• 240

Chương 26: Ziegevolk.



Yên nào! hai cái đứa này. Chúng ta đi theo dõi, chứ không phải đi dã ngoại
– Phong càu nhàu –
Đã nói ở nhà đi thì không nghe.



Chuyện vui như thế này sao có thể thiếu em!
– Nancy dẩu mỏ.


Nhỡ em gái em đúng thật là bị hắn bắt thì sao?
– Arita cũng không vừa.

Việc này phải nói đến sau chầu bia làm quen nhớ đời hôm trước, Phong may mắn phát hiện trong đám người cổ động viên đó có một người là thám tử tư. Thế là cả ba thường xuyên đến nhà ông anh đó ăn vạ! À, phải gọi là kiếm manh mối. Hiện tại anh trai đó cũng đang đau đầu về một vụ tìm một cô gái trẻ mất tích. Sau năm sáu chầu bia tiếp theo Phong mới moi ra được, anh ta cũng điều tra được kha kha rồi, chỉ còn chờ bằng chứng thôi. Chính là người đàn ông trong căn nhà trước mắt.


Tên này mới chuyển về đây, từ Ascot, Berkshire
– Phong thì thầm –
Khoảng hơn một năm trước, rồi mua đứt căn nhà cho thuê này! Rất hào phóng. Theo ông anh thám tử kia thì tư liệu trước đó của hắn chẳng có gì, cứ như từ trên trời rơi xuống vậy. Bershire cũng chỉ là điểm dừng chân của hắn. Nhưng quan trọng hơn là ở Berkshire sáu tháng qua người ta phát hiện ra cả đống vụ án mất tích. Nạn nhân chủ yếu là mấy cô gái trẻ, cả khách du lịch. Từ Dover, Cumbria, xứ Wales... Thậm chí có người đến từ Mĩ nữa. Có người nhìn thấy hắn dắt một bé gái châu Á vào nhà, theo miêu tả thì trông rất giống em gái em.


-Nhưng em gái em bị bọn quái vật bắt cóc cơ mà. Gã này....


Chị đảm bảo hắn không phải là người bình thường.
– Nancy xen vào –
Chị trốn anh Phong đi kiểm tra hắn một lần rồi! Hắn có mùi của cỏ, lại có mùi hơi giống thần rừng bọn chị, nhưng tà ác hơn nhiều. Lại có mùi của mấy con đực già dê nữa chứ. Kinh lắm!



Cái gì? Em ... Em...
– Phong không thốt lên lời.


Thôi nào!
– Nancy tiếp tục –
Dù không phải tên này bắt cóc em gái Arita đi chăng nữa, chúng ta cũng có thể moi được chút thông tin gì từ hắn ấy chứ. Vớ vẩn lại ra cả một đường dây.


Đây là một biệt thự nhỏ. Không quá vắng vẻ nhưng tuyệt đối thanh tĩnh. Ngôi nhà hai tầng được trang trí rất thanh nhã, tạo cảm giác nhẹ nhàng. Từ cánh cửa sổ lớn có thể nhìn thấy được ánh nước lấp lánh của dòng sông Thame phía xa.

Cả ba theo lối cửa sau tiến vào ngôi nhà. Các cậu trèo qua một bức tường thấp, tiến vào một khu vườn nhỏ. Phong hồi hộp, đây là lần đầu tiên cậu làm như vậy. Cậu có thể bị bắt bất cứ lúc nào.

Hình như hắn ta không có ở nhà. Phong mạnh bạo hơn, tiến hẳn vào bên trong. Phòng rất gọn gàng. Dưới góc sàn, bên dưới một bộ sofa gỗ có gầm rất cao, dày đặc những nắp thông khí. Chắc chắn bên dưới tầng hầm có gì đó. Cậu đi về hướng phòng ngủ tìm kiếm. Ở bên dưới phòng kho nhỏ nằm dưới thang lầu, Phong tìm được một tấm ngăn không dễ dàng phát hiện. Vách khe không một chút bụi, chứng tỏ nó được thường xuyên đóng mở.

- Nhất định là ở trong này rồi!

Phong dùng sức kéo ra vách ngăn. Một mùi tanh hôi khiến người ta nôn mửa ập vào mặt, làm cả ba không khỏi bịt lỗ mũi lui ra sau mấy bước...

Trong tầng hầm mờ mờ tối đen một mảnh, ngoại trừ mùi tanh ngòm bẩn thỉu còn có mùi của máu. Phong cau mày cẩn thận đi tới, dọc theo vách tường tìm kiếm công tắc mở đèn.


Tạch
– đèn sáng. Một chiếc lồng sắt khổng lồ xuất hiện. Bên trong được chia làm ba không gian nhỏ. Bên trong là ba cô gái quần áo xộc xệch, đùi đầy rẫy vết thương. Các cô đang nheo mắt lại, vừa do hoảng sợ vừa như không quen với ánh sáng.

Cả Arita lẫn Nancy đều ré lên sửng sốt. Phong cảm thấy mình tức giận chưa từng có, cậu cố gắng cứu cô gái ra khỏi cái lồng sắt, nhưng lại phát hiện không có chìa khóa. Phong vung kiếm giận dữ chém bay cả cái cửa lồng.

Đột nhiên Phong cảm thấy điều gì đó không đúng. Cậu vội lao ra cửa, nhưng đã bị khóa trái. Những tiếng xì xì cất lên nho nhỏ. Một mùi hương thoang thoảng nhẹ nhàng lướt qua mũi.


Có khí độc! Mấy cô kia nằm úp xuống sàn. Arita, đeo mặt nạ vào rồi phá cửa.
– Phong quát lên.

Arita húc bay cái cửa. Nancy nhẹ nhàng đỡ ba cô gái ra ngoài. Phong chạy lên phòng khách, nhìn qua cửa sổ. Thấp thoáng là bóng một người đàn ông nhỏ thó đang chạy trốn rất nhanh.


Arita, ở lại trông mấy cô gái. Anh với Nancy đuổi theo
– Phong ra lệnh.

Cậu kéo Nancy đuổi theo người đàn ông. Cặp chân dê của Nancy đúng là sinh ra để chạy nước rút. Móng gõ trên nền đường nhựa cộp cộp. Chẳng mấy chốc mà đã đuổi sát nút gã kia.


Keng... Keng... Keng...
Phong chém bay mấy tia sáng màu bạc bắn đến. Hóa ra tên này có một cái ống phóng tiêu.

Gã đã bị dồn vào một góc tường. Phong và Nancy vừa vặn đuổi tới.

-Sao hả. Chạy nữa đi.

Mắt gã long lên sòng sọc giận dữ rồi bắt đầu biến đổi. Cái quần thụng bị rách tan nhưng vẫn giữ nguyên vẹn cái quần đùi bên trong, cái quần bền y như cái quần đùi tím huyền thoại của Hulk, lộ ra một cặp chân dê vô cùng hoành tráng. Khuôn mặt hắn cũng thay đổi. Hai má hắn trồi lên những sợi lông dê bết dính bẩn thỉu tạo thành một cái bờm tan nát. Hàm răng lộ ra nhọn hoắt, đen xì, lởm chởm. Hai tai nhọn vểnh lên. Ngay trên đỉnh đầu mọc ra một cặp sừng dê vươn dài.

-Em biến thành thần rừng cũng như thế này à Nancy?


Đáng ghét!
– Nancy dẫm vào chân Phong đau điếng –
đó là dòng dõi của thần Satyr, anh em song sinh của thần Pan. Cũng là một nhánh của thần rừng. Tuy không có tên riêng nhưng ở đây bọn họ gọi chúng là Ziegevolk. Chúng tượng trưng cho sự say xỉn, quậy phá, tính dâm dục và sự sinh sản. Em chỉ được nghe kể thôi, chưa từng thấy một con nào như thế này trước đây.


Bỗng nhiên từ đâu đó bay ra một đống áo choàng cũ bay phấp phới. Ở chỗ tay áo của những cái áo choàng đó thò ra một bàn tay nhầy nhẫy, xám xịt. Nó ghẻ lở, nhờn nhợt và gớm ghiếc như bàn tay xương xẩu của một bà lão đã chết trương nhiều ngày. Khuất bên trong cái mũ trùm đầu, chẳng biết có gì trong đó hay không, rít lên như một sinh vật sống và lóe ra một ánh đỏ chết chóc. Một luồng khí lạnh thấm buốt da, từ cái choàng cũ, lan rộng.

Nó trôi nổi lao về phía cả ba. Gã thần rừng xấu xí kia hình như đã chết đứng vì sợ.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lữ Hành Giả.