• 240

Chương 28: Ngôi nhà phố Privet Diver.


Này James! Em có chắc không? Chuyện em đi với bọn anh ấy. Bố mẹ em thì sao?

-Không sao đâu anh! Bố và ông ngoại em đang bận rộn cho kế hoạch mới ở sở Muggle. Mẹ em cũng dẫn Albus về Hang Sóc rồi. Đáng nhẽ là ngày mai em cũng về đó. Giờ em chỉ cần nói là sẽ đến ở nhà một người bạn gốc Muggle nào là được.

-Nguy hiểm lắm đấy!

-Vậy sao Nancy và Arita...

-Bọn anh ở một thế giới khác hẳn em. Những người như hai đứa nó chỉ mong có một cuộc sống yên bình mà chẳng được...

Không khí trùng hẳn xuống sau câu nói của Phong. James đã biết mình vừa hỏi một câu không nên chút nào. Nhưng rất nhanh cậu đã nghĩ ra cách:

-Mọi người chưa ăn gì đúng không? Đi theo em? Em biết chỗ này đặc biệt lắm...
______________

Hóa ra nơi James đưa cả bọn tới là một quán Ramen. Nó nằm khuất trong dãy phố mà Phong chắc chắn nó còn chẳng hiện tên trên bản đồ. Đúng là có dân bản địa dẫn đường có khác. Chắc là James muốn đền cho Arita đây.

Một quán Ramen đúng tiêu chuẩn không pha tạp, mặc dù nó nằm khá gần trung tâm London: một căn nhà nhỏ chỉ cao tầng rưỡi ốp gạch giả màu đỏ thẫm, lối đi hẹp cùng cửa hiệu sáng choang. Rèm ngắn trước cửa và hai chiếc đèn lồng hai bên đều mang màu đỏ và trắng, bên trên có mấy chữ Nhật: Ramen-ya.

Arita bước vào đầu tiên. Phong cũng không nhanh không chậm tiến theo sau. Hơi từ mấy chiếc nồi bốc lên thơm nức mũi, ấm áp lan tỏa khắp cả căn phòng. Nancy bỡ ngỡ ngồi lên chiếc ghế cao, chắc là mới đến đây lần đầu.

-James hả cháu? Lâu lắm mới qua chú nha!

Đằng sau dãy bàn dài như quán bar là khu bếp. Đây là một trong những thứ Phong thích nhất ở quán Ramen, vừa chờ đợi vừa quan sát người chế biến. Đứng đó là một người đàn ông người Nhật không thể nào Nhật hơn: béo tốt, hơi đậm người, hàm vuông và đôi mắt híp không thể nào nhầm lẫn.

-À vâng! Hôm nay cháu dẫn bạn đến. Cháu tin tưởng mỗi chú thôi đấy.

-Khà khà! Được! Để chú! Mấy đứa ăn gì nào? Hôm nay chỗ chú có Tonkotsu (nước dùng heo) và Torigara (nước dùng gà).

Arita vẫn xung phong đi đầu, một tô Hataka hai thịt, thêm dầu và Shio (muối biển).

Nancy thì mất cả một lúc lâu xin lỗi vì cô bé ăn chay (món khoái khẩu của thần rừng Trại con lai là vỏ lon nhôm).

James thì kêu một suất như mọi khi, chắc là cậu bé đến đây khá thường xuyên.

Phong thì gọi một tô Kumamoto.

-Haha! Có ngay! Nghe các cháu gọi cũng biết ngay các cháu thường xuyên đi ăn Ramen rồi! Sành ăn đấy mấy nhóc!

Quả nhiên chỉ một lúc sau là suất của cả ba được đưa lên. Nước dùng Ramen gồm hai nguyên liệu cơ bản Dashi (xương heo, gà, bò, rau củ hoặc hải sản) và Tare (tương, xì dầu, miso hoặc tương muối). Tùy vào những sự kết hợp khác nhau mà có các loại mì Ramen khác nhau.

Như tô Hataka của Arita là nước soup dùng hoàn toàn xương heo. Được chế biến từ thịt đã hầm lâu trên bếp, làm cho hương vị của nó cũng trở nên đậm đà hơn hẳn. Vì thế, nó đã rất được ưa chuộng trên khắp thế giới. Cái tô của Arita đầy đến tận ngọn, hoàn toàn không trông thấy mỳ đâu.

Phần của James là một tô nước soup đặc màu trắng từ xương gà và rau củ, cùng với cơm và một lô các đĩa đồ ăn kèm. Riêng thịt và đồ rán cũng đã có mấy loại, cùng với một đĩa rau củ khô.

So ra thì tô của Phong là bình thường nhất, nước soup từ cả heo và gà, thêm Mayu, một loại dầu đen mùi thơm được chế biến từ tỏi xay nhuyễn hoặc hạt vừng.

Arita vẫn xung phong đi đầu dẫn trước, thằng bé tiêu diệt cái tô của nó chỉ trong vòng ba phút. James thì lâu hơn hẳn, tận... bốn phút. Phong không nghĩ là cái mặt luôn cau có của Arita lại có biểu hiện thỏa mãn được như thế.

Có vẻ kế hoạch của thằng bé James này rất thành công. Cả ba vác cái bụng khệ nệ trèo lên taxi. James trố mắt nhìn Nancy giận giữ cắn nát cái vỏ lon nhôm. Thằng nhóc nép vào một góc ghế sau, sợ sệt nhìn qua, thầm nhủ sẽ chẳng bao giờ dám trêu chọc cô nàng nữa.
__________________

Ngôi nhà số 4 Privet Diver, hạt Surrey, ngoại ô London.

-Oa! Đây là nơi chúa cứu thế ba em sống hồi nhỏ này! Sao không có ai vậy? Anh tưởng gia đình bác Dudley của em sống ở đây chứ.

-Cái này anh cũng biết à? Sau khi bác Dudley thoát khỏi đám giám ngục thì cả gia đình họ chuyển sang Úc rồi. Ngôi nhà này giờ là của gia đình em. Mọi người cũng rất hay về đây, theo như ông ngoại nói, là để hòa nhập với cộng đồng Muggle.

Hai đứa nhóc Nancy và Arita chia nhau hai căn phòng và đã yên giấc ngủ. Thằng nhóc James vẫn căm cụi mày mò tìm kiếm gì đó trong cuốn sổ cũ mèm, rồi lại ghi gi chép chép. Sau đó nó lại lôi ghế lật đật đứng lên lấy một cuốn sách bé tí cỡ con tem. Phong thích thú khi thằng bé mở ngang mở dọc cuốn sách, như đang dỡ một mẩu giấy được gấp gọn lại rất nhiều lần, cho đến khi cuốn sách lớn và dày đến một gang tay.

-Đang làm gì đấy?

-Em đang tìm kiếm mấy loại độc dược. Một con rồng không phải là thứ mấy đứa trẻ như chúng ta qua mặt được đâu. Em muốn chuẩn bị một số thứ. Mai chúng ta sẽ đến Hẻm xéo.

James ghi chép thêm một số thứ nữa rồi gập cuốn sổ lại, đặt nó lên bàn. Tuy bìa da của cuốn sổ đã nát nhưng vẫn còn hiện ra mấy chữ màu vàng xỉn:
Advanced Potion Making – L.Borage
. Ngay bên cạnh nó là một cây đũa phép có những nốt u nầng nhiều lỗ nhỏ chạy dọc từ chuôi đến đầu đũa.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lữ Hành Giả.