Chương 1343: Cố hạo đình nở nụ cười
-
Ngài Cố Thân Mến
- Xán Diểu Ái Ngư
- 665 chữ
- 2022-02-14 04:44:58
Lễ tang Thái Nhã được tổ chức với quy mô nhỏ. Vốn lễ tang của mẹ tổng thống không cần thiệp mời vẫn có thể đến viếng, nhưng chuyện của Thái Nhã đã8 gây ra nhiều điều tiếng. Về chuyện này, mọi người đều không biết phải tỏ thái độ như thế nào mới đúng. Nếu bọn họ đến thì có khả năng sẽ là một 3sai lầm, vậy thì thà rằng dứt khoát không làm để đỡ phải gặp sai lầm cho xong.
Cố Kiều Tuyết nhìn Thái Nhã được chôn cất, tâm trạng rất 9ủ dột. Tô Tiểu Miêu đứng bên cạnh dự lễ mai táng. Con người một khi đã xuống mồ, mọi chuyện cũ trước kia đều sẽ dần phai nhạt cho đến khi hoàn to6àn tan biến. Một làn gió mang theo hương hoa khẽ phất qua mặt, cái lạnh đã đi qua, nhường chỗ cho sự ấm áp.
Điểm Điểm cũng muốn ăn kẹo mút, thèm thuồng nhìn miệng Thẩm Thủy Mạt:
Có lẽ vậy.
Thẩm Thủy Mạt quay đầu nhìn Điểm Điểm:
Sao cậu không buồn?
Cố Hạo Đình ôm lấy vai Tô Tiểu Miêu từ phía sau, kéo cô vào lòng, nhẹ giọng nói:
Chúng ta nên về thôi.
Anh.
Cố Kiều Tuyết gọi Cố Hạo Đình:
Em muốn ra nước ngoài, sau này không trở về nữa. Em muốn đi khám phá thế giới, làm một vài chuyện tốt để bù đắp sai lầm của mình.
Cố Hạo Đình không quay đầu lại:
Em đã qua mười tám tuổi rồi, cứ tự lựa chọn con đường của mình. Sẽ không có ai chịu trách nhiệm cho hành động của em nữa.
Anh vẫn không chịu tha thứ cho em phải không?
Cố Kiều Tuyết hỏi, vành mắt đã ửng đỏ.
Tôi không quen biết bà, gần như chưa từng nói chuyện.
Điểm Điểm giải thích, giật kẹo mút trong miệng Thẩm Thủy Mạt, bỏ tọt vào miệng mình.
Thấy biểu hiện của cậu hôm nay rất tốt.
Thẩm Thủy Mạt lấy một thanh sô cô la trong túi ra, đưa cho Điểm Điểm:
Cho cậu cái này, ngon lắm.
Đúng vậy, bây giờ tôi đã hiểu cảm giác lẻ loi, trơ trọi của Hoắc Vi Vũ trước kia. Trước kia tôi ỷ vào việc anh mình là tư lệnh, mẹ mình là chủ tịch tập đoàn lớn nên mặc sức làm hại cô ấy. Tôi cũng sai rồi.
Cố Kiều Tuyết cảm thán.
Tô Tiểu Miêu không nói gì. Cô không tha thứ cho hành vi làm hại Hoắc Vi Vũ của kẻ khác. Đã sai thì chính là sai. Nhưng nể tình Cố Kiều Tuyết là em gái của Cố Hạo Đình, cô chỉ đành im lặng.
Cứ vậy đi, có tha thứ hay không thì em vẫn là em gái anh. Chỉ là em gái mà thôi.
Cố Hạo Đình bỏ lại một câu mang hàm ý sâu xa, sau đó đưa Tô Tiểu Miêu rời đi.
Điểm Điểm và Thẩm Thủy Mạt đã đợi trên xe. Cô bé ngậm kẹo mút, nhìn ra ngoài cửa sổ:
Bà nội cậu chết rồi sao?
Bà ấy đã làm rất nhiều chuyệ5n sai trái, nhưng đối với tôi, bà ấy mãi mãi là một người mẹ tốt.
Cố Kiều Tuyết nói.
Tô Tiểu Miêu nhìn cô ta, nhún vai:
Thiện ác đến cuối cùng đều sẽ gặp báo ứng. Báo ứng không phải không có, chỉ là chưa đến lúc mà thôi.
Sao cậu nhiều đồ ngon vậy? Ba cậu cho cậu nhiều tiền lắm à?
Điểm Điểm thắc mắc, nhận lấy sô cô la Thẩm Thủy Mạt cho.
Tự tôi kiếm. Ba không cho tôi tiền đâu. Ba bảo con gái nhiều tiền sẽ sinh hư.
Thẩm Thủy Mạt lại lấy một que kẹo mút khác ra ăn.
Sao cậu kiếm được tiền? Kiếm lúc nào vậy? Tôi ở cạnh cậu không rời phút nào, sao lại không biết?
Điểm Điểm không giải thích được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.