Chương 1739: Đứng Ở Sau Lưng Ta
-
Ngã Dục Phong Thiên
- Nhĩ Căn
- 2406 chữ
- 2020-05-09 02:44:13
Số từ: 2401
Nguồn:Mê Truyện
Ngoài Nam Thiên Tinh, còn lại mấy trăm vạn dị tộc, thời khắc này đều đang run rẩy, sống sót sau tai nạn, đối với sự kinh khủng trong chớp mắt vừa rồi kia, hóa thành lạc ấn sinh mạng.
Thế nhưng... sau khi trận pháp này tự bạo, Nam Thiên Tinh... mất đi tất cả phòng hộ, dần dần, những dị tộc ánh mắt đỏ thẫm kia, không biết người nào là người thứ nhất chạy vào, rất nhanh, bốn phía tất cả dị tộc toàn bộ gào thét, xông vào Nam Thiên Tinh!
Cũng chính vào giờ khắc này, đầu cuối tinh không vốn là theo 33 Thiên phủ xuống, theo Đạo Phương đi tới, đã bình tĩnh lại, nhưng ngay khoảnh khắc này lại xuất hiện một chút vặn vẹo, đây lại là một khí cơ tới gần!
Ở trong tinh không mênh mang cách xa Sơn Hải Giới không thấy được, thời khắc này, có một phiến đại lục bàng bạc, va chạm với tinh không, một đường bẻ gãy nghiền nát, nghiền ép hết thảy, rầm rầm chạy tới.
Phía trước đại lục kia, có chín viên mặt trời to lớn tỏa ra ánh sáng rực rỡ!
Sắp, phủ xuống!
Trên Nam Thiên Tinh, theo trận pháp tiêu tán, theo mấy trăm vạn đại quân dị tộc một lần xông vào, cả tinh tú ầm ầm run rẩy, xuất hiện những cái khe nứt to lớn.
Nam Thiên Tinh, như sắp vỡ tan!
Tất cả tu sĩ trên đó, đều phun ra máu tươi; trên bầu trời, thân ảnh vô số dị tộc mang theo ánh mắt màu máu xuất hiện, sát nhập vào đám người. Phóng mắt nhìn lại, núi sông cũng thế, trời đất cũng vậy, không có chỗ nào không có thân ảnh... Dị tộc!
Nam Thiên Tinh, đã đến thời điểm nguy cấp nhất, cho đến lúc phụ thân của Mạnh Hạo, Phương Tú Phong phun ra máu tươi, bị mấy thanh phi kiếm xuyên qua, thế giới trước mắt Mạnh Hạo dường như ngưng đọng lại.
Hết thảy hình ảnh này, đều là ngay lúc hắn chạy ra biển máu, chạy tới Nam Thiên Tinh, hết thảy hiện ra trong ánh mắt.
- Không! Mạnh Hạo trong mắt đỏ thẫm, đang ở ngoài Nam Thiên Tinh, tức khắc xông vào giữa đại quân dị tộc, hai tay bấm quyết, vung mạnh ra hai bên. Lập tức căn nguyên thần hỏa nổi lên ngập trời, điên cuồng thiêu đốt bốn phương tám hướng, vô số dị tộc phát ra tiếng hét thảm, toàn bộ trở thành tro bụi.
Mà Mạnh Hạo nơi này, thân ảnh nhanh như một tia chớp khó có thể thấy rõ, trong phút chốc xuyên qua lớp phong tỏa của mấy trăm vạn dị tộc, đi thẳng đến Nam Thiên Tinh, rơi xuống trước thân thể phụ thân bị mấy thanh phi kiếm đâm xuyên, ôm lấy ông.
Tay phải nâng lên, vỗ mạnh xuống mặt đất một kích.
"Rầm rầm rầm!" Mặt đất run rẩy, nhưng không phá hủy chút nào, nhưng lại có một lực phản chấn chợt bùng phát từ trên mặt đất, chạy thẳng tới bầu trời, khiến cho dị tộc ở bốn phương tám hướng, vào giờ khắc này, giống như bị thiên địa vô hình đè ép, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, thân thể ầm ầm nổ tung vỡ nát... rơi xuống màn màn mưa máu...
Dị tộc ở xa hơn chuẩn bị vọt tới, lập tức toàn bộ hít ngược một hơi, hoảng sợ nhìn Mạnh Hạo, đồng loạt lui về sau, không dám tới gần chút nào.
Giờ khắc này Mạnh Hạo, tóc rối tung bay giống như núi lửa sắp bùng phát, sát khí chí cường trên thân hắn, khiến thiên địa biến sắc.
Phương Tú Phong thương thế thảm trọng, nhưng không trí mạng, ông nhìn Mạnh Hạo đột ngột xuất hiện ở trước mặt mình, cười, nụ cười kia chứa đầy ôn hòa, mang theo tự hào, mang theo an ủi.
Mạnh Hạo tới, lập tức dẫn tới tộc nhân Phương gia toàn bộ phấn chấn, dẫn tới tu sĩ Nam Thiên Tinh, lập tức tăng cao sĩ khí.
- Mạnh Hạo!!!
- Thiếu chủ!!!
- Thiếu chủ trở về!!! Vô số tiếng gào thét truyền ra, mẫu thân Mạnh Hạo chảy nước mắt đỡ lấy Phương Tú Phong từ Mạnh Hạo. Mạnh Hạo tới không kịp hàn huyên cùng thân nhân, hắn nhìn thấy Hứa Thanh, mập mạp, Trần Phàm, Tôn Hải, còn có tỷ tỷ Phương Du, đều là vết thương đầy người, trong mắt hắn đã là màu máu, lửa giận của hắn đã dâng lên ngập trời.
Không có lời nói thừa thải nào, Mạnh Hạo tức khắc xoay người, thi triển thuật pháp thần thông, bỗng nhiên, Chí Tôn Kiều nổ vang trấn áp, bất chợt từng ngọn núi lớn Thôn Sơn Quyết phủ xuống... trong tiếng nổ "ầm ầm", dị tộc ở bốn phía hoàn toàn không thể tránh thoát, dưới tình huống tu vi chênh lệch với Mạnh Hạo quá nhiều, lập tức bị chết phạm vi lớn.
Mạnh Hạo như điên lên rồi, thân thể nhoáng một cái, lần nữa giết chóc... Nhưng đúng lúc này, tu sĩ đầu to cùng nữ Chí Tôn từ đàng xa chạy nhanh đến. Trong mắt nữ Chí Tôn kia đầy oán độc, bấm quyết vỗ vào trên trán mình, lập tức từ trong miệng phun ra một hạt châu, hạt châu này màu tím, trong phút chốc vỡ vụn, hóa thành một mảng biển tím, dâng lên ngập trời.
Tu sĩ đầu to nhíu mày, thân thể chợt vặn vẹo, cảm giác một lực lượng cực hạn rầm rầm bạo phát, cùng với biển tím kia, chạy thẳng tới Mạnh Hạo.
Mạnh Hạo sắc mặt dữ tợn, tay phải nhấc lên, cây Dương Tinh Cung xuất hiện, bắn ra ba mũi tên!
Ba mũi tên này, mỗi một mũi đều làm cho hắn phun ra máu tươi, bị hút đi rất nhiều sinh mạng, cũng chỉ có thể chống đỡ ba mũi tên cuối cùng. Ba mũi tên kinh thiên trong tiếng nổ "ầm ầm": mũi tên thứ nhất như trường long, chạy thẳng tới tu sĩ đầu to, khoảnh khắc đụng chạm, tu sĩ đầu to phun ra máu tươi, thân thể bị bức lui; cùng lúc mũi tên thứ hai, rầm rầm bay tới.
Mũi tên thứ ba, thì lại xuyên thẳng qua biển tím, chạy thẳng tới nữ Chí Tôn. Lập tức nữ Chí Tôn cặp mắt co rút lại, nguy cơ trước mắt, mà đầu to lại không tới kịp cứu viện, nàng cắn răng, để mặc cho mũi tên này xuyên thấu thân thể, "ầm" một tiếng, thân thể của nàng nổ tung. Nhưng nàng vẫn chưa có chết, mà sau khi nổ tung, lần nữa ngưng tụ lại, chỉ là, sắc mặt nàng đã như tro tàn, ánh mắt oán độc nhìn về phía Mạnh Hạo, đã là cừu hận đến cực hạn.
- Ta muốn ăn tươi nuốt sống ngươi!!! Nữ Chí Tôn phát ra tiếng gào thê lương. Phương pháp bảo vệ tánh mạng này của nàng phải trả giá cao, giá cao này rất có khả năng nàng sẽ vĩnh viễn không thể khôi phục tu vi bát nguyên!
Mặc dù là ba cây đinh kia được lấy ra, cũng như cũ khó có thể lần nữa đạt tới bát nguyên, bởi vì, giá cao của phương pháp bảo vệ tánh mạng này, là vỡ nát đạo cơ!
Cùng lúc đó, tiếng nổ vang quanh quẩn, tu sĩ đầu to phun ra máu tươi, nửa thân thể tan vỡ, rốt cục chống cự được mũi tên thứ hai... nhưng ngay khi thân mình hắn bị thương nặng, trong thân thể hắn hình như có lực hút cực mạnh, khoảnh khắc dị tộc bốn phía, đã có mấy vạn người bị cưỡng ép hút tới, trực tiếp trở thành máu thịt, trong chớp mắt bị hắn hút lấy, thương thế hắn tức thì khôi phục lại đạt tới đỉnh phong.
- Loại mũi tên này, ngươi đã không đủ lực thi triển tiếp! Hôm nay, ta vốn không muốn giết ngươi, nhưng vì lập trường bất đồng, xin hãy thứ lỗi! Tu sĩ đầu to trầm mặc, khẽ thở dài một tiếng, cất bước chạy thẳng tới Mạnh Hạo.
Nữ Chí Tôn kia đầu tóc rối bù, trong oán độc lần nữa vỗ vào mi tâm, lập tức phun ra máu tươi, trong máu tươi của nàng, còn xen lẫn một số mảnh vỡ nội tạng, những mảnh vỡ này mới vừa xuất hiện, lập tức hòa tan trở thành một biển máu dơ bẩn, còn cường hãn hơn so với biển máu vừa rồi.
Thậm chí trong đó còn có đạo nguyên của nữ Chí Tôn kia, rõ ràng là căn nguyên bị phong ấn của nàng, cũng đều dung nhập vào biển máu này, khiến cho biển máu, có thể bạo phát ra lực lượng không kém gì bát nguyên.
Trước thời điểm này, chắc chắn nàng sẽ không làm như vậy, cho dù 33 Thiên chiến bại, nàng đều sẽ không làm như vậy, bởi vì cái này liên quan quá lớn với bản thân nàng, phàm là có một tia sinh cơ, nàng cũng sẽ không làm như vậy! Nhưng giờ này, nàng đã vỡ đạo cơ, chú định không thể khôi phục được bát nguyên, lúc này mới trong oán hận điên cuồng, không chút do dự phun ra căn nguyên bị phong ấn của nàng, cắt đứt với thân thể, để đổi lấy... một lần thần thông bát nguyên!
- Bẩn tâm trí ngươi, ô uế đạo cơ ngươi, này là pháp của bản mạng bổn tôn, với pháp này, tàn diệt huyết mạch ngươi, cho ngươi hồn phi phách tán! Nữ Chí Tôn cắn răng nghiến lợi, nhìn chằm chằm Mạnh Hạo, nhìn chằm chằm vào các tộc nhân Phương gia.
- Mặt khác, ngươi, cùng với tộc nhân của ngươi, chẳng lẽ thật nghĩ rằng bổn tôn không biết, Trảm Thiên Tôn Giả chết tiệt kia, hồn mạch liên quan một dạng với các ngươi sao!?. Đây, mới là nguyên nhân chủ yếu nhất nữ Chí Tôn này nhằm vào Mạnh Hạo, thậm chí nhằm vào Phương gia.
Ngay khi nàng nói ra, biển dơ bẩn ẩn chứa lực lượng bát nguyên kia, trong nháy mắt rơi xuống, căn bản cũng không cho Mạnh Hạo có cơ hội chạy trốn, trong phút chốc đã bao phủ thân thể hắn ở bên trong!
Trong tiếng nổ "ầm ầm", Mạnh Hạo ở trong biển máu, triển khai toàn bộ tu vi, đánh ra bốn phương tám hướng... nhưng biển máu này, căn bản cũng không hề nhích động, mặc cho hắn liều mạng toàn lực, Chí Tôn Kiều, thậm chí cấm pháp, cũng đều không thể cản trở, những biển máu dơ bẩn này theo lỗ chân lông toàn thân Mạnh Hạo, khoảnh khắc chui vào.
Loại đau khổ này, khiến Mạnh Hạo phát ra tiếng hét thảm, sắc mặt hắn dữ tợn, trên mặt hắn nổi lên vô số gân xanh... Chỉ là, nữ Chí Tôn này trong cơn điên cuồng, chỉ có một lần thần thông bát nguyên, vả lại dưới hy sinh cực lớn đó, hắn không phải là đối thủ.
Ngoài thân thể Mạnh Hạo, chỉ trong phút chốc những thứ máu dơ bẩn kia liền biến mất, toàn bộ chui vào trong thân thể hắn. Rõ ràng đó là biển máu, vô cùng bàng bạc, nhưng giờ này, lại dung nhập vào trong cơ thể Mạnh Hạo, triệt tiêu huyết mạch của hắn, đánh sâu vào trái tim của hắn, ô nhiễm ngũ tạng lục phủ của hắn.
Thân thể Mạnh Hạo vốn đã suy nhược, lúc này run rẩy, ý thức trước mắt mơ hồ, gần như đều không thể đứng vững, ý chí của hắn còn đang kiên trì, trong đầu đang gào thét, đang vùng vẫy.
- Giết bọn chúng!!! Nữ Chí Tôn vừa nói ra câu nói này, cũng phun ra máu tươi, khoanh chân ngồi xuống, tản ra thần thức, bao phủ biển máu dơ bẩn trong cơ thể Mạnh Hạo, tự mình gia trì, như phải hoàn toàn diệt trừ Mạnh Hạo!
Hiển nhiên là nàng đã trút mối hận Trảm Thiên Tôn Giả, lên trên gia tộc Phương gia, mà còn trút mối hận này lên người Mạnh Hạo, kẻ đã làm cho nàng tăng thêm bị thương, còn ép nàng vỡ nát đạo cơ.
Tiếng gào thét ngập trời, đại quân dị tộc bốn phía, thời khắc này toàn bộ vọt tới, đánh giết mọi người.
Tu sĩ đầu to trầm mặc, khẽ thở dài một tiếng, không có lựa chọn ra tay, mà lẳng lặng đứng ở nơi đó, nhìn hết thảy. Thời khắc này từ chỗ sâu trong mắt của hắn, cũng có một tia mờ mịt, dường như đang suy tư, cuộc chiến tranh này, có thật nên xảy ra hay không?
Bên ngoài Nam Thiên Tinh, trên Đệ Cửu Sơn Hải, tu sĩ Sơn Hải không ngừng tự bạo, không ngừng tử vong, thời khắc này đã kế tiếp bại lui, vô số đại quân dị tộc tràn ngập núi thứ chín.
Mà núi thứ chín, lúc này cũng lung lay sắp đổ, khe nứt nhiều đếm không hết, khiến cho núi thứ chín, dường như tùy thời có thể tan vỡ trong tinh không.
Mà giờ này, Sơn Hải Giới cũng chỉ còn lại có một ngọn núi đổ nát, một viên tinh tú rách nát.
Trên Nam Thiên Tinh, thân mình Mạnh Hạo run rẩy, theo nữ Chí Tôn tự mình gia trì, đạo của hắn đang nhanh chóng tan rã, huyết mạch của hắn đang cấp tốc tiêu tan, ý thức của hắn nhanh chóng mơ hồ, tu vi của hắn đang cực nhanh giảm xuống.
Trong tiếng cười thảm, Mạnh Hạo phun ra máu tươi, máu tươi là màu đen, xen lẫn vô số mảnh vụn.
- Đứng ở... sau lưng ta!
Mạnh Hạo cắn răng nói ra câu nói này, dùng tu vi còn sót lại bao phủ mọi người bốn phía, đi lên phía trước bọn họ, chống cự lại dị tộc...