Chương 64: Bổ Nhiệm.
-
Lộng Triều
- Thụy Căn
- 1345 chữ
- 2020-02-01 05:00:47
Dịch: Tepga
Nguồn: Tàng Thư Viện
Nhóm dịch: Tepga
Tin tức Triệu Quốc Đống được bổ nhiệm làm phó trưởng đồn chủ trì công việc Đồn công an Giang Miếu đã được truyền khắp Công an huyện Giang Khẩu, việc này diễn ra chỉ sau khi hội nghị kết thúc có một tiếng.
Triệu Quốc Đống – 22 tuổi, công tác chưa đầy hai năm mà lại chủ trì công việc Đồn công an lớn nhất ở nông thôn Huyện Giang Khẩu. Khu vực quản lý gồm bốn xã, một thị trấn, dân cư hơn 100 ngàn. Trọng trách này đặt trên vai một cảnh sát trẻ như vậy. Tin này làm mọi người phải bàn tán xôn xao.
Sau khi biết được tin này, Triệu Quốc Đống liền gọi cho Lưu Triệu Quốc.
Thực ra hắn đã sớm chuẩn bị tư tưởng mình sẽ được đề bạt thành phó trưởng đồn, nhưng thật không ngờ mình sẽ chủ trì công việc. Đây có khác gì Trưởng đồn đâu, trong này ngoài thân phận chưa là Trưởng đồn thì không khác gì cả.
- Lưu ca, em vừa nhận được tin là trong hội nghị Đảng ủy của phòng đã quyết định bổ nhiệm em làm phó trưởng đồn Giang Miếu và chủ trì công việc.
- Ồ? Tốt rồi, chú phải làm tốt công việc.
Lưu Triệu Quốc nói rất bình tĩnh.
- Lưu ca, anh nói thật với em là có phải anh gọi điện cho Trưởng phòng Loan không?
Triệu Quốc Đống mặc dù biết câu này khá ngu nhưng hắn vẫn muốn hỏi.
- Trước tết anh cùng ăn với lão Loan. Anh chỉ nói với lão Loan rằng biểu hiện của chú ở vụ án trộm trâu rất xuất sắc, thể hiện được uy phong của Cục Công an An Đô chúng ta, được dân chúng tán thành. Chỉ như vậy thôi. Còn đâu anh không nói với ai.
Lưu Triệu Quốc cười cười đầy quỷ dị.
- Nếu như anh không nói với Trưởng phòng Loan vậy..
- Chú không nên xem nhẹ đầu óc chính trị của Trưởng phòng chú. Loan Chinh Viễn hoàn toàn có thể dựa vào phán đoán của mình mà có quyết định, tổ chức giao cho anh ta quyền này.
Lưu Triệu Quốc cắt ngang lời Triệu Quốc Đống nói.
Triệu Quốc Đống bỏ máy xuống rồi thở dài một tiếng. Mình chưa gì đã thành người chủ trì công việc Đồn công an, có phải tới quá nhanh không?
Triệu Quốc Đống rất nhanh cảm nhận được ưu đãi do quyền lực mang tới. Khi Khâu Nguyên Phong hoàn thành việc bàn giao công việc rồi dẫn y đến Đảng ủy Khu gặp các lãnh đạo thì mọi người đi qua lại đều nhìn Triệu Quốc Đống với ánh mắt hâm mộ.
Đảng ủy Khu cũng có chút giật mình vì tốc độ thăng chức của Triệu Quốc Đống, nhưng vẫn tỏ vẻ chúc mừng.
Sau mấy tháng ngắn ngủi, Triệu Quốc Đống đã khiến tình hình an ninh trật tự của hai xã Đại Quan Khẩu và xã Thổ Lăng cải thiện rõ rệt, được hai xã này đánh giá cao. Điều này rất hiếm có, điều này đối với Đảng ủy Khu phụ trách toàn khu vực sẽ rất tốt, cũng tăng cường uy tín của Đảng ủy Khu với chính quyền địa phương.
Triệu Quốc Đống mặc dù còn trẻ một chút nhưng lại rất chín chắn khiến người ta yên tâm. Chẳng những có quan hệ tốt với Đảng ủy, Chính quyền xã phụ trách, còn tôn trọng lãnh đạo Đảng ủy Khu. Điều này làm Đảng ủy Khu rất hài lòng.
Khâu Nguyên Phong cũng vừa kinh ngạc vừa vui mừng vì Triệu Quốc Đống thăng chức nhanh như vậy. Ít nhất Đồn công an Giang Miếu không bị người ngoài vào chiếm lấy, Triệu Quốc Đống cũng coi như trưởng thành dưới sự lãnh đạo của mình. Mà mình lên phòng Trị an công tác cũng cần các Đồn công an ủng hộ mới được. Triệu Quốc Đống phụ trách Giang Miếu thì y đương nhiên rất hài lòng.
Cho nên y cũng cố gắng lái xe dẫn Triệu Quốc Đống đến các xã, thị trấn, các công ty, nhà máy lớn của khu vực. Điều này nhằm Triệu Quốc Đống nhanh chóng thích nghi công việc.
Ngoài Thị trấn Giang Miếu thì các xã, thị trấn khác đều tỏ vẻ chào đón Triệu Quốc Đống. Nhất là hai xã Triệu Quốc Đống vốn phụ trách thì bọn họ đều nói lần này Công an huyện đã chọn nhân viên xuất sắc phụ trách Đồn công an Giang Miếu. Ngay cả hai xã Hắc Thạch và xã Bảo Long cũng chào đón.
- Tiểu Triệu, cậu mặc dù là người của Nhà máy dệt nhưng lần này là đại biểu Đồn công an đến Nhà máy dệt số một An Đô. Bí thư Hùng, anh có nhận ra không?
Khâu Nguyên Phong có vẻ khá quen với Hùng Nhân Quý.
- Ha ha, Triệu Quốc Đống con lớn lão Triệu thì sao có thể không nhận ra. Ha ha, bây giờ không thể gọi là Tiểu Triệu rồi, phải gọi là Trưởng đồn Triệu.
Hùng Nhân Quý nói với giọng đặc biệt của Sơn ĐÔng, y cao khoảng mét bảy nhưng rất nặng cân. Y mặc bộ quần áo khá sát người nên bảo sao có người gọi y là Hùng cẩu.
- Bí thư Hùng, anh cứ gọi tôi là Tiểu Triệu sẽ thân thiết hơn mà. Tôi dù sao cũng là con của nhà máy.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Ha ha, được, cậu cũng đừng gọi tôi như vậy, gọi tôi là Hùng ca như lão Khâu đi. Được chứ?
Hùng Nhân Quý vui mừng ra mặt mà nói:
- Nhà máy dệt chúng ta cuối cùng cũng có nhân tài. Tiểu Triệu, cậu bây giờ cũng coi như là quan phụ mẫu của Nhà máy dệt rồi đó. Đây chính là làm Nhà máy dệt nở mày nở mặt.
- Hùng ca, nếu Hùng Nhân Quý là người từ Nhà máy dệt đi ra thì về sau nhà máy các anh phải ủng hộ Đồn công an Giang Miếu và Tiểu Triệu chứ?
Khâu Nguyên Phong đảo đảo mắt rồi nói.
- Ha ha, anh đừng có làm tôi mắc câu. Trong phạm vi năng lực của tôi thì tôi sẽ ủng hộ Tiểu Triệu như anh vậy.
Hùng Nhân Quý khẽ đấm Khâu Nguyên Phong rồi nói:
- Mẹ nó chứ, lão Khâu, anh thăng chức rồi mà không nói một câu. Tết ngồi ăn với nhau còn giấu tôi.
- Ha ha, Hùng ca, hội nghị Đảng ủy chưa nghiên cứu thì chưa thể thành công. Thực ra cũng không tính là thăng chức chỉ là điều tương đương mà thôi. Chẳng qua tôi được điều về gần nhà hơn một chút.
Một bên đi vào phòng khách, Khâu Nguyên Phong nói:
- Hùng ca, ngày sau nếu ở Giang Khẩu có gì cần giúp thì cứ nói. Tôi sẽ không từ chối.
- Hừ, tôi cần lời này của anh. Nếu lần sau tôi bị bắt ở huyện thì phải cứu tôi đó.
Hùng Nhân Quý không để ý mấy Triệu Quốc Đống đứng đây. Y cho rằng Khâu Nguyên Phong không ngừng nói giúp Triệu Quốc Đống thì Triệu Quốc Đống nhất định là tâm phúc của Khâu Nguyên Phong.
- Chuyện của Hùng ca là chuyện của tôi mà.
Khâu Nguyên Phong vỗ ngực nói.
Trong phòng khách có mấy người. Mấy người Mã Chánh Khuê vội vàng đứng lên đón.
- Lão Lỗ, lão Mã, mấy anh gặp mặt Trưởng đồn mới của Đồn công an Giang Miếu chúng ta. Triệu Quốc Đống, Trưởng đồn Triệu. Trưởng đồn Khâu được điều lên làm Trưởng phòng Trị an Công an huyện. Hôm nay Trưởng đồn Khâu mang Trưởng đồn Triệu đến làm quen với mọi người.