• 6,983

Chương 1516: Cậu tư, ba tôi rất coi trọng cậu!


Nghe xong tất cả Nghiêm Thời Thất nhất thời không nói gì.

Tuy Tranh Tranh chỉ đơn giản tóm tắt qua một lượt, nhưng c8ô vẫn có thể nhận thấy sự bất lực và gò bó mất tự chủ.

Thấy cô không nói gì, Ôn Tranh không khỏi cười khổ:
Bây giờ3 em đã hiểu chưa.
Nghiên Thời Thất khẽ nhíu mày, cắn môi thở dài,
Hiểu thì hiểu, nhưng có phải chị để bản thân phải chịu 9thiệt thòi quá rồi không?

Thiệt thòi à?
Ôn Tranh cười hỏi ngược lại,
Nếu đổi lại là em, cậu tư Tân cũng gặp phải vấn đề6 như vậy, em có sẵn lòng trả giá vì anh ấy không?
Nghiên Thời Thất nhếch môi, làu bàu:
Thì chắc chắn là sẵn lòng...

5
Nghe vậy, Ôn Tranh bật cười thành tiếng,
Cho nên, chị là người trong cuộc cũng sẽ không cảm thấy tủi thân.
Bao nhiêu năm qua, chị học được không ít mánh lới thủ đoạn, nhưng những quy củ và văn hóa chính thống trong gia tộc lớn thì chị vẫn chưa quen một chút nào.
Bây giờ ông chủ cho chị cơ hội như vậy, lại ngầm cho phép chị và Lôi Duệ Tu ở bên nhau, nếu chị không cố gắng thật tốt, chỉ sợ sau này sẽ tiếc nuối.

Nghiên Thời Thất nhìn vẻ mặt bình thản của Ôn Tranh, bỗng cảm thấy xúc động dào dạt.
Rất lâu trước đây, cô chưa từng thấy Tranh Tranh kiên định, cam tâm tình nguyện trả giá hết thảy vì Lôi Duệ Tu như thế.
Tranh thủ trời tối, Nghiên Thời Thất lẳng lặng kéo ngón tay Ôn Tranh,
Nếu chị đã quyết rồi thì bắt tay vào làm đi.
Em rất thích khí hậu của Nam Hải, trong thời gian này em sẽ không đi, ở lại đây cùng học với chị.

Không cần em học cùng.
Ôn Tranh siết chặt ngón tay Nghiên Thời Thất lắc nhẹ,
ỞNam Hải em chỉ cần chơi thôi, không cần phải quan tâm đến chuyện của chị.
Chị lớn thế này, cũng suy nghĩ chín chắn rồi.
Nghiên Thời Thất không đáp lời, nhưng trong lòng đã quyết định.

Vốn dĩ cô đến Nam Hải chính là vì Tranh Tranh mà.

Hai mươi phút sau, tại Quan Hồ Uyển.

Tại bãi cỏ trước cửa, Tần Bách Duật cùng Lôi Duệ Tu đang đứng hút thuốc cạnh cây gạt tàn.

Nghiên Thời Thất và Ôn Tranh đã vào phòng khách trước.

Làn khói trắng nhàn nhạt phiêu đãng trong không khí, Lôi Duệ Tu thoải mái nhìn quang cảnh xung quanh Quan Hồ Uyển,
Tôi thật sự không ngờ ông già lại sắp xếp cho cậu ở đây!
Tần Bách Duật ngước mắt, nhìn anh qua làn khói lượn lờ.

Lôi Duệ Tu đón ánh mắt của Tần Bách Duật, thở dài nói:
Từ khi tôi có kí ức đến nay, chỗ này chẳng khác nào cấm địa của ba tôi cả.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.