Chương 1928: Cậu mặc, sao anh lại tới đ y?
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 724 chữ
- 2022-02-19 10:47:55
Tiểu Văn là nhân viên mới, nghe thấy giọng điệu của Hoàng Kỳ thì nhíu mày không hiểu,
Tại sao? Tôi thấy chị Phi Phi khá tốt mà, bình thườ8ng chẳng buồn chuyện lung tung, hơn nữa bao giờ có chuyện cần hỏi, chị ấy đều kiên nhẫn chỉ cho tôi.
Nghe vậy, Hoàng Kỳ cười lạn3h, dùng ngón tay chọc chọc vào trán Tiểu Văn,
Cô mới đến được bao lâu chứ, mới đi làm chưa được một tháng thì có thể nhìn ra được gì?! C9ô ta không nói nhiều còn không phải vì cô ta làm ra vẻ tự cho rằng đã bám được vào nhà họ Mặc nên mới không coi đồng nghiệp ra gì ư? Còn 6nữa, mọi người đều ở cùng một bộ phận, chỉ vì cô ta và Nghiên Thời Thất quen biết nhau, lại có ông chủ làm chỗ dựa, nên mới dẫn đến chuyệ5n phải điều chỉnh KPI của cả phòng, cô nghĩ Trưởng phòng Trương không tức sao?
Tiểu Văn mờ mịt gật đầu,
Hóa ra là như vậy...
Hoàng Kỳ bỏ son môi ra, vừa tô son vừa nói:
Thế nên sau này có cách xa cô ta ra, loại người này là tâm địa đen tối nhất, chưa biết chừng một ngày nào đó cô ta sẽ chạy đến chỗ ông chủ tố cáo cô, cô mất việc thì đừng trách chị không nhắc cô trước!
Lời cảnh cáo này khiến Tiểu Văn cảm nhận được sự đáng sợ của chốn công sở.
Đợi bọn họ ra khỏi nhà vệ sinh, Ưng Phi Phi bất lực cụp mắt, khẽ thở dài.
Ưng Phi Phi thử thêm hai lần nữa nhưng đều cho kết quả tương tự, cô giận hờn từ bỏ rồi nhanh chóng trở về làm việc Đã hết giờ làm nhưng không ai trong phòng làm việc rời đi cả.
Ở một môi trường làm việc có tiết tấu nhanh thì việc làm thêm giờ đã thành chuyện quá quen thuộc.
Ưng Phi Phi cũng vậy.
Từ cửa phòng số liệu vừa hay có thể nhìn thấy chỗ ngồi của cô, không biết Mặc Lương Vũ đã đứng đây bao lâu rồi.
Nếu không bị Hoàng Kỳ lên tiếng quấy rầy, có lẽ Ưng Phi Phi vẫn chưa phát hiện ra cậu ta.
Hoàng Kỳ bưng cốc nước đi đến trước mặt Mặc Lương Vũ, vừa vặn chắn đi tầm mắt cậu ta.
Loại người thích quấy rối ở sau lưng người khác như Hoàng Kỳ quá phổ biến nơi công sở! Lần này, Ưng Phi Phi đã thấy quá bình thường rồi.
Cô thở dài một hơi rồi gọi điện thoại cho Mặc Lương Vũ.
Nhưng lạ thay, điện thoại di động của cậu ta không thể kết nối được.
Không lâu sau, Hoàng Kỳ đứng dậy đi rót nước, lúc vừa ra khỏi phòng trà nước, cô ta quay đầu lại thì bất ngờ nhìn thấy một anh chàng đang khoanh tay trước ngực đứng dựa vào tường trong hành lang.
Cô ta vui mừng, ưỡn ngực đi đến,
Cậu Mặc, sao anh lại đứng đây không vào?
Mặc Lương Vũ đứng dựa lưng vào tường, có một chân co đạp lên chân tường, ánh mắt cậu ta chiếu thẳng vào chỗ Ưng Phi Phi ngồi.
Mặc Lương Vũ cau mày nhìn cô ta, phất phất tay,
Tránh ra!
Cậu ta đến được khoảng hai mươi phút rồi, đứng ngoài cửa nhìn Ưng Phi Phi vẫn luôn bận rộn trước máy vi tính.
Vì không muốn làm gián đoạn công việc của cô, cậu ta quyết định đứng chờ ngay ngoài cửa.
Hoàng Kỳ hơi dịch sang bên cạnh một chút, lại như lấy lòng hỏi:
Cậu Mặc, dạo này không thấy anh đến đây, có phải vì bận việc không? Có muốn vào ngồi một lát không?
Mặc Lương Vũ không có mấy ấn tượng với Hoàng Kỳ, chỉnhớ trước kia lúc đến tìm Ưng Phi Phi, lúc nào cô ta cũng tỏ ra xun xoe nịnh nọt.
Cậu ta đã thấy quá nhiều loại con gái này nên sớm thành thói quen rồi.
Mặc Lương Vũ liếc cô ta, sau đó ngẩng đầu nhìn vào phòng làm việc, thấy Ưng Phi Phi đã chú ý đến mình thì đi vòng qua Hoàng Kỳ, chậm rãi đi vào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.