• 53

Chương 1 : Học Viện Cảnh Sát.


Ánh sáng sớm, tiếng gà gáy to lớn truyền đến trong tai mỗi người ở thôn làng, mệt mỏi đánh cái ngáp ngủ sau đó đánh răng rửa mặt.

Từng cái nông thôn căn nhà cửa mở ra, nông dân tấp nập gánh vác cuốc, túi hạt giống chuẩn bị một ngày gieo trồng làm việc mới.

Căn nhà số 32, cửa gỗ lim hiếm có mở rộng, từ trong đi ra một cái trung niên bác cùng tuổi trẻ sinh khí ngập tràn thiếu niên.

Trung niên nhân tuổi khoảng 48, 49 chừng đó, thân thể cơ bắp căng rộng, bởi hắn mặc áo sơ mi ngắn tay, nên có thể nhìn được, tay phải của hắn có một cái mũi tên hình xăm.

Thiếu niên lại khác, làn da trắng nhè nhẹ thích hợp với hắn sinh khí tràn nghập, khuôn mặt thanh tú, tóc ngắn đen, thân ăn mặc một bộ quần bò áo phông.


Lê Phong! Ngươi hãy ngắm nhìn kỹ lại quang cảnh của thôn làng đi!
Lê Viễn nhìn một lượt quang cảnh thôn làng đẹp đẽ, đối với chính mình thiên chân vô tà nhi tử vỗ vai.


Ta thời thiếu niên, từng muốn đi vào học viện đào tạo cảnh sát, tiếc là ngươi ông ngoại không cho, lúc đấy nghèo nàn mà, một đô la hai mươi cân thịt ta mua còn không được!



Vậy, ta để lại tất cả cho con, hãy đi đến đô thị phồn hoa thủ đô của quốc gia Việt Nam mình sống — Hà Nội!



Đỗ đạt vào học viện cảnh sát, cho dù là cấp thấp cảnh sát ta cũng tự hào, ngươi họ hàng vinh quang diệu tổ!


Lê Phong ngưỡng mộ chăm chú nghe những lời của cha mình nói, hắn nghe được thời thiếu niên sự tích, đều là săn bắt các loại, hắn cũng muốn!

Hắn quan sát thật lâu một vùng đã quen thuộc thôn làng, mới hít một hơi thật dài đối với người cha toàn năng của mình đáp lại :
Cha, ngươi không thể đỗ đạt học viện chuyện đó ông đã kể cho con! Con biết vì sao ông lại không cho cha đi vì ông không muốn mất người con trai yêu quý!



Hiện giờ, chắc hẳn cha cũng không muốn mất người con trai yêu quý này đúng không? Nếu cha không đồng ý, con vẫn sẽ đi, đi để khám phá thế giới thích thú!


Lê Viễn trượt tý nữa thì khóc ra nước mắt vì lời đáp của nhi tử, hắn không ngờ sau bao nhiêu ngày tháng nuôi nấng, người con của mình cũng đã trưởng thành thật sự!


Tốt, tốt, đi vào nhà, ta sẽ đưa cho con một số đồ vật thời thiếu niên ta mua lại làm đồ da dụng!
Hắn mỉm cười, xoa nhẹ đầu Lê Phong, nắm đôi tay trắng của con vào nhà.

Bên trong căn nhà, rực rỡ lung linh bởi một số đèn ngọc, dưới chân đạp lại có thảm da thú kê lót, nhìn vào sẽ thấy cái gia đình này thật sự lắm đô la, tiêu xài cực nhiều đồ vật quý hiếm.


Đồ của cha thời trẻ săn bắt, thật có độ bền cao!
Lê Phong đã quen với khung cảnh đẹp đẽ này, hắn nghĩ thầm sau đó một mạch đi theo cha mình vào phòng bếp nơi — mẹ của hắn đang làm đồ ăn thơm lừng.


Lê Phong, mẹ cũng đã biết mục tiêu của con rồi, thật sự thì mẹ cũng không muốn con rời xa mẹ, nhưng chim đã trưởng thành, để cho nó bay đi thôi!


Mẹ của Lê Phong, một người thật đẹp đẽ, làn da trắng ngọc, tóc dài mượt mà đen tuyền, đôi mắt hiền hòa nhẹ vuốt ve tóc của hắn.


Ngọc Trang, em có thể ngừng ôm con rồi đó, thật là làm như con trở thành bé tí hồi đó!
Một lúc lâu, hai mẹ con vẫn ôm nhau, cuối cùng sự kiên nhẫn ít ỏi Lê Viễn nhẹ giọng.

Lê Phong cùng mẹ lập tức buông ra, Ngọc Trang mở ra tủ gỗ lim kéo xuống một cái ba lô hiệu Vans màu đen, cho vào hộp bánh nhựa, cùng một số tiền lẻ.


Đồ vật!
Ngọc Trang mở rộng ba lô, hướng Lê Viễn cười cười.


Ha ha!




Thành phố phồn hoa, người đi tấp nập, từng cái xe máy nổ vang bô chạy vút qua, vỉa hè lại có một số quán thức ăn cùng một số đồ linh tinh.

Xe bus đi theo con đường Vĩnh Bảo đến Hà Nội dừng lại ở điểm, cửa mở ra, từng cái khách nhân cầm theo chính mình cặp vali, balo xuống trả tiền.


Đây là Hà Nội, thành phố phồn hoa mà cha nói ư? Thật là đẹp đẽ quá đi!
Lê Phong trả 30.000 VND cho tài xế xe bus, cầm lên balo Vans, đi xuống nhìn khung cảnh phồn hoa chốn đô thị.

Không như hắn tưởng tượng không khí khói đen độc hại, rác bẩn chất đầy đường cảnh tượng, mà là trong sạch cùng hiền hòa vô cùng, giống một cái đô thị tiên cảnh.


Xe ôm, thiếu niên, xe ôm không?
Một cái tiếng to vang lên bên tai của Lê Phong, hắn nhìn lại, một bác đi xe máy wawe xanh lam sắc, thân mặc công nhân áo, đầu đeo che nắng mũ cối, hiền hòa chỉ cái bảng.

Bảng ghi
Xe ôm, 10.000 VND một lượt gần, 20.000 VND lượt xa!
.


Ừm, cho cháu hỏi học viện cảnh sát ở chỗ nào, nếu đi xe ôm thì mất bao tiền bác?
Lê Phong hỏi, hắn được cha nhắc nhở không được dễ dàng tin người, sẽ bị hậu quả thì khó khăn gánh vác như bị tù kiểu đó.

Nếu hiện tại Lê Phong ngu ngơ đi, thì bị bác xe ôm trở đến nhà hoàng thì bị bắt cóc bán nội tạng là có thể xảy ra khả năng!


Học viện cảnh sát? Cũng khá xa, nhưng nhìn cách ăn mặc của cháu thì chắc quê mới lên, miễn phí nhé?
Bác tài xế hiền hòa mỉm cười, nhìn cái này quê mới lên thiếu niên, hắn nhớ hồi mình đi thi rớt rồi ở đây làm tài xế.


Dạ, thôi bác, đường xá xa, cháu đưa bác 10.000 VND!
Lê Phong lễ phép, ba nói, gặp người tốt lễ phép, người xấu cũng lễ phép nhưng tặng cả cục gạch nữa!


Ha hả! Cháu như thế lễ phép nhân phẩm, tốt lắm, lên nào!
Bác tài cười hiền hòa, hắn bắt đầu ưa thích thiếu niên này rồi.



Đại khái khoảng 20 phút sau, xe đã đỗ xuống ở một cái trường học cực kỳ khổng lồ.

Tường được răng đầy rẫy sắt hàng rào, bên ngoài chính là cảnh phục người canh gác nghiêm nghặt.

Cổng trưởng lúc này mở ra, từng cái khuôn mặt kinh ngạc học sinh, ngỡ ngàng bước vào, vui vẻ đi ra.


Cảnh sát học viện!
Lê Phong khuôn mặt giống các học sinh khác, ngỡ ngàng một loại, hắn nhét cho bác xe ôm 10.000 VND sau đó đi vào.

Bên trong, quang cảnh ưu nhã tấp nập, từng cái mồ hôi ướt đẫm học sinh ngồi ghế uống nước, ăn cơm.

Từng khoảng cách đều có một gốc sinh cơ bừng bừng tản mát ô - xi cây bàng, cây phượng. Thế giới khoa học đã tân tiến, sinh cơ bừng bừng cây chỉ là món thí nghiệm.

Nhìn lên bảng thông báo, Lê Phong nhìn kỹ cho chính mình cần thiết thông tin.

1, Học viện chia làm 3 cái khu vực là sơ khu, trung khu, cao khu. Tương ứng với ba cái giai cấp lớp là Năm nhất, Năm nhị, Năm tam!

2, Học viện đào tạo, cũng có phân bố học sinh đẳng cấp là : Cấp thấp học sinh ( có sẵn ), bình thường học sinh ( dựa theo thành tích học tập ), nổi bật học sinh ( dựa theo kỹ xảo để đánh giá cùng cống hiến cho học viên ), nòng cốt học sinh ( toàn diện đều ở thông thạo đánh giá )

3, Một khi đã đăng ký, vô pháp hủy bỏ trừ khi bỏ kiểm tra, kiểm tra rớt. Nếu bỏ sẽ bị trừng phạt khoảng 9999999 VND!

Cùng có tam định luật cấm kỵ :

1, Cấm kỵ đánh nhau, có ân oán sẽ luận bàn chế độ đài áp dụng!

2, Cấm kỵ sử dụng ma túy, thuốc phiên, văn hóa phẩm đồi trụy…

3, Cấm kỵ nhất là không được hủy hoại học viện!


Học viện cảnh sát nghiêm túc! Không hổ là Việt quốc kỷ luật tốt nhất viện!
Lê Phong hít khí lạnh.
 
1 bộ truyện hay về binh đoàn , tác trâu, mời các bạn nhập hố Siêu Thần Cơ Giới Quân Đoàn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook League Of CF : Huyền Thoại Bắt Đầu.