Chương 1267: Bà nội, đến lúc bà nghỉ ngơi rồi
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 635 chữ
- 2022-02-18 03:59:02
Hai gia tộc chúng ta, năm xưa ai đúng ai sai, không thể chứng thực được.
Anh muốn gây khó dễ cho nhà họ Tống, như8ng anh đã từng nghĩ đến chú Hai chưa? Anh làm vậy thì chú ấy biết làm sao đây?
Câu nói này thật sự khiến Tần Bách Ngạn p3hải nhíu mày suy ngẫm.
Chuyện năm xưa, nếu không phải chú Hai vẫn cảm thấy tội lỗi trong lòng, thì đã không giày 9vò mình đến nông nỗi này.
Anh ta liếc nhìn thái độ có chung kẻ thù của quản gia, cười lạnh nói,
Bà còn muốn như thế nào nữa? Vừa ăn cướp vừa la làng à, cũng vừa phải thôi chứ!
Hơi thở của quản gia nghẹn lại, ông ta há hốc miệng, không kịp phản ứng.
Đến khi Tống Kỳ Ngự từ từ đi lướt qua mặt mình, ông ta mới kịp phản ứng, vội vàng đuổi theo nói,
Cậu A Ngự, sao cậu có thể nói như vậy chứ? Rõ ràng là nhà họ Tân bọn họ...
Câm miệng!
Tống Kỳ Ngự nghiêm giọng quát lớn, dọa lão quản gia run rẩy cả người.
Anh ta đứng trong đại sảnh khách sạn, nhắm mắt thở ra để kiềm chế cảm xúc,
Ông đi theo bà nội cũng mấy chục năm rồi, không thể không biết năm xưa bà nội đã làm những gì.
Ông thấy người nhà họ Tần nói chưa đủ rõ ràng hay sao? Hay là ông cảm thấy...
Tống Kỳ Ngự nhìn quản gia với vẻ mặt xa cách.
Lúc cùng ông ta đi vào đại sảnh, anh ta lạnh nhạt hỏi:
Bà nội chưa về nhà tô sao?
Quản gia lắc đầu,
Về sao được chứ? Người nhà họ Tần còn ở phòng khách trên tầng, chuyện chưa giải quyết xong, bà chủ tuyệt đối không thể đi được.
Chuyện chưa giải quyết xong?
Tống Kỳ Ngự thả chậm bước chân lại, hơi cao giọng.
Tám giờ sáng hôm sau.
Trong bãi đỗ xe dưới tầng khách sạn Tuyển Thành.
Chiếc Infiniti màu trắng rề rề chạy vào bãi đỗ xe từ con đường phụ.
Tối hôm qua, sau khi tiễn khách, cậu A Ngự lập tức mất hút theo.
Vì vậy mà bà chủ nổi giận đùng đùng, cử nhiều vệ sĩ đi tìm mà vẫn không tìm được người.
May mắn là hôm nay tự cậu A Ngự đã trở về.
Vừa đỗ xe xong, quản gia nhà họ Tống đã rảo bước từ đại sảnh đi ra.
Cậu A Ngự, cậu đi đâu vậy? Bà chủ tìm cậu suốt đêm, đến bây giờ còn chưa ngủ nữa kìa.
Giọng nói của quản gia đầy trách móc.
Ông ta rất không hài lòng khi nhìn thấy vẻ mặt hờ hững của Tống Kỳ Ngự.
Chú Hai không chịu về nhà, cũng là vì áy náy và ân hận.
Xét cho cùng, thật ra c6ái chết của ông bà Tần và Tống Bình Viễn có liên quan gì đến chủ Hai đâu.
Cùng lắm cũng chỉ có thể nói một câu là5 ý trời mà thôi.
Tống Kỳ Ngự tối trời sinh đần độn, đáng bị mấy người lừa gạt?
Quản gia ngạc nhiên nhìn Tống Kỳ Ngự, cảm thấy chỉ qua một đêm mà mọi chuyện đều đã hoàn toàn thay đổi.
Ông ta luống cuống đi theo sau Tống Kỳ Ngự.
Thấy anh ta đi vào phòng bà chủ, không biết hai bà cháu nói gì, mà không bao lâu sau có tiếng tách trà vỡ vang lên.
Lão quản gia muốn đi vào xem, nhưng lại do dự.
Khoảng năm phút sau, bảy, tám vệ sĩ đột nhiên xuất hiện ở cửa thang máy.
Lúc này, cửa phòng khách bị mở ra, đập ngay vào mắt là khuôn mặt đầy phẫn nộ của bà cụ Tống.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.