mẹ gì nữa , về báo cho chị Linh toàn bộ sự việc cùng lắm bị ăn chửi vài ngày chứ gì , tao đéo muốn gặp lại thằng quái vật này nữa đâu.

Hai tên kia vội vã rời đi , trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.

" Tên kia là ai " đa phần họ nghĩ như vậy đó.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lê Sửu Tiên Lộ.