Chương 1539: Hoắc minh muốn chửi đồng
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 535 chữ
- 2022-02-19 03:59:36
Thấy vậy, Lôi Tiểu Ngũ khinh khỉnh liếc mắt:
Với người khác thì có thể, nhưng với cô ta thì không được! Con vào đây!
Hoắc Tâm Liên chưa kịp n8ói thêm câu gì thì Lôi Tiểu Ngũ đã sải bước vào sảnh tiệc.
Bà ta thở dài bất lực, thấy Đường Diệu Tuyết đang như sắp khóc bèn lên tiến3g an ủi:
Diệu Tuyết, đừng để ý, thằng nhóc Tiểu Ngũ này bị báo chiều hư rồi.
Đường Diệu Tuyết lắc đầu, đang định trả lời thì nhìn thấy Nghiê9n Thời Thất đang nghiêng đầu nhìn trộm cô ta.
Hoắc Tâm Liên cũng vô thức đưa mắt nhìn theo, chỉ liếc một cái đã cảm thấy kì lạ! Tại sa6o người phụ nữ này lại giống người giúp việc bên cạnh Tiểu Duệ vậy nhỉ? Nghiên Thời Thất gật đầu chào Hoắc Tâm Liên rồi nhìn Đường Diệu Tuyết,5 nở nụ cười sâu xa.
Tối nay, cho dù thế nào thì bà ta cũng không cho phép Tiểu Duệ hủy hôn ước!
Nửa tiếng sau, Tề Kim Gia vẫn chưa thấy đâu.
Nụ cười đó khiến Đường Diệu Tuyết lạnh cả sống lưng, cảnh tượng xảy ra mấy ngày trước lại hiện ra trong tâm trí cô ta.
Đường Diệu Tuyết bứt rứt quay đầu đi, hạ thấp giọng ngập ngừng nói:
Bác gái, chúng ta...
đến nơi khác nói chuyện đi!
Cũng được!
Hoắc Tâm Liên kìm nén nỗi nghi ngờ trong lòng, quay người dẫn Đường Diệu Tuyết đi qua bãi cỏ đến đình nghỉ mát ở sân sau.
Nghiên Thời Thất và Tần Bách Duật cũng đã trở lại phòng tiệc, một nhóm bốn người đứng cạnh nhau, chuyện trò câu được câu không.
Hơn nửa bữa tiệc đã trôi qua, khách khứa cũng đã hết hứng thú, Lôi Duệ Tu giơ tay nhìn đồng hồ, khóe miệng khẽ nhếch lên thành nụ cười chế giễu.
Hoắc Minh thấy anh như vậy thì nhíu mày vỗ vai anh:
Chuẩn bị xong chưa?
Trán Lôi Duệ Tu giãn ra, ánh mắt lạnh lùng:
Mọi người hãy cẩn thận, lát nữa có xảy ra hỗn loạn thì phải che chắn thật tốt cho Tiểu Thất.
Nói đoạn anh dừng một chút, trước khi cất bước lại nhìn cậu tư Tần:
Trong phòng tiệc, tất cả nhân viên phục vụ giặt khăn vuông màu xanh lam trên ngực đều là người của chúng ta.
Nghe vậy, cậu tư Tẩn cong cặp môi mỏng lên mỉm cười dịu dàng:
Muốn tha cho bọn họ sao?
Lôi Duệ Tu nghiến răng, đưa mắt nhìn về phía Lôi Nhạc Đình và Lôi Duệ Phàm:
Tôi sắp đặt lâu như vậy chỉ để chờ ngày hôm nay mà thôi.
Nói rồi anh cất bước tiến vào đám đông.
Hoắc Minh dự thính ở bên cạnh mà như lọt vào màn sương mù, mắt dõi theo Lôi Duệ Tu nhưng lại huých vai vào người Tần Tư:
Ý gì vậy? Nhân viên phục vụ giặt khăn vuông màu xanh lam trên ngực đều là người của cậu ta sao? Vậy thì ít nhất...
cũng phải có đến hai ba chục người cơ à?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.