• 240

Chương 32: Gaia.


Cái quái gì thế này?...
Arita vừa thở hổn hển, đấm bay một con quái vật cực kì xấu xí lần đầu nhìn thấy vừa gọi
Chiko-san, Chiko-san... Chú đang ở đâu? Đây là nơi nào thế?


Chỉ có tiếng gào thét của lũ quái vật vang vọng trả lời cậu...

Lúc đầu chúng chỉ là những cái xác thối rữa nham nhở. Một thứ chất lỏng tanh tưởi vừa đen vừa đỏ trào ra từ hai hốc mắt sâu hoắm rất kinh tởm. Chúng chậm chạp nhưng có sức khỏe phải gấp hai lần người bình thường. Chúng tấn công tất cả những thứ xuất hiện trước mắt, kể cả đồng bọn. Chỉ sau một vài lượt, con khỏe nhất đã ăn thịt được hầu hết đồng bọn, sau đó thì nó biến thành con quái vật trước mặt Arita đây. So với nó, mấy mụ Gorgon là những mỹ nhân.

Con quái vật to ngang cỡ một tòa nhà bốn tầng với bộ da xám ngoét, dầy khực, xù xì và đầy chỗ tróc lở. Khuôn mặt nó vặn vẹo chẳng còn hình thù. Vùng da mặt và trước ngực thì lại có màu đen, bị bao kín bởi những vết nứt nẻ ngang dọc màu đỏ như máu. Hàm răng cũng chẳng khá hơn, nhọn hoắt, lởm chởm, và chiếm đến một nửa diện tích khuôn mặt.

Arita nuốt nước miếng đánh ực một cái rồi vội vàng sử dụng Over Soul. Luồng linh lực màu đỏ lại tuôn trào. Nhưng chúng chưa kịp định hình thì con quái vật đã lao đến. Chẳng còn cách nào khác, Arita vắt chéo hai cánh tay lên đỡ.

Arita bị văng ra xa như quả bóng xịt. Nhưng con quái vật cũng gào rống lên đau đớn. Hóa ra vùng cánh tay đã hất văng Arita đang bị luồng linh lực đốt cháy. Ngọn lửa bốc lên đặc một màu đỏ như máu.

Thấy hiệu quả, Arita tự tin nhào tới. Cậu đang nhắm đến đôi chân ngắn cũn của nó. Arita nghiêng người về phía trước né tránh cánh tay to như cái cây cổ thụ của con quái vật đang quét tới. Khi cánh tay kia đến vừa tầm, Arita hạ thấp trọng tâm nhảy vọt lên, đạp lên nó lấy đà rồi tung một cú đấm trời giáng vào khuôn mặt vặn vẹo của con quái vật...

Arita không hề biết rằng, ở cách đó không quá xa có hai người đang hứng thú nhìn cậu. Một người thì rõ ràng là Chiko-san. Còn người kia là một người đàn ông trung niên khuôn mặt góc cạnh không rõ tuổi tác. Người này mặc một bộ veston đen ánh tím, mái tóc vàng óng, đôi mắt thâm quầng thiếu ngủ, lúc nào cũng lim dim khép hờ cũng một màu vàng kim nốt. Đặc biệt mang một chiếc bông tai lớn hình cánh chim bên tai phải.

-Đây là lần cuối cùng! Không có lần sau đâu. Ngươi có biết là tạo nên một giấc mơ cho á thần khó khăn như thế nào không? Mỗi giấc mơ có thể là một phần sự việc đang diễn ra hoặc là một lời tiên tri gần; đó sức mạnh chuẩn bị cho mỗi á thần. Bình thường ta đều vứt quách cho thằng con trai Morpheus hoặc thằng em Oneiroi. Nhưng ngươi lại ngăn cản chúng hết lần này đến lần khác.

-Được rồi! Hippo-san. Ta cũng đã giải thích rồi mà. Giấc ngủ là để bộ não nghỉ ngơi, tâm thức được thả lỏng hoàn toàn. Vì vậy giấc ngủ rất quan trọng, là một cách chậm rãi tăng linh lực tự nhiên nhất của một Âm dương sư. Linh thức của thằng bé còn chưa định hình. Anh cứ như vậy tiến vào là làm hỏng thằng bé đấy.


Nhưng chúng ta không còn nhiều thời gian nữa! Gaea có thể trỗi dậy bất cứ lúc nào. Những đứa trẻ trong Lời tiên tri về nhóm bảy đã lên đường rồi. Arita sẽ là vũ khí bí mật đem lại chiến thắng cho chúng ta. Còn nữa! Vứt cha cái thứ tiếng anh bậy bạ của ngươi đi. Tên ta là Hypnos, H... Y... P... N... O... S. Hippo là con hà mã...
– Người đàn ông bực tức.

Nữ thần Nyx – Nữ thần Đêm Tối sinh ra rất nhiều vị thần tai hại cho thế gian và loài người. Một trong số đó là Hypnos, vị thần của những giấc ngủ. Vị thần này luôn trong hình dáng điển trai yêu dị, cùng với chiếc khuyên tai hình cánh chim, thỉnh thoảng lại thêm ly rượu có thể làm người ta ngủ cả ngàn năm. Với quyền hạn của mình, thần có thể ru ngủ cả thần Zeus - chúa tể của các vị thần. Và việc này diễn ra không chỉ một, mà là đến hai lần.

Bên cạnh Hypnos, thường có Morpheus - Thần của những giấc mơ, như một phụ tá. Và đôi khi là cả Oneiroi - cũng là thần của những giấc mơ, nhưng thiên về ác mộng.


Tôi chẳng hiểu thế nào mà mấy vị thần các anh bên này đánh nhau cũng có thể lôi trẻ con vào
– Chiko-san tỉnh bơ lảng tránh.

Hypnos đang định nổi khùng thì đúng lúc đó...

Buumm Buumm Bumm...


Hahaha... Hóa ra linh lực cũng có thể dùng như thế này. Đây chính là đòn mà ông ngoại dùng để bắn Chiko-san đây mà...
– Arita hưng phấn. Những viên đá được bao bọc bởi luồng linh lực màu đỏ lao vun vút. Không chỉ như vậy, những viên đá còn được phóng to lên dần dần theo đường bay, tùy thuộc vào số linh lực truyền vào. Chúng bắn đi và nổ tung như những viên đạn pháo.


Nhanh như vậy đã học được Liệt ma đạn. Lại còn không cần ai chỉ dẫn...
– Chiko-san lộ rõ vẻ ngạc nhiên, nhưng nét cười trên mặt ai cũng có thể thấy rõ.


Không được!
– Arita né tránh con quái vật đang hung hăng lao đến –
Linh lực đang thất thoát rất nhanh. Hóa ra đây là lí do cần phải cố định linh lực thành vũ khí nhập hồn. Lại còn không có Chiko-san ở đây nên lượng linh lực thất thoát ngày càng lớn.


-Over Soul. Tengu Devil Gauntlets.

Arita tấn công bằng cánh tay quỷ, vũ khí nhập hồn của mình. Sau một đòn, cậu lùi ra nhanh, nhìn thành quả rồi lại ngán ngẩm lắc đầu:
Uy lực có vẻ kém hơn khi sử dụng thuần linh lực... Lại còn không có đốt cháy... Có cách nào dung hợp hai thứ không nhỉ...
– Rõ ràng là Arita cũng đã nhận ra, đây chỉ là một bài kiểm tra mà Chiko-san dành cho cậu.


Được rồi!
– Hypnos làu bàu -
May cho ngươi là ngươi dạy dỗ Arita cũng không tồi. Thằng bé sẽ trở thành một á thần mạnh mẽ. Có khi còn hơn nữa...


-Tất nhiên! Còn phải xem đó là ai dạy dỗ.

Bỗng nhiên, Chiko-san tái mặt:
Ai... ra đây nhanh cho ta... Khốn khiếp...



Ha ha ha!!! Hai tên tiểu thần nho nhỏ... tưởng chỉ cần dựa vào mấy cái cấm chế cùng kết giới như tờ giấy đó mà có thể ngăn cản ta sao? Còn ở đó mà tự khen lẫn nhau?...
– Một giọng phụ nữ dịu dàng vang lên, mang theo hơi hướng bình thản cùng tự tin. Mặc dù không khác gì tiên âm, nhưng cũng chính nó làm thần Hypnos run một cái.

- Gae... Gaea... Sao bà lại... Bà phải biết rằng không được dùng thần lực trực tiếp tác động đến con người.

Đó là một người phụ nữ đứng đắn trong chiếc đầm màu cỏ xanh phấp phới, tóc xoăn đen, cùng một nụ cười tuyệt mỹ. Nhưng nụ cười ẩn giấu cái tính khí đầy khó chịu của bà ta, ai cũng biết vậy.

Người đến là Gaia - mặt đất, hay Gaea, là một trong các vị thần ban sơ, được người Hy Lạp tôn thờ là "đất mẹ", tượng trưng cho toàn bộ những thứ dưới bầu trời. Gaia là vị thần thuở ban sơ và được coi như một vị thần âm phủ trong thần thoại Hy Lạp. Bà ta được tôn kính như nữ thần vĩ đại hay như nữ thần mẹ.

-Đương nhiên ta biết! Thế nên đối với những á thần khác ta tối đa cũng chỉ tạo cho chúng những giấc mơ khó chịu để dễ dàng lung lạc chúng thôi. Nhưng thằng bé này lại khác. Nơi này kết nối với não của thằng bé, dùng chính sức mạnh của con chim kia chống đỡ. Nếu như ta giết chết hắn... thần giết thần đương nhiên là không phạm luật nhỉ... thằng bé này sẽ chẳng khác nào một cái xác không hồn. Một con rối... đầy sức mạnh... Đến lúc đó tùy tiện dùng một Eidolon là có thể điều khiển được. Ôi! Chỉ cần nghĩ đến đó là ta sướng run lên rồi!

Chiko-san đang chết sững rồi. Chính người đàn bà này, đã nói với ông là con trai ông nằm trong tay mụ. Giờ lại còn lợi dụng điều này để làm hại Arita nữa. Nhưng rất nhanh Chiko-san đã lấy lại được bình tĩnh:

-Ngươi chỉ là một đám tàn hồn thôi. Dọa được ai! Nơi đây chúng ta có đến hai người. Còn chưa nói đến chuyện mụ dám lừa ta, nói bắt cóc con trai ta để ép ta làm chuyện có lỗi với Takizuko. Lần này thì đừng hòng...

-Ha ha!!! Con chim não bé như ngươi cũng bắt đầu khôn ra được rồi đấy. Tuy ta chẳng còn mấy sức mạnh nhưng giết ngươi thì không vấn đề đâu...
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lữ Hành Giả.