• 3,235

Chương 48: Ám Dạ Ngự Lâm


Biên: A Lá
Hạ Á nhìn đám súc sinh đối diện này, ánh mắt đối phương nhìn mình cũng phảng phất như phun lửa, bộ dạng cừu hận khắc cốt ghi tâm kia khiến Hạ Á trong lòng có chút sợ hãi. Nhìn ánh mắt đám súc sinh này dường như lúc nào cũng có thể không khống chế nổi mà lao lên cắn mình một miếng.

Ách, Hạ Á nghĩ tới, lần trước gặp tên súc sinh này, hai người cuối cùng đánh nhau sống chết một hồi, nhưng tên súc sinh này vũ kỹ rất là cổ quái, hắn sử dụng một bộ vũ kỹ, nhưng mỗi chiêu mỗi thức, lại y hệt như sở học đâm chém chặt của mình, chiêu số hoàn toàn giống nhau.

Chẳng lẽ... Tên súc sinh này cũng đi theo bắt chước bổn sự của lão gia hỏa?

"Bớt nói lời thừa đi, ta sẽ không buông vũ khí đâu." Hạ Á ánh mắt tỏ ra xem thường: "Ta cũng không phải đứa ngốc, với lập trường của ta, ngoại trừ đánh cuộc ra còn có lựa chọn nào khác sao?"

Hi Mỗ cười lạnh.
Hắn hiện tại rất chắc chắn, tiểu đội của mình mọi người đều ở đây, trang bị hoàn mỹ, nhân cường ngựa tráng, vây quanh tên tiểu tử này, lần này hắn cho dù có chắp cánh cũng không thể bay đi được!

Hi Mỗ nhấc trường mâu trong tay lên, trong ánh mắt tràn đầy sát khí: "Hay lắm, vậy sẽ lấy máu của ngươi để rửa sạch nỗi sỉ nhục của ta!"

Hi Mỗ nhìn chằm chằm tên tiểu tử trước mặt này, hắn trong ánh mắt tràn đầy sát khí - Thần linh làm chứng, Hi Mỗ tuyệt đối có đầy đủ lý do để trực tiếp chém tên tiểu tử này thành bảy tám khúc cho chó ăn!

Thân là một thành viên của "Aosiji Liya vinh dự" cận vệ kỵ sĩ đoàn, Hi Mỗ đã không còn nhớ lần mất mặt gần đây nhất của mình là vào khi nào.

Aosiji Liya - một cái tên tôn kính, một cái tên vinh dự! Trên toàn bộ đại lục, dám sử dụng cái tên này đặt tên cho kỵ sĩ đoàn, khắp đại lục chỉ có duy nhất một nơi! Bởi vì "Aosiji Liya" chính là tên Vương thành tại Đế đô của Byzantine Đế quốc!

Nguyện trung thành với Hoàng thất. Duy nhất chỉ nhận nhiệm vụ từ Hoàng đế bệ hạ vĩ đại của Byzantine đế quốc, với bề dày truyền thống vinh quang cùng thiết huyết. Cũng chỉ có một nhánh kỵ sĩ đoàn như vậy mới có tư cách sử dụng cái tên quang vinh "Aosiji Liya".

Trên thực tế, Aosiji Liya vinh quang cận vệ kỵ sĩ đoàn còn có một cái tên không chính thức khác: Ám dạ Ngự lâm quân (Ngự lâm quân bóng đêm/hắc ám). Bởi vì nhánh kỵ sĩ đoàn này chỉ thuộc về Hoàng thất, cũng chỉ nguyện trung thành với Hoàng thất. Nhưng khác với Vương thành Ngự lâm quân, nhánh kỵ sĩ đoàn này chỉ thuộc về vũ lực cá nhân của Hoàng đế bệ hạ, cũng không chịu sự giám sát của Ủy viên hội cùng Trưởng lão viện. Thậm chí toàn bộ quân lương cùng tất cả phí dụng đều là do Hoàng thất chi trả.

Cho nên, để phân biệt nhánh kỵ sĩ đoàn này cùng với Ngự lâm quân chính quy thuộc biên chế Đế quốc, mọi người có thói quen gọi mấy tên này là "Ám dạ ngự lâm", bởi vì bọn họ cũng không thuộc biên chế quân chính quy của đế quốc, lại cường hãn dũng mãnh phi thường. Đồng thời mấy tên này có thói quen mặc áo giáp màu đen. Tới lui như gió, như tử vong sứ giả trong bóng đêm.

Có thể gia nhập vào Aosiji Liya cận vệ kỵ sĩ đoàn vinh quang đều là những người nổi bật được chọn lựa tỉ mỉ từ trong quân đội. Nhất là, mỗi cá nhân thân thế đều tuyệt đối trong sạch, tuyệt đối trung thành và tận tâm với Hoàng thất. Thậm chí có thể nói một câu không quá: Những người này lòng trung thành đối với Hoàng đế bệ hạ còn vượt xa lòng trung thành đối với đế quốc.

(Trong lịch sử Byzantine Đế quốc cũng đích xác từng có loại tiền lệ này. Hơn một trăm năm trước trong lần Đế quốc nội loạn, lúc Đế quốc Hoàng đế đương nhiệm bị hạ bệ, vị tân hoàng đế lên ngôi không thể nào ra lệnh được đội Ám dạ Ngự lâm quân này. Kết quả là hai trăm Ám dạ ngự lâm kỵ sĩ hộ vệ vị Hoàng đế đã bị phế truất chiến đấu vô cùng đẫm máu. Giữa vòng vây cường địch, từ bên trong suýt nữa chém giết xông được ra ngoài Aosiji Liya Vương thành. Cuối cùng trong tình thế cùng đường, sau khi vị Hoàng đế bị phế kia tự sát, đám Ám dạ kỵ sĩ này cũng không có một người nào nguyện ý đầu hàng. Một nửa tự sát theo vị Hoàng đế kia. Một nửa khởi xướng cảm tử xung phong. Kết quả là ngoại trừ một số ít phá vây thoát được ra ngoài, toàn bộ thành viên đều chết trận. Mà đám Ám dạ ngự lâm kỵ sĩ phá vây ra ngoài đều thẳng thừng cự tuyệt sự chiêu hàng hợp nhất của Byzantine Đế quốc. Bởi vì bọn họ cho rằng mục tiêu bọn họ nguyện trung thành là bản thân tiền nhiệm Hoàng đế bệ hạ chứ không phải là quốc gia này.

Một vài tên kỵ sĩ sau đó lại trở thành phản quân cùng mã tặc đoàn tại khu vực biên cương Đế quốc. Đế quốc sau đó lại phải mất ước chừng thời gian một năm mới dập tắt được mấy đám phản loạn này.

Rồi sau đó, tân hoàng lại quyết định trùng kiến Ám dạ Ngự lâm kỵ sĩ đoàn, cách làm này cơ hồ gặp phải sự phản đối của tất cả Đế quốc trọng thần, nhưng Hoàng đế bệ hạ lại khư khư cố chấp.

Theo như lời nói truyền lại của Hoàng đế Tái Vạn Đạt Lạp - Byzantine Đế quốc khi đó thì: "Trên thế giới có vị Hoàng đế nào mà không hy vọng trong tay có một đám tử sĩ tác chiến dũng mãnh, hơn nữa thề sống chết nguyện trung thành vô điều kiện với bản thân mình như vậy?")

Bởi vì nghiêm khắc tuyển chọn như thế, khiến cho biên chế đặc thù của nhánh Ám dạ ngự lâm cận vệ kỵ sĩ đoàn này vô cùng ít ỏi, kể cả thời điểm có quy mô lớn nhất trong lịch sử, biên chế chính thức của Ám dạ ngự lâm kỵ sĩ đoàn cũng chưa từng vượt quá năm trăm người.

Có thể trở thành một thành viên gia nhập Ám dạ ngự lâm thì đều là tinh anh chiến sĩ được tuyển chọn kỹ lưỡng, bất kể là ý chí hay độ trung thành đều tuyệt đối không có vấn đề, hơn nữa, Ám dạ ngự lâm kỵ sĩ tại Byzantine Đế quốc có địa vị cực cao, cho dù là đối mặt với Ngự lâm quân của Hoàng cung vệ quân đồng dạng cũng đều có địa vị cao hơn một bậc.

Hi Mỗ gia nhập Ám dạ ngự lâm đã nhiều năm, ba năm trước đây trở thành một viên kỵ trưởng, cũng là thành tựu cao nhất trong cuộc đời hắn. Tuy rằng chỉ là một gã kỵ trưởng nho nhỏ, trên danh nghĩa chẳng qua là thống lĩnh hai mươi người mà thôi, nhưng mà Ám dạ ngự lâm đâu phải hạng kỵ trưởng tầm thường có thể sánh được?

Trong Ám dạ ngự lâm, một kỵ trưởng nho nhỏ như hắn tổng cộng cũng bất quá chỉ có hơn mười người mà thôi. Mà một kỵ trưởng nho nhỏ như vậy, bình thường cho dù là lúc đối mặt với tướng quân cũng có thể không cần hành lễ, mà là dùng lễ ngang hàng chào hỏi nhau. Có thể thấy, Ám dạ ngự lâm là hạng ngang tàng ra sao rồi!

Hi Mỗ tính tình nghiêm khắc mà cường ngạnh, chấp hành mệnh lệnh quyết đóan, quản lý thộc hạ cực nghiêm, đồng thời vũ kỹ bản thân cũng cao cường, vốn trong số hơn mười vị kỵ trưởng Ám dạ ngự lâm còn có hướng thăng tiến, trong vòng hai năm nay, Ám dạ ngự lâm đội trưởng có nói muốn đề bạt hai gã trẻ tuổi vào vị trí Phó đoàn trưởng, Hi Mỗ trong lòng cũng có phần thấp thỏm đợi chờ.

Lần này ra ngoài chấp hành nhiệm vụ chính là thủ lệnh do vị Chí tôn bệ hạ kia tự tay viết, Hi Mỗ càng hy vọng có thể xuất sắc hoàn thành, để trong lý lịch của bản thân mình được tô thêm một điểm nhấn.

Nhưng không ngờ rằng, trước đó vài ngày, rõ ràng là đã tìm được mục tiêu rồi, lại để đối phương chạy mất ngay trước mắt mình!

Mà bên mình ba người đối phó với mỗi một tên tiểu tử, kết quả lại là một chết hai bị thương! Một gã chiến sĩ thân tử, mà bản thân là kỵ trưởng, không ngờ trong chiến đấu công bình lại bị tiểu tử này đánh bại thảm hại.

Sỉ nhục như thế, Hi Mỗ sao có thể chịu nổi?! Mấy ngày qua, hắn toàn tâm toàn ý, chỉ hy vọng có thể tìm lại được tiểu tử này, sau đó dùng máu tươi vãn hồi danh dự của mình, cho nên vì tâm tư này, đã bỏ ra tới chín ngày để đi tìm kiếm.

Giết hắn! Phải giết hắn! Phải đánh bại hắn ở trước mắt bao người, giết chết hắn mới có thể vãn hồi danh dự! Nếu không mà nói, thân là kỵ trưởng Ám dạ ngự lâm quang vinh, không ngờ lại bị bại bởi một tên tiểu tử thôn dã, sau này trở về cũng đừng hòng nghĩ đến chuyện thăng chức Phó đoàn trưởng gì nữa, trực tiếp chủ động xin rời khỏi Ám dạ ngự lâm đi cho rồi!

Hi Mỗ cũng không phải kẻ ngốc, có thể trở thành một gã quan quân trong Ám dạ ngự lâm vốn toàn bộ đều là do tinh anh tạo thành, hắn đương nhiên không phải cái loại người không biết động não. Lần trước thảm bại, hắn sau khi tỉnh táo lại đã cẩn thận phân tích, nguyên nhân mình thua có hai cái, đầu tiên chính là đối phương không ngờ ma xui quỷ khiến lại chặn được bộ kiếm kỹ cực mạnh kia của mình - Bộ kiếm kỹ kia là công phu bí mật của Hi Mỗ, năm đó phải vô cùng vất vả mới học được từ một vị cao thủ trong quân ngũ.

Điểm này Hi Mỗ suy nghĩ cả trăm lần mà vẫn chẳng thể hiểu được, chẳng qua, ngoại trừ kiếm kỹ ra, Hi Mỗ thương kỹ cũng phi thường tự tin.

Mà nguyên nhân bị thua thứ hai, chính là vì vũ khí chênh lệch quá lớn. Thanh vũ khí màu đen của tiểu tử này cũng không biết là làm bằng vật liệu gì mà sắc bén đến vậy, lần trước vũ khí mình kém hơn nên bị cắt đứt. Lần này hắn cố ý chọn lựa một thanh Thập tự chiến thương nặng nề. Loại Thập tự chiến thương này vốn thích hợp với việc chiến đấu trên ngựa, nhưng đối với vũ kỹ cao cường của Hi Mỗ mà nói, bộ chiến cũng tương tự có thể phát huy ra uy lực. Quan trọng hơn là loại Thập tự chiến thương này thân thương nặng nề, trọng lượng rất lớn, Hi Mỗ chủ ý muốn lấy lực để phá sự khéo léo!

Nghĩ đến độ sắc bén của thanh kiếm của cái tên tiểu tử kia [tạm thời coi như hỏa xoa là kiếm đi], dù muốn cắt đứt một thanh chiến thương hạng nặng cũng không dễ dàng như vậy!

Hi Mỗ cũng không nói lời thừa cùng Hạ Á nữa, nhấc chiến thương trong tay lên cực nhanh xông tới, hét lớn một tiếng, song chưởng hạ xuống, mũi Thập tự chiến thương thương nhất thời tuôn ra một đoàn đấu khí màu xám, gào thét hướng tới Hạ Á mạnh mẽ đâm xuống!

Hi Mỗ thân là trung giai võ sĩ cấp hai, đấu khí thi triển ra, thương chưa tới, Hạ Á đã cảm nhận được sự áp bức từ cuồng phong ập tới, đầu thương kia phảng phất như nổi lên một đoàn lốc xoáy cuồn cuộn, đem không khí xé toang ra!

Hạ Á ưỡn ngực, song chưởng nắm hỏa xoa nghênh đón, hỏa xoa đen sì vẽ nên một đường cong màu đen... Keng keng keng!!

Liên tục ba tiếng va chạm vang lên, trường mâu nện ở trên hỏa xoa, tuôn ra một loạt đốm lửa, chiến thương của Hi Mỗ lập tức đập ba nhát, Hạ Á tức thì thối lui ba bước.

Không thể không nói, đấu khí của trung giai võ sĩ thi triển ra, kể cả tố chất thân thể Hạ Á cường hãn cũng có chút ăn không tiêu. Song chưởng bị chấn đến tê rần, hơn nữa đấu khí kia bên trong mang theo chấn động bạo liệt, hỏa xoa tuy rằng chặn được mũi thương, nhưng do đấu khí bạo phát ra, kình phong đem áo khoác của Hạ Á chém rách toạc, mà hơi gió đâm vào khiến hai mắt hắn có chút đau đớn, tầm mắt bị hạn chế, hai chân liên tục lui lại phía sau.

Hi Mỗ rống lên một tiếng, đột nhiên xoay người, dụng cán thương quất tới, cán thương giống như một con rắn lớn, mắt thấy Hạ Á sẽ bị quét trúng! Chợt nghe thấy phịch một tiếng trầm đục vang lên.

Hạ Á bị quét bắn ra ngoài, liên tục lui lại phía sau hơn mười bước. Quần áo bên hông bị đấu khí phát nổ biến thành từng mảnh vải vụn.

Hi Mỗ một kích đắc thủ, trong lòng càng tự tin hơn, hắn biết rõ lực lượng của bản thân mình, mới vừa rồi mình toàn bộ đấu khí đều thi triển ra, đừng nói là một người, cho dù là một con ngựa, bị đập trúng cũng phải gãy xương đứt gân! Tiểu tử này xương sống chắc chắn đã bị đánh nát...

Có điều hắn trong lòng có chút kinh ngạc, lần trước tên súc sinh này phong kín toàn bộ chiêu số kiếm thuật của mình, lần này lại phảng phất không thể chống cự nổi đối thương kỹ của mình? Chẳng lẽ hắn thật sự không biết vũ kỹ?

Ài, chẳng qua là một tên tiểu tử đánh đỡ loạn xạ thôi.

Mới vừa nghĩ đến đây, Hi Mỗ đem chiến thương thu hồi dựng thẳng đứng, đang muốn nói chuyện, lại đột nhiên mở to hai mắt nhìn.

Hạ Á từ trên mặt đất đứng dậy, căm tức vỗ vỗ quần áo, từng mảnh từng mảnh vải rơi xuống, lộ ra kiện "Ngư lân bối tâm" ở bên trong của hắn.

Hắn lắc lắc hông một chút, thấy phần eo có chút đau ê ẩm, nhưng lại thực sự là không có gì trở ngại.

Quả nhiên, sau khi quét loạn long huyết, thân thể đối với công kích vật lý có kháng tính cường hãn một cách thần kỳ a! Ít nhất vừa rồi một kích cuối cùng của tên súc sinh này, Hạ Á biết rất rõ, nếu là trước đây, bản thân mình không thể không gãy xương đứt gân. Mà hiện tại thắt lưng chỉ hơi đau đau thôi chứ vẫn vô sự .

Hi Mỗ tròng mắt suýt nữa trợn cả ra ngoài!

Bên cạnh, đám Ám dạ ngự lâm kỵ sĩ vốn khuôn mặt lạnh lùng cũng đều lộ ra biểu tình kinh nghi, mới vừa rồi với lực công kích của kỵ trưởng đại nhân mọi người đều thấy, tiểu tử này chắc chắn đã trúng một phát, vậy mà cứ thế vỗ vỗ mông coi như chẳng hề có chuyện gì hết?!

 
Huyền Huyễn Võng Du Bạo Cường Lão Ba
truyện hài hước trang bức nhập hố không thì miễn vào
[ Sự Kiện Tháng 3 ] Nữ Thần Tuyệt Sắc Mùa 2
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Liệp Quốc.