Chương 22: Đảo Circe.
-
Lữ Hành Giả
- Phong94
- 1503 chữ
- 2019-08-30 03:44:18
Tin tốt là cả ba được cứu lên tàu. Nhưng tin xấu là cả ba đang bị áp tải, chỉ có Nancy là hơi được lơi lỏng một chút. Kiếm của Phong đã bị cướp mất. Nhưng may sao cái mặt nạ của Arita vẫn còn đó, cậu bé đeo ngược nó sau đầu. Phong rất muốn cho các cô gái mặt như đâm lê này thử chút sự kinh khủng của chiếc mặt nạ.
Cả ba đang có một chuyến thăm quan con tàu miễn phí. Các cậu đưa đưa đi băng qua những căn phòng tối tăm. Toàn bộ thủy thủ là nữ, mặc đồng phục đen, còn nam thì mặc áo cam, chỉ được làm tạp vụ. Các cậu nhìn thấy những kho than đá, nồi hơi và động cơ – chúng rung lên bần bật, xì khói tứ tung chả khác gì con bò Colchis. Cả ba nhìn thấy buồng hoa tiêu, kho thuốc súng và một boong chứa đại bác bằng đồng ánh xanh, Nancy gọi đó là đồng Celestial, chỉ có chúng mới có thể tiêu diệt quái vật. Chắc thanh kiếm đen của Phong là một ngoại lệ. Cùng với đó là một dàn những khẩu RPK và M60 với dải băng đạn dài loằng cũng bằng đồng Celestial ở mạn trái và mạn phải tàu. Phong tự hỏi làm sao mà con tàu có thể đi loanh quanh khắp vịnh với hàng đống vũ khí như vậy.
Cuối cùng cả ba đã đến được phòng chỉ huy. Buồng của thuyền trưởng con tàu chỉ có kích thước bằng một phòng thay đồ, nhưng vẫn lớn hơn nhiều so với bất kỳ căn phòng nào trên con tàu này. Một cái bàn làm việc bày biện bằng vải lanh trắng và đồ sứ. Ngồi sau đó là một người phụ nữ còn trẻ với bộ đồ công sở.
-Á thần à? Hy lạp hay La Mã.
Hy Lạp. Trại con lai.
– Phong rất bình tĩnh trả lời.
-Càng thêm một lý do để ta quảng ngươi xuống biển. Đàn ông thì không được lên tiếng khi chưa được phép. Ngươi có biết hiện tại Amazon chúng ta đang liên minh với quân đoàn La Mã. Thậm chí Nữ hoàng của ta lại là chị em với pháp quan của họ. Họ nói lũ Hy Lạp phản trắc các ngươi phản bội lòng tin của họ, phá hủy nhà của họ.
Đó là việc của hai trại, chúng tôi còn chưa được tính là thành viên. Giờ chúng tôi đang trên đường đến đó.
– Nancy lý nhí.
-Thật đáng tiếc, em gái. Dù sao em cũng chỉ là một thần nông. Nếu không em đã có thể gia nhập cùng bọn chị. May cho hai tên đàn ông khốn khiếp kia đấy. Ngày mai chúng ta sẽ về đảo. Mọi sự để cho chấp sự Kinzie quyết định.
___________
Đến tận chiều ngày hôm sau cả ba được đưa lên một hòn đảo. Trung tâm đảo là một quả núi nhỏ, một dãy nhà chói sáng màu trắng, và một bãi biển được viền lấm chấm bởi những cây cọ. Các cậu đang bước chân lên một bến cảng chật kín với những con tàu kỳ dị khi đặt chúng cạnh nhau: một con tàu ngầm hải quân Mỹ, một vài chiếc thuyền độc mộc và một chiếc thuyền buồm có ba cột buồm kiểu cổ. Trên đảo còn có sân bay dành cho máy bay lên thẳng, thêm một chiếc trực thăng. Trên đường băng ngắn là một chiếc máy bay Learjet và một chiếc máy bay cánh quạt trông giống máy bay chiến đấu thời Chiến tranh thế giới thứ hai.
Ba người bọn Phong được dẫn đi xuyên qua bến cảng và kho hàng. Họ đi băng qua làn đường dành cho xe nâng, len lỏi qua mê cung dây chuyền và đi bên dưới một dãy những cần cẩu loại nhẹ. Phần lớn container ghi những nhãn hàng khá thông dụng: sách, đồ điện tử, tã giấy trẻ em... Nhưng bên góc tường là một xe dã chiến quân đội loại lớn, đã lắp cả súng máy, bên sườn có đề cả mã vạch quân đội. Treo trên thanh giằng là một bảng hiệu viết: Khu nội địa.
Qua kho hàng là một quảng trường nho nhỏ được bao quanh bởi các tòa nhà bằng kính và gạch chống nóng. Trên cửa kính của tòa nhà văn phòng nằm bên tay trái họ có gắn một từ duy nhất: AMAZON.
Sảnh rất trống: các bức tường kính, sàn nhà đen bóng, một vài cái cây quý hiếm. Chỉ có vậy. Cạnh bức tường trong cùng là một cầu thang bằng đá cẩm thạch màu đen hướng lên khu văn phòng. Ở giữa phòng lớn nhất, một cô gái trẻ mặc vest đen với mái tóc dài màu nâu vàng đang đeo tai nghe của nhân viên an ninh. Thẻ ghi tên của cô ta đề là Kinzie. Chắc là vị chấp sự mà cô thuyền trưởng nói hôm qua đây rồi.
-Tên? Tuổi? Lý do các người lại đến đây?
Nancy, Phong, Arita. Đương nhiên là bị bắt đến. Hóa ra là những nữ chiến binh Amazon và trang web bán hàng trực tuyến Amazon là một à?
– Vẫn là Phong lên tiếng.
Nữ chiến binh Amazon là những chiến binh gan dạ trong truyền thuyết Hy Lạp cổ đại. Họ có vương quốc của riêng mình, đứng đầu vương quốc là nữ hoàng Hippolyta. Theo truyền thuyết, vương quốc của họ nằm ở vùng Tiểu Á. Người Amazon sống theo chế độ mẫu hệ, phụ nữ điều hành đất nước cả hai mặt chính trị và quân sự. Người phụ nữ Amazon tham gia chinh chiến, dành cả đời trên lưng ngựa trong khi đàn ông làm việc nhà. Trước khi kết hôn, phụ nữ Amazon phải giết chết một người đàn ông, đứa trẻ trai nào ra đời trong vương quốc của nữ hoàng Hippolyta cũng sẽ bị giết chết hoặc là phải rủ nhau đi luyện Quỳ Hoa bảo điển. Nhà sử học Hy Lạp cổ đại là Herodotos viết về họ là những kẻ săn đàn ông, còn nhà triết học nổi tiếng Homer gọi họ là antianeira nghĩa là chiến đấu như đàn ông. Và cũng có lẽ vì vậy, việc giao chiến với những nữ chiến binh Amazon là một nhiệm vụ cần thiết đối với các vị á thần anh hùng Hy Lạp.
NHưng có ngờ đâu, sau mấy nghìn năm, họ lại lập nên cái "đế chế" còn hoành tráng hơn cả tổ tiên. "Đế chế" bán lẻ trực tuyến lớn nhất Hoa Kỳ, với doanh số bán hàng trên mạng Internet gấp gần ba lần so với doanh thu của hãng xếp hạng nhì trong cùng lĩnh vực, và người ta còn nói, không có ai ở Mỹ mà chưa từng một lần đặt hàng qua Amazon.com!
-Kế hoạch hay đúng không? Đúng thế, hệ thống phân phối của chúng tôi có mặt trên toàn thế giới. Phải mất rất nhiều năm và phần lớn của cải để xây dựng nó. Rốt cuộc thì hiện tại nó cũng đã mang lại lợi nhuận. Người phàm không nhận ra là họ đang tài trợ cho vương quốc Amazon. Mà mấy người đang đi đâu?
-Không gì nhiều! Chẳng là em gái của cậu này bị bắt, chúng tôi đuổi theo. Lời tiên tri nói chúng tôi phải đến đảo Circe.
-Đây là đảo Circe!
".....Thật sự!" - Phong ngạc nhiên đến nỗi lặp lại câu trả lời.
-Đúng vậy. Lúc đầu nó là của mụ phù thủy Circe nên mới có tên vậy. Bà ta đã nuôi dưỡng Nữ hoàng Hylla của chúng ta. Hòn đảo đã bị những tên cướp biển phá hủy sau khi vị anh hùng Percy Jackson của các ngươi ghé qua. Giờ thì nó là hải cảng trung chuyển của vương quốc Amazon bọn ta. Thế nhé! Ta đang bận, các ngươi đi được rồi, không có cô bé nào trên đảo này cả.
Ý cô là chúng tôi được tự do, đơn giản thế thôi?
– Phong ngạc nhiên tập hai.
-Đơn giản vậy thôi. Chúng ta ghét đàn ông, nhưng việc nào ra việc đó. Hơn nữa lệnh của Nữ hoàng là giờ phải gần gũi hơn với các á thần.
Có thể hỏi cô một câu cuối cùng được không?
– Phong gãi đầu gãi tai –
Có thành phố nào ở phía đông được gọi là thành phố không có ánh nắng không?
-Từ đây về Vịnh San Francisco còn xa hơn từ DC đi đến đảo Hawai đấy. Chỉ có một nơi như thế thôi. Nó nằm ở châu Âu.
Ý cô nói là
– Cậu ngập ngừng –
London???
-Đúng rồi đấy. Dù sao đây cũng không phải là nơi các tập trung quyền năng nhất của các vị thần Hy Lạp các cậu, nên các cậu có thể đi được máy bay rồi. Vừa lúc ta có một đơn hàng đi London, các cậu đi nhờ chứ?