• 6,983

Chương 1566: Nơi ánh mắt hướng về, là người đàn ông cô yêu!


Đã cứu Ôn Tranh nhưng qua nhiều năm lại không hề lộ mặt, ngược lại bắt cô làm rất nhiều chuyện phạm pháp, không hợp lí chút nà8o.

Hai người nán lại trong phòng khách thêm một lúc, đến gần mười giờ Lôi Duệ Tu mới đưa Ôn Tranh về phòng ngủ chính 3trên tầng.

Hai người vừa ra khỏi thang máy liền ngửi thấy hương hoa ngào ngạt trong không khí.
Ôn Tranh cúi đ9ầu nhấc váy, vừa nhìn đã thấy từ cửa thang máy cho đến trước cửa phòng ngủ là một con đường rải đầy hoa hồng.
Airải v6ậy?! Lôi Duệ Tu cũng nhìn thấy hành lang rải đầy cánh hoa hồng, khóe mắt anh co giật, nắm tay Ôn Tranh sải bước tiến lên.

Anh chuẩn bị đấy à?
Ôn Tranh vừa đi vừa nhìn, giẫm lên cánh hoa, hương thơm cũng theo đó mà càng thêm nồng nàn.
Lôi Duệ Tu không trả lời thẳng mà cười gian tà nhướng mày hỏi,
Thích không?
Ôn Tranh hắng giọng, hai chữ
rườm rà
ngập ngừng trước cửa miệng, nhưng chần chừ chốc lát, cô vẫn gượng gạo gật đầu,
Ừm, tuyệt lắm.

Thích là được rồi!
Trái tim đang thấp thỏm của Lôi Duệ Tu nhẹ nhõm hẳn đi, không cần nghĩ cũng biết chắc là quản gia sai người làm.
Anh đang nghĩ, có cần phát ít tiền thưởng cho ông ấy không?! Cửa phòng ngủ được mở ra, bên trong thắp đèn tinh dầu, đâu đâu cũng thấy từng mảng lớn cánh hoa đỏ.
Ba cây nến thơm chia ra đặt trên bàn, mọi thứ trong căn phòng tối mờ vừa đủ lãng mạn ấm cúng.
Lôi Duệ Tu khịt mũi, hương tinh dầu làm cho cả người anh thư thái, đồng thời nhen nhóm một ngọn lửa đang rạo rực khắp nơi.
Thật ra hôm nay chẳng phải ngày gì đáng để kỷ niệm, nhưng với Ôn Tranh mà nói, phòng ngủ được bài trí tỉ mỉ như thế này lại làm cho tâm trạng cô cảm động đến ướt mi mắt.
Cô điềm tĩnh và mạnh mẽ, chưa bao giờ nghĩ mình lại có lúc ủy mị đến thế này.
Bất luận ai là người sắp đặt những chuyện này, với cô mà nói, bầu không khí như vậy chỉ thuộc về riêng cô và Lôi Duệ Tu mà thôi.
Anh nghi ngờ tinh dầu này có vấn đề! Nhưng Lôi Duệ Tu vẫn bình tĩnh dắt Ôn Tranh đi vào phòng, thuận tay đóng cửa, khóa trái lại.
Vừa quay người, Ôn Tranh đã buông tay anh, tự mình đi về phía chiếc giường lớn.

Cái này...
Ôn Tranh đứng ở cuối giường, nhìn cánh hoa hồng được xếp thành hình trái tim trên khăn trải giường, mắt sáng lấp lánh như chứa cả bầu trời sao.
Cánh hoa ở khắp mọi nơi, phòng ngủ tràn ngập hương thơm, cô mặc váy dạ hội đứng trước giường, ngoảnh đầu nhìn Lôi Duệ Tu.

Nơi ánh mắt hướng về, là người đàn ông cô yêu đã lâu.

Rung động, vừa đủ.

Cô cúi xuống nhặt một cánh hoa ở trên giường lên, dịu dàng đưa lên mũi ngửi.

Có lẽ, người phụ nữ cao ngạo kiên cường đến đâu chăng nữa, khi ở trong trường hợp lãng mạn tuyệt đẹp thì chắc chắn phòng tuyến cao ngất trong tim cũng phải tan rã.

Yết hầu Lôi Duệ Tu chốc chốc lại nhấp nhô, cầm lòng không được đi đến ôm lấy Ôn Tranh từ phía sau.

Anh dán gò má mình lên bên tai cô, hơi thở nóng bỏng, giọng nói khàn đục khó tả,
Ngoan, anh nghe nói thời gian mang thai cũng có thể...
Có thể làm gì, anh không nói thẳng ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.