Chương 6 : Rời Tông.
-
Lê Sửu Tiên Lộ
- lehungphat1999
- 2506 chữ
- 2019-08-26 12:58:18
Lê Sửu nhăn mắt nhìn Phi Long một chút , cậu từ từ rút trong người ra một con dao găm đùa nghịch trên tay một lúc không biết đang nghĩ cái gì , Phi Long thấy vậy thì nghi hoặc không biết Sửu đang làm gì , hắn ta đang tính niệm chú thi triển phát thuật thì đột nhiên Lê Sửu phi con dao trên tay đi , cùng lúc cơ thể cậu súc thế bật thẳng về phía hắn.
Phi Long hoảng hốt từ bỏ thi phép né người sang một bên , rất may tài ném phi dao của Sửu rất cùi lên hắn có thể dễ dàng né được nhưng chưa cad kịp thở phào , gần như ngay lập tức Lê Sửu xuất hiện ngay trước mặt Long , quá bất ngờ hắn ta giật lẩy người lùi về phía sau , tay chỉ biết làm theo phản xạ chém một đường kiếm về phía trước để tự vệ , một đường kiếm quá đơn giản , Sửu có thể thấy dõ từng động tác của Phi Long , cậu lách người sang một chút né đường kiếm ra , cùng lúc đưa tay ra thật nhanh nắm thật chắt vào cổ tay của hắn , Sửu dùng sức vặn cô tay , quá đau đớn Long nhanh mặt , bàn tay mất sức phải buông bỏ thanh kiếm , nhưng mọi việc vẫn chưa xong , tay còn lại của Lê Sửu nhanh như chớp hóa thành trảo túm lấy cổ họng của Long như chim ưng bắt mồi , tất cả hành động đó sảy ra còn chưa đến 5 giây , quá ngắn mọi người còn không thể tin vào mắt mình , Sửu quá đáng sợ.
Mọi chuyện lúc này đã chấm dứt rồi , sinh mệnh của Trần Phi Long hoàn toàn nằm trong tay của Sửu , chỉ cần thêm một động tác nữa là Sửu có thể dễ dàng bẻ gay cổ hoặc bẻ trật tay của hắn như bẻ gãy một cành cây khô, muốn giết chó phải bẻ gẫy vuốt nhổ được răng của nó trước đã , đó là những gì mà Sửu học được sau nhiều lần đi săn chó hoang , và cậu đã áp dụng điều đó vào chiến đấu với người , đầu tiên phải đoạt vũ khí của hắn trước thì mới tính đến truyện giết hắn.
Đôi mắt Lê Sửu tỏa ra sát khí lạnh lùng nhìn thẳng vào đôi mắt của Long , đôi tay cậu ngày càng dùng sức như muốn bót chết kẻ trước mặt , cả người Phi Long chảy mồi hôi lạnh toát , đôi mắt của hắn run rẩy trong sợ hãi thậm chí còn rưng rưng nước mắt như muốn khóc , cổ họng thì muốn gào hét mà không thể chỉ có những tiếng ' ọc ọc ...' phát ra từ cổ họng hắn.
- thôi đủ rồi.
Giọng nói từ tốn của Thực Chấp Sư vang lên chấm dứt trận chiến ,ông ta không hề có vẻ gì là bất ngờ trước kết quả trận đấu " Sửu nó không phải là người .... rất giống ta hồi trẻ "
Lê Sửu thả Phi Long ra , quay người bước đi gương mặt binh thản như thường như kiểu mọi chuyện vừa rồi chẳng có gì đặc sắc thật nhàm chán , Trần Phi Long ngã khụy xuống đất ho sặc sụa nhìn bóng lưng to lớn của Sửu mà oán độc , hắn thậm chí còn chưa kịp thi triển phép thuật , thua , hắn ta không phục nhưng không phục thì làm sao được ,hắn cũng sợ , hắn quá sợ hãi , sợ Lê Sửu sẽ bóp chết hắn , Trần Phi Long gục thẳng xuống đất những rọt nước mắt giơi xuống lần đầu trong đời hắn ta cảm giác mình yếu đuối đến như vậy , yếu đuối đến mực dễ dàng bị kẻ khác bóp chết như một con gà và đây là lần đầu tiên hắn ta khao khát sức mạnh đến như vậy càng nghĩ nước mắt càng rơi , niềm khao khát càng lớn và nội sợ càng nặng , đám đông thì thầm nhìn thần tượng Trần Phi Long của họ ngã gục xuống rồi lắc đầu quay đi.
- ngươi lên chuẩn bị ra ngoài rèn luyện lịch lãm , ma luyện thân thể đi là vừa , ở ngoại môn này không còn mấy viên đá mài nữa đâu.
Thực Chấp Sư vứt cho Lê Sừu số tiền đặt cược từ tốn nói , ông ta quá hiểu dõ thằng này mà , con thú hoang luôn thích ẩn nấp trong bóng tối để che giấu đi bản chất khát máu , hung tàn , máu lạnh , điên cuồng của mình , nếu như hắn cứ ở mãi trong tông môn bình thản , bị quy tác giam cầm , chịu sự che chắn của vỏ bọc thì khó lòng mà phát triển được.
- Đúng vậy , con tính ngay sau khi lên luyện khí tâng hai liền ra ngoài rèn luyện một phen , tiện thể con có vài điều cần lão giải đáp đây ...
Lê Sửu đứng tán dóc với Thực Chấp sư cả ngày hôm đó , còn về vụ tin đồn con Quái Thú Ác Ôn Lê Sửu hủy diệt lãng tử Trần Phi Long lan nhanh như chay xăng trong ngoại môn làm cho không ai là không biết đến dánh tiếng của cậu , thậm chí trong mắt mấy tên đệ tử ngoại môn lâu năm cậu giống như cái gai trong mắt họ vậy.
Nhưng mà mặc kệ , Lê Sửu không thèm quan tâm , thời gian tiếp theo cậu tập trung hoàn toàn tâm trí vào tu luyện để sớm ngày tiến lên luyện khí tầng hai.
Thời gian cứ thế vội vã mà qua đi , chả mấy lại hết tháng , Lê Sửu dễ dàng tiến cấp lên luyện khí tầng hai mà không hề gặp bất cứ trở ngại tốc độ này cũng coi như thuộc hàng đầu rồi , nhưng mà luyện thể thì vẫn phát triển đồng đều từ tốn chậm rãi không có gì đột phá điêu này làm cho Lê Sửu khá là chán , cõ lẽ cậu lên tích điểm đổi lấy một quyển công pháp luyện thể để luyện chứ không thế này không ổn .
Đến hiện tại thì coi như Lê Sửu sắp trăng tay rồi , dạo gần đây cậu không chịu đi làm nhiệm vụ tông môn lên điểm cống hiến hết sạch rồi , mười viên linh thạch của tên Phi Long cũng dùng gần hết giờ coi như Sửu thành tên nhà nghèo nhưng mà không sao ngày hôm nay Lê Sửu đã quyết xuống núi một chuyến dài thì tiện thể trên đường cố gắng kiếm thêm chút tiền là được.
Lê Sửu thu dọn ít đồ chủ yếu là thuốc trị thương cho vào một bọc vải xách trên vai , bên hông treo thêm một thanh đao để phong thân , trong ngực thủ thêm vài con dao găm cho chắc , chỉ đơn giản thế thôi Lê Sửu mò theo lối cũ đi xuống chân núi , giờ nhìn lại 3000 nghìn bậc thang thật quá nhẹ nhàng , hazzzzz thời gian trôi qua quá nhanh.
Lê Sửu chạy như bay men theo một con đường mòn rời khỏi tông môn , mục tiêu của cậu là Thanh Sơn Thành được xây dựng ở ngay gần đây mà thôi , tòa thành này được xây dựng lên rất là to , tòa thành phải cao đến 50 mét sức chứa không dưới 1 triệu người , tòa thành này trước kia khi Hoàng Liên Tông mới lập ra được dùng để nuôi dưỡng phàm nhân chọn lọc ra đệ tự mới cho tông môn , qua vài nghìn năm xuyên suốt chiều dài lịch sử tòa thành vẫn luôn tồn tại cùng Hoàng Liên Tông nhưng tác dụng của nó bây giờ không còn như trước nữa rồi mà thay vào đó là nơi phát triển cho các gia tộc tu tiên theo Hoàng Liên Tông phát triển , khai mơ chút ít cửa hàng ... kèm theo đó cũng có không ít tán tu đổ về đâu vì ngay cạnh Thanh sơn Thành là Thanh Thu Lâm ngôi nhà của hàng trăm loài yếu thú và linh thảo mà mấy cái đó chính là cần kiếm cơm của tán tu lên lũ này mò về đây là chuẩn bài rồi.
Chạy hết vài ngày Lê Sửu cũng đi ra được khỏi Hoàng Liên Sơn mạch , đến Thanh Thú Lâm , chỉ cần đi qua khu rừng này là đên Thanh Sơn Thành , Lê Sửu chưa ngu đến mức chạy một mạch xuyên qua khu rừng , nghe bảo ở trung tâm của khu rừng còn có cả nhưng con yêu thú cấp 3 cực kì đáng sợ dù cho có mười cái mạng Lê Sửu cũng chả giám đi qua ( dù trước kia cậu đã được dắt đi qua một lần lúc mới ra nhập tông môn. )
Lê Sửu giựa theo bản đồ đã chuẩn bị từ trước men theo ngoại vi khu rừng mà đi để tránh mấy con yêu thú mạnh mẽ , yêu thú là từ dùng để chỉ những con vật có thể hấp thụ linh khí tu luyện giống con người ( chỉ khác một bên là linh lực một bên là yêu khí ) yêu thú cũng được phân chia cấp độ , yêu thú cấp cấp 1 , yêu thú cấp 2 , yêu thú cấp 3 ... ứng với luyện khí cảnh , linh khải cảnh , ngưng dịch cảnh ... mỗi một cấp lại có một tiểu cảnh phân biệt là hạ , trung , thượng phẩm , gặp mấy con yêu thú cấp một hạ phẩm thì Lê Sửu còn có thể cân được chứ gặp phải yêu thú cấp một trung phẩm là Sửu chỉ đành phải vác chân lên chạy té khói , lên lần đi rừng này cậu khá là cẩn thận chứ không vội vàng như ở trên Hoàng Liên Sơn , nhưng mà các cụ có câu đi đêm có ngày gặp ma đúng thật đi đường bao lâu thì chả gặp lấy một con yêu thú , vừa mới dừng chân nghỉ được một lúc mà thế quái nào ngay trên cây đã có một con bao đốm đẹp đẽ ngồi trềm trễ trên đấy đợi sẵn Lê Sửu , đời Sửu thật là quá đen , đen không còn gì để nói đi bao lâu thì chẳng sao tự nhiên đùng cái nhảy đâu ra một con yêu thú cấp một trung phẩm, " trận này lại khổ rồi đây " Sửu bình thản nghĩ trong lòng.
Gương mặt Lê Sửu nghiêm nghị để tay vào chuôi đao sẵn sàng rút ra bất cứ lúc nào , cơ thể cậu ngay lập tức vào tư thế chiến đấu , đôi mắt sắc lạnh khóa chặt lấy con báo.
Con báo ngửng đầu lên nhìn vào Lê Sửu , đôi mắt của một con thú săn mồi là đây luôn luôn nhìn kẻ khác như một miếng thịt tươi ngon biết đi của mình con báo gầm nhẹ lên một cái , nhảy xuống đất từ từ bước đi xung quanh Lê Sửu , nhưng bước chân nhẹ nhàng thanh thoát , đôi mắt sắc lạnh máu me , hàm răng nhanh sắc nhọn khoe ra để thị uy , bộ móng vuốt bén nhọn vươn ra để chuẩn bị xé xác con mồi.
Loài báo vốn nổi tiếng về sự nhanh nhạy vá tốc độ siêu nhiên của nó ngay hôm nay Lê Sửu đã được dịp kiểm chứng điều đó , con bao đang bước đi thong thả thì đột nhiên nó gồng cơ lên tăng tốc , vù vù vù , những bóng mờ cứ vụt qua vụt lại , đôi mắt của Sửu thậm chí còn không thể theo kịp được chuyển động của con báo , đột nhiên một cú móc lốp được tung ra từ bộ móng vuốt sắc bén của con báo , ngay lúc đó Lê Sửu đã thành công nắm bắt được chuyển động của con báo , cậu ngay lập tức quay người lại rút thanh đao ra cản lại đòn tấn công của con báo , ' keng ' một tiếng kim loại va chạm vang lên tia lửa tóe ra.
Đòn tấn công đã bị chặn rất may loài báo chỉ nổi tiếng về tốc độ và sự linh hoạt chứ không phải là sức mạnh và sức bền nếu không hôm nay Lê Sửu ăn đủ, vừa đỡ được đòn tấn công Sửu ngay lập tức đẩy con báo ra tính vung đao lên chém nó nhưng ngay khi vừa tiếp đất con báo liền hóa thành một bóng mờ tiếp vờn xung quanh Lê Sửu , tốc độ của con báo quá nhanh nó không hề tạo cho cậu bất kì một cơ hội phản công nào Sửu chỉ đành thu đao lại tiếp tục phòng thủ.
Lê Sửu tập trung cao độ đề phòng những đòn đánh lén từ con báo , trên trán Sửu vẫn đẫm mồ hồi dù cho cậu không phải vận động nhiều nhưng chỉ việc tập trung cao độ thôi cũng khiến Lê Sửu cảm giác rất tốn sức , mệt mỏi cứ lan tỏa khắp cơ thể , con báo lúc thì tấn công bên trái , lúc thì bên phải , lúc lại trực diện , thỉnh thoảng thì đằng sau tầng suất tấn công của nó ngày càng lớn , tốc độ ngày càng nhanh nhưng tất cả đòn đánh của con báo đều bị Sửu dùng đao đỡ được dù cho nó có nhanh hơn nữa , có nhiều hơn nữa , những tiếng ' keng keng keng ... ' liên tục vang lên , những tia lửa bắn tóe ra như tuyệt đẹp.
Lê Sửu không dám né hay lùi về sau cậu sợ chỉ cần một giây bất cẩn thì trên cơ thể cậu sẽ được tặng một vết cào miễn phí đầy đau đớn , Sửu chỉ đứng yên một chỗ tập trung , khóa chặt con báo , đỡ những đòn tấn công của nó , không biết có phải do mắt của Lê Sửu nhanh hơn hay con báo chậm đi mà cậu có cảm giác tốc độ con báo đang dần chậm lại
Đột nhiên con báo dừng lại , nó nhìn Lê Sửu thật kĩ rồi từ từ biến mất vào khu rừng, đến lúc này Sửu mới giám thả lỏng cơ thể , ngay lập tực cậu ngồi khụy xuống đất nghĩ " tập trung sao ? Khó hơn mình tưởng " rồi đổ ầm xuống đất thở những hơi mệt mỏi.