Chương 1180: Để họ đưa em tới tần thị!
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 634 chữ
- 2022-02-17 04:14:09
Thậm chí cách một tấm cửa sổ, ánh mắt của anh ta sáng ngời khiến Nghiên Thời Thất vô cớ cảm thấy đây là đe dọa.
Cuối cùng anh ta cũng k8hông định giả nhân giả nghĩa nữa à?! Bên ngoài, Tống Kỳ Ngự cất di động vào túi áo khoác, bấy giờ mới nhìn sang Tiểu Lâm, chỉ vào vết xước ở đ3uôi xe,
Cô định xử lý thế nào?
Tiểu Lầm nhìn theo tầm mắt của anh ta, cũng chẳng khách sáo,
Báo cảnh sát đi, phải bồi thường ra sao thì cứ 9làm như vậy.
Mười phút sau, cảnh sát và phía bảo hiểm đều tới hiện trường tai nạn, phán xét trách nhiệm rất nhanh, chiếc Infiniti màu trắng chịu toàn bộ trách nhiệm.
Tiểu Lâm và hai bên hẹn xong ngày sửa xe rồi lái xe rời khỏi hiện trường.
Tống Kỳ Ngự nhếch mép, dáng vẻ rất tự nhiên,
Được thôi.
Dứt lời, anh ta quay lưng đi về phía ghế lái, kéo cửa xe, sai 6bảo người bên trong,
Cậu giải quyết đi.
Rõ, thưa cậu chủ!
Cùng với âm thanh này, rốt cuộc vệ sĩ ngồi ở ghế phụ mới mở cửa xe xuất hiện.
Quả nhiên, Tống Kỳ Ngự có chuẩn bị từ trước.
Sau khi đóng sầm cửa xe lại, anh ta liền ngoảnh lại nhìn chằm chằm xe chuyên dụng, như cười như không xoay người bỏ đi.
Cô liếc di động, hơi kinh ngạc,
Sao anh lại gọi cho em vào giờ này?
Là điện thoại của anh Tư.
Hôm nay anh đến công ty tăng ca, chẳng lẽ lúc này đã xong việc rồi! Trong tai nghe, giọng nói nặng nề của Tần Bách Duật vang lên:
Vừa họp xong, em đang ở đâu?
Nghiên Thời Thất nhìn ra biển tên đường ngoài cửa sổ,
Vừa tới đường Xuân Nam.
Bảo họ đưa em tới Tần thị.
Nghe vậy, Nghiên Thời Thất ngập ngừng muốn nói, vốn dĩ cô muốn hỏi liệu có làm phiền công việc của anh không, nhưng đối ý nghĩ tới một khả năng.
Trên xe, sắc mặt Tiểu Nguyên rất nghiêm trọng,
Anh ta cố tình chen làn để chúng ta và vào đuôi xe, chẳng lẽ chỉ vì muốn mặt đối mặt gọi điện thoại cùng mợ chủ ư?
Tiểu Lâm liếc cô qua gương chiếu hậu.
Dù cô không lên tiếng, nhưng ánh mắt cũng hiện lên nỗi lo âu tương tự.
Đã vậy cô không cần thoái thác nữa,
Được, lát nữa gặp.
Sau khi chiếc xe màu trắng trước mặt rời đi, Tiểu Lâm cũng khởi động máy lăn bánh trên đường.
Chưa đi được một phút, điện thoại của Nghiên Thời Thất đã reo lên.
So với sự lo lắng của Tiểu Lâm và Tiểu Nguyên, Nghiên Thời Thất lại bình tĩnh mở miệng,
Đi thôi.
Thật ra, mặc kệ Tống Kỳ Ngự muốn làm gì, chỉ cần có hành động thì sẽ lộ đầu mối.
Nếu đây là một cuộc giao chiến không thể né tránh, vậy thì gặp chiếu phá chiêu là được.
Tiểu Lâm nheo mắt chăm chú dõi theo bóng lưng của anh ta, nhìn rõ ràng anh ta lên một chiếc xe Limousine màu đen đã chờ ở ven đường rất lâu.
Tống Kỳ Ngự cố ý quẹt xe bọn họ.
Chuyện xảy ra khác thường, chắc chắn có bẫy! Bọn họ chưa từng sợ phiền phức, cũng không sợ chuyện bị làm to, chỉ thầm lo lắng hạng tiểu nhân như Tống Kỳ Ngự.
Giở thủ đoạn sau lưng luôn rất khó đề phòng.
Hai mươi phút sau, xe chuyên dụng dừng lại ở dưới trụ sở chính của Tần thị.
Dù là cuối tuần, nhưng sảnh chính vẫn có rất đông nhân viên qua lại liên tục.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.