• 3,238

Chương 157: Quyết đoán của Công tước.


Dịch và biên tập: taroihung
Nguồn : TTV
Câu nói này của Hạ Á đương nhiên là phát từ nội tâm, có tình cảm chân thật phát ra câu nói như vậy, cũng là bởi vì hắn đã từng nghe Ruhr nói qua sự tích truyền kỳ của gia tộc hoa tu-líp, đối với gia tộc công thần có công khai quốc, trong lòng hắn đã xuất hiện vài phần kính trọng, mà hiện tại hắn biết được, "lão gia hỏa" đã nuôi dạy hắn từ nhỏ, lại rất có khả năng là truyền nhân của gia tộc này, cùng lúc năm đó gia tộc hoa tu-líp gặp số phận bị thảm mà đoạn tuyệt, trong lòng hắn sinh ra vài phần tức giận của con cháu, vì gia tộc hoa tu-líp nên hắn ôm lấy mối hận thật to.

Câu nói của hắn quả thật là đại nghịch bất đạo, nào là "con mẹ nó, tạo phản từ lâu" vân vân, khiến cho kẻ đáng thương ở bên cạnh nghe thấy liền biến sắc, ánh mắt của nàng rất phức tạp, ngay cả Kaweixier nghe xong, ánh mắt cũng không khỏi chớp động, híp mắt tỉ mỉ đánh giá Hạ Á.

Nhìn vẻ mặt căm phẫn của Hạ Á, Kaweixier híp mắt, ngữ điệu của hắn cũng tăng thêm vài phần thâm ý, chậm rãi nói: "Tại vị trí nào, thì làm ra loại chuyện đó. Vị hoàng đế kia đối xử như thế với gia tộc hoa tu-líp, đương nhiên là làm cho lòng người căm tức. Nhưng suy nghĩ kỹ lại, ở vào vị trí của hắn, cách làm như vậy, quả thật không thể nói là hắn sai."

Hạ Á trừng mắt, cả giận nói: "Ở trong núi ta có nghe qua một câu châm ngôn: không có thú săn, thì lấy chó săn làm thịt ! Đó là hành động vong ân phụ nghĩa, đều đáng bị khinh thường! Ngươi còn nói tốt cho tên hoàng đế kia?"

Kaweixier nhìn chằm chằm Hạ Á, lắc đầu cười nhạt: "Thân là hoàng đế, đương nhiên là phải lo nghĩ cho sự thống trị của hoàng thất ! Thử nghĩ, nếu như vị hoàng đế kia không hạ độc thủ đối với gia tộc hoa tu-líp mà nói, tương lai khi tên thái tử ngu ngốc lên kế vị, hắn cũng sẽ hạ thủ đối với gia tộc hoa tu-líp, bất quá với sự ngu dốt của hắn, chỉ sợ cục diện thắng bại sẽ bị đảo ngược, đến lúc đó gia tộc bị tiêu diệt không phải là gia tộc hoa tu-líp, mà là hoàng thất ! Vị hoàng đế kia nếu như không làm như vậy, thì hắn sẽ làm thế nào? Ngươi vội vàng liền tức giận, như vậy sao không chịu suy nghĩ, đổi lại ngươi là vị hoàng đế kia, ngươi sẽ làm như thế nào?"

Một câu hỏi như thế, nhất thời khiến cho Hạ nghẹn họng.

Đổi lại là ta... Ta sẽ làm như thế nào?

Dế nhũi há to miệng, với chính nghĩa trong lòng hắn, vốn đã định nói: đương nhiên là đem tên hoàng tử ngu ngốc kia phế đi.

Thế nhưng suy nghĩ lại : đã là người thì phải có khuyết điểm bao che con cháu, con của bản thân không tốt, nhưng cuối cùng nó cũng là con của mình ! Máu mủ tình thâm, tay đứt ruột đau. n tình của người ngoài cho dù có nặng, nhưng dù sao cũng là người ngoài. Mặc dù có câu 'đại nghĩa diệt thân', thế nhưng loại phạm trù của thánh hiền đã siêu thoát con người bình người... Hạ Á tự biết rằng bản thân trăm triệu lần cũng không làm được!

Chính bản thân hắn vốn cũng là cận thân không cận lý, lúc này làm sao có thể bảo hắn 'quân pháp bất vị thân'?

Kaweixier nhìn vẻ mặt nói không nên lời của Hạ Á, nhất thời trong ánh mắt hiện lên một tia tiếu ý rất quỷ dị, chậm rãi nói: "Tiểu tử, đây là bài học đầu tiên ta dạy cho ngươi ! Mọi việc trên đời vốn không phân ra đúng hay sai, bất quá chỉ là lập trường khác nhau mà thôi. Đứng ở lập trường là người ngoài, đương nhiên sẽ nghĩ vị hoàng đế kia đã sai, đồng tình với gia tộc hoa tu-líp, còn đứng ở lập trường hoàng thất mà nói, sẽ nghĩ vị hoàng đế kia tuy rằng tàn nhẫn, thế nhưng nhưng lại cực kỳ quyết đoán, rất là sáng suốt. Hắn đối xử tàn nhẫn với gia tộc hoa tu-líp, nhưng cũng chính là đối xử rất tốt với hoàng thất!"

Hạ Á mặc dù có ý muốn phản bác, nhưng lúc này hắn vắt hết trí óc, cũng nghĩ ra lý do để phản bác Kaweixier, tuy rằng vẻ mặt của hắn vẫn trương ra bộ dáng không cho là đúng, thế nhưng đối với lời nói của Kaweixier, hắn thật sự cũng đã ghi vào trong tim.

Đúng lúc này, bỗng nhiên hắn nghe được tiếng thở dài của Dora ở trong đầu: "Tên Kaweixier này không hổ danh là trí giả."

Hừ, cái gì mà trí giả, bất quá chỉ là ngụy biện mà thôi.

Trong lòng Hạ Á vẫn cố gắng cương quyết phủ nhận, thế nhưng hắn mơ hồ hiểu rõ, lới nói của Kaweixier, thực sự rất khó dùng từ 'ngụy biện' để phản bác...

Lúc này ba người trong căn phòng bí ẩn, thần sắc đều khác nhau, Kaweixier nhìn chằm chằm Hạ Á, thần sắc của Hạ Á có chút dao động, mà trong ánh mắt của kẻ đáng thương thì tràn đầy lo lắng.

Dù sao nàng cũng là người trong hoàng thất, trong lòng mơ hồ sinh ra vài phần bất an.

Kaweixier nói những chuyện này cho dế nhũi để làm gì?

Hiện tại dế nhũi đang được hoàng đế coi trọng, dần dần có vài phần quy thuận hoàng thất, kỵ thương đại đế làm ra vài cử động khen ngợi Hạ Á, Adeline cũng có nghe thấy. Lấy tính tình của Hạ Á, người khác đối xử tốt với hắn, từ trong nội tâm của hắn cũng sẽ đối xử tốt với người đó. Hoàng đế đối xử với hắn như thế, tương lai nói không chừng hắn thực sự sẽ vĩnh viễn trung thành với hoàng đế già.

Mà đúng ngay lúc này, những lời nói vừa rồi của Kaweixier... hình như có chút...

Có chút thái độ giống như là cố ý nói ra, nhằm gây chia rẽ giữa Hạ Á cùng hoàng thất? Chuyện kể vừa rồi của hắn rõ ràng chỉ nói ra bí ẩn năm đó của gia tộc hoa tu-líp, thế nhưng chủ ý thật sự của hắn lại là muốn giảm bớt hảo cảm của Hạ Á đối với hoàng thất!

Kaweixier, không phải hắn rất trung thành với hoàng đế hay sao? Tại sao lúc này hắn lại làm như vậy, có ý gì đây?

※※※
"Suy tàn của gia tộc hoa tu-líp năm xưa, hoàng thất tuy rằng ngoài mặt vẫn như cũ biểu hiện ưu đãi đối với gia tộc hoa tu-líp, thế nhưng lại âm thầm làm ra vài cái thủ đoạn tàn nhẫn, con gái của đại công tước Luke không lâu sau cũng bệnh mà chết, không có ai bảo đảm việc này không liên quan tới hoàng thất. Sự tình này bất quá cũng chỉ là một hồi giết người diệt khẩu hoặc ngăn ngừa hậu họa mà thôi. Nhưng mà gia tộc hoa tu-líp vẫn còn có huyết mạch truyền thừa, chỉ có điều hoàng thất không có nghĩ tới.

Con gái của đại công Luke, nghe đâu nàng xinh đẹp động lòng người, tướng mạo khuynh quốc khuynh thành, công tước Luke đối với con gái của mình cũng rất là yêu thương, chỉ là đối với hôn sự của nàng lại xảy ra một chút vấn đề. Nghe đồn tầm mắt của vị tiểu thư công tước này cực cao, yêu văn không thích võ, mà đại công suốt đời trên lưng ngựa, đương nhiên là thích các tuấn kiệt trẻ tuổi trong quân đội, hắn chọn rể cũng chính là sĩ quan trẻ tuổi trong quân, đáng tiếc vị tiểu thư công tước kia lại không thích, phụ nữ đối với chuyện tình cảm thường hay cứng đầu, thế nhưng tính khí đại công lại không chịu khuất phục, mạnh mẽ định đoạt hôn sự của con gái. Nhưng sự thật là con gái của đại công đã có người yêu, nàng cùng một học giả có chút danh khí hai người yêu thương nhau, cuối cùng còn lén lút quan hệ, sinh ra một đứa con trai ! Chỉ là đến khi đại công biết được, mọi chuyện đã quá trễ, hắn đương nhiên là không chấp nhận chuyện này, vì thế sự tình này liền bị đại công tận lực che giấu-- May là, ý trời đã định, việc này trái lại đã bảo tồn một mạch huyết thống của gia tộc hoa tu-líp tới tận ngày nay. Sau khi đại công chết đi, vị tiểu thư công tước kia cũng rất nhanh liền chết một cách ly lỳ, nhưng mà đứa con trai sinh tư của vị tiểu thư kia đã được những người trung thành trong phủ công tước lặng lẽ dấu đi.

Tòa trang viên này vốn chính là tài sản bí mật riêng của gia tộc hoa tu-líp, người ngoài không hề biết. Về sau con cháu gia tộc hoa tu-líp đã thay đổi danh tính, ẩn cư ở chốn này, truyền thừa đời này sang đời khác, mãi tới ngày hôm nay."

Kaweixier nói đến đây, mới thấp giọng : "Nghe nói lịch đại công tước gia tộc hoa tu-líp, mỗi một đời đều là anh kiệt đương thời, ngoại trừ thiên phú xuất chúng, gia tộc hoa tu-líp còn truyền thừa một loại tuyệt kỹ bí ẩn trong gia tộc, các công tước hoa tu-líp năm xưa tung hoành thiên hạ, thống suất vô địch, văn võ song toàn, đều là nhân vật có một không hai trên đại lục lúc bấy giờ, cũng chính là nhờ từ nhỏ đã tập luyện qua loại tuyệt kỹ kia. Ngoại trừ vũ kỹ gia truyền của gia tộc hoa tu-líp, còn có nhật ký dẫn binh của đại công Aosiji Liya đời thứ nhất ghi lại quá trình nam chinh bắc chiến của bản thân, hơn nữa trải qua tổng cộng 13 lần truyền thừa, mỗi một đời đại công lại bổ sung thêm chiến lược của bản thân, có thể nói đây chính là chiến pháp vô địch tung hoành thiên hạ của gia tộc hoa tu-líp ! Mỗi một kiện đồ vật, đều là vô giá! Mà trong truyền thuyết, vẫn còn một kiện bí bảo (DG: bảo vật bí ẩn) của gia tộc hoa tu-líp được cất giấu rất cẩn thận! Kiện đồ vật này, mới là bí mật lớn nhất giải thích vì sao uy danh của gia tộc hoa tu-líp trong suốt bốn trăm năm vẫn không hề suy tàn ! Có được kiện đồ vật nọ, thì sẽ có được thực lực mạnh mẽ như những công tước hoa tu-líp năm xưa, từ nay về sau tung hoành thiên hạ, vô địch trong thời đương đại !"

Hạ Á càng nghe càng thèm thuồng, không khỏi hỏi: "Vật gì vậy? Thần kỳ như thế sao? !"

Kaweixier cười nhạt nhìn Hạ Á: "Nếu như ta biết, ta còn tới đây để làm gì ? Hừ..."

Hạ Á suy nghĩ một chút: "Theo những lời ngươi nói, lão gia hỏa là hậu nhân của gia tộc hoa tu-líp, như vậy... Lẽ nào mấy thứ này đều nằm trong tay hắn?" Thế nhưng suy nghĩ lại, trong đống đồ vật lão gia hỏa lưu lại cho hắn, đâu có cái gì giống như bí bảo của gia tộc hoa tu-líp?

Thanh hỏa xoa kia tuy rằng thần kỳ, thế nhưng còn xa mới đạt tới trình độ vô địch thiên hạ.

Về phần binh pháp dẫn quân, Hạ Á cũng bất quá chỉ xem qua vài quyển sách rách nát của lão gia hỏa mà thôi, tuy rằng cũng không tệ lắm, thế nhưng cũng không thể tính là thần kỳ.

"Lẽ nào, ngươi nói bí bảo của gia tộc hoa tu-líp, là ở ngay phía sau mấy cánh cửa sắt này?" Hạ Á nhìn ba cánh cửa sắt xung quanh một chút, cau mày nói: "Nếu đã đánh không vỡ, chi bằng nghĩ biện pháp đào móc từ bên hông thử xem?"

Kaweixier bật cười nói: "Làm gì đơn giản như vậy! Cánh cửa này là một loại ma pháp trận, ta đã tốn khá nhiều thời gian suy tư, mới xác định đây là một loại không gian ma pháp, phía sau cánh cửa này đương nhiên là có một gian phòng, thế nhưng chắc chắn sẽ dể dàng có thể đào móc từ bên hông. Cho dù có thể đào móc đi vào, cũng chắc chắn không vào được gian phòng nọ, cách duy nhất cũng chỉ có thể là mở cách cửa này, sau cánh cửa sắt sẽ là một thông đạo do không gian ma pháp tạo thành, chỉ có thể theo thông đạo đó, mới có thể đi tới chỗ cất dấu đồ vật."

Tròng mắt của Hạ Á xoay tròn, nhìn Kaweixier, bỗng nhiên nói: "Ê ! Ta vừa đến đế đô thì ngươi đã theo dõi ta, có lẽ ngươi đang ngấm ngầm âm mưu đoạt lấy bí bảo của gia tộc hoa tu-líp, đúng không?"

Kaweixier nhìn Hạ Á một chút, thần sắc trên mặt của hắn vẫn bình tĩnh, thản nhiên nói: "Ngươi nói cũng không tính là sai. Năm đó ta quen biết tên gia hỏa kia, cùng hắn kết bạn một hồi, hắn đã sớm nói cho ta biết những bí mật này... Sau khi hắn rời đi, nhiều năm qua ta cũng muốn mở cánh cửa ma pháp này, thế nhưng vẫn không nghĩ ra biện pháp. Tất cả những thứ kia đều thuộc về gia tộc hoa tu-líp, thật lòng ta cũng không có ý định chiếm đoạt, chỉ bất quá ta có chút hiếu kỳ, muốn biết bí bảo đó là gì mà thôi."

Dừng một chút, Kaweixier cười cười nhìn Hạ Á: "Ngươi cũng nên biết, ngày hôm nay ta ước định gặp mặt công tước Minasi ở chỗ này, là vì cái gì?"

Hạ Á lắc đầu: "Ta làm sao biết."

Kaweixier nhìn thẳng Hạ Á, chậm rãi nói: "Ngươi đến đế đô, không chỉ có ta biết, mà công tước Minasi cũng đã biết từ lâu ! Ngươi là truyền nhân của tên gia hỏa kia, sự tình này cũng chỉ có ta cùng Minasi hai người bọn ta biết, nếu không, việc này lan truyền ra ngoài, ngươi cho rằng hoàng đế sẽ còn đối xử tử tế với ngươi sao?"

Hạ Á biến sắc.
Năm đó đại công tước cuối cùng Luke đã chỉ tay lên trời phát thệ, lưu lại một lời nguyền-- loại lời nguyền này nếu như phát ra từ miệng của người nào đó, cùng lắm người ta chỉ xem nó như là một cái rắm, thế nhưng lần này người nguyền lại là công tước hoa tu-líp ... Lịch đại uy danh tích lũy, trên đầu mọi đại công của gia tộc này đều có vòng hào quang ! Người trong hoàng thất nào dám mạo hiểm lớn như vậy? Con gái của công tước cuối cùng bị hại chết, tuy rằng cũng có chút dấu vết của việc giết người diệt khẩu, như càng nhiều lại là nhổ cỏ tận gốc! Lời nguyền kia của đại công "đế quốc sẽ bị hủy diệt trong tay gia tộc hoa tu-líp", đương nhiên sẽ khiến cho hoàng đế loạn tâm, để đề phòng vạn nhất, cũng chỉ có thể nhổ cỏ tận gốc!

Về phần hiện tại, tuy rằng đã trải qua mấy trăm năm, thế nhưng một khi việc này bị bại lộ ra ngoài... Bản thân tuy rằng không phải hậu duệ của gia tộc hoa tu-líp, thế nhưng dù sao lão gia hỏa cũng là cha nuôi của hắn, bản thân cũng được hắn dạy dỗ từ nhỏ, cũng coi như bản thân là phân nửa hậu duệ của gia tộc hoa tu-líp !

Theo như lời của Kaweixier, người trong hoàng thất, vì để đảm bảo địa vị thống trị, chuyện gì bọn họ cũng dám làm ! Năm đó công tước hoa tu-líp là trụ cột của nước nhà, cũng không phải bị ám sát mà chết hay sao? Huống hồ bản thân chỉ là một tên tiểu tử nhà quê, bất quá lập được một ít công lao, tuy rằng hoàng đế nhìn bản thân có chút thuận mắt, thế nhưng một khi đụng tới lời nguyền nguy hiểm kia... chỉ sợ hoàng đế cũng không chút do dự liền đem bản thân ra làm thịt!

"Công tước Minasi, cho dù hắn đã biết... thì làm gì được ta!" Hạ Á tuy rằng mạnh miệng, nhưng trong lòng đã có chút lo lắng. Nhịn không được trong đầu bắt đầu xuất hiện ý định "chuồn".

Kaweixier cười ha ha, lắc đầu nói: "Lời nguyền năm xưa, bất quá chỉ là hoàng thất có tật giật mình mới xem trọng nó đến như vậy. Về phần ta cùng Minasi đều là người ngoài, bỏ qua lập trường hiện tại của bọn ta, cũng thực sự sẽ không đem lời nguyền này đặt trong lòng. Có lẽ đó chỉ là lời nói tức giận cuối cùng của đại công tước Luke. Huống hồ... công tước Minasi, hắn cũng sẽ không gia hại ngươi."

Thần sắc của Hạ Á có chút phức tạp, nhìn thẳng vào mặt Kaweixier, nỗ lực tìm kiếm một điều gì đó từ trong ánh mắt của lão quái vật này, bất quá thần sắc của Kaweixier vẫn lãnh lãnh đạm đạm như cũ, nhìn không ra bất kỳ manh mối nào, chỉ là thản nhiên nói: "Công tước Minasi cùng ta còn có hắn... Năm đó ba người chúng ta đều có quan hệ rất phức tạp, ân oán nảy sinh, một vài câu nói cũng không thể diễn đạt ra hết. Bất quá niệm tình năm đó, hắn cũng sẽ không làm ra bất kỳ hành động nào gia hại đến ngươi, còn nếu không, ngươi vừa đến đế đô, cái đợi ngươi không phải là khen thưởng phong tước, mà là bị ám vệ bắt đi."

Nói đến đây, Kaweixier nhẹ nhàng cười: "Ngày hôm nay ta hẹn công tước Minasi đến đây, chính là muốn cùng hắn thảo luận về tòa trang viên này! Năm đó tên gia hỏa kia đã tặng tòa nhà này cho Minasi, nhưng dù sao đây cũng là sở hữu của gia tộc hoa tu-líp, hiện tại tuy rằng tên gia hỏa kia đã mất, nhưng ngươi lại là truyền nhân của hắn, theo tình theo lý, thì tòa trang viên này phải trao trả lại cho ngươi mới đúng. Hôm nay ta cùng Minasi gặp nhau ở đây, cũng chính là vì chuyện này. Ngay mới vừa rồi, ta cùng hắn trao đổi, hắn cũng đã đáp ứng trao trả tòa nhà này lại cho ngươi... Cho nên, bắt đầu từ ngày mai, ngươi chính là chủ nhân của trang viên này."

Câu nói cuối cùng của Kaweixier càng khiến cho Hạ Á hoảng sợ! !

"Ngươi nói tòa nhà này thuộc về ta? !"

Kaweixier mỉm cười, chỉ là vẫn im lặng nhìn nhìn Hạ Á. Sắc mặt của Hạ Á thoáng thay đổi, vui buồn cùng lo lắng đan xen nhau, cuối cùng cắn răng nói: "Ngươi! Dụng tâm của ngươi rốt cục là gì ? !"

Kaweixier ung dung nói: "Vật về nguyên chủ, ngươi nói xem ta còn dụng tâm nào khác?"

Phi! Có ma mới tin ngươi không có dụng tâm nào khác!

Trong lòng Hạ Á hung hăng mắng một câu.
Bất quá... Dù sao nơi này cũng là một tòa trang viên, tuy rằng có chút đổ nát, thế nhưng cũng đủ to lớn, lại còn được kiến tạo trên một ngọn đồi không xa bờ biển, chỉ nói về giá trị kiến tạo, thì cũng đủ để cho loại quý tộc mới nổi như Hạ Á không thể đạt được! Nếu như loại bỏ các nhân tố liên quan tới gia tộc hoa tu-líp, chỉ nói tới giá trị của tòa nhà này, cũng thực sự là một đống tiền lớn từ trên trời rơi xuống a!

( không đúng, không đúng... Không đúng ! )

Trong lòng Hạ Á mặc dù có chút mừng rỡ, thế nhưng cảm giác bất an khiến cho hắn không dám thả lỏng dù chỉ một chút, nhìn chằm chằm Kaweixier: "Ngươi... Ngươi đang cố ý dẫn dắt ta vào con đường mà ngươi định trước, có đúng hay không? !"

Kaweixier mỉm cười: "Con đường nào?"

"Hậu duệ của gia tộc hoa tu-líp ! !" Hạ Á lớn tiếng kêu lên: "Ông đây nhận lấy toàn nhà này, như vậy có nghĩa là chấp nhận thân phận hậu duệ của gia tộc hoa tu-líp ! Sau đó muốn bỏ cũng không thể bỏ được!"

Kaweixier cười ha ha : "Cho dù ngươi không nhận tòa nhà này, lẽ nào thân phận của ngươi sẽ trong sạch hay sao?"

"... ..."
Kaweixier nhìn vào hai mắt của Hạ Á, thở dài: "Nếu như không phải diện mạo của ngươi, còn có màu tóc cùng màu mắt không phù hợp với tiêu chí huyết thống của gia tộc hoa tu-líp, ta cũng nhịn không được nghĩ ngay tới ngươi chính là con ruột của tên gia hỏa kia. Ai... Dụng ý của ta hiện tại còn chưa hoàn toàn đặt lên trên người của ngươi, chỉ bất quá, hiện tại ta sẽ không gia hại ngươi, điều này ngươi có thể không cần lo lắng."

Lúc hắn nói những lời này, sắc mặt dửng dưng như giếng sâu không sóng, chỉ là ánh mắt của hắn cố tình vô ý lướt qua mặt của Adeline.

 
Huyền Huyễn Võng Du Bạo Cường Lão Ba
truyện hài hước trang bức nhập hố không thì miễn vào
[ Sự Kiện Tháng 3 ] Nữ Thần Tuyệt Sắc Mùa 2
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Liệp Quốc.