• 1,376

Chương 71: Tiến! Tiến lên!


Biên: A Lá
Đám chiến sĩ Ô Đin từ xa xa chạy đến đều dừng bước, đứng từ rất xa giơ đao kiếm lên quát tháo về phía Hạ Á.

Lúc này, ở đằng sau cuồng phong gào thét, một thanh búa thật lớn bổ xuống, Hạ Á bất đắc dĩ chỉ có thể hoành hỏa xoa ra chắn!

Khanh!
Một tiếng nổ to vang lên, búa gãy tại chỗ, Hạ Á cảm giác như mình bị lôi đình đập vào vậy, cánh tay suýt nữa nâng lên không nổi, vừa ngẩng đầu đã thấy một thú hồn chiến sĩ đứng ở bên cạnh, trong tay cầm nửa thanh búa!

[Khí lực thật lớn!!]
Hạ Á tóm lấy tế tự nhanh chóng thối lui ra sau, đồng thời rống giận với tế tự:
Còn không mau bảo quái vật này dừng tay!


Nói xong, nâng hỏa xoa lên hung hăng để lại trên đùi tế tự một cái lỗ thủng.

Lão tế tự này rốt cục hét lên một tiếng, dùng ngôn ngữ Ô Đin rống lớn vài tiếng, thú hồn chiến sĩ phảng phất như nghe được mệnh lệnh, toàn bộ dừng lại tại chỗ, chỉ là vẫn nhìn chằm chằm Hạ Á, màu xanh biếc hỏa diễm trong mắt chớp động, miệng mũi thở hổn hển.

Hạ Á khóa cổ gã tế tự lại rồi nhanh chóng lui về phía sau, đến bên cạnh Shaerba và Tạp Thác, cũng không quản những người Ô Đin ở xa xa đang la hét cái gì, dù sao những thanh âm đe dọa hay chửi bới này hắn nghe cũng không hiểu.

Đưa tay dùng hỏa xoa cắt đứt dây thừng của hai tên chiến hữu, hai gã này lập tức vọt tới bên cạnh Hạ Á, Hạ Á phất tay chặt bỏ một nhánh cây, đem tế tự giao cho Shaerba, sau đó dùng nhánh cây bắt lấy lửa trong đống lửa màu xanh biếc kia, nhất thời trên nhánh cây bốc lên ngọn lửa màu xanh biếc, thành một cây đuốc màu xanh biếc.

Hạ Á quơ cây đuốc màu xanh biếc này chung quanh thú hồn chiến sĩ, những thú hồn chiến sĩ này hiển nhiên phi thường sợ hãi loại ngọn lửa màu xanh biếc này, bất đắc dĩ phải lui ra vài bước, Hạ Á cùng hai đồng bọn nhanh chóng hướng về phía rừng thối lui.

Một mặt giằng co với người Ô Đin, một mặt lui về phía sau, những người Ô Đin này hiển nhiên cực kỳ coi trọng gã tế tự này, đối với an nguy của gã tế tự này cực kỳ kiêng kị, không ngừng hô hô hét hét.

Đám người Hạ Á rất nhanh rời khỏi cánh rừng, đi đến triền núi cao bốn năm thước.


Nhảy xuống đi, mau!

Hạ Á quay đầu hét to với Shaerba một tiếng, Shaerba nhìn thoáng qua Tạp Thác một chút, bắt lấy tế tự kia lăn xuống theo triền núi.

Từ năm thước nhảy xuống cũng không tính rất cao, mà triền núi cũng không phải gập ghềnh lắm, lúc hai người rơi xuống đất, Hạ Á cũng đã xuống tới nơi, bất quá dế nhũi là trực tiếp nhảy xuống.

Lúc này người Ô Đin đã đuổi đến cạnh triền núi, nhìn đám người Hạ Á nhảy xuống dưới, nhất thời rống lớn.

Hạ Á lúc này mới thấy rõ ràng, đối diện cũng là triền núi, mà ở giữa hai triền núi này địa thế lại bằng phằng, ước chừng mấy trăm thước cũng đã biến thành chiến trường! Dưới đất còn đầy tử thi, còn có xác chiến mã và tuần lộc kỵ binh bỏ lại, đao kiếm, áo giáp, vũ khí vỡ vụn cũng có thể thấy khắp nơi!

Còn một ít chiến sĩ Ô Đin đang dọn dẹp chiến trường, vừa nhìn thấy đám người Hạ Á, nhất thời từ bốn phương tám hướng vây lại. Hạ Á buộc gã tế tự rống lớn vài tiếng, người Ô Đin quả nhiên lui xa xa về phía sau, không dám đi tiếp về phía trước.

Nhìn về phía nam, cửa khẩu sơn cốc chỉ cách tầm trăm mét, ba người Hạ Á rất nhanh dẫn theo tế tự hướng phía nam chạy như điên, những người Ô Đin ở phía sau đuổi theo không ngừng, chỉ là Hạ Á lâu lâu lại nhấp nhấp hỏa xoa trên người gã tế tự kia, làm cho đám người Ô Đin kiêng kị không dám truy đuổi quá nhanh.

Những thú hồn chiến sĩ vẫn là chạy đi đầu, trong tay Hạ Á vẫn như cũ giơ cây đuốc màu xanh biếc kia lên, nhưng nhánh cây đã bị đốt cháy hơn nửa, cây đuốc ngày càng ngắn lại.

Lúc này ở một bên sườn núi, Kha Kha Lan sắc mặt âm trầm nhìn ba người Hạ Á ở xa xa kia.

Hắn đã được cấp dưới hội báo.

Ngu xuẩn! Sao lại để một tên Byzantine tiềm phục bắt cóc tế tự!
Kha Kha Lan lúc này không còn nhìn thấy… cái loại âm nhu ấm áp trên mặt nữa mà thay thế bằng một loại phẫn nộ - lúc này hắn phẫn nộ mãnh liệt hơn nhiều so với thời điểm biết đệ đệ mình chết trận.

Một chiến sĩ Ô Đin chỉ vào Hạ Á ở xa xa kia, nói một hai câu gì đấy, nhất thời nhãn tình Kha Kha Lan sáng lên!


Nga? Đây là dũng sĩ Byzantine đã giết chết đệ đệ của ta sao? Ha ha… Có ý tứ a…
tức giận trên mặt của Kha Kha Lan trong nháy mắt thu liễm lại, hắn híp mắt, nhìn Hạ Á ở phía xa xa đang chạy trốn kia, bỗng nhiên nở nụ cười, xoay người lấy ra ở phía sau cái ghế bằng thú cốt kia một cây đại cung lớn bằng nửa người.

Trường cung kia cũng một màu trắng sẫm, cũng không biết dùng loại thú cốt gì chế tạo, hai bên cánh cung được khảm một khỏa bảo thạch trắng ngà to khoảng nắm tay.

Kha Kha Lan nhẹ nhàng giương cung, trên dây cung lại không có tên, nhắm Hạ Á ở phía xa xa.


Tế tự đại nhân nếu không cứu được – cũng không cần cứu nữa! Cùng với việc bị người Áo Chiêm Đình bắt làm tù binh, không bằng chết ở đây a.
Ngữ khí Kha Kha Lan thật bình thản, khóe miệng mang theo một tia cười lạnh:
Hơn nữa… hung thủ giết chết đệ đệ của ta, nhất định ta phải giết chết mới được. Nếu không, ta làm sao có thể nhìn mặt phụ hoàng đây.


Ông!!!
Hạ Á đang chạy trốn, bỗng nhiên chợt nghe thấy một thanh âm cổ quái vù vù ở phía sau! Vừa ngẩng đầu lên đã thấy một điểm sáng màu bạc đang bay về phía mình, trong lúc bay hóa thành một cái tia sáng dài, càng lúc càng lớn, hướng về phía mình!

Trong nháy mắt, một loại cảm giác nguy hiểm bao phủ toàn thân! Bên trong hào quang kia giống như mang theo một loại nguy cơ khiến cho Hạ Á tuyệt vọng vậy! Hắn đột nhiên hét lớn một tiếng, điên cuồng đem hỏa xoa hung hăng cản tia ánh sáng kia lại!

Phanh!!
Cả người Hạ Á bị bắn ra ngoài, nện thật mạnh trên mặt đất, tay phải hắn nắm lấy hỏa xoa, trên cánh tay hiện ra vài vết nứt, máu tươi tuôn ra! Mà đến ngón tay của hắn cũng bị rách vài vết thật sâu!!!

[Mạnh! Thật mạnh!!]
Tim Hạ Á trong nháy mắt trầm lại! Chỉ là một mũi tên từ xa xa phóng tới, đã có thể dễ dàng đánh tan thân thể của mình sau khi trải qua cường hóa của long huyết!?

May mắn là… Hỏa xoa vẫn như cũ không bị tổn hao gì.

Tạp Thác nhanh chóng qua nâng Hạ Á dậy, nhưng Hạ Á đột nhiên đẩy hắn ra, hét lớn một tiếng:
Chạy mau! Chạy mau!!


Nói xong, hắn hung hăng đẩy Tạp Thác ra, nhanh chóng chạy về phía nam.


n, cư nhiên có thể ngăn cản một mũi tên của ta… Người kia quả nhiên là dũng sĩ có thể giết chết đệ đệ của ta, ít nhất hắn cũng là một trung giai chiến sĩ của Byzantine a.


Trên khuôn mặt tái nhợt của Kha Kha Lan càng phát ra vẻ tươi cười âm nhu, ngón tay lại đặt lên dây cung…

Ông!!
Thanh âm kia lại vang lên, làm cho trong lòng Hạ Á nhảy dựng lên, bất quá hào quang màu bạc này cũng không bắn về phía hắn!

Ngay lập tức thấy Shaerba đang dẫn theo tế tự kia chạy đầu, dưới quang mang màu bạc ầm ầm dập nát! Ngân quang đánh nát đầu tế tự kia, còn oanh bả vai Shaerba thành một mảnh huyết nhục mơ hồ.

Shaerban ngay cả lúc khỏe mạnh bình thường cũng không chịu nổi loại đòn nghiêm trọng này, hự một tiếng té ngã xuống. Hạ Á ra sức ôm Shaerba đặt trên lưng, xoay người hướng sơn cốc khẩu nhanh chóng chạy như điên, toàn lực chạy trốn, một cước nhảy đi mấy thước!

Tế tự tử vong, những chiến sĩ Ô Đin ở phía sau không còn cố kỵ, nhất là thú hồn chiến sĩ, nhất thời hét lên một tiếng điên cuồng lao lên!

Tạp Thác đã chạy tới cốc khẩu rồi, mắt thấy Hạ Á còn ở phía sau, đang muốn xoay người lại hỗ trợ, Hạ Á đã điên cuồng rống to:
Đừng chờ ta! Chạy mau! Mẹ nó chạy mau!!


Phía sau, tiếng dây cung thứ ba vang lên!!
Ông!!!
Thanh âm này từ xa xa truyền đến, Hạ Á trong lòng hoảng sợ, Shaerba đang ở trên lưng cũng không thể để hắn bị người kia bắn chết! Hạ Á cắn răng hung hăng quay người lại, ưỡn ngực, lại chém hỏa xoa ra phóng tới đón mảnh ngân quang kia!

Chỉ là lần này hắn đã bị thương, hỏa xoa cuối cùng không có chạm vào được ngân quang…

Phịch một tiếng, ngân quang trực tiếp bắn lên trên ngực Hạ Á! Lớp da bào của hắn trong nháy mắt biến thành bột phấn! Sau đó áo giáp cũng trong nháy mắt vỡ vụn!

Ca! Một âm thanh thanh thúy vang lên, trong lòng lòng Hạ Á lại tràn ngập tuyệt vọng…

Long lân… Bị đánh xuyên!!
Một cỗ hàn khí trực tiếp xuyên qua long lân đâm vào trong ngực Hạ Á, oanh một tiếng, hai mắt hắn tối sầm, bị đánh bay ra ngoài ước chừng hơn mười thước! Ở trên không trung há miệng phun ra một ngụm máu đen lớn, ngụm máu kia vừa phun ra, trong nháy mắt ngưng kết thành một khố băng!

Lúc Hạ Á nện lên trên đất, Shaerba ở sau lưng kêu một tiếng, xương cốt gãy mất vài cái, mà mảnh long lân trước ngực Hạ Á cũng bị chia làm hai nửa!!

Miệng vết thương trước ngực Hạ Á sâu đến nỗi có thể thấy được xương, nhưng miệng vết thương cũng đã ngưng kết thành một mảnh bông tuyết! Mà ngay cả máu tươi cũng không chảy ra, toàn bộ biến thành một tầng băng sương đỏ như máu.

Một ngụm máu đen phun ra, ngược lại làm thần chí Hạ Á trong nháy mắt thanh tỉnh, mắt thấy đám người Ô Đin ở xa xa đánh tới, mà lúc này, hắn đã đừng ở sơn cốc cốc khẩu.

Tạp Thác ở bên cạnh nắm lấy cánh tay Hạ Á ra sức kéo hắn lên, sau đó ba người chật vật lảo đảo xông ra ngoài…


………….

Sắc mặt bình tĩnh của Kha Kha Lan lại có chút cổ quái, hắn nhìn Hạ Á chạy ra khỏi sơn cốc, ngón tay vốn đang đặt trên dây cung, cuối cùng, trong ánh mắt hiện lên một tia quỷ dị, rốt cục buông lỏng tay ra, xoay người đem đại cung kỳ dị kia đặt lại ở trên ghế.

Quý nhân Ô Đin này trên mặt nở ra một tia cười cổ quái.


n… Bị một mũi tên của ta bắn lên trên ngực, còn có thể chạy trốn, tên kia rất thú vị a…
Hắn lập tức ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói với người bên cạnh:
Truyền lệnh xuống, không cần đuổi theo ra sơn cốc.


Sau khi nói xong, cũng không quan tâm biểu tình cổ quái của hạ nhân, Kha Kha Lan ngồi trên cốt tọa, một tay chống lên tay vịn, nhẹ nhàng gõ gõ cái trán, nhắm mắt trầm tư một lát…

 
Huyền Huyễn Võng Du Bạo Cường Lão Ba
truyện hài hước trang bức nhập hố không thì miễn vào
[ Sự Kiện Tháng 3 ] Nữ Thần Tuyệt Sắc Mùa 2
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Liệp Quốc.