• 116

Chương 139: Kiếm minh và nói về binh khí


Số từ: 2663
Nguồn: bachngocsach.com
Ngải Huy vui rạo rực mà cầm Long Tích Hỏa.
Thực sự là một thanh kiếm tốt!
Cảm giác nặng trịch, trọng lượng đạt hai trăm hai mươi cân. Ma Hoa Dạ Đàn là tài liệu dùng để chế tác vũ khí hạng nặng, phẩm chất trầm trọng hàng đầu, kiếm chế tạo ra cũng là nặng vô cùng. Nếu như Ngải Huy không có luyện thành 【 đồng da 】, thanh kiếm này xách cũng khó mà xách động, hiện tại hắn huy vũ cũng cảm giác thế lớn lực trầm.
Dù cho thanh kiếm này không có tạo mũi, dùng như gậy gộc đập lên thân người khác, vậy cũng là gân cốt đứt từng khúc.
Đồ tốt a!
Đối với Ngải Huy mà nói, binh khí càng hung tàn chính là binh khí càng tốt. Chiêu thức của hắn lung tung tán loạn, những binh khí tốt có hiệu quả đặc biệt không phát huy được bao nhiêu uy lực ở trên tay hắn. Chỉ có binh khí thô bạo đơn giản như vậy mới là binh khí thích hợp hắn nhất.
Huống chi, thanh Long Tích Hỏa không phải tốn một đồng nào!
Binh khí mà không tốn đồng nào thì đương nhiên là binh khí tốt, chính là cho hắn một thanh thảo kiếm, hắn cũng ều cảm thấy là binh khí tốt.
Trọng lượng hai trăm hai mươi cân, khi múa lên, tiếng gió thổi trầm thấp, rền vang khiến người kinh hoảng.
Nếu không phải phía sau có một đám người làm đi theo, dọc theo đường đi Ngải Huy đã bắt đầu thử kiếm từ lâu rồi. Bây giờ cũng là Thỏ hào rồi, phong độ, phải có chút phong độ chứ!
Đẩy mở cổng đạo tràng ra, Ngải Huy còn chưa cất tiếng, mũi co giật mấy cái, con mắt lập tức trợn tròn.
Hương vị! Nguyên thang!
Sải bước chạy vào, Ngải Huy mắt tinh liền nhìn thấy mập mạp nâng một cái mâm nhỏ đang liếm đáy, tức thì cơn giận từ gan ruột sinh ra.
Nhưng Ngải Huy cũng không có ngay lập tức phát tác, chỉ là nhìn mập mạp âm âm cười, ghi nhớ trong lòng. Huynh đệ thì huynh đệ, đoạt nguyên thang của ta, khoản nợ này cũng không có thể không tính.
Lâu Lan nhìn thấy Ngải Huy, con mắt sáng lên: "Ngải Huy!"
Nó lập tức nhìn thấy người làm theo phía sau Ngải Huy, mang theo nồi lớn, còn có thảo dược, con mắt nó chớp động hoàng quang: "Dạ quang thảo, Linh thủy, Trúc thạch, Bỉ An Ngư Mục, Ngải Huy muốn rút ra Mộ Giao tằm tơ sao?"
Ngải Huy nhiều lần đã thấy bản lĩnh của Lâu Lan nên kinh dị, Lâu Lan am hiểu chữa bệnh, quen thuộc các loại thảo dược vô cùng.
"Đúng vậy, Lâu Lan cũng có nghiên cứu về cái này sao?" Ngải Huy vừa chỉ huy người làm bỏ xuống các loại tài liệu, vừa hỏi Lâu Lan.
"Nghiên cứu không nhiều, nhưng mà nguyên lý là tương thông. Ngải Huy, thảo dược này phối chế không phải quá tốt a." Lâu Lan nói.
Người làm vừa nghe liền không chấp nhận, cao giọng: "Pha chế không đúng? Không có khả năng! Đây là công thức pha chế thảo dược tiêu chuẩn để làm mềm hóa Mộ Giao kén tằm!"
"Ngậm miệng!" Ngải Huy thần sắc bất thiện nhìn người làm.
Đối với người của mình, cho tới bây giờ Ngải Huy chính là thiên vị, nghe không thể nghe không tốt.
Lâu Lan thành thành thật thật: "Thế nhưng là, nếu như có thể điều chỉnh tỉ lệ công thức thì hiệu quả có thể càng tốt a."
Người làm không phục còn muốn nói lại, Long Tích Hỏa của Ngải Huy đã xuất hiện tại trên vai hắn, bờ vai của hắn trầm xuống, lại nhìn đến sắc mặt âm trầm của Ngải Huy, tức thì run rẩy, không dám hé răng.
Ngải Huy liếc mắt nhìn y, thu hồi Long Tích Hỏa, thản nhiên nói: "Bỏ đồ xuống, ngươi có thể trở về rồi."
Người làm như được đại xá, xám xịt mà đi ra ngoài.
Ngải Huy quay mặt, nhoẻn miệng cười với Lâu Lan: "Những thảo dược này giao cho Lâu Lan rồi!"
Nghe đến có thể trợ giúp Ngải Huy, Lâu Lan phi thường hài lòng: "Được a được a, giao cho Lâu Lan đi."
Nói xong liền bắt đầu bận rộn làm việc rồi.
Mập mạp liếm xong mâm nhỏ, áp sát lại đây, sách sách nói: "Thực sự là không biết nhìn sắc mặt, bất quá ta nói a, Lâu Lan thực sự là sa ngẫu tốt. Mua ở đâu? Ta táng gia bại sản cũng muốn mua một cái. Sa ngẫu tốt như vậy, thực sự là hiếm thấy."
Nhìn thấy bộ dáng mập mạp gật gù đắc ý dễ chịu vô cùng, trong lòng Ngải Huy cười nhạt, vẻ mặt nhưng là ôn hòa: "Thuốc uống ngon không?"
"Ngon, ngon!" Con mắt mập mạp thoáng tỏa sáng: "Thật chưa từng uống qua thuốc ngon như vậy, đây là nguyên thang sao? Quá ngon, uống một ngụm toàn thân ấm áp dễ chịu, nếu như mỗi ngày có một chén, vậy chết cũng đáng giá."
Mỗi ngày một chén...
Ngải Huy bị làm tức giận đến bật cười: "Ngươi thật đúng là dám tưởng tượng a, Lâu Lan, bát thuốc vừa rồi bao nhiêu tiền?"
Lâu Lan lệch đầu nói: "Đó là Hỏa Để du thang, rất thích hợp thể chất hỏa nguyên của hắn, tài liệu là mười bảy vạn. Có rất nhiều chỗ tốt đối với việc tu luyện của hắn."
Mười bảy vạn...
Biểu tình Ngải Huy cứng đờ, quả thực hối hận đến nỗi ruột đen luôn rồi, vì cái gì khi bước chân ra cửa không có căn dặn Lâu Lan một câu, Lâu Lan còn là quá thành thực rồi.
Mập mạp chép miệng, mặt đầy ngẫm lại: "Ta nói cái vị này sao ngon như vậy chứ, cảm thấy quý như thế, mỹ vị, thực sự thật quá mỹ vị rồi!"
Nhìn thấy dáng vẻ mập mạp đáng bị đánh đòn, ánh mắt Ngải Huy lạnh lùng: "Mười bảy vạn ghi vào khoản nợ cho ngươi, không có nghe Lâu Lan nói, nắm chặt thời gian tu luyện sao? Lần trước Xuyên Hoa đIệp Bộ luyện xong rồi? Vậy thì Bách Hoa bộ. Mới uống xong thuốc, có là sức lực, vậy năm trăm lần đi."
"Năm trăm lần?" Con mắt mập mạp thoáng cái trợn tròn, giống như là nghe đến tin tức gì vô cùng kinh sợ.
"Ngại ít?" Khóe miệng Ngải Huy hiện lên một dáng tươi cười như gió mùa xuân: "Vậy thì thêm hai trăm lần."
"Bảy trăm lần Bách Hoa bộ? Chỉ sợ không đủ hấp thu toàn bộ dược lực a." Lâu Lan ở một bên thành thành thật thật nói.
"Vậy thì chín trăm lần? Làm tròn cho đẹp, một nghìn lần?" Mặt Ngải Huy đầy tươi cười hỏi Lâu Lan.
"Một nghìn lần không sai biệt lắm a." Lâu Lan liên tục gật đầu.
Khóe mắt Ngải Huy thoáng nhìn chân mập mạp đang run rẩy, trong lòng cười nhạt, trên mặt càng phát hòa ái: "Lâu Lan, tu luyện chưa hoàn thành, thân thể có bị tổn thương gì hay không, lại có nghiêm phạt khiến người khắc sâu ấn tượng gì?"
Lâu Lan nghiêng đầu suy nghĩ một cái nói: "Nghiêm phạt chú trọng tâm lý, mà không phải nghiêm phạt thân thể sao? Vậy cũng chỉ có tìm kiếm từ trong hình phạt. Có một loại hình phạt, tỷ như dìm phạm nhân vào trong nước, chờ hắn sắp thở không nổi nữa mới để hắn lên. Trước đây là dùng để khảo vấn phạm nhân, thể nghiệm gần chết và cảm giác hít thở không được sẽ khiến người rất khắc sâu."
Ngải Huy đầy mặt tán thán: "Thực sự là phương pháp tốt a!"
Mập mạp đã không phải chỉ chân run, mà toàn bộ thân thể đều run như cái sàng. Ánh mắt gã nhìn về phía Lâu Lan giống như là nhìn thấy ác ma từ trong địa ngục bò ra vậy.
Sa ngẫu thật ác độc...
Ngải Huy vân đạm phong khinh cho ra một kích sau cùng: "Mập mạp, chưa hoàn thành một nghìn lần Bách Hoa bộ, để cho ngươi thể nghiệm một chút."
Mập mạp từ lâu sắc mặt đã như đất rên lên một tiếng, tựa như gấu ngựa bị tên cắm vào mông, vừa lăn vừa bò chạy đi tu luyện, không dám dừng lại nhút nào. Gã biết rõ Ngải Huy nói ra nhất định sẽ làm, gã không muốn thể nghiệm chút nào.
Lâu Lan nhìn mập mạp đi tu luyện rồi, cũng bắt đầu tới phối trí thảo dược. Không thể không nói, động tác Lâu Lan xử lý thảo dược giống như là mây bay nước chảy, thập phần cảnh đẹp ý vui.
Quả nhiên không hổ là đại Lâu Lan của ta a!
Ngải Huy yên tâm thoải mái ném mấy thứ này cho Lâu Lan, mình thì chạy đến một bên.
Cuối cùng có thể chuyên tâm nghiên cứu Kiếm hoàn lão sư đưa cho và Long Tích Hỏa.
Từ nơi Lý chưởng quỹ, Ngải Huy chỉ có thể thử chút cảm giác tay, không có biện pháp nghiên cứu kĩ hơn, thi triển không được.
Nguyên lực rót vào Long Tích Hỏa, ông, thân kiếm khẽ run, bàn tay Ngải Huy chấn động, suýt nữa cầm không được. Long Tích Hỏa thực sự nặng, cho dù là lực lượng sinh ra từ rung động cũng tương đương kinh người.
Âm rung động trầm thấp, giống như rồng sống gầm nhẹ, nhiếp tâm hồn người.
Kiếm minh! Ngải Huy không kinh sợ mà còn mừng rỡ, cái này là điềm báo vô cùng tốt, thuyết minh nguyên lực của mình phi thường phù hợp với Long Tích Hỏa mới có hiện tượng kiếm minh. Ngải Huy suy đoán khả năng có liên quan tới nguyên lực của mình, nguyên lực của mình là kiếm chi nguyên lực.
Kinh hỉ có thừa, Ngải Huy hạ quyết tâm, tỉ mỉ thể hội sự biến hóa của nguyên lực khi lưu chuyển tại bên trong thân kiếm.
Nguyên lực vừa lưu chuyển Ngải Huy lập tức có thể cảm thụ được sự khác biệt.
Cảm giác lưu loát mượt mà giống như nguyên lực lưu chuyển, cũng là một loại hưởng thụ, trong lòng Ngải Huy nhịn không được lại khen một tiếng, kiếm tốt! Chỉ với nguyên lực lưu chuyển đã bỏ xa những thảo kiếm hắn dùng qua trucớ đây không biết nhiêu lần. Rõ ràng thân kiếm trầm trọng, tại sau khi nguyên lực vận chuyển liền trở nên nhẹ nhàng không ít, khi vung múa cũng càng thêm tự nhiên.
Ngải Huy rót nguyên lực vào, mũi kiếm hiện lên đỏ sậm nhàn nhạt, giống như sống lại, vậy mà lại chậm rãi lưu động.
Hắn thử dùng nguyên lực xúc động lăng tinh đỏ sậm bên trong thân kiếm, nhưng mà nguyên lực của hắn giống như trâu đất xuống biển, tựa như động không đáy sâu không thấy đáy. Ngải Huy ngừng rót vào, hắn biết rõ cái này là nguyên lực của mình quá ít, còn không đủ để kích phát những lăng tinh này.
Cảnh giới của mình còn là quá thấp a, Ngải Huy âm thầm lắc đầu.
Thanh trọng kiếm Long Tích Hỏa này là một thanh vũ khí tốt chân chính, phỏng chừng nếu nguyên tu phổ thông mua một thanh vũ khí như vậy, cũng phải bỏ ra vốn lớn. Phỏng chừng tại trong khoảng thời gian tương đương dài, mình không cần phải cân nhắc tới vấn đề vũ khí.
Hiện nay vũ khí đủ loại, nhưng mà đều lấy viễn trình làm chính.
Thổ tu dùng sa ngẫu chiến đấu, mình thì hoặc là lo phòng hộ, hoặc là lo ẩn nấp.
Mộc tu đa dạng vũ khí, mộc tu thuần khiết phần nhiều lấy độc môn thảo tử quả để chiến đấu. Hai bộ thuộc Kim tu, Thiên Phong và Binh nhân, chính là hai loại phong cách. Thiên Phong dùng đao, cung, trường thương làm chủ, Binh Nhân các loại binh khínặng như chùy làm chủ.
Kiếm thuật chiếm cứ chủ lưu trăm vạn năm suy bại, đao thuật chưa bao giờ là chủ lưu lại trở thành chủ lưu, không thể không khiến người thổn thức.
Khi nghiên cứu nguyên nhân thì cũng không kỳ quái. Kiếm thuật phức tạp, không có linh lực thôi động, chỉ có thể dùng đâm làm chủ, sức sát thương hữu hạn. Mà đao thuật đơn giản, lấy chém làm chủ, tại thời đại nguyên lực, có thể che giấu khuyết điểm không đủ linh động, ưu điểm đơn giản, uy lực lớn được phóng đại.
Cung thuật thể hiện tác dụng xuất sắc, cũng là biến hóa của thời đại, hiện nay nó là vũ khí công kích tầm xa uy lực lớn nhất, dễ dàng học tập nhất. Ngũ hành nguyên tu đều có học tập cung thuật, có thể thấy sự truyền bá rộng rãi của nó.
Vũ khí của Hỏa tu là đồ chứa chủng loại hồ lô, bên trong đựng địa hỏa dung nham lấy từ ở chỗ sâu trong Hỏa Liệu Nguyên lại trải qua bọn họ nhiều lần luyện chế. Ngải Huy còn từng nhìn thấy hỏa tu cõng vại rượu cao to không khác người, tất cả bên trong đều là địa hỏa dung nham do bọn họ luyện chế.
Có rất nhiều chỗ tốt khi đồng hành cùng hỏa tu, tỷ như khi đi nơi âm lãnh, bên người có cá hỏa lò hình người thì không lạnh chút nào. Thuận lợi nhất là ăn cơm, cắt thịt thành lát, dán tại bên ngoài vại, thoáng cái là chín rồi. Đương nhiên, nếu kén ăn chút thì còn sẽ quét thêm chút dầu, bôi chút hương liệu, điều này phải nhìn xem tính cách hỏa tu có dễ ở chung hay không.
Nếu như đồng hành còn có thể có một vị mộc tu thì đó chính là tuyệt phối rồi. Ở trong rừng rậm Mộc tu tìm được rất thực vật trái cây ngạc nhiên cổ quái mà nhiều ngươi cho tới bây giờ từng chưa ăn, các loại nấm vân vân, phối hợp với thịt quay, vừa ăn ngon vừa không ngấy mỡ.
Cái khác, như tiên (roi), cũng có không ít người học tập, mộc tu đặc biệt nhiều, có thể kết hợp hoàn mỹ với đằng(dây leo), nhưng chỉ là thiểu số. Còn có phi đao, tại trong vũ khí thuộc thiểu số cũng là rất lưu hành. Thủy tu chơi đùa được tương đối đã, bọn họ vốn am hiểu phi hành, biết làm thế nào khống chế phi đao phi hành, có thể bay theo quỹ tích rất quỷ dị.
Đa số vũ khí của Thủy tu là Vân dực, sự phát triển của Vân dực cũng từ lúc đầu để trang bị phi hành, biến thành thứ công phòng nhất thể.
Nói tới thủy tu, còn phải nói tới một cái trước đây rất ít được chú ý nhưng là vũ khí thủy tu yêu nhất, Tiêu thương. Trọng tiêu thương lợi dụng gia tốc trên cao lao xuống, tăng thêm nguyên lực quán chú ném mạnh ra, một trong những sát chiêu có tính sát thương lớn nhất của thủy tu, không biết bao nhiêu hoang thú đã chết dưới tiêu thương.
Được rồi, kiếm thuật là suy sụp, kiếm thuật là Ngải Huy.
Ngải Huy thành thành thật thật lấy ra Kiếm hoàn.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ngũ Hành Thiên [C].