• 1,162

Chương 387: Cửu Thần Huyền


Số từ: 1946
Nguồn: tangthuvien.com
Một mặt, Đỗ Trần cùng Steven khiến Mười Ba bất ngờ buông lỏng, đột nhiên hạ sát thủ, Mười Ba kinh sợ! Lúc đó, mấy tên kia càng hỏa khí xung thiên.
Rời xa doanh địa, dưới cờ da người của JuJu thú, mấy đầu JuJu thú phi thường lớn, trong đó một đầu cao nhất, cái đuôi tự nhiên dài tới bảy tám thước, không thể nghi ngờ, hắn là đầu lĩnh nơi này.
JuJu thú đầu lĩnh phẫn nộ nổi giận mắng:
- Thực vật này hắc dát dát, đương nhiên bảo chúng ta chờ? Hừ, chờ khi khai chiến ta cắn cắn cổ bọn chúng.
- Đầu lĩnh, chúng ta bây giờ nên làm gì?
Một tiểu JuJu thú nhìn quyển bì tông trong tay (quyển sách da), mặt mày âu sầu:
- JuJu vương lệnh cho ta mang thư đưa tới, nếu Tử Huyết Nhân đáp ứng điều kiện trong thư, vậy sẽ tiếp tục đàm phán. Nếu không đáp ứng, lập tức khai chiến... nhưng, nhưng Tử Huyết Nhân bây giờ không gặp chúng ta, đây là chuyện gì, hắc dát dát! JuJu vương soái lĩnh đại quân đã sẵn sàng, đang chờ chúng ta hồi báo.
Một JuJu thú khác cũng nói:
- Theo ta thấy, JuJu vương thật hắc dát dát, trực tiếp giết tới ăn sạch Tử Huyết Nhân, sao lại còn học Tử Huyết Nhân, đưa tới thư đàm phán trước?
- Đông
Đầu lĩnh hung hăng gạt ngã nó, cả giận nói:
- Ngươi dám hoài nghi cách làm của JuJu vương sao? Ngươi thật hắc dát dát.
Mọi người cùng tiến lên trước, thay nhau đá mấy đá tên xui xẻo kia, sau đó đầu lĩnh nói:
- Các ngươi kêu cái gì? JuJu vương nói, chúng ta JuJu thú bây giờ không phải thực vật, làm gì đều phải có quy củ, có quy củ mới có thể sống tốt.
Cái đầu nhỏ trên đuôi hắn cũng khiển trách:
- Các ngươi thật hắc dát dát, sự nhân từ của JuJu vương các ngươi có thể hiểu sao? Tử Huyết Nhân rất lợi hại, một khi khai chiến, chúng ta phải có bao nhiêu huynh đệ chết? Cho nên JuJu vương mới đàm phán, đàm không được, chúng ta đánh...
- A! Nguyên lai JuJu vương là yêu thương mạng nhỏ của các huynh đệ. Ân, JuJu vương thật hắc dát dát.
Mấy đầu JuJu thú nói thầm nửa ngày, nhưng vấn đề cũng không có giải quyết, đầu lĩnh vẻ mặt âu sầu hỏi:
- Chúng ta bây giờ làm sao? Tử Huyết Nhân hắc dát dát không gặp chúng ta, JuJu vương còn chờ tin để quyết định có khai chiến hay không... ai.
JuJu thú vừa rồi mới bị đánh đột nhiên hô:
- Các ngươi nhìn bầu trời.
JuJu thú lập tức nhìn, chỉ thấy một đầu cự long từ trên trời rơi xuống, rơi xuống hội trường - đúng là lúc Đỗ Trần đánh bại Constantine.
Đầu lĩnh JuJu thú trước mắt sáng ngời, vui vẻ nói:
- Ta hiểu rồi, hắc dát dát ta hiểu rồi, Tử Huyết Nhân bọn họ đánh nhau, he he.
JuJu thú khác vui vẻ nói:
- Chúng ta nấp ở phụ cận, chờ lát nữa ăn thịt hểt, chẳng phải hắc dát dát?
Đầu lĩnh thốt nhiên giận dữ:
- Ngươi làm ta tức chết. Ta nói là, Tử Huyết Nhân nội bộ rối loạn, chúng ta JuJu thú còn chờ gì nữa? Mau, chúng ta chạy về nói cho JuJu vương biết, nói hắc dát dát Tử Huyết Nhân nội loạn. Giờ phút này, là thời cơ cực tốt để tấn công, mau.
JuJu thú lúc này phản ứng, xoay người chạy đi.
- Chờ chút.
Đầu lĩnh lắc đuôi tính toán một hồi, cười hắc hắc nói:
- Tử Huyết Nhân không có khả năng để chúng ta dễ dàng trở về thông báo.. Ngươi, giương đại kỳ lên cao cho ta, ngươi, dẫn hai huynh đệ không ngừng tao nhiễu vệ binh Tử Huyết Nhân, còn lại lớn tiếng oán thán cho ta, oán thán thủ lĩnh Tử Huyết Nhân sao không gặp chúng ta? Sau đó ta... hắc hắc, ta đào đất trộm trở về.
Nói xong, hắn mở rộng miệng:
Ô ô
, bùn đất bắn lên - JuJu thú vốn là ăn đất, giờ phút này biến dị, mặc dù không ăn được đất, nhưng dụng miệng rộng đào một đường đi thật quá dễ dàng.
Rất nhanh, đầu lĩnh sứ đoàn JuJu thú biến mất....
Trong hội trường, tiểu đao của Steven cùng Liên Hoa đã tới trước mặt Mười Ba, khoảng cách thật sự là quá gần, đánh lén cũng quá đột ngột. Mười Ba mới ý thức được sự tình gì xảy ra, đao cùng Liên Hoa đã lao tới, lao tới cổ họng cùng ngực, mũi nhọn sắc bén đã phá nát quần áo.
Hai đại phong hào đấu thần tập kích, Mười Ba tự biết không có khả năng bình yên thoát thân, cắn răng, tuy là nữ nhân, nhưng giống như tướng quân thiết huyết sa trường bảo toàn khí khái, nàng nghiêng người sang trái, cánh tay trái chém ngang,
Phốc phốc
hai tiếng, Bác Bì đao cùng Liên Hoa chém vào cánh tay trái.
Đao hạ xuống, máu thịt bay ngang, sâu có thể thấy tận xương! Mà Liên Hoa càng chặt sâu xương tay Mười Ba. Nhưng Mười Ba cắn chặt răng, không kêu một tiếng, ngược lại cấp tốc lùi ra sau, tránh được sát chiêu thứ hai.
- Nữ nhân thật ngoan độc.
Steven hừ lạnh một tiếng, tiếp đó, Bác Bì đao như thủy triều đánh úp về phía Mười Ba, Đỗ Trần càng bức gần.
Sát chiêu mất đi tiên cơ, chiêu thức tán lạc, Mười Ba bị buộc lui về sau, nhưng lúc này một chuyện cổ quái xảy ra....
Theo lý thuyết, Mười Ba bị thương, vậy Mười Bốn cùng Mười Bảy không thể thấy chết mà không cứu.
Chẳng lẽ bọn họ nội bộ có quan hệ không tốt? Đỗ Trần cùng Steven còn không kịp cẩn thận đánh giá tình hình cổ quái này, các ngươi không hỗ trợ rất tốt, lão tử giết càng sướng tay.
Hai huynh đệ ăn ý, hợp tác không có kẽ hở, Liên Hoa tiếp ánh đao, kim, lam, hắc, hồng bốn màu quang mang dây dưa một chỗ, như cuồng long rít gào, đương đầu oanh hạ, sinh sinh nện lên quân khôi trên đầu Mười Ba... mặt đất lõm xuống, huyết quang nổi lên từ dưới dất.
Luân phiên công kích qua đi, Đỗ Trần cùng Steven thu tay, có chút hổn hển, nhìn chằm chằm một cái hố sâu xuất hiện trên mặt đất.
- Con mẹ này cũng ghê gớm.
Steven hung dữ đá một cái.
Đỗ Trần lạnh lùng nhìn chằm chằm Mười Bốn cùng Mười Bảy, bọn họ còn không định ra tay sao?
Lúc này thì, dưới đất đột nhiên truyền đến một tiếng cười khẽ:
- Tốt, thật sự tốt! Các ngươi không có để ta thất vọng.
Thanh âm rõ ràng, Mười Ba chậm rãi bay lên từ dưới đất.
Nàng đương nhiên còn chưa chết? Đỗ Trần cùng Steven hai mắt nhìn nhau, kinh hãi không hiểu, đầu tiên là tay trái bị phế, tức thì hai người liên thủ sát chiêu đánh trúng thiên linh cái... còn không chết? Nàng là người sao?
Mười Ba lần này bị đánh xuống đất, thở ra một hơi mệt nhọc, nhưng
Ba
một tiếng, nàng mới đứng không lâu, quân khôi trên đầu vỡ vụn, lộ ra dung mạo chính thức.
Steven nói đúng, đây là một nữ nhân phi thường mê người, nhìn qua tuổi tầm ba mươi, một đầu tóc ngắn màu đỏ, khuôn mặt anh tư hào sảng, tựa như một nữ tướng quân hàn khí bức người:
- Nguy hiểm thật.
Nàng sờ sờ đỉnh đầu đang đổ máu, tỉnh táo như thường:
- Nếu không phải quân khôi của ta có chút bí pháp, hôm nay ta đã chết trong tay các ngươi.
Đỗ Trần lạnh lùng nhìn thoáng qua Mười Bốn cùng Mười Bảy chưa ra tay, cười lạnh nói:
- Vậy làm lại.
Nói xong hắn lại muốn động thủ.
Nhưng Mười Ba không vội, khoát tay:
- Thủ đoạn của các ngươi làm ta càng thêm hứng thú, ta phá lệ lại hỏi các ngươi một lần, có hứng thú gia nhập chúng ta không?
Steven cười to nói:
- Mỹ nữ, nếu ngươi theo ta lên giường, ta thật ra có thể suy nghĩ.
Mười Ba ánh mắt phát lạnh, hừ nói:
- Thối! Các ngươi đi tìm chết đi.
Nàng chậm rãi vung tay phải lên, năm ngón tay ngọc ngà loé ra tinh quang màu nước, Đỗ Trần nhớ kỹ, ngày đó Mười Ba chính là bằng bí pháp này tiêu diệt Ám Ảnh quân.
Bên ngoài bình chướng cách âm, Tuyết Cơ thấy tinh quang trên tay Mười Ba lo lắng, nhất thời mặt trắng bệch không còn chút máu:
- Dưới đất, huynh đệ các ngươi công kích từ dưới đất, đừng đứng trên mặt đất.
Nhưng bình chướng còn đó, mặc cho Tuyết Cơ hô to thế nào cũng không hữu dụng.
Mười Ba đã ra tay, nàng co lại bắn ra, một tinh quang chậm rãi huyền phù trước người, tinh quang chia ra làm hai, hai chia làm bốn, càng ngày càng nhiều. Dần dần, tinh quang lưu động, quang mang nhàn nhạt liên miên tạo thành lưu tinh - mới vừa rồi mất đi tiên cơ, nhưng bây giờ Mười Ba có đủ thời gian súc lực.
Steven quát:
- Mau kiếp sát, dừng cho nàng súc lực.
Đang nói, hai huynh đệ đã sớm vọt lên.
Ngoài bình chướng, Tuyết Cơ gấp đến độ mặt không chút máu, xé quần mình, cắn ngón tay viết lên, tiếp đó giơ cao một phần huyết thư.
Mười Ba trước sự công kích của hai huynh đệ lui ra sau, tranh thủ thời gian súc lực. Steven đâm đầu vào, mà Đỗ Trần đánh từ bên vào, lại vọt tới vài bước nhìn huyết thư của Tuyết Cơ, mặt trước chỉ có hai chữ - dưới đất.
Từ tín nhiệm với Tuyết Cơ, Đỗ Trần không nói hai lời, nắm lấy vai Steven, Liên Hoa mở đường, hai huynh đệ lao xuống đất.
Cơ hồ là đồng thời, lưu tinh của Mười Ba bạo phát, tinh quang vỡ vụn bao phủ hết thảy trước mặt, kể cả nơi hai huynh đệ mới đứng.
Thấy tình hình này, Tuyết Cơ thở phào nhẹ nhõm, nhưng Mười Bốn cùng Mười Bảy vẫn không động thủ lạnh lùng nhìn nàng, Mười Bảy chậm rãi nói:
- Tiểu nha đầu ngươi nhận ra chiêu này?
Hắn đi với tư thế rất quái lạ, hai chân đương nhiên không chạm đất.
Tuyết Cơ tự biết tránh không thoát, cười nói:
- Vạn Cổ Cửu Thần Huyền uy danh hiển hách, trong đó
Lưu tinh
nhất thức sắc bén bá đạo nhất, đương kim chỉ có
Tinh lệ
của Charleman có thể cùng chống lại, tiểu nữ tử chung thân không dám quên.
- Ha ha! Có ý tứ! Tiểu nha đầu ngươi kiến thức thật bất phàm.
Mười Bảy cười lạnh.
Tuyết Cơ lại nói:
- Xem tư thái đi đường của tiên sinh ngài, chẳng lẽ tu luyện
Phong liệt
trong Cửu Thần Huyền, vậy các hạ là hậu duệ của phong thần Aeolus Kelaiweier?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Liên Hoa Bảo Giám.