• 3,235

Chương 77: Võ Thần Heisiting - Thượng


Biên: A Lá
Cơn gió lạnh ban mai thổi qua Dã Hỏa Nguyên rộng lớn, ánh sáng mặt trời bắt đầu ló ra từ đường chân trời, mặt trời chỉ là mơ hồ hé ra một chút, những tia sáng mặt trời đầu tiên từ từ chiếu đến. Trong làn gió lạnh, lá cờ có biểu tượng chim ưng của đế quốc trên cột cờ đang phần phật tung bay.

Đây là một nơi đóng quân ở hướng chính bắc Dã Hỏa trấn, đóng quân ở nơi này chính là binh đoàn số hai của Byzantine đế quốc.

Là một trong những binh đoàn chính quy của Byzantine đế quốc, binh đoàn số hai là một chi quân đội chỉ gồm có bộ binh, cũng là một trong những kế hoạch tác chiến lần này của Byzantine đế quốc, là cánh quân bộ đội tác chiến trung lộ trong ba cánh quân nghênh chiến đối với cuộc xâm lăng của người Ô Đin ở trên Dã Hóa Nguyên.

Vào lúc sáng sớm, quân doanh đóng quân to lớn kia vẫn còn hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có đội tuần tra gác đêm qua lại, đám binh lính trên đồn canh gác thì co ro trong chiếc áo choàng da thú, trong cơn gió lạnh căm căm này, tất cả đều có chút uể oải mệt mỏi, đôi mắt tràn ngập tơ máu vì thức suốt một đềm, ý niệm duy nhất bọn họ có trong đầu vào lúc này, chính là có thể mau mau đến lúc đổi phiên gác một chút, trở về vùi đầu ngủ say sưa một giấc.

Dã Hỏa Nguyên chết tiệt này, lúc sáng sớm cũng thật sự là hơi quá lạnh......

Bội Lý Tá Lợi tướng quân, thống soái của binh đoàn số hai đã tỉnh dậy, quần áo chỉnh tề, vừa mới ra lều lớn, nhìn thoáng qua gã thân binh trực cửa ca đêm đang ngoẹo đầu sang một bên, ôm trường mâu ngủ gà ngủ gật, vị đế quốc tướng quân năm nay đã bốn mươi tuổi này chẳng qua chỉ khẽ cười, đi lên nhẹ nhàng đá cho gã thân binh một đá, dưới ánh mắt khẩn trương của tên thân binh sau khi bừng tỉnh, chỉ là nở một nụ cười khoan hồng độ lượng, rồi rất nhanh rời đi.

Bội Lý Tá Lợi tướng quân năm nay bốn mươi tuổi, mặc dù xuất thân từ một đại gia tộc, có được thân phận quý tộc hiển hách, nhưng là hắn vẫn có thể tính là một quân nhân hợp cách của đế quốc. Tác phong trong quân giản dị vững vàng, thời điểm tác chiến cũng chẳng bao giờ thiếu dũng khí, nhập ngũ khi mới hai mươi, tuy rằng chưa lập được nhiều công lao hiển hách gì, nhưng là cũng chưa từng gây ra sai lầm to lớn gì cả, cái gọi là
Không có công lao cũng có khổ lao
, hầu như có thể coi là một câu đánh giá đúng đắn nhất đối với kiểu người như hắn.

Bội Lý Tá Lợi cũng không truy cứu hành vi ngủ gật không làm tròn chức trách trong phiên gác của tay thân binh, hắn hít sâu vài cái, hít thở trong bầu không khí rét lạnh buổi sớm cũng mơ hồ khiến cho lồng ngực có chút nhoi nhói, hắn cũng chỉ là thấp giọng mắng một câu, dẫn theo vài tên quan quân, bắt đầu tuần doanh với sắc mặt thoải mái.

Trên thực tế, vào lúc này thì toàn bộ binh đoàn số hai đều giống với tướng quân của bọn họ, tâm tình rất nhẹ nhàng thảnh thơi.

Căn cứ vào kế hoạch lần này của quân đội, phân ra làm ba cánh quân ngăn cản cuộc xâm lấn của người Ô Đin, nhưng chẳng qua binh đoàn số hai được phân công tới một nơi vô cùng thoải mái: Nơi bọn họ đóng quân ngay tại chính giữa Dã Hỏa nguyên, phía bắc nơi đóng quân xuyên qua hai mảnh rừng cây, lộ trình ước chừng mất hai ngày, chính là đối diện với lãnh địa của ải nhân tộc, mà hướng đông bắc phía cánh phải thì lại là cánh đồng đỏ rộng lớn mà địa tinh chiếm cứ.

Vị trí địa lý như thế làm cho người ta một loại cảm giác vô cùng an toàn: Đám người Ô Đin này cho dù thật sự muốn đánh đến đây, cũng rất không thể nào mà lại lựa chọn phương hướng như vậy - Có lãnh địa ải nhân tộc cùng với lãnh địa của địa tinh che chắn ở phía trước, người Ô Đin nếu muốn đánh tới nơi này, thì tất nhiên sẽ phải xuyên qua lãnh địa ải nhân tộc trước tiên, phải mạo hiểm phát sinh xung đột cùng với ải nhân tộc. Một gã thống soái có đầu óc đại khái cũng sẽ không làm loại việc ngu ngốc đến vậy, ai cũng biết ải nhân tộc có chiến lực không tầm thường, không có một tay tướng lĩnh xung phong nào lại đem binh lực tiêu hao ở một nơi như thế. Lãnh địa của ải nhân tộc cùng với địa tinh tự nhiên tạo thành một tấm chắn thiên nhiên của binh đoàn số hai.

Trên thực tế, binh đoàn số hai ở Byzantine đế quốc cũng không phải là bình đoàn vương bài tinh nhuệ lấy chiến lực nổi danh, thực lực của bọn họ đại khái xếp vào hạng hai, cho nên mới được phái đến một vị trí tương đối an toàn như vậy.

Dựa theo phán đoán của Bội Lý Tá Lợi tướng quân, sở dĩ quân bộ đem chi bộ đội của mình đặt ở nơi này, chẳng qua là vì phòng ngừa một ít quân đội nhỏ của người Ô Đin tràn qua từ con đường hẹp ở khe hở tại lãnh địa của ải nhân tiến vào đánh lén mà thôi - hơn nữa, binh lực của loại quân đội nhỏ nhằm để đánh lén này cũng có thể tính ra, chính là rất rất nhỏ.

Cứ như thế, Bội Lý Tá Lợi vẫn an bài một ít sự tình mà hắn xem ra là đã thập phần an toàn: Hắn thiết lập bốn đồn canh gác, mỗi đồn canh gác cách nhau khoảng vài dặm, đội canh gác trú thủ thì cứ mỗi hai ngày luân đổi một lần - nếu người Ô Đin muốn phái một đám kỳ binh nhỏ len qua con đường nhỏ kia để đánh lén thật, nhất định chạy không thoát được tai mắt của mình. Bất quá trong lòng Bội Lý Tá Lợi cho rằng khả năng xảy ra điều này không lớn, bố trí bốn đồn canh gác này còn có một chút lo lắng khác, là phòng ngừa tộc ải nhân ở phương bắc kia có thể bỗng nhiên nổi điên chạy tới khiêu khích mình.

Về phía người Ô Đin...... dựa theo lẽ thường từ trước, bọn họ hẳn là sẽ theo bình nguyên A Nhĩ Ba Khắc xuôi nam a, nơi đó có binh đoàn số mười ba đóng quân, dựa vào lẽ thường của đế quốc, những trận chiến đấu gian nan nhất thì cứ giao cho chi quân đội thép kia.

Sáng sớm tĩnh lặng, Bội Lý Tá Lợi tướng quân dẫn người đi tuần tra quanh doanh trại một lần, đó cũng không phải là thói quen của hắn, chẳng qua hắn biết, sau lần chinh chiến này, hắn sẽ phải rời khỏi chi quân đội này, ở đây đến bốn năm thời gian, Bội Lý Tá Lợi chính là rất có cảm tình với chi quân đội này, trước khi đi...... Cũng phải đi nhìn ngắm lại vài lần chứ.

Ngay sau khi hắn tuần tra được một vòng, cũng đã hoạt động tới hơi hơi xuất mồ hôi, nhìn từng đội binh lính lần lượt ra khỏi lều trại xếp thành hàng chuẩn bị thao luyện buổi sớm, Bội Lý Tá Lợi mang trên mặt một nụ cười thoải mái.

Nhưng là, hắn chỉ mới nở nụ cười được một cái chớp mắt, thì đã liền cứng lại!!

Bởi vì, hắn nhìn thấy thứ này......
Gió lửa!!!
Trên đài quan sát của một cái đồn canh gác ở phương bắc bốc lên một ngọn lửa cháy hừng hực, cột khói màu đen hướng thẳng lên bầu trời, trong làn gió lạnh hướng thẳng lên đến độ cao mấy chục thước bị thổi tan!

Mà đồn canh gác này, không ngờ lại là đồn có khoảng cách gần quân doanh của mình nhất!!

Bội Lý Tá Lợi mới nhìn qua đám gió lửa kia, sắc mặt trở nên cứng ngắc, trong lòng kinh ngạc đến không thể bình ổn trở lại, tai hắn chợt nghe thấy một âm thanh đáng sợ......

------
Tiếng hú! Đây là tiếng hú do một loại dã thú tru lên, tiếng hú nổi lên liên miên, cũng không biết có bao nhiêu, có lẽ có hơn mười, cũng có lẽ có đến mấy trăm? Tiếng rống hùng hậu mà tràn ngập cuồng bạo kia đan vào nhau cùng một lúc, theo gió lạnh truyền đến, khiến cho da đầu người ta không khỏi run lên!

Tiếng thét rống nặng nề này, nhất thời đã đánh tan sự yên tĩnh của ban mai.

Bội Lý Tá Lợi sửng sốt trong chốc lát, sắc mặt liền cuồng biến, hắn điên cuồng nhằm đến phía cửa trại đóng quân, một cước đá văng gã binh sĩ vẫn còn đang ngẩn người ra vì tiếng rống kia, xoay người một cái liền nhảy lên đài quan sát nhìn về hướng bắc.

Sau đó, cơ nhục trên mặt vị đế quốc tướng quân này rồi đột nhiên trở nên co rúm, một hạt mồ hôi to cỡ hạt đậu từ trên trán rất nhanh chảy xuống......

Phương Bắc, một cái đài quan sát gần nhất đã bị bao trùm trong ngọn lửa nghi ngút, một gò đất nhô cao ở phía bên trái đài quan sát, đã rất nhanh hiện ra một loạt bóng đen, trong ánh nắng mông lung buổi sớm, những bóng dáng đông nghìn nghịt kia lại trở nên càng tụ càng nhiều, giống như một mảnh mây đen vắt ở trên sườn núi......

Tiếng rống làm cho lòng người phát lạnh kia chính là truyền đến từ nơi đó. Bội Lý Tá Lợi tướng quân đứng ở trên đài quan sát, rất nhanh liền thấy rõ hình dạng của đám mây đen này......

Từng con từng con gấu đen chen chúc trên sườn núi, chạy lung không theo một trật tự nào thành một đống hỗn loạn, loài gấu đen này mỗi con đều tráng kiện cao lớn hơn so với loài gấu thường, trên lớp da lông màu đen, còn mặc thêm áo giáp đen thô ráp mà nặng nề, trên vai, còn có lót vai bảo vệ chi trước, hơn nữa còn mang theo những chiếc gai nhọn! Những cái bóng đứng ở đàng xa kia có vẻ là những bóng người, đứng chen chúc nhấp nho, phía sau cũng không biết còn có bao nhiêu nữa, càng lúc càng nhiều......

Đáng sợ hơn chính là, trên lưng mỗi con gấu đen mặc trọng giáp, tựa hồ ở gần cổ đều đeo một thứ gì đó gần giống như yên ngựa, trên lưng gấu đều có người ngồi! Người Ô Đin! Những kẻ trên lưng gấu, đều mặc áo giáp kim loại cực kỳ hiếm gặp ở người Ô Đin, tạo ra hình dạng thô hào lại cực kỳ nặng nề, một tay cầm rìu chiến to lớn, một tay ra sức đập đập lên ngực mình, trên cánh tay để trần là lông tay rậm rạp, mà tiếng gầm rú của bọn người kia, cơ hồ không kém bao nhiêu so với đám gấu đen tọa kỵ của bọn chúng.

Bội Lý Tá Lợi thấy rõ cảnh này, trong nháy mắt cảm giác toàn thân tựa như bị ngã xuống đáy thung lũng, chỉ cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, trái tim đột nhiên nhảy lên kinh hoàng, trong nháy mắt hắn có chút cảm giác không thở nổi, dùng sức há miệng thở dốc, hung hăng cắn đầu lưỡi mình một chút, nỗi đau đớn kịch liệt khiến cho hắn rốt cục tạm thời tỉnh lại khỏi tình trạng choáng váng này.

Trên đài quan sat, tướng quân bỗng nhiên quay đầu sang chỗ khác, vẻ mặt của hắn vặn vẹo biến dạng, điên cuồng gào lên.


Địch đánh úp!!! Là ‘Cuồng bạo giả’ của người Ô Đin!!!


Tiếng hét thê lương, nháy mắt truyền khắp doanh trại đóng quân......

-
Không có kèn, không có trống trận. Đám người Ô Đin cưỡi gấu trên sườn núi kia bỗng nhiên điên cuồng vọt xuống dưới trong một tiếng rít gầm!

Gấu đen ra sức chạy xuống, mấy trăm đầu gấu đen tụ tập cùng một chỗ trút xuống, giống như một mảnh mây đen dưới cơn lốc, lấy tốc độ điên cuồng, nhằm về phía trại đóng quân của quân đội Byzantine.

Tiếng kèn quân hiệu vừa mới thổi lên, trong quân doanh Byzantine nhất thời vang lên tiếng la hét kinh hoàng, đám quan quân với quần áo không chỉnh tề chung quanh khu cùng binh lính cũng không ăn mặc chỉnh tề, lại càng nhiều binh lính hoảng sợ đi ra từ trong lều trại, đã bị quan quân điên cuồng thúc giục xếp thành hàng, đại đa số binh lính thậm chí chỉ mặc áo choàng, còn có kẻ trong tay thậm chí không mang theo vũ khí.

Bội Lý Tá Lợi với khuôn mặt vặn vẹo méo mó hạ lệnh đem đóng cửa đại môn doanh trại, tiếng quát tràn đầy lo lắng của tướng quân không ngừng vang lên.

Khoảng cách quá gần! Đem hết toàn lực, thủ quân đang đóng ở doanh môn mới miễn cưỡng tụ tập hơn một trăm cung tiễn thủ, chỉ tới kịp bắn một lượt, đám chiến sĩ cưỡi gấu đen này cũng đã vọt tới doanh môn!

Nhưng cũng chỉ có một người trấn thủ tại tường rào trại đóng quân, ở trước mặt đám gấu đen cuồng bạo, dễ dàng bị đánh tan, chiến sĩ cưỡi gấu đen điên cuồng vọt vào trong doanh trại, đội ngũ thủ quân gác cửa doanh lâm thời sắp thành một bức tường người, dưới đợt trùng kích điên cuồng của hơn mười con gấu đen dẫn đầu phá tan cửa doanh chỉ trong nháy mắt liền bị dẫm nát, dưới cự chưởng của gấu đen, thân thể máu thịt của đám binh lính tựa hồ cực kỳ yếu ớt, vài gã binh sĩ thậm chí không kịp kêu gào liền trực tiếp bị chụp nát đầu, hàng binh lính thứ hai cũng ngay lập tức bị nghiền thành mảnh nhỏ! Mấy tên quan quân còn ý đồ tổ chức nhân thủ nhào đến, đám chiến sĩ gấu đen cũng đã hướng tới đám người đánh vào, một tay quan quân mới chỉ vung lên, đã bị gấu đen trực tiếp đánh bay, người còn đang ở trên không trung thì xương ngực đã gãy vụn, còn có một quan quân tuy rằng chém trúng gấu đen, nhưng là trường kiếm dưới cái tát của gấu đen dễ dàng bị bẻ gãy, lập tức chiến sĩ Ô Đin ngồi trên lưng gấu hươ búa quét qua, một cái đầu lâu lập tức bắn lên cao......

Đội ngũ mấy trăm thủ quân gác ở cửa doanh, chỉ trong thời gian không quá vài cái hô hấp đã bị suy sụp tâm thần, hơn trăm tên chiến sĩ Byzantine vừa mới đối mặt lập tức bị giết chết! Cánh cửa gỗ đại môn đã ầm ầm sụp đổ, mà tường rào sau khi bị trên dưới một trăm gã chiến sĩ gấu đen mạnh mẽ chàng xô vào, rầm một tiếng, tường rào dài đến hơn năm mươi thước ầm ầm sập xuống.

Càng lúc càng nhiều chiến sĩ gấu đen theo chỗ hổng chen chúc mà vào, nhằm về phía quân đội Byzantine đang trong tình thế hỗn loạn......

Có thể tưởng tượng được, đại đa số binh lính Byzantine thậm chí là vừa mới tỉnh ngủ, đại đa số là chưa kịp mặc áo giáp vào, thậm chí không có vũ khí, không có tấm chắn, thân thể máu thịt dưới trận tiến công của chiến sĩ gấu đen, không kịp phản kháng đã bị nghiền thành mảnh nhỏ.

Đội trưởng đội số một của binh đoàn số hai mang theo một đội tuần tra vừa được thay ca xông tới, cũng chỉ miễn cưỡng ngăn cản được một lát, vị đội trưởng này vũ kỹ không tầm thường, trường kiếm mang theo đấu khí hào quang chém ngã một con gấu đen, lại bị bốn con gấu đen từ phía sau hắn điên cuồng xông lên đồng thời đánh gục, sau một tiếng kêu thảm, thân hình bị xé rách thành nhiều mảnh nhỏ! Nội tạng cùng với thây xác bay tung tóe......

Dưới đợt trùng kích của vài trăm chiến sĩ gấu đen, bọn họ chẳng qua cũng chỉ như là một hòn đá nhỏ ném vào trận hồng thủy, chỉ bắn tung lên một chút hoa sóng, rất nhanh đã bị nuốt chửng....

Tổng thể mà nói, sự chống cự binh đoàn số hai cũng chẳng có bao nhiêu hữu hiệu, chiến sĩ gấu đen mặc dù chỉ có vài trăm, nhưng là dựa vào sức tấn công cuồng bạo của gấu đen, dễ dàng đã đem phòng tuyến đầu tiên mới được thành lập của binh đoàn số hai phá sập, rồi sau đó...... Thì trên cơ bản chỉ có thể xem như một hồi giết chóc mà thôi

Trại đóng quân của binh đoàn số hai đã biến thành một Tu La trường, nơi nơi đều là tiếng hét thảm tiếng tháo chạy, binh sĩ của binh đoàn số hai đã không còn ý chí chiến đấu, như một đám ruồi bọ không ai cầm đầu điên cuồng nhắm bốn phía mà đào tẩu, giẫm đạp lên nhau, xô đẩy nhau, sau đó bị chiến sĩ gấu đen đuổi theo từ phía sau dễ dàng giết chết.

Gấu đen nanh vuốt sắc nhọn, còn có rìu lớn của chiến sĩ Ô Đin ngồi trên lưng gấu, điên cuồng gặt hái sinh mệnh......

Loạn cục, đã không thể ngăn cản.
Mấy trăm chiến sĩ gấu đen đột kích, hoàn toàn làm sụp đổ dũng khí của binh đoàn số hai, mà từ phía sau làn sóng tập kích đầu tiên của chiến sĩ gấu đen, từ đằng sau triền núi nằm phía trước trại đóng quân xông ra rất nhiều kỵ binh tuần lộc người Ô Đin, mấy ngàn kỵ binh tuần lộc Ô Đin dễ dàng xông vào quân doanh của binh đoàn số hai qua khe hở tường rào, sau đó ầm ầm tản ra, giết chóc binh lính của binh đoàn số hai ở chung quanh......

-------
Trên sườn núi, một bóng dáng lẳng lặng nhìn tràng giết chóc phía xa, một đôi mắt híp dài, ánh mắt tràn ngập vẻ lạnh lùng.

Bóng dáng ấy cũng không cao lớn, thậm chí trong dân tộc Ô Đin với dáng người cao to là chủ yếu, hắn tựa hồ rất gầy yếu thấp bé, thể trạng như thế, cho dù là ở trong người Byzantine cũng chẳng qua là chỉ có thể xem như trung bình mà thôi.

Mà bóng lưng gầy yếu như vậy, lại đứng ở trên triền núi, trong làn gió lạnh, một thân áo choàng đen phấp phới, lại mang theo một tia sát khí uy vũ nghiêm nghị, nhưng dường như chủ nhân của bóng dáng gầy yếu này, lại đem đại địa dưới sườn núi kia đều giẫm dưới chân!

Phía sau bóng người này, mấy trăm tên chiến sĩ Ô Đin lẳng lặng đứng ở đàng kia, ánh mắt mỗi một gã chiến sĩ Ô Đin nhìn thân ảnh kia, đều tràn ngập cuồng nhiệt cùng sùng bái.


Thổi kèn hiệu đi.

Nhìn một lúc, bóng người này xoay thân lại, khuôn mặt hắn tướng mạo rất bình thường, môi mỏng mũi gãy, tướng mạo như thế, chỉ sợ tùy tiện đặt vào trong một đám người là không tìm ra. Nhưng đôi mắt hắn lại vừa híp lại vừa dài, khóe mắt him híp thoáng có chút xếch lên trên, thậm chí mang theo dáng vẻ có vài phần nhu hòa. Ánh mắt kẻ này lạnh lùng, giống như không mang theo một tia tình cảm dao động, dùng giọng nói trầm thấp hạ lệnh.

Nói xong, hắn chậm rãi đi về phía đám bộ hạ ở đằng sau, rất nhanh đã có người dắt tới một chiến mã cho hắn, chiến mã kia thân hình cao lớn, cao hai thước, nhưng lại là một con ngựa thần tuấn dị thường, trên đầu ngựa lại có một vết sẹo, chạy dọc một bên mặt trái con ngựa, xem ra mắt trái thớt ngựa này cũng đã bị mù.

Trên thân ngựa có một tấm áo giáp nhẹ, người này phi thân lên ngựa, tiếp nhận một thanh trường mâu ba lưỡi từ thủ hạ, nhẹ nhàng kéo dây cương, chiến mã hí dài một tiếng, toàn thân dựng thẳng lên, sau đó tung vó, từ trên sườn núi chạy như bay xuống, hướng thẳng đến quân doanh binh đoàn số hai mà chạy tới!

 
Huyền Huyễn Võng Du Bạo Cường Lão Ba
truyện hài hước trang bức nhập hố không thì miễn vào
[ Sự Kiện Tháng 3 ] Nữ Thần Tuyệt Sắc Mùa 2
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Liệp Quốc.