Chương 1854: Chung cư nát này kiểu gì vậy, đến thang máy cũng không có!
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 576 chữ
- 2022-02-19 10:42:38
Hơn nữa, cậu ấy tìm tớ chứ không tìm cậu.
Tớ đoán chắc là cậu ấy có sự kiêng dè.
Tớ chỉ muốn nói với cậu là số tiền này8 tớ vẫn có thể cho vay được, vì vậy đừng lo lắng về nó nhé!
Tớ cũng chỉ có thể giúp cậu ấy lần này, xem như chút tấm lòng cuối cùng đối với bạn bè.
Thật ra cô và Thập Thất đều5 biết rằng, từ lâu Doãn An Táp đã không còn coi họ là bạn nữa.
Chỉ là họ không biết cô ta có thấy hối hận vì sự xốc nổi ngày trước hay không.
Từ bỏ tất cả những người bạn xung quanh chỉ vì một người đàn ông, có đáng không? Ung Phi Phi lại trò chuyện vài câu qua loa với Thập Thất.
Những nhân viên bình thường cấp dưới chưa bao giờ có quyền tự do.
Cho dù xin nghỉ phép, họ cũng không thể quá tùy tiện.
Trong bếp, Ứng Phi Phi mở tủ lạnh, vừa mới lấy ra được mấy cọng rau diếp và mấy quả trứng gà thì cửa căn hộ vang lên tiếng gõ.
Ung Phi Phi cong khóe môi và đáp lại bằng động tác OK.
Sau khi giải quyết những chuyện vụn vặt này thì cũng đã gần ba giờ chiều, Ứng Phi Phi kéo lê dép lê đi vào bếp định nấu một ít mì, ăn xong nói không chừng có thể đến công ty trước bốn giờ.
Sau khi cúp điện thoại, cô quay lại trang WeChat và chuyển hai mươi nghìn Nhân dân tệ cho Doãn An Táp mà không hề do dự.
Trên trang tin nhắn, Doãn An Táp nhận được tiền chỉ trong vài giây.
Mấy giây sau, cô ta lại gửi một tin nhắn khác:[Cảm ơn cậu, tớ sẽ gửi lại cho cậu trong thời gian sớm nhất.]
Nghiên Thời Thất biết Ưng Phi Phi rất độc lập, nghe được lời từ c3hối nhã nhặn của cô nàng, cô cũng không cố chấp nữa.
Phi Phi, cho cậu ấy mượn cũng được, nhưng chỉ lần này thôi!
.
Ng9hiên Thời Thất có những lo ngại của mình, Ưng Phi Phi hiểu rõ nên gật đầu:
Tớ biết rồi, chỉ giúp việc cấp bách chứ không giúp người n6ghèo mãi.
Cô ngờ vực dừng lại, đi đến nhìn qua kính mắt mèo, sau đó im lặng.
Cô không muốn mở cửa! Không hiểu sao mà người ở bên ngoài dường như chắc chắn trong nhà có người, nóng nảy đạp cửa:
Ung Phi Phi, mở cửa!
Trong tình cảnh này, Ưng Phi Phi cảm thấy đầu như muốn nổ tung.
Tại sao gần đây tên Mặc Lương Vũ này cứ đeo bám dai dẳng thể nhỉ? Cô bực bội vò đầu bứt tóc, mở cửa ra, lẳng lặng nhìn Mặc Lương Vũ không lên tiếng.
Vẻ mặt kia là thế nào, nhanh lên, đón lấy đồ!
.
Theo lời thúc giục của Mặc Lương Vũ, Ưng Phi Phi mới phát hiện ra cậu ta đang xách mấy chiếc túi trong siêu thị.
Anh mua gì vậy?
Cô ngạc nhiên cầm lấy một cái túi rất nặng, đặt nó xuống rồi bắt đầu kiểm tra đồ bên trong.
Mặc Lương Vũ tiện tay đóng cửa lại, thở hổn hển:
Chung cư nát này kiểu gì vậy, đến thang máy cũng không có!
Ung Phi Phi không để ý đến cậu ta, vẫn lật xem đồ trong túi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.