• 240

Chương 76: Kiếm kỹ cuối cùng.



Các ngươi chỉ có một chiêu đó thôi sao
– Mụ Gaia ngoài miệng nói vậy, nhưng không dám coi thường, dâng lên một lớp đất giữ chặt bản thân. Giờ đây cái váy của mụ nối liền với mặt đất, mụ không bước đi mà từng lớp lấp đá trồi ngụp như cơn sóng giúp mụ di chuyển.

Bên dưới đám Á thần gào thét khản cổ. Bên trong Susanoo, toàn thân Arita thực sự đang bùng cháy, cậu bé như đang thiêu đốt toàn bộ linh lực của mình.

Susanoo đột nhiên giương cánh, lao thẳng về phía mụ Gaia. Ai mà ngờ thân hình khổng lồ kia lại có thể gia tốc với tốc độ kinh khủng như vậy. Tất cả Á thần, kể cả bác Chiron, chỉ thấy một tia chớp hoàng kim lóe lên, chớp mắt sau đã ở phía trên đầu họ, cộng thêm phạm vi gần hai mươi mét xung quanh bỗng nổ tung, đá vụn bay lên, toàn bộ khuôn viên trại đều rung bần bật.

-Tại sao? Tại sao mặt đất không nghe lời ta...

Trong tất cả mọi người có mặt, chỉ có Phong mới biết chuyện gì đã diễn ra. Khi Susanoo bùng phát sức mạnh lao đến Gaia, mụ thực sự đã bị đánh bay lên, dù chỉ cách mặt đất một quãng ngắn. Nhưng mụ vẫn dửng dửng, quả nhiên, đất đá đua nhau leo lên giữ mụ lại. Nhưng chỉ được phân nửa, chúng vỡ ra thành từng mảnh.

Rất đơn giản, Phong đang cười hì hì bên dưới, dùng toàn bộ số Magic Point của cậu để trải dài một lớp xóa phép rộng nửa km. Dốc toàn bộ vốn liếng, nhưng đây chắc hẳn là trận chiến cuối cùng rồi! Đáng, hơn nữa, rất đáng!

Gaia tiếp tục bị từng quyền đánh bay lên cao, thần lực màu vàng của Ares cùng với linh lực màu đỏ của Tengu đồn vào mỗi cú đấm, tạo ra từng tiếng nổ như sấm chớp rền vang. Arita như sư tử phát cuồng lao theo, hai đấm khép lại đập xuống lưng mụ Gaia đang bay ngang.

...Uỳnh uỳnh uỳnh....

Mụ Gaia vui sướng khi bản thân đập xuống đất, muốn nhanh chóng triệu hồi mặt đất để đỡ lấy mình nhưng đã quá chậm. Susanoo khép cánh lao xuống cùng lúc, bắt được hai chân mụ rồi ném thẳng lên không trung. Mụ vội vàng hóa bản thân thành cát mịn và bùn để né tránh, nhưng lại bị lớp giáp linh lực của Tengu bốc lên đốt sạch.

Bầu không khí phút chốc trở nên vô cùng ngưng trọng. Arita đang áp đảo thật đấy nhưng vẫn không có cách nào tiêu diệt được mụ Gaia.

Phong đang rất muốn đánh cuộc. Cậu tin rằng hệ thống đưa ra nhiệm vụ thì chắc chắn không thể nào xuất hiện một cái bug lớn như Gaia không thể chết được. Bug là đặc quyền chỉ có thể là dành cho nhân vật chính!


Anh bạn! Ném tôi lên
– Phong đưa mắt nhìn về phía Percy Jackson.

Percy bất giác nhìn anh chàng luôn tự nhân mình là người thường này. Cậu ta là ngưởi một mình chặn đứng cuộc chiến giữa hai trại, bằng cách bạo lực nhất, chiến đấu và cả một quân đoàn La Mã mà chẳng mải may có một vết thương. Đó là những gì cậu được nghe kể, càng không nói đến việc mang bức tượng Athena Parthenos về trại, đóng Tử Môn hay tiêu diệt gã khổng lồ Orion. Nếu còn có ai có thể chiến đấu, thì chắc chắn chỉ có thể là cậu ta.


Thay tôi cho mụ ta vài nhát...
– Percy cười toe. Cậu duỗi hai tay ra. Một cảm giác lôi kéo mạnh mẽ quen thuộc tràn đầy trong bụng, nó đã trở lại! Dòng nước đã vâng theo ý cậu. Nước sông dâng lên. Các xoáy nước hình thành ở hai bên người Phong. Những bàn tay nước khổng lồ từ dòng chảy nhú ra, sao chép các động tác của Percy, tóm lấy Phong. Percy xoay người ném một cú phát bóng đầy tiêu chuẩn, Phong bị bàn tay nước ném lên cao.

Ở giữa dòng nước, Percy đi loạng choạng, trông choáng váng nhưng hoàn toàn ổn. Annabeth lội ra và giúp cậu ấy lên bờ. Chỉ đến lúc đó Percy mới nhận ra những đứa trẻ khác vừa rồi im thin thít, không có lấy một tiếng động nào, lại hò reo cổ vũ.

-Đá vào cái mông mụ ta đi!

-Mặt bô bùn, cút xuống Tartarus!

-Biến đi...
...

Phong cố đưa bản thân mình vào trạng thái tốt nhất. Toàn bộ tinh-khí-thần được đặt vào kiếm kỹ tiếp theo. Nó sẽ trả lời cậu, sức mạnh của kiếm kỹ, sức mạnh không thuộc thế giới này liệu có thể đánh bại mụ Gaia?

-Có muốn em cho đi nhờ một đoạn không?

Phong cười sảng khoái, đưa một bàn tay nắm lấy cánh tay trước mặt. James vắt vẻo trên chiếc chổi bay, kéo tay Phong lao vút lên.
Tiến lên!
– James vung tay ném Phong, làm chiếc chổi trùng xuống, kêu lên kẽo kẹt.

Phong hít sâu một hơi, tốc độ bay lên hơi giảm, có chiều hướng rơi xuống. Nhưng đột nhiên, Arita xuất hiện ngay phía sau lưng cậu. Cậu bé thu hồi Susanoo, mỉm cười hiếm hoi với Phong, đồng thời dùng một quyền đẩy Phong lên cao, ngang với mụ Gaia.

Thanh [SteelBlade] cũng lóe lên một ánh sáng xanh nhàn nhạt. Dường như thanh kiếm với cậu hòa làm một. Trong nháy mắt một vệt điện quang xuất hiện, lưỡi kiếm phát ra tiếng rít như tiếng sấm, làm thân kiếm run rẩy kịch liệt. Lúc này không trung vốn đã mờ mịt đột nhiên xuất hiện một tiếng sấm, một tia sét đánh trúng thanh [SteelBlade]

-Như ta đã nói, ta sẽ xuất hiện vào lúc quyết định.

Chậc chậc! Là Zeus! Ông ta xuất hiện làm Phong tự tin thêm vài phần. Sấm sét từ tia chớp khổng lồ trên tay Zeus như thủy triều tràn về phía thanh kiếm, mang theo thần uy của vị thần này lan rộng khắp bầu trời.

Từng tia sét mang theo sức mạnh khổng lồ không ngừng tràn vào, làm [SteelBlade] rung lên ong ong. Cả thân kiếm bắt đầu sáng lên, hào quang tỏa ra sắc bén như kiếm khí, càng lúc càng vươn dài. Ánh sáng từ tay Phong tràn vào [SteelBlade] rồi lại từ [SteelBlade] chậm rãi trở về quay lại thân thể Phong.

Sau khi chứng kiến sức mạnh của Arita, mụ không còn tỏ ra khinh thưởng một chút nào nữa, càng không phải nói đến khi Zeus ra sân. Bà ta biến thành một khối đất khổng lồ, tỏa ra ánh sáng vàng kim chói lọi!

Khối đất mang theo sinh cơ bừng bừng, tập trung toàn bộ sức mạnh của Gaia còn lại lúc này, lao thẳng đến Phong. Mụ nghĩ Phong chẳng qua cũng là một tên người phàm, dù có được Zeus trao cho sức mạnh cũng phải có thời gian thích nghi. Phải ra tay trước!

Nhưng mụ đã nhầm. Hai mắt Phong đã hoàn toàn biến thành màu vàng, trong nháy mắt Gaia lao đến thì Phong cũng ra tay. Toàn bộ những tia sét dọc ngang đổ dồn về, nương theo một kiếm của Phong mà rạch ngang bầu trời.

Mặt đất nổ tung tóe dưới sức mạnh của sấm sét, làm các á thần một lần nữa phải hò nhau nấp. Chớp điện như con rắn lớn trườn tứ phía, cùng với vô số luồng sét bổ về phía khối đất kia. Khối đất cũng không kém, tỏa hào quang vàng kim lấp lánh, quyết chống chọi lại với sấm sét.

Bầu trời, nơi Phong và Gaia giao chiến mỗi lúc một rực sáng. Chẳng mấy chốc, những người ở dưới đều bị ánh sáng ấy làm lóa mắt, chẳng còn thấy gì nữa. Khắp nơi đều là một màu trắng ngà, không có điểm đầu, cũng chẳng có điểm kết thúc.

Thế nhưng, sức mạnh sấm sét bỗng dưng tràn ngập, nổ tung một tiếng chói tai. Tất cả mọi người chỉ thấy Phong bị ném mạnh xuống dưới đất, máu văng tung tóe giữa không trung, xung quanh hoàn toàn cháy đen.

Phong từ dưới đất bò lên lại phun ra một ngụm máu, bị ngã trầy trật đến mấy lần mà vẫn ngoan cường đứng lên. Trên mặt lộ ra một nụ cười khó có thể miêu tả được, nụ cười này làm mọi người chấn động thật sâu. Lẽ nào? Thắng rồi?

Tất cả mọi người, kể cả Arita, Azumi, James cùng các á thần đều nheo mắt nhìn lên bầu trời.

Những hạt bụi màu vàng kim lơ lửng khắp nơi, dần dần hội tụ tạo thành một vầng sáng thật lớn trôi nổi giữa không trung. Tất cả điểm sáng trong không gian vì sự xuất hiện của quầng sáng này mà lớn lên rất nhiều.

Mười quầng kim sắc từ từ xoay tròn, bên trong mỗi quầng sáng xuất hiện một cái vầng sáng màu trắng, vầng sáng kia càng ngày càng mạnh, dần dần tạo thành mười cái quang cầu to lớn trôi nổi trên không trung. Ở chính giữa, một quả trứng được tạo nên bởi đất và đá đang trôi nổi. Từ trong quả trứng, một nhánh cây non vươn mình lên một cách thần kỳ.

Zeus đứng ngay cạnh đó, trong hình dạng cổ xưa nhất của mình, với áo choàng Hy Lạp màu trắng, sandal và đôi mắt như bão tố. Bên cạnh là một người đàn ông mặc áo veston đen ánh tím, tai bên phải đeo một chiếc khuyên lớn hình cánh chim. Phong nhận ra đó là Hypnos, vị thần của giấc ngủ. Ông ta khom người trước Zeus, rồi nhanh chóng biến mất cùng với quả trứng đất đá kia.

-Các ngươi có thể ăn mừng được rồi! Nhớ xây lại nhà của ta cho đẹp vào!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lữ Hành Giả.