Chương 1459: Tất cả đều là sự sắp xếp tốt nhất!
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 596 chữ
- 2022-02-19 03:54:28
Không có quá nhiều người ủng hộ Lôi Duệ Tu, ngoài nhà họ Bạch và nhà họ Liễu ra, thành viên trong các gia tộc khác cùng lãm cũng chỉ được xem là que8n sơ.
Lôi Hạc Đình khẽ gật đầu:
Quan sát kĩ đấy, có điều...
Tối nay Diệu Tuyết có tìm cháu gây sự không?
Cũng không hẳn là gây sự, xem 3như là đanh đá cay nghiệt chút thôi ạ.
Lôi Hạc Đình nghe Ôn Tranh nói vậy, ánh mắt nhìn cô trở nên ấm áp hơn nhiều:
Thằng nhóc thì sao? Phát hiện9 ra cháu rồi phải không?
Ôn Tranh nghe ông hỏi như vậy thì ánh mắt lóe sáng.
Nói đoạn, Lôi Hạc Đình mỉm cười uống trà.
Việc gì có thể làm được, ông đã làm cả rồi, tiếp theo chỉ đành để bọn trẻ tự hành động.
Sau này, những lúc không có ai khác, cháu cứ gọi bác là bác Lôi cũng được.
Bác cố tình sai Hàn Mạt đón cháu về sớm vì không muốn người ngoài phát hiện ra danh tính của cháu.
Cô nhìn Lôi Hạc Đình rồi lại cúi đầu thú nhận:
Vâng, phát hi6ện rồi ạ.
Trước đó ông chủ dặn cháu tạm thời đừng để lộ thân phận của mình, nhưng...
Ôn Tranh hoàn toàn không ngờ tất cả mọi chuyện đều do ông chủ cố ý sắp xếp, khiến cho một người lạnh lùng như cô cũng vô cùng cảm động.
Thôi thôi, đừng nhìn tôi như vậy.
Có người mang đồng phục giúp việc của cháu đến rồi, lát nữa thay xong thì về đi.
Lôi Hạc Đình đặt tách trà xuống, vừa nói vừa đứng dậy, trong đôi mắt sáng ngời lộ rõ vẻ hiền từ.
Ông dặn dò thêm Ôn Tranh vài câu, sau đó rời khỏi phòng sách trước.
Đến lúc này rồi mà thằng nhóc kia còn không nhận ra giọng cháu thì thật khiến người ta thất vọng! Trưa nay tôi gặp nó, cháu có biết nó nói gì với tôi không?
Lôi Hạc Đình ngừng lại vuốt ve tách trà, ánh mắt thâm thúy:
Thằng nhóc kia nói với tôi rằng cháu là giới hạn cuối cùng của nó, con nhắc nhở tôi dù thế nào cũng không được động vào cháu.
Ban đầu tôi cho rằng hai đứa vẫn giấu giếm nhau, nhưng bây giờ xem ra, rõ ràng là hai đứa chỉ giả ngu với nhau mà thôi! Đã vậy thì chi bằng để tôi tạo cơ hội cho hai đứa.
Còn vấn để hai đứa có thể đi được đến đâu, đi được bao xa thì phải xem số phận của cả hai!
Giờ phút này, gương mặt đăm chiêu của Lôi Hạc Đình thoáng cứng đờ, bầu không khí trong phòng sách trầm mặc đến khó thở.
Một lát sau, ông bỗng lắc đầu bật cười:
Cháu tưởng tôi không có ý đồ gì khi bảo cháu mặc váy dạ hội đi dự tiệc sao?
Ôn Tranh căng thẳng, có vẻ mờ mịt:
Ý ông chủ là...
Xin lỗi, cháu không làm được.
Ôn Tranh bình5 thản thừa nhận sai lầm của mình, hay nói chính xác hơn là trong tình huống tối nay, cô đã để quên lí trí mất rồi.
Dù sao thì người mình yêu cũng ở gần trong gang tấc, tình cảm đè nén bao lâu nay bỗng bất chấp tất cả mà vỡ òa.
Ôn Tranh nhìn giá sách, quả nhiên bộ đồng phục giúp việc mà cô mặc thường ngày đã được để sẵn bên trên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.