Đau
-
Người Cũ Còn Thương
- Nguyễn Ngọc Thạch
- 339 chữ
- 2020-05-09 03:36:18
Số từ: 329
Biên tập: Lê Huy Vũ
NXB Văn Học
Nhiều người hỏi, làm sao vượt qua nỗi đau đang mang. Thường thì khuyên các bạn cứ để đó, tự khắc nó qua, càng cố quên thì lại càng nhớ thôi.
Với lại, thường khuyên các bạn nếu còn đau được vì tình yêu thì cứ tận hưởng đi, bởi sau này nhiều khi muốn được đau như thế cũng không thể.
Nhớ tình đầu, chia tay xong, khóc suốt hai ngày, tháng sau đó cứ đi ra đi vô, ngơ ngơ ngác ngác, nhìn cái gì cũng thấy còn nhớ còn thương.
Hồi trước, bàn chải đánh răng hai cái, một xanh lá một xanh dương, giờ còn có một cái xanh lá nằm chỏng trơ.
Hồi trước, tắm xong mà không xếp cái khăn đàng hoàng thì có người cằn nhằn, giờ vùi đống cũng chẳng ai thèm nói.
Hồi trước, chăn gối nệm phảng phất mùi mồ hôi người ta, giờ dù có đau cũng đành đoạn đem đi giặt cho bay hết mùi.
Nhiều lúc nằm nghĩ, sao không chết cho rồi, chứ sống chi mà sống khổ sống đau như vậy... vậy mà rồi cũng có chết đâu, cũng xong, cũng qua, cũng quên, người ta cũng dần dần lùi vô kỷ niệm.
Để rồi lại bắt đầu một tình yêu khác với một người khác. Để rồi lại quyết định dừng lại và để lại đau, nhưng cái đau lần này nó ít hơn lần trước.
Cứ vậy, sau mỗi một cuộc tình đi qua, người ta không còn đau được như trước, cứ như là sống mãi trong nỗi đau nên chẳng còn nhận ra là đau.
Tới giờ, muốn kiếm một người để yêu để rồi khi chia tay đau được như trước cũng là một điều xa xỉ. Nên, nếu còn đau được thì cứ tận hưởng nỗi đau đi, vì ngay cả khi đau cũng không thể, là lúc mình cũng chẳng còn biết thế nào là thương yêu...