Chương 1252: Cái gọi là sự thật
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 597 chữ
- 2022-02-18 03:59:02
chưa từng có lỗi với bất cứ ai, càng chưa từng hại chủ Bình Viên
Câu trả lời này không thể xoa dịu nỗi hận trong lò8ng Tống Kỳ Ngự.
Anh ta cười lạnh, nghiến răng nghiến lợi nói,
Người gửi tin nhắn là anh.
Bà ta thậm chí còn nghi ngờ đây là một vở kịch do nhà họ Tần cố ý sắp đặt.
Chú Cổ nghe ra ẩn ý trong lời nói của bà cụ Tống.
Anh gượng gạo lắc đầu, nói,
Tính cách bà vẫn y như năm xưa.
A Ngự, 9đừng sốt ruột, để cậu ta nói đã!
Bà cụ Tống lên tiếng nhắc nhở, sau đó nói với chú Cổ:
Nhà họ Tống chúng tôi không phải l6à người không biết phải trái đúng sai.
Nếu cậu có thể nói rõ ràng chi tiết chuyện năm xưa, thì chúng tôi sẽ tin rằn5g cậu là Tần Bách Phong.
Bằng không thì thật sự rất khó để người ta tin tưởng tai nạn máy bay như vậy mà lại có người sống sót!
Bà cụ Tống nói câu này còn có ẩn ý khác.
Bà ta không tin chú Cổ là Tần Bách Phong.
Nếu không phải tôi nhận được tin Tiếu Ngự nhằm vào Tiểu Tứ, thì có lẽ cả đời này tôi sẽ không quay về nhận mọi người.
Đương nhiên, sau khi nghe những gì tôi sắp nói, chỉ mong bà còn có thể tiếp tục giữ thái độ lí trí như bây giờ.
Năm xưa, sau khi nhà họ Tống và nhà họ Tần gặp tai nạn máy bay, cả hai nhà không còn qua lại nữa.
Chắc mọi người đều biết chuyện này.
Thế nhưng, từ khi Tiểu Ngự kế thừa nhà họ Tống, mọi hành động của bà khiến tôi cảm nhận được điều bất thường.
Bà vô cớ nhắm vào công ty của Tiểu Tứ, nhắm vào em dâu Tiểu Thất.
Khi ấy, tôi đã biết...
Ông ấy đi theo nh3à anh.
Cuối cùng, ông ấy bỏ mạng trong tai nạn ấy.
Anh còn nói là anh không hại ông ấy?
.
Dù tận mắt nhìn thấy, vẫn khăng khăng cho mình là đúng.
Nét mặt bà cụ Tống tối sầm xuống.
Bà cụ bưng tách trà trên bàn lên, cầm nắp hớt lá trà,
Nếu cậu biết tôi cố chấp thì hôm nay bà già tôi đây cũng muốn nghe thử xem cậu định thuyết phục tôi như thế nào để tôi tin tưởng cậu.
Chú Cổ khẽ gật đầu, đặt cánh tay bị mất ngón lên thành ghế xô pha, cụp mắt xuống, cất giọng khàn khàn,
Thật ra bà không cần nghi ngờ thân phận của tôi.
nhà họ Tổng sắp có động thái rồi.
Nói tới đây, chú Cổ mệt mỏi thở hổn hển.
Anh phải dùng hết sức lực mới có thể nói ra những lời này.
Cổ họng vừa được Thương Lục điều trị, liên tục dội lên cảm giác bỏng rát đau đớn.
Anh cố nhịn, im lặng vài giây, rồi nói tiếp,
Vậy nên tôi trở về, để cho mọi người một câu trả lời.
Còn về những lời tôi sắp nói, mọi người tin cũng được, không tin cũng chẳng sao.
Tôi chỉ mong hai bà cháu nhà họ Tông, nếu còn oán hận gì thì cứ trút lên tôi là được rồi.
Năm xưa, đúng là tôi đã gửi tin nhắn cho chú Bình Viễn.
Nhưng mọi người chưa biết nguyên nhân đã thẳng tưng cho răng người nhà họ Tần dần chú ấy lên máy bay chịu chết, đúng không?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.