Chương 1995: Động tác nhỏ của mộ bảo:
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 604 chữ
- 2022-02-19 10:53:14
Anh cả Tần Bách Ngạn từ đầu đến cuối đều im lặng, trước khi rời đi lại ôm vai Thành Nghiệp Nam và nói nhỏ vào tai anh ta:
Tiểu Thành, gi8úp tôi một việc.
Liệt kê danh sách các công ty truyền thông vừa tham gia phỏng vấn cho tôi!
Thành Nghiệp Nam gật đầu li3a lịa:
Được, chuyện này anh để em!
Xem ra nhà họ Tần muốn ra tay rồi!
Anh cả Tần Bách Ngạn và Lãnh Thư Đồng5 đã lên xe của Kiều Mục.
Một đoàn xe lướt nhanh trên đường, trong chiếc xe mà Nghiên Thời Thất đang ngồi, bầu không khí nặng nề đến kì quặc.
Cô vòng qua Mộ Bảo ôm lấy cánh tay Tần Bách Duật nắn bóp:
Anh Tư, sao anh không nói gì?
Thật ra chuyện hôm nay, cô cũng rất oan ức mà! Đâu ai ngờ một cuộc trò chuyện đơn giản lại bị nghe trộm rồi xuyên tạc đi như thế.
Tần Bách Ngạn cảm kích vỗ vai anh ta, trước khi xoay ngư9ời còn nói thêm:
Nhanh nhất có thể.
Tối nay tôi nhất định sẽ giao cho anh!
Sau khi lên xe, Nghiên Thời Thất và T6ần Bách Duật ngồi ở ghế sau, Mộ Bảo ngồi giữa hai người, thỉnh thoảng nhìn trái nhìn phải.
Lúc này, Mộ Bảo ngẩng đầu nhìn Nghiên Thời Thất, cặp mắt đen lay láy đảo láo liên, sau đó đòi trèo lên người Tần Bách Duật:
Ba ơi, bết
Tần Bách Duật nhìn Nghiên Thời Thất chằm chằm, đưa tay bể Mộ Bảo lên đùi.
Trẻ con ở độ tuổi này hình như rất hiếu động.
Mộ Bảo ngồi vào lòng Tần Bách Duật, lúc thì quay sang trái, lúc thì nghiêng sang phải, bàn tay nhỏ bé so loạn khắp nơi.
Nhưng lúc này cô cũng không có thời gian để suy nghĩ đúng sai, bởi vì anh Tư đang tức giận!
Từ lúc xuất hiện cho đến bây giờ, anh không nói với cô một chữ nào, nên trong lòng Nghiên Thời Thất rất thiếu tự tin!
Tần Bách Duật nhìn theo tay của cô, ánh mắt chậm rãi hướng lên trên, rơi vào khuôn mặt cô:
Muốn nghe anh nói gì?
Nghiên Thời Thất cắn khóe miệng, ánh mắt lóe lên:
Nói gì cũng được!
Không nói gì cô mới thấy sợ! Tần Bách Duật bình thường rất dễ chung đụng, nhưng nếu không vui thì sẽ trở nên ít nói.
Chưa đầy ba phút, Mộ Bảo đã ngả người về phía Nghiên Thời Thất gào lên:
Mẹ ơi, bế!
Nghiên Thời Thất mặc dù rất ủ trong lòng, nhưng không muốn để con chứng kiến cảnh ba mẹ bất hòa, cô cố gắng lên tinh thần, nắm lấy cánh tay của Mộ Bảo đỡ lấy cậu bé.
Một lúc sau, Tiểu Mộ Bảo thông minh ôm lấy cổ cô, áp mặt mình vào tai cô, thì thầm:
Mẹ ơi, ba không mang theo điện thoại di động!
Nghiên Thời Thất suy nghĩ thật nhanh, ánh mắt lập tức có thần thái hơn.
Cô buồn cười nhìn trộm Tần Bách Duật, ôm Mộ Bảo dịch về phía cửa, nhỏ giọng hỏi:
Ý của con là, lúc ba ra ngoài không mang theo điện thoại di động đúng không?
Mộ Bảo khẽ gật đầu, bàn tay nhỏ bé che miệng:
Chắc chắn là không mang, con tìm thử rồi!
Tâm trạng căng thẳng của Nghiên Thời Thất cuối cùng cũng dịu xuống.
Hóa ra không phải không trả lời tin nhắn của cô, mà là không mang theo điện thoại đi!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.