• 71

Chương 7: Lần đầu tại đây nấu ăn.


Sau khi úp nồi thứ nhất xuống bàn, đặt miếng thịt đã đông cứng lên trên đáy nồi sạch sẽ, Họa đặt tiếp cái nồi thứ 2 lên và đổ đầy nước vào để miếng thịt được rã đông theo cách tự nhiên.

- Nhà này lạ ghê, ngoài cái tủ lạnh, nồi cơm điện cùng với bếp gas ra thì méo có cái khác, ti vi CQQ 100 inch hay trắng đen còn không có mà.

- Lúc sắp bị tống cổ đi khỏi ngôi nhà cao to, lộng lấy, lấp lánh toàn vàng bạc, ngọc bích, kim cương, hột xoàn, ta còn lưu trữ được ít hình ảnh về mấy robot chẳng khác gì con người, ừm, ngực vừa to tròn vừa trắng cứ như thiếu nữ đôi mươi, cũng thấy nhiều thứ khác như hút bụi tự động, ti vi là cả một cái căn phòng, bước vào tựa như xâm nhập vào hẳn bộ phim, rồi cả máy tự động nấu ăn, chỉ cần yêu cầu món nó tự làm, vân vân, thế quái nào chổ này chỉ có vài thứ vậy?

- Không lẽ nông thôn cùng thành phố khác xa thế à?

- Đinh công mệnh, ít gì thì cũng phải mua cái ti vi trắng đen cho Cụ xem chút tin tức chứ.

Cằn nhằn một lèo mấy thứ không đâu, hắn bước lên cái ghế nhỏ nhằm tăng chiều cao bản thân, tay cầm một con dao màu trắng kim loại dài chừng 25cm khá bén nhọn, đôi mắt chăm chú nhìn bó rau cải nằm trên cái thớt trước mặt.

Vài giây sau,

- Cuồng dao loạn trảm.

Giơ dao lên rồi chỉ trong chớp mắt hạ xuống loại bỏ đi phần rễ của bó cải, Họa một tay gắp lấy chúng thẩy lên không trung, một tay còn cầm dao kết hợp cùng hai tròng mắt di chuyển với tốc độ liên hồi.

- Trảm trảm trảm cờ rãm rãm rãm trảm trảm trảm trảm…

Hắn liên tục chém lên bó cải đang hạ từ trên không xuống cứ như kiểu ta đây đã làm đúng rồi, không hề sai sót chút gì.

- Á cái đệnh mịnh…!

Và hậu quả là nơi này một miếng, nơi kia một miếng, nơi kĩa kìa vài miếng chứ không như hắn suy nghĩ tình huống tốt đẹp lần lượt rơi xuống tấm thớt một cách gọn gàng trước khi thực hiện.

Hắn dừng tay lại.

- Haizzz, sự tích óc chó đúng là có thật.

Nhìn xung quanh toàn là mảnh lá cải không đồng nhất rơi rụng, Hoàng Họa khóe môi có chút giật giật, hắn không khỏi thở dài một hơi trấn tĩnh lại bản thân mà đi nhặt từng mảnh lá cải vào rổ rửa sạch đi.

Hành động vừa rồi của hắn nhìn thì có vẻ xàm xí, óc lợn nhưng thật ra là chỉ do hắn quên mất một điều quan trong mới dẫn ra sự tình như vậy. Cơ thể Dương Hoài Vũ này không phải cơ thể trước kia của hắn, mọi điểm vậy lý, thể chất, tốc độ, ánh mắt liếc nhìn hay khả năng phản xạ điều không bằng nên làm cho mọi phán đoán của hắn điều sai bét, khiến bó cải đều bị cắt thành tung tóe văng vãi tứ phương.

Xong lần này, hắn sẽ ghi nhớ rõ bản thân hiện đang ở trình độ nào, cùi mía ra sao, hắn có lẽ còn cần phải luyện lại tất cả các kĩ năng cơ bản thêm một lần nữa. Những kĩ năng này tuy nếu tính theo phương pháp rèn luyện tại thế giới Ma pháp, nó không mấy cần thiết nhưng đối với Họa mà nói, chúng chính là sức mạnh đích thực, không gì có thể thay thế được dù cho có là nguồn ma lực đạt đến cấp bậc Thần Sư đi chăng nữa.

Và… điều đó là đơn nhiên, có Không Sát thì hắn đâu cần thêm bất cứ thứ gì ma lực mạnh mẽ, người tạo cảm giác không thích cho hắn hắn chỉ cần liếc nhìn là đi đời nhà ma, pháp thuật, phù chú, ma lực,.. hắn không cần, thiết yếu là hắn có muốn dùng nó hay không mà thôi.

- Ối giời ơi, cái nào là đường cái nào là muối đây, lâu quá không có đích thân đi làm đầu bếp nên bí mợ rồi.

- Á à, nếu thử ra a.

- Hừm, vừa ngòn ngọt vừa có cái vị gì gì khác khác, nó không có ngọt thuần túy a, muối thì chắc chắn không phải, không lẽ đây là đường cải tiến? (bột ngọt)

- Thồi kệ bà nó, bỏ vào hết, mặn thì thêm nước, ngọt cũng thêm nước, lạt thì… A nhớ rồi, hạt to to là đường (muối), hạt nhỏ là muối (đường), dài dài nhỏ nhỏ là bột ngọt (đúng là bột ngọt).

- …

Đầu óc hắn đúng là có vấn đế, có điều nó là thật hay giả thì kkông biết, dù vậy, hơn 15 phút sau, cải luộc một dĩa, cải xào một dĩa, canh cải thịt bằm một tô vẫn được ra lò.

- Mệt thật, nhớ ngày xưa chỉ chỉ, thổi thổi liền ra cả một đống sơn hào hải vị ăn ngập mồm, thế giờ phải tốn từng chút công sức tỉ mĩ vãi cả nồi mới được vài ba món đơn giản nhất.

Giơ tay lau ít mồ hôi trên trán vì nóng cũng vì mệt mỏi với cơ thể yếu nhược, Hoàng Họa nhăn mặt kêu ca. Tiếp đó hắn quay sang với miếng thịt… hẳn là thịt lợn đã rã đông từ 10 phút trước.

- Hành tây không có, đậu phụ cũng không, hay là nấu chung với tỏi? (thanh niên @@)

- Nguyên liệu ít thật, không là Cụ làm hẳn một lò sang trọng.

Họa lạ than vãng vài giây liền tiếp tục làm điều cần làm khi sắc trời đã gần 7h tối.

- Cuối cùng cũng xong, tính toán hẳn là hai bà cháu đã sắp về, giờ thì dọn dẹp cái căn phòng
đao kiếm loạn đả
trước.

Tắt bếp, hắn nhanh chóng rời đi.
 
1 bộ truyện hay về binh đoàn , tác trâu, mời các bạn nhập hố Siêu Thần Cơ Giới Quân Đoàn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ma Pháp Điểm Cuối..