• 6,983

Chương 1894: Mặc lương vũ tỏ tình!


Ánh mắt soi mói như vậy khiến cô như ngồi trên bàn chông.

Ưng Phi Phi ngồi dịch sang bên cạnh, nhìn cậu ta dè dặt:
Rốt cuộc anh có nói hay8 không đây?
Mặc Lương Vũ liếm hàm răng, do dự một thoáng rồi đột ngột thốt lên:
Tôi thiếu một người bạn gái!
Ưng Phi Phi á khẩu:
...
.
Mặc Lương Vũ tiếp tục nói:
Tôi nghĩ em rất thích hợp.
Thấy Ưng Phi Phi không nói lời nào, cậu ta lại bổ sung:
Quen biết nhau lâu như vậy, cũng9 không phải là em không có cảm giác với tôi, hay là...

chúng ta thử xem?
Sợi dây căng cứng trong đầu Ưng Phi Phi đứt phập một cái! Cô nhì6n Mặc Lương Vũ, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, ánh mắt bối rối đã dần bình tĩnh lại.

Câu nói này của Mặc Lương Vũ không khác gì tiếng sét 5ngang tai, đánh tan tất cả những bong bóng màu hồng mờ ảo.

Ưng Phi Phi mím môi, im lặng thở dài.

Sau khi trấn tĩnh để sắp xếp lại mới cảm xúc hỗn độn vừa rồi, cô cười nhạt hỏi:
Có phải anh lo lắng, nếu không dùng cách này, tôi sẽ không tiếp tục giúp anh nữa, đúng không?
Nảy sinh sự nghi ngờ là chuyện thường tình.

Họ đã quen biết nhau bao nhiêu năm mà chưa bao giờ vượt qua ranh giới bạn bè, thế mà tình cảm lại đâm chồi nảy lộc vào đúng vào lúc Mặc Lương Vũ lâm vào hoàn cảnh khó khăn, thật khó mà tin được! Thậm chí Ưng Phi Phi còn cho rằng Mặc Lương Vũ làm vậy chẳng qua là muốn tìm một cái cớ để cậu ta cảm thấy yên tâm thoải mái mà thôi!

Nếu bọn họ ở bên nhau, có lẽ cậu ta sẽ không phải ăn nhờ ở đậu nữa mà sẽ trở thành người ở chung nhà với cô! Đến giây phút này, Mặc Lương Vũ vẫn đang còn ngùn ngụt ham muốn cuối cùng cũng nhận ra phản ứng không bình thường của Ưng Phi Phi.

Cậu ta ngây người vài giây, sau đó trừng mắt nhìn cô với vẻ mặt méo mó:
Em đang nói hươu nói vượn cái gì vậy? Cô gái này, em bị làm sao thế? Tôi đang rất nghiêm túc theo đuổi em, em không nhận ra sao?
Ưng Phi Phi liếc cậu ta một cái rồi lắc đầu:
Tôi không nhận ra!
Mặc Lương Vũ thở ra một hơi, sốt ruột cau mày:
Em cho rằng tôi muốn ở bên em là để lợi dụng em sao?
Ưng Phi Phi cắn khóe môi không đáp lời, nhưng ánh mắt của cô cũng đủ nói lên đây chính là suy nghĩ của cô! Mặc Lương Vũ hít một hơi, vừa bất lực vừa tức giận nâng khuôn mặt cô lên:
Cho dù tôi có là một kẻ vô gia cư, tôi cũng sẽ không dùng cách đê hèn như vậy để cầu xin em chứa chấp tôi! Ưng Phi Phi, thảo nào em độc thân lâu như vậy, sao em không hiểu đàn ông chút nào thể hả?

Này, anh nói thì cứ nói, đừng có mà công kích cá nhân! Tôi độc thân thì có làm sao, cản trở chuyện của anh chắc?
Ưng Phi Phi hất tay cậu ta ra, nhăn mặt trừng mắt với cậu ta.

Mặc dù cô vẫn không tin Mặc Lương Vũ sẽ theo đuổi mình, nhưng quả thật lời giải thích của cậu ta đã xua tan đi nỗi nghi ngờ trong cô.

Đúng là một người đàn ông như Mặc Lương Vũ, cho dù có lâm vào hoàn cảnh khó khăn đến cỡ nào thì cũng sẽ không ti tiện như vậy.

Cho dù là cậu ấm, cậu ta cũng có niềm kiêu hãnh của mình.

Không lâu sau, Mặc Lương Vũ xoa trán, giọng nói trở nên trầm hơn:
Ưng Phi Phi, ý nghĩ muốn ở bên cạnh em đã xuất hiện từ rất lâu rồi.

Em nhớ kỹ lại, trước khi bị đuổi ra khỏi nhà, tại sao cứ động một tí là tôi lại chạy lại đến Kiều thị tìm em? Em thực sự cho rằng tôi rảnh rỗi không có việc gì làm sao?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.