• 1,375

Chương 69: Thú hồn chiến sĩ


Biên: A Lá
Hạ Á trong lòng vì đã lỡ lựa chọn đi hướng này rồi nên sau đó hối hận mãi không thôi, mắt thấy người Ô Đin bắt đầu xếp thành hàng, hắn lập tức thật cẩn thận lui về phía sau, lợi dụng thân thủ nhanh nhẹn của bản thân, vô thanh vô tức leo lên cao hơn, động tác của hắn giống như một con mèo rừng linh hoạt, uốn cong mình, từ thân cây này nhảy qua thân cây khác, quá trình này vô cùng thong thả. Mỗi một động tác đều hết sức nhẹ nhàng, mãi cho đến khi băng qua hơn chục cây đại thụ, tiến nhập thật sâu vào trong rừng cây, khoảng cách với đám quân đội Ô Đin kia xa ra một chút, Hạ Á mới miễn cưỡng làm một vài động tác mạnh mẽ hơn, gia tăng tốc độ, lao vào trong rừng.

Nhưng rất nhanh, ở sâu trong cánh rừng, một tiểu đội Băng nguyên thợ săn xuất hiện, lập tức khiến cho Hạ Á phải đề cao cảnh giác.

Sự mẫn tuệ của bọn người kia đủ để tạo thành uy hiếp đối với chỗ ẩn thân của Hạ Á!

Hắn lập tức đình chỉ hành động, leo lên chạc cây trên một gốc đại thụ...

Ánh mắt mẫn tuệ xuyên thấu qua tầng cành lá rậm rạp, Hạ Á mơ hồ thấy một đội chiến sĩ Ô Đin cao lớn cường tráng đang đi tới, đám chiến sĩ Ô Đin này so với đám mình vừa gặp còn cao lớn khôi ngô hơn, mỗi người đều có vẻ vô cùng cường hãn, thân mặc da thú, tay cầm búa ngắn, bọn chúng tên nào tên nấy sắc mặt lạnh lùng, trong ánh mắt ẩn giấu vẻ cuồng bạo, đứng yên lặng quây lại tạo thành một vòng tròn.

Mà điểm chết người chính là, phía dưới càng ngày càng tụ tập nhiều người Ô Đin, ngoại trừ đám Băng nguyên thợ săn ra, còn có hơn mười gã Ô Đin mặc da thú cổ quái xuất hiện. Mấy gã này không đeo vũ khí, nhưng trên người lại mang theo các loại xương thú kỳ quái làm thành vật phẩm trang sức, trong đó có một tên Ô Đin già nua, vừa gầy vừa cao, đầu tóc tán loạn, mặc một kiện áo da rộng thùng thình, mà bên trong lớp áo da không ngờ lại là để trần. Tên Ô Đin này có vẻ như là người có địa vị cao nhất trong tất cả đám Ô Đin nơi đây, những tên Ô Đin khác đều bảo trì một khoảng cách tương đối xa so với hắn, biểu lộ thái độ cung kính.

Trên mặt đất rất nhanh liền nhen nhóm lên một đống lửa, gã Ô Đin khô gầy kia rút một cái túi da mang theo bên người ra, rải vào trong đống lửa một thứ không biết là loại bột gì, ánh lửa kia lập tức biến thành màu xanh biếc quỷ dị, hừng hực cháy.

Gã vừa vẩy bột phấn, trong miệng bắt đầu ngâm xướng lên những âm thanh cổ quái, bởi vì Hạ Á không hiểu tiếng Ô Đin, cho nên hắn căn bản nghe không hiểu lời đối phương nói. Chẳng qua, theo tiếng ngâm xướng của tên Ô Đin này, tất cả đám Ô Đin ở chung quanh đống lửa màu xanh biếc cùng quỳ xuống, trán áp sát mặt đất ...

Một loại cảm giác kỳ dị sinh ra trong lòng Hạ Á.

Tên Ô Đin này... chẳng lẽ là ma pháp sư?

A, không, nghe nói người Ô Đin không gọi là ma pháp sư, mà gọi là... Tế tự?

Phía sau, đám chiến sĩ Ô Đin rất nhanh đưa tới hai con dã thú, một con sói còn sống, còn lại không ngờ lại là cả một con gấu xám còn sống!!

Hai con súc vật đó nguyên bản bị trói, được đặt ở bên cạnh đống lửa, kêu gào gầm rú, nhe răng trợn mắt, song gã tế tự Ô Đin đã đi tới, trên khuôn mặt khô gầy kia bỗng lộ ra một nụ cười quỷ dị, đầu tiên là lấy tay vuốt ve đầu lang kia, đầu lang kia lập tức có vẻ như sợ hãi tới cực điểm, ngay cả giãy dụa cũng không dám, nghiêng đầu tránh ra kêu thảm một cách đáng thương...

Gã tế tự kia mang trên mặt một nụ cười thảm, nhẹ nhàng vươn tay ra, ngón tay như làn gió thổi qua nhánh cây đặt trên đầu con sói, sau đó cùng với âm thanh từ trong miệng hắn ngâm xướng càng ngày càng cổ quái, tiếng kêu của con sói kia cũng trở nên yếu ớt dần.

Ngón tay tên tế tự nhẹ nhàng miết một cái... Hạ Á trọn tròn mắt, trông thấy một cảnh tượng quỷ dị...

Một thứ ánh sáng trong suốt bị tên tế tự nhẹ nhàng
hút
ra từ trong đầu sói!!

Đoàn quang mang đó rất là mỏng manh, khi hào quang bị "hút ra" khỏi đầu sói, con sói kia lập tức cũng ngừng nhúc nhích, thân thể trở nên cứng ngắc.

Bỗng nhiên liên tưởng đến lần đồ long lúc trước, Hạ Á trong lòng bàng hoàng kinh hãi!

Là… Hồn phách!!
Gã tế tự này không ngờ vừa nhấc tay liền nhẹ nhàng đem hồn phách sói từ trong thân thể nó "hút" ra!!

Tên tế tự sắc mặt ngưng trọng, đem đoàn hào quang kia thu ở trong tay, sau đó nhẹ nhàng hất vào ngọn lửa màu xanh biếc...

Bùm một tiếng, quang mang màu xanh biếc bùng lên, bên trong ngọn lửa tựa như truyền đến một tràng tiếng hú đầy thống khổ!

Tế tự lấy ngón tay chỉ dẫn, đem một đám lửa màu xanh biếc trực tiếp cắt ra từ trong ngọn lửa, ở trong tay hắn hóa thành hơn mười đốm sáng màu xanh biếc, theo ngón tay hắn nhẹ nhàng bắn ra, hơn mười đốm sáng bắn về phía đám chiến sĩ Ô Đin khôi ngô tay cầm búa ở xung quanh!

Mấy đốm sáng này dừng ở trước ngực hoặc là trên đầu đám chiến sĩ Ô Đin, vừa nhập vào trong cơ thể, từng tên chiến sĩ đã ngẩng đầu thống khổ tru lên!

Đám chiến sĩ Ô Đin đó trên mặt tràn đầy vẻ thống khổ, cơ thịt trên mặt không ngừng méo mó, nhe răng trợn mắt, có tên thậm chí còn chảy ra cả nước mắt nước mũi, giống như bị hãm trong nỗi thống khổ vô cùng lớn. Tiếp đó có mấy tên không ngừng giãy dụa, thân hình tựa như một con rối gỗ cứng ngắc vặn vẹo, rồi đột nhiên mấy gã này bỗng từng người từng người vận sức xé rách áo khoác da của mình, từ trong lồng ngực, mắt thường có thể trông thấy bọn chúng cơ thể nhanh chóng bành trướng lên, làn da bên ngoài rất nhanh đã bị nứt vỡ toác ra, nhưng cũng rất nhanh lớp da mới đã khép lại miệng vết thương, từng mảnh từng mảnh lông màu đen sậm mọc chồi ra lớp da ngoài, thậm chí ngay cả trên mặt bọn chúng cũng đều mọc ra những đám lông dày rậm rạp... Trông giống như, giống như là...

Quái vật nửa người nửa sói?
Ánh mắt nguyên bản vốn lãnh khốc của mỗi tên cũng biến thành màu xanh biếc quỷ dị! Giống như trong ánh mắt có hai luồng hoả diễm màu xanh biếc chớp động!! Nếu nói ánh mắt lúc trước tuy rằng lãnh khốc, nhưng ít ra cũng coi như là một loại tình cảm của nhân loại, thì sau khi biến thành hai luồng hoả diễm màu xanh biếc, thì có vẻ như ngay cả một tia nhân tính cũng không còn nữa.

(Đem hồn phách dã thú đốt cháy, rót vào trong thân thể người... Chẳng lẽ là...)

Hạ Á sắc mặt cuồng biến.
Chẳng lẽ là "Thú hồn chiến sĩ" trong truyền thuyết?! Hắn phảng phất như đã từng nghe tại các quán rượu ở Dã Hỏa Trấn một số dong binh say rượu thổi phồng về kinh nghiệm của bọn họ, đã có người từng nói, ở Ô Đin Đế Quốc tồn tại một loại sức chiến đấu cực kỳ cường hãn là "Thú hồn chiến sĩ", loại thú hồn chiến sĩ trong truyền thuyết này lúc chiến đấu thì hung mãnh như dã thú, lực lượng vô cùng lớn, không biết sợ hãi, không biết đau đớn, giống như mang theo linh hồn lực của dã thú vậy.

Trong khi những tên chiến sĩ biến thành người sói vẫn liên tục rít gào, gã tế tự Ô Đin cao gầy kia đã chạy tới trước mặt con gấu xám, con gấu nhe răng trợn mắt khẽ gầm rú, nhưng sau khi tên tế tự tới gần, tiếng kêu cũng dần dần biến thành tiếng rên rỉ, tựa như cũng dự cảm được nguy hiểm cùng với tuyệt vọng.

Mặt tên tế tự có vẻ như đang cười, có điều nụ cười kia cũng rất là cổ quái, tuyệt không có lấy nửa điểm sung sướng, mà là mang theo một tia quang mang tàn nhẫn, một tay đặt trên đầu con gấu, vẫn là những động tác cũ, theo tiếng ngâm xướng trong miệng, đầu ngón tay nhẹ nhàng làm một động tác hút ra, rất nhanh, một ánh hào quang linh hồn màu xanh biếc đã bị kéo lên như kéo một sợi tơ, từ trên đầu con gấu tách hẳn ra!

Rất hiển nhiên, dung lượng hào quang linh hồn của con gấu này so với con sói kia còn mạnh hơn rất nhiều, một đoàn hào quang bị hất vào ngọn lửa màu xanh biếc, ánh lửa hừng hực nhất thời sáng bùng lên.

Gã tế tự dường như cũng có chút mỏi mệt, trán hắn túa đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt đi, điệu ngâm xướng trong miệng cũng trầm thấp xuống, hơi thở rõ ràng trở nên dồn dập hơn. Lập tức hắn vươn tay, cánh tay khô héo như móng vuốt thọc vào ánh lửa, nhẹ nhàng vung lên, quang mang màu xanh biếc kia đã bị tách ra, pháp lực của tế tự tựa hồ có chút không thể chống đỡ nổi tiêu hao, tay hắn nguyên bản vốn không thể bị hoả diễm gây tổn thương, giờ phút này lại bỗng nhiên toát ra làn khói mờ mờ, bàn tay nhất thời bị đốt mất một mảng.

Gã tế tự nhíu nhíu mày mấy cái, tựa như không hề cảm thấy đau đớn, chỉ có chút dáng vẻ khẩn trương, nhanh chóng đem một mồi lửa màu xanh biếc tóm vào lòng bàn tay, sau đó đem những móng vuốt vốn đã bị cháy đen như than củi nhanh chóng bắn đi vài cái.

Phía sau hắn, một loạt chiến sĩ Ô Đin dáng người cao lớn khôi ngô bước ra, đám chiến sĩ Ô Đin này thần tình hưng phấn, có vẻ như tràn ngập chờ mong đối với chuyện sắp xảy ra. Đám chiến sĩ Ô Đin này chính là những kẻ cao lớn nhất trong toàn bộ những tên Ô Đin mà Hạ Á từng trông thấy, mỗi tên so với Hạ Á đều cao hơn ít nhất là hai cái đầu, hơn nữa đều mặc áo giáp dày và nặng, trong tay vác theo những cây búa cực kỳ dài.

Hơn mười ánh lửa hùng hồn bắn vào người bọn chúng, rất nhanh liền truyền đến một tràng tiếng gầm gừ đinh tai. Hơn mười tên chiến sĩ Ô Đin đều ngửa mặt lên trời rống to, ra sức đấm vào ngực mình, bọn họ toàn thân cơ thể nhanh chóng bành trướng lên, thân thể chỉ trong nháy mắt lại cao lên thêm mấy phần, dáng người bành trướng, khiến cho trên người bọn họ áo giáp đều bị giãn ra biến dạng, phát ra những tiếng răng rắc. Bọn chúng giống như không hề cảm thấy đau đớn, chỉ như dã thú điên cuồng hét lên, sau đó có vẻ như cảm thấy bị áo giáp trên người trói buộc, vung tay ra thành cự trảo xé toạc đi.

Những tấm áo giáp sắt kia vốn rất dày, song dưới tay của bọn chúng thì lại tỏ ra mỏng manh chẳng khác nào tờ giấy, mới giật nhẹ một cái đã vỡ vụn ra!

Trên cây Hạ Á mới nhìn thấy mà lòng đã phát hoảng lên...

Khí lực thật mạnh! Ít nhất Hạ Á biết rất rõ, tuy rằng bản thân cũng sở hữu khí lực rất lớn, nhưng nếu muốn vung tay xé rách áo giáp, chỉ sợ mình cũng không làm được! Ít nhất đám quái vật Ô Đin này ngón tay có thể dễ dàng đâm thủng áo giáp, sau đó xé rách... Ngón tay của mình cũng không cứng rắn như vậy!

Cho dù là có long huyết cường hóa, chỉ sợ cũng không làm được a.

Đúng là cứng rắn như sắt! Tay của đám quái vật Ô Đin này mới thực sự là cứng rắn như sắt a!

Nhìn cơ thể bọn người kia xem, cánh tay bành trướng quả thực so với bắp đùi của mình còn to hơn! Khắp các bộ vị đều được che phủ bới lớp lông rậm màu đen, lại cả những chiếc răng nanh bén nhọn nhanh chóng sinh trưởng ra trong miệng - Bọn chúng còn có thể coi là người sao?!

Hạ Á trong lòng kinh hoàng, hắn biết rõ bản thân mình đã vô tình chứng kiến nghi thức ma pháp của đám tế tự Ô Đin chế tạo ra thú hồn cuồng chiến sĩ, phía dưới toàn bộ đều là đám quái vật nửa người nửa thú, chiến lực khủng bố có thể vung tay xé rách áo giáp... Mình một khi bị phát hiện, tuyệt đối là cửu tử nhất sinh...

À không, là chết chắc rồi!!
Dế nhũi cho dù có to gan lớn mật, nhưng dưới loại trường hợp này, cũng khó có thể không cảm thấy bồn chồn trong dạ, hàn khí bốc lên tận sau gáy.

Hắn theo bản năng ngay cả hô hấp cũng đều ngừng lại rồi, thật cẩn thận bám chặt vào chỗ chạc cây, không dám nhúc nhích một chút nào.

Mà vừa lúc đó, phía dưới nghi thức lại tiếp tục, làm cho Hạ Á sắc mặt nhất thời thay đổi!!

Rất hiển nhiên, nghi thức vẫn còn chưa chấm dứt, hơn mười tên vừa mới cuồng hóa thú hồn chiến sĩ ở trước mặt tế tự phủ phục trên mặt đất khẽ rít gào gầm rú, gã tế tự kia liên tục luyện hóa hai cái thú hồn, có vẻ như đã cực kỳ mỏi mệt, bên cạnh một tên Ô Đin mặc áo khoác da tương tự, có vẻ như là tế tự trợ thủ, đi tới thân thiết nói vài câu gì đó, gã tế tự khô gầy nhắm mắt lại lau mồ hôi, lắc lắc đầu, sau đó mở to mắt ra, vô cùng kiên định nói vài câu gì đó.

Rất nhanh, từ trong rừng cây lại dẫn đến vài tên, nhưng lần này, ở trên cây Hạ Á vừa trông thấy, nhất thời ánh mắt đã đỏ lên!

Lần này bị kéo tới không phải dã thú mà là người!!

Một số kỵ binh Byzantine trên người mang thương tích bị trói dẫn tới, nhìn bộ dạng vết máu chưa khô trên người bọn họ, hiển nhiên là mới bị bắt chưa được bao lâu, càng khiến cho Hạ Á cảm thấy rung động chính là, trong đó còn có người hắn quen biết!

Người bị trói đứng ở đầu hàng là một hán tử khôi ngô dáng người so với người Ô Đin cũng chẳng kém hơn là bao, thể trạng như vậy ở trong số người Byzantine coi như là hiếm thấy, người kia trên người áo choàng bị chém nứt ra vài chỗ, máu tươi cũng vẫn còn đang chảy xuôi, lúc bị đẩy qua còn cố chửi ầm lên.

Hạ Á lập tức nhận ra, đây là chiến hữu thuộc đội thân vệ Shaerba! Là đệ nhất đại lực sỹ trước kia của đội thân vệ, đã từng cùng mình kết giao. Ở trong thân binh doanh trại, trừ Khải Văn cùng với cái tên giảo hoạt Tạp Thác kia ra, hán tử thô lỗ này cũng xem như là một kẻ rất hợp với mình. Lần này cùng với mình và đám người Khải Văn cùng nhau bắc thượng cứu viện Ba Đặc Lặc, tại sao lại bị bắt giữ ở chỗ này?

Chẳng lẽ Khải Văn bọn hắn bại trận rồi sao?

Hạ Á trong lòng có chút lo lắng.
Shaerba lớn tiếng hùng hùng hổ hổ, tuy rằng biết rõ nhiều người trong số đám Ô Đin ở đây nghe không hiểu, nhưng hán tử này vẫn như cũ mắng chửi không ngớt miệng.

Mà người tiếp theo bị trói tới, Hạ Á lại càng nhận ra!

Là Tạp Thác!! Là cái tên Tạp Thác giảo hoạt kia! Chính là Tạp Thác ngày đầu tiên lúc mình mới vào quân doanh đã lén lút cho mình một bình rượu!!

 
Huyền Huyễn Võng Du Bạo Cường Lão Ba
truyện hài hước trang bức nhập hố không thì miễn vào
[ Sự Kiện Tháng 3 ] Nữ Thần Tuyệt Sắc Mùa 2
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Liệp Quốc.