Chương 18: Có gì đó không đúng .
-
Luân Hồi Chi Chủ
- magicien
- 1630 chữ
- 2019-09-01 06:26:50
Thời gian như thoi đưa , thoáng chốc lại nữa tháng trôi qua , lúc này Tử Yên thương thế đã khôi phục , hơn nữa tháng , thực lực của hắn cũng tăng nhanh như gió , [ Thái ất huyền mộc quyết ] đã bị hắn tăng lên tới linh phẩm công pháp , hắn tu luyện tốc độ tăng lên gấp hai không chỉ , đồng thời tu tu vi của hắn cũng có tăng lên tới Chân mạch cảnh sáu tầng , đạt tới Trung thiên vị giai đoạn , hắn đã đã thông thiên nhãn chân mạch , thị lực tăng nhiều , dùng mắt thường nhìn xa ba bốn dặm là chuyện bình thường , nữa tháng này , [ Vô ảnh sát ] cũng bị hắn không ngừng hoàn thiện , lúc này đây hắn chỉ đưa một số tăng lên tốc độ võ kĩ , dung nhập vào [ Vô ảnh sát ] trong , theo hắn ' Thiên hạ võ công , duy nhanh không phá ' , nếu như hắn toàn lực thi triển [ Vô ảnh sát ] tốc độ sẽ tăng mười lần không chỉ , đây là một cái khổng bố tăng phúc , nếu như phân loại ra uy lực , như vậy hắn [ Vô ảnh sát ] cũng đã hơn một chút huyền giai võ kĩ , chỉ là không giống công pháp , huyền giai võ kĩ chỉ có chân hải cảnh mới có thể tu luyện .
Nữa tháng này hắn cũng ra ngoài nghe ngóng một chút Nam Hoang Thành tin tức , tin tức không tốt đẹp cho lắm , phủ thành chủ bị ba gia tộc lớn tiêu diệt , ba đại gia tộc cũng tổn thất nặng nề , Nam Hoang Thành Lý gia với sự trợ giúp của Vạn Bảo Các thu mua lại phủ thành chủ sản nghiệp , một lần hành động trở thành Nam Hoang Thành thứ tư đại gia tộc , trong này được lợi nhiều nhất phải nói đến Vạn Bảo Các .
Biết được tin tức này , Tử Yên cô nàng dù có chuẩn bị , nhưng vẫn thương tâm một hồi lâu , đối với cái này ,Vô Danh cũng không biết làm sao an ủi , chỉ hi vọng thời gian đi qua mọi việc sẽ bình thường trở lại .
Lúc này đây , Vô Danh chính là từ bắc sơn thôn trở lại sau núi hang động , nhưng không thấy Tử Yên đâu .
Hắn thần sắc hơi cuống lên , la to : '' Tử Yên , ngươi đâu rồi '' .
Không nghe thấy ai trả lời , hắn chạy vào trong thạch thất thì thấy trên bàn đặt một phong thư , thấy phong thư , hắn cũng thở dài một hơi , Tử Yên là tự mình rời đi , mà không phải bị bắt đi , lật ra trong tay phong thư , bên trong là một hàng chữ nhỏ : '' Xin lỗi Vô Danh đại ca , vì ra đi mà không chào tạm biệt , huynh cũng biết thân thế của ta , cũng biết ta còn thù nhà phải báo , ta cũng không thể đưa vào đại ca mãi được , ta phải trở nên mạnh mẽ hơn , còn đại ca ân cứu mạng , đợi báo được thù , ta sẽ quay trở lại báo đáp . Đúng rồi , lần trước huynh lợi dụng lúc chữa thương , xem thân thể của ta , còn đụng vào ngực của ta nữa chứ , những chuyện này ta biết hết đó , lần sau trở lại ta sẽ tính sổ với huynh , hẹn gặp lại , Vô Danh đại ca '' .
Khép lại bức thư , hắn trong lòng phức tạp đến cực điểm , cuối cùng chỉ có thể thở dài , hắn biết , Tử Yên cô nàng tuy rằng bề ngoài nhu nhược , nhưng trong nội tâm quật cường đến cực điểm , hắn chỉ hi vọng cô nàng có thể mau chóng báo được thù .
Ra khỏi hang động , mang theo một chút vắng lặng tâm tình , hắn trở lại bắc sơn thôn , vốn hắn định đi Vân vụ sâm lâm rèn luyện một phen , nhưng biến cố xảy ra quá nhiều , khiến hắn trì hoãn thời gian , bây giờ không có gì vướng bận , hắn cũng nên tiếp tục lịch lãm hành trình .
Trở về bắc sơn thôn , nghe bên đường tiếng ồn ào , hắn quay lại nhìn , đúng là mấy người thiếu niên đang đánh nhau , làm hắn bất ngờ là , trong đó lại có Từ Hạo , bây giờ Từ Hạo là Chân mạch cảnh tầng hai , nếu như hắn nhớ không lầm thì Từ Hạo là cửu phẩm không thuộc tính thể chất , vậy mà chưa đầy một tháng tu luyện đến Chân mạch cảnh tầng hai , thật làm cho người bất ngờ .
Cùng Từ Hạo đối chiến , là Quách Lỗ hai cái chân chó , hai người đều là thất phẩm tư chất , tu vi đều là Chân mạch cảnh tầng ba , hai người liên thủ nhưng lại cùng Từ Hạo đánh không phân cao thấp , điều này hắn cũng có chút bất ngờ .
Xung quanh các thiếu niên , bây giờ đã nghị luận ầm cả lên , có một thiếu niên vẽ mặt khoa trương nói rằng : '' không phải chứ , Hạo phế vật mà lại cùng Báo ca với Ngưu ca chống lại , ta không nhìn lầm chứ , hắn không phải cửu phẩm tư chất sao , sao bây giờ lại là Chân mạch cảnh tầng hai '' .
Bên cạnh hắn một thiếu niên khác nói rằng : '' ngươi thì biết cái gì ? , một tuần trước ta thấy tên này Chân mạch cảnh còn chưa đạt tới , bây giờ đã Chân mạch cảnh tầng hai , chắc chắn là đã uống thiên tài địa bảo gì ? , nên mới gia tăng tu vi , loại này dựa vào thiên tài địa bảo đột phá , dù tu vi có cao hơn đi nữa , thì cũng là một phế vật '' , thiếu niên tuy rằng nói như vậy , nhưng giọng nói tràn đầy ghen tị , một cửu phẩm tư chất , có tư cách gì tu vi cao hơn bọn hắn .
Nghe thiếu niên nói như vậy , bên cạnh hắn một người khác , phản bác lại : '' Ta thấy hắn vượt cấp khiêu chiến , đây rõ ràng là một thiên tài , sao có thể là thế được '' .
Đang lúc các thiếu niên nghị luận ầm ĩ thời điểm , chiến đấu đã đến hồi gây cấn , đang chiến đấu với Hổ Báo và Trâu Bò bất phân thắng bại Từ Hạo , đột nhiên bộc phát , khí thế đột nhiên tăng mạnh , thình lình đạt tới Chân mạch cảnh ba tầng , nhất thời bộc phát ra một quyền đem Hổ Báo và Trâu Bò đánh bay .
Bay xuống đất hai người , nhất thời phun ra một ngụm máu tươi , quay người rời đi , trước khi đi còn không quên một câu ngoan thoại : '' Từ Hạo , ngươi dám đả thương bọn ta , Quách ca sẽ không bỏ qua cho ngươi ! ''.
Nghe nói như vậy , Từ Hạo khinh thường nói một tiếng : '' Hừ , ta sẽ tự tìm hắn tính sổ , một tuần sau tế tổ , ta sẽ khiêu chiến hắn '' .
Lúc này xung quanh thiếu niên , đã nổ tung lên , có người không nhìn được kinh hô : '' Thắng , hắn vậy mà thắng , đây chẳng lẽ là trong truyền thuyết trong chiến đấu đột phá sao ? , một tuần sau , thật chờ mong , không biết hắn có thể cùng Quách ca một trận chiến '' .
'' Hừ , Quách ca chính là lục phẩm tư chất , sao có thể cùng tên phế vật này , so sánh , cùng với Quách ca so sánh , chỉ có thể là tứ phẩm tư chất Vô Danh mà thôi '' .
'' Ngươi đừng quên , Vô Danh dù sao cũng là từ bên ngoài nhặt về , hắn cũng không phải trong thôn người , sao có thể tham gia tế tổ được chứ '' .
Nhìn cảnh này , Vô Danh cảm thấy có gì đó không đúng , nhưng lại không thể nói rõ là cái gì không đúng , hắn cũng đem chuyện này bỏ qua một bên .
Hơi tiến lên , một chút , Vô Danh đối với Từ Hạo nói : '' chúc mừng ngươi tu vi tiến nhanh , Phúc bá biết được , chắc chắn sẽ rất vui mừng , một tuần sau nếu ngươi không nắm chắc , có thể nói với ta một tiếng '' .
Nghe Vô Danh nói như vậy , Từ Hạo khuôn mặt lạnh nhạt , nói : '' chuyện tuần sau ta tự có nắm chắc , không cần ngươi quan tâm '' .
Nghe hắn nói vậy , Vô Danh lông mày hơi nhíu một cái , nhưng không có để trong lòng , hắn quan tâm Từ Hạo , chỉ vì hắn là Phúc bá cháu , nếu không có Phúc bá , hắn nhìn cũng không thèm nhìn một cái .
Này năm... này tháng... này hoa mộng... Phút chốc quay đầu hoá hư không...!Nhập Ngã Thần Tịch